Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1098: 1098: Quy Luật Không Gian Đoạn Thứ 4

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng đao ý thì ở cấp bậc cảnh giới Thăng Hoa hậu kỳ, hơn nữa trong đao quang cũng có quy luật băng hàn, cộng với việc đao này dùng đến thần thông đao pháp.Những cái này chồng chéo lên nhau nhưng lại có cách biệt lớn về sức mạnh.Chớp mắt một cái, trong không trung và trong dòng sônghỗn độn, đao quang như làm vỡ tan quyền cước ‘hoang cổ tịch diệt’ và ‘vạn thế quy hư’ nhưng đồng thời đao quang này cũng vỡ vụn.Có thể nói là ngang tài ngang sức.Nhưng trong lúc mọi người đều tưởng là ngang tài thì đao quang vỡ vụn kia lại như nhập hồn, khí tức luân hồi lại sục sôi, từ trạng thái vỡ vụn đột nhiên ngưng tụ lại.Đúng là chẳng khác nào chọc mù mắt của tất cả mọi người.Hàng tỷ người có người mặt ở đây đều đờ người ra…Họ đang nhìn thấy gì thế này?Quy luật luân hồi trong truyền thuyết? Chính là quy luật luân hồi thần bí nhất? Hơn nữa, còn dùng cả thần thông đaopháp?Wao!Quá chấn động!Ngay cả Đạm Đài Vô Tình cũng không kìm nổi mà sáng mắt lên, lẩm bẩm một câu: “Thú vị đó!”Ngay cả cô ta cũng vậy thì nói gì đến người khác.“Hậu sinh khả úy! Hậu sinh khả úy”, Nhị Phó Điện Chủ hít một hơi thật sâu, cảm thán nói.Ông lão Côn u cũng khẽ vuốt râu, ít nhiều cũng có chút tự hào và đắc ý.Trong chớp mắt, đao quang chứa quy luật luân hồi đột nhiên bổ nhào về phía Tô Minh.Vì nó đến quá đột ngột, hơn nữa cách Tô Minh cũng gần nên lúc này thoạt nhìn Tô Minh không thể né tránh.Mọi người nhìn thấy, dường như Tô Minh sắp tan xác dưới đao quang đó.“Chết dễ vậy sao? Đúng là dễ cho thằng nhóc đó quá?”, Phượng Nguyên cũng kích động nhưng nhiều hơn là sự tiếc nuối.Nhưng…Thoắt cái…Mắt thấy đao quang khủng khiếp và thuần túy đó chỉ còn cách Tô Minh một đoạn ngắn nữa thì đột nhiên, Tô Minh giơ tay lên rồi làm một động tác ngay trước mặt.Sau đó…Và không có sau đó nữa…Đao quang đó… Đao quang tưởng chừng mạnh đến nỗi có thể hủy diệt mọi thứ, lúc này bỗng nhiên biến mất.Cảnh tượng đó khiến hàng tỷ người kinh hãi.Tất cả mọi người đều yên lặng, thậm chí còn không nghe thấy tiếng tim đập.“Quy luật không gian? Quy luật không gian đoạn thứ 4?”, ông lão Côn u đột nhiên đứng lên, trong đôi mắt già nua đều là vẻ kinh hãi.Ông lão Côn u cũng kinh hãi đứng dậy.Không nói cũng biết quy luật không gian đoạn thứ 4 ở cấp bậc như thế nào..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng đao ý thì ở cấp bậc cảnh giới Thăng Hoa hậu kỳ, hơn nữa trong đao quang cũng có quy luật băng hàn, cộng với việc đao này dùng đến thần thông đao pháp.

Những cái này chồng chéo lên nhau nhưng lại có cách biệt lớn về sức mạnh.

Chớp mắt một cái, trong không trung và trong dòng sông

hỗn độn, đao quang như làm vỡ tan quyền cước ‘hoang cổ tịch diệt’ và ‘vạn thế quy hư’ nhưng đồng thời đao quang này cũng vỡ vụn.

Có thể nói là ngang tài ngang sức.

Nhưng trong lúc mọi người đều tưởng là ngang tài thì đao quang vỡ vụn kia lại như nhập hồn, khí tức luân hồi lại sục sôi, từ trạng thái vỡ vụn đột nhiên ngưng tụ lại.

Đúng là chẳng khác nào chọc mù mắt của tất cả mọi người.

Hàng tỷ người có người mặt ở đây đều đờ người ra…

Họ đang nhìn thấy gì thế này?

Quy luật luân hồi trong truyền thuyết? Chính là quy luật luân hồi thần bí nhất? Hơn nữa, còn dùng cả thần thông đao

pháp?

Wao!

Quá chấn động!

Ngay cả Đạm Đài Vô Tình cũng không kìm nổi mà sáng mắt lên, lẩm bẩm một câu: “Thú vị đó!”

Ngay cả cô ta cũng vậy thì nói gì đến người khác.

“Hậu sinh khả úy! Hậu sinh khả úy”, Nhị Phó Điện Chủ hít một hơi thật sâu, cảm thán nói.

Ông lão Côn u cũng khẽ vuốt râu, ít nhiều cũng có chút tự hào và đắc ý.

Trong chớp mắt, đao quang chứa quy luật luân hồi đột nhiên bổ nhào về phía Tô Minh.

Vì nó đến quá đột ngột, hơn nữa cách Tô Minh cũng gần nên lúc này thoạt nhìn Tô Minh không thể né tránh.

Mọi người nhìn thấy, dường như Tô Minh sắp tan xác dưới đao quang đó.

“Chết dễ vậy sao? Đúng là dễ cho thằng nhóc đó quá?”, Phượng Nguyên cũng kích động nhưng nhiều hơn là sự tiếc nuối.

Nhưng…

Thoắt cái…

Mắt thấy đao quang khủng khiếp và thuần túy đó chỉ còn cách Tô Minh một đoạn ngắn nữa thì đột nhiên, Tô Minh giơ tay lên rồi làm một động tác ngay trước mặt.

Sau đó…

Và không có sau đó nữa…

Đao quang đó… Đao quang tưởng chừng mạnh đến nỗi có thể hủy diệt mọi thứ, lúc này bỗng nhiên biến mất.

Cảnh tượng đó khiến hàng tỷ người kinh hãi.

Tất cả mọi người đều yên lặng, thậm chí còn không nghe thấy tiếng tim đập.

“Quy luật không gian? Quy luật không gian đoạn thứ 4?”, ông lão Côn u đột nhiên đứng lên, trong đôi mắt già nua đều là vẻ kinh hãi.

Ông lão Côn u cũng kinh hãi đứng dậy.

Không nói cũng biết quy luật không gian đoạn thứ 4 ở cấp bậc như thế nào.

Image removed.

.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng đao ý thì ở cấp bậc cảnh giới Thăng Hoa hậu kỳ, hơn nữa trong đao quang cũng có quy luật băng hàn, cộng với việc đao này dùng đến thần thông đao pháp.Những cái này chồng chéo lên nhau nhưng lại có cách biệt lớn về sức mạnh.Chớp mắt một cái, trong không trung và trong dòng sônghỗn độn, đao quang như làm vỡ tan quyền cước ‘hoang cổ tịch diệt’ và ‘vạn thế quy hư’ nhưng đồng thời đao quang này cũng vỡ vụn.Có thể nói là ngang tài ngang sức.Nhưng trong lúc mọi người đều tưởng là ngang tài thì đao quang vỡ vụn kia lại như nhập hồn, khí tức luân hồi lại sục sôi, từ trạng thái vỡ vụn đột nhiên ngưng tụ lại.Đúng là chẳng khác nào chọc mù mắt của tất cả mọi người.Hàng tỷ người có người mặt ở đây đều đờ người ra…Họ đang nhìn thấy gì thế này?Quy luật luân hồi trong truyền thuyết? Chính là quy luật luân hồi thần bí nhất? Hơn nữa, còn dùng cả thần thông đaopháp?Wao!Quá chấn động!Ngay cả Đạm Đài Vô Tình cũng không kìm nổi mà sáng mắt lên, lẩm bẩm một câu: “Thú vị đó!”Ngay cả cô ta cũng vậy thì nói gì đến người khác.“Hậu sinh khả úy! Hậu sinh khả úy”, Nhị Phó Điện Chủ hít một hơi thật sâu, cảm thán nói.Ông lão Côn u cũng khẽ vuốt râu, ít nhiều cũng có chút tự hào và đắc ý.Trong chớp mắt, đao quang chứa quy luật luân hồi đột nhiên bổ nhào về phía Tô Minh.Vì nó đến quá đột ngột, hơn nữa cách Tô Minh cũng gần nên lúc này thoạt nhìn Tô Minh không thể né tránh.Mọi người nhìn thấy, dường như Tô Minh sắp tan xác dưới đao quang đó.“Chết dễ vậy sao? Đúng là dễ cho thằng nhóc đó quá?”, Phượng Nguyên cũng kích động nhưng nhiều hơn là sự tiếc nuối.Nhưng…Thoắt cái…Mắt thấy đao quang khủng khiếp và thuần túy đó chỉ còn cách Tô Minh một đoạn ngắn nữa thì đột nhiên, Tô Minh giơ tay lên rồi làm một động tác ngay trước mặt.Sau đó…Và không có sau đó nữa…Đao quang đó… Đao quang tưởng chừng mạnh đến nỗi có thể hủy diệt mọi thứ, lúc này bỗng nhiên biến mất.Cảnh tượng đó khiến hàng tỷ người kinh hãi.Tất cả mọi người đều yên lặng, thậm chí còn không nghe thấy tiếng tim đập.“Quy luật không gian? Quy luật không gian đoạn thứ 4?”, ông lão Côn u đột nhiên đứng lên, trong đôi mắt già nua đều là vẻ kinh hãi.Ông lão Côn u cũng kinh hãi đứng dậy.Không nói cũng biết quy luật không gian đoạn thứ 4 ở cấp bậc như thế nào..

Chương 1098: 1098: Quy Luật Không Gian Đoạn Thứ 4