Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1171: 1171: Cầu Thương Khung

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cố Đình Tiêu có chút thất thần, cảm xúc thay đổi, tâm ý run rẩy, hắn ta không chấp nhận được sự thật này…Tô Minh đã dùng đến thực lực thật của mình rồi?“Chữ ‘Hưu’ vốn là thần thông mật pháp của kho tàng huyết mạch, lúc này khi kho tàng huyết mạch được vận dụng tối đa thì thi triển ‘Hưu’ mới có được uy lực lớn nhất”, Tô Minh lấm bấm.Sát ý tăng lên, vô cùng tự tin.“Chết tiệt!”, CỐ Đình Tiêu rống lên một tiếng, không để ý đến vết thương hay cái khác mà hét lớn: “Cầu Thương Khung! Xuất hiện!”Đột nhiên…Một chiếc cầu màu trắng ngọc, bán trong suốt xuất hiện ở trước mặt mọi người.Đầu cầu thông lên trời, còn đuôi thì chứa đầy hỗn độn.Trên cầu có mười chín đường hoàng tuyền, có ba mươi hai đường âm dương, hoa cỏ mọc ớ hai bên.Quy luật làm hố cầu.Âm dương làm lan can cầu.Cây cầu vừa xuất hiện thì cả hoàng triều Bất Tử đều run rẩy, chỉ cảm thấy mình có thể nhìn thấy pháp đạo tu luyện tự thân trên cây cầu đó.Đây là bảo vật nghịch thiên, là bảo vật không thể tưởng tượng nổi.Và khi cầu Thương Khung xuất hiện thì vô thượng thần uy chữ ‘Hưu’ cũng bị chắn lại một cách dễ dàng.Ngoài ra bia Huyền Diệu cỏchút sợ hãi.Mặc dù vẫn đứng ở cạnh Tô Minh nhưng Tô Minh có thể cảm nhận rõ bia Huyền Diệu rất kiêng kị và sợ hãi cầu Thương Khung kia.Sắc mặt Tô Minh có chút ngưng trọng, bởi vì cầu Thương Khung cho anh một cảm giác… Vô địch.Nhưng…Một giây, khiến Tô Minh kinh ngạc là…Kho tàng huyết mạch vẫn đang trong quá trình sục sôi thì dường như có xu hướng muốn nuốt trọn cái gì đó.Kho tàng huyết mạch muốn nuốt trọn cầu Thương Khung?Tô Minh lập tức phản ứng lại.Wao!Quá vui sướng!Vốn dĩ khi cầu Thương Khung xuất hiện thì Tô Minh như rơi xuống vực thẳm, thật không ngờ…“Thình thịch thình thịch…”, tim Tô Minh đập rất nhanh và có lực.Anh có chút kích động.Nếu như kho tàng huyếtmạch thật sự có thể nuốt trọn cầu Thương Khung thì mình lãi lớn rồi.Hơn nữa còn có thể gi3t ch3t CỐ Đình Tiêu trong chớp mắt.Nhìn lại Cố Đình Tiêu lúc này, sắc mặt tái nhợt, khí tức toàn thân hỗn loạn.Hắn ta cố dùng cầu Thương Khung, trạng thái rõ ràng thay đổi, bị thương nặng, động đến căn cơ.Tại đây có hình“Tôi cảm nhận được kho tàng huyết mạch muốn nuốt nó”, Tô Minh có chút phấn khích, không ngừng run rấy nói: “Kho tàng huyết mạch hay quá đi”.“Kho tàng huyết mạch muốn nuốt cầu Thương Khung, đó là vinh dự của cầu Thương Khung đó.Một khi kho tàng huyết mạch nuốt nó thì quy luật, đạo vận, mật văn Hỗn Độn hay pháp tướng khai thiên có giá trị trên cầu Thương Khung sẽ đều phản hồi lại phía anh, lúc đó anh đỡ phải đi lĩnh ngộ”, thiên nữ Tạo Hóa cũng có chút phấn khích, nói thêm: “Anh lại lãi lớn rồi”.Tô Minh gật đầu mạnh, nói:“Đúng thế! Thiên nữ tiền bối!Hiện giờ tôi có thế cám nhận được trong cơ thế có được sức mạnh của 365 loại quy luật, kho tàng huyết mạch phản hồi lại cho tôi…”.Đây là những gì mà trước đó kho tàng huyết mạch nuốt trọn cung Nhân Ma mang lại.Rõ ràng là còn hữu dụng hơn cả khi Tô Minh có được một cung Nhân Ma hoàn chỉnh.Dù sao thì cung Nhân Ma mạnh đến mấy thì cũng chỉ là bảo vật ngoài thân.Kể cả anh tu luyện được, có thể nâng cao sức chiến đấu thì cũng chỉ là chiến đấu bên ngoài thôi.Nhưng khi anh lĩnh ngộ được sức mạnh của 365 loại quy luật thì hoàn toàn có thể tu luyện được nhiều quy luật thần thông, thần thông pháp tướng, từ đó tăng thêm sức chiến đấu tự thân.Hai cái khác nhau về bản chất..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cố Đình Tiêu có chút thất thần, cảm xúc thay đổi, tâm ý run rẩy, hắn ta không chấp nhận được sự thật này…

Tô Minh đã dùng đến thực lực thật của mình rồi?

“Chữ ‘Hưu’ vốn là thần thông mật pháp của kho tàng huyết mạch, lúc này khi kho tàng huyết mạch được vận dụng tối đa thì thi triển ‘Hưu’ mới có được uy lực lớn nhất”, Tô Minh lấm bấm.

Sát ý tăng lên, vô cùng tự tin.

“Chết tiệt!”, CỐ Đình Tiêu rống lên một tiếng, không để ý đến vết thương hay cái khác mà hét lớn: “Cầu Thương Khung! Xuất hiện!”

Đột nhiên…

Một chiếc cầu màu trắng ngọc, bán trong suốt xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Đầu cầu thông lên trời, còn đuôi thì chứa đầy hỗn độn.

Trên cầu có mười chín đường hoàng tuyền, có ba mươi hai đường âm dương, hoa cỏ mọc ớ hai bên.

Quy luật làm hố cầu.

Âm dương làm lan can cầu.

Cây cầu vừa xuất hiện thì cả hoàng triều Bất Tử đều run rẩy, chỉ cảm thấy mình có thể nhìn thấy pháp đạo tu luyện tự thân trên cây cầu đó.

Đây là bảo vật nghịch thiên, là bảo vật không thể tưởng tượng nổi.

Và khi cầu Thương Khung xuất hiện thì vô thượng thần uy chữ ‘Hưu’ cũng bị chắn lại một cách dễ dàng.

Ngoài ra bia Huyền Diệu cỏ

chút sợ hãi.

Mặc dù vẫn đứng ở cạnh Tô Minh nhưng Tô Minh có thể cảm nhận rõ bia Huyền Diệu rất kiêng kị và sợ hãi cầu Thương Khung kia.

Sắc mặt Tô Minh có chút ngưng trọng, bởi vì cầu Thương Khung cho anh một cảm giác… Vô địch.

Nhưng…

Một giây, khiến Tô Minh kinh ngạc là…

Kho tàng huyết mạch vẫn đang trong quá trình sục sôi thì dường như có xu hướng muốn nuốt trọn cái gì đó.

Kho tàng huyết mạch muốn nuốt trọn cầu Thương Khung?

Tô Minh lập tức phản ứng lại.

Wao!

Quá vui sướng!

Vốn dĩ khi cầu Thương Khung xuất hiện thì Tô Minh như rơi xuống vực thẳm, thật không ngờ…

“Thình thịch thình thịch…”, tim Tô Minh đập rất nhanh và có lực.

Anh có chút kích động.

Nếu như kho tàng huyết

mạch thật sự có thể nuốt trọn cầu Thương Khung thì mình lãi lớn rồi.

Hơn nữa còn có thể gi3t ch3t CỐ Đình Tiêu trong chớp mắt.

Nhìn lại Cố Đình Tiêu lúc này, sắc mặt tái nhợt, khí tức toàn thân hỗn loạn.

Hắn ta cố dùng cầu Thương Khung, trạng thái rõ ràng thay đổi, bị thương nặng, động đến căn cơ.

Tại đây có hình

Image removed.

“Tôi cảm nhận được kho tàng huyết mạch muốn nuốt nó”, Tô Minh có chút phấn khích, không ngừng run rấy nói: “Kho tàng huyết mạch hay quá đi”.

“Kho tàng huyết mạch muốn nuốt cầu Thương Khung, đó là vinh dự của cầu Thương Khung đó.

Một khi kho tàng huyết mạch nuốt nó thì quy luật, đạo vận, mật văn Hỗn Độn hay pháp tướng khai thiên có giá trị trên cầu Thương Khung sẽ đều phản hồi lại phía anh, lúc đó anh đỡ phải đi lĩnh ngộ”, thiên nữ Tạo Hóa cũng có chút phấn khích, nói thêm: “Anh lại lãi lớn rồi”.

Tô Minh gật đầu mạnh, nói:

“Đúng thế! Thiên nữ tiền bối!

Hiện giờ tôi có thế cám nhận được trong cơ thế có được sức mạnh của 365 loại quy luật, kho tàng huyết mạch phản hồi lại cho tôi…”.

Đây là những gì mà trước đó kho tàng huyết mạch nuốt trọn cung Nhân Ma mang lại.

Rõ ràng là còn hữu dụng hơn cả khi Tô Minh có được một cung Nhân Ma hoàn chỉnh.

Dù sao thì cung Nhân Ma mạnh đến mấy thì cũng chỉ là bảo vật ngoài thân.

Kể cả anh tu luyện được, có thể nâng cao sức chiến đấu thì cũng chỉ là chiến đấu bên ngoài thôi.

Nhưng khi anh lĩnh ngộ được sức mạnh của 365 loại quy luật thì hoàn toàn có thể tu luyện được nhiều quy luật thần thông, thần thông pháp tướng, từ đó tăng thêm sức chiến đấu tự thân.

Hai cái khác nhau về bản chất..

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cố Đình Tiêu có chút thất thần, cảm xúc thay đổi, tâm ý run rẩy, hắn ta không chấp nhận được sự thật này…Tô Minh đã dùng đến thực lực thật của mình rồi?“Chữ ‘Hưu’ vốn là thần thông mật pháp của kho tàng huyết mạch, lúc này khi kho tàng huyết mạch được vận dụng tối đa thì thi triển ‘Hưu’ mới có được uy lực lớn nhất”, Tô Minh lấm bấm.Sát ý tăng lên, vô cùng tự tin.“Chết tiệt!”, CỐ Đình Tiêu rống lên một tiếng, không để ý đến vết thương hay cái khác mà hét lớn: “Cầu Thương Khung! Xuất hiện!”Đột nhiên…Một chiếc cầu màu trắng ngọc, bán trong suốt xuất hiện ở trước mặt mọi người.Đầu cầu thông lên trời, còn đuôi thì chứa đầy hỗn độn.Trên cầu có mười chín đường hoàng tuyền, có ba mươi hai đường âm dương, hoa cỏ mọc ớ hai bên.Quy luật làm hố cầu.Âm dương làm lan can cầu.Cây cầu vừa xuất hiện thì cả hoàng triều Bất Tử đều run rẩy, chỉ cảm thấy mình có thể nhìn thấy pháp đạo tu luyện tự thân trên cây cầu đó.Đây là bảo vật nghịch thiên, là bảo vật không thể tưởng tượng nổi.Và khi cầu Thương Khung xuất hiện thì vô thượng thần uy chữ ‘Hưu’ cũng bị chắn lại một cách dễ dàng.Ngoài ra bia Huyền Diệu cỏchút sợ hãi.Mặc dù vẫn đứng ở cạnh Tô Minh nhưng Tô Minh có thể cảm nhận rõ bia Huyền Diệu rất kiêng kị và sợ hãi cầu Thương Khung kia.Sắc mặt Tô Minh có chút ngưng trọng, bởi vì cầu Thương Khung cho anh một cảm giác… Vô địch.Nhưng…Một giây, khiến Tô Minh kinh ngạc là…Kho tàng huyết mạch vẫn đang trong quá trình sục sôi thì dường như có xu hướng muốn nuốt trọn cái gì đó.Kho tàng huyết mạch muốn nuốt trọn cầu Thương Khung?Tô Minh lập tức phản ứng lại.Wao!Quá vui sướng!Vốn dĩ khi cầu Thương Khung xuất hiện thì Tô Minh như rơi xuống vực thẳm, thật không ngờ…“Thình thịch thình thịch…”, tim Tô Minh đập rất nhanh và có lực.Anh có chút kích động.Nếu như kho tàng huyếtmạch thật sự có thể nuốt trọn cầu Thương Khung thì mình lãi lớn rồi.Hơn nữa còn có thể gi3t ch3t CỐ Đình Tiêu trong chớp mắt.Nhìn lại Cố Đình Tiêu lúc này, sắc mặt tái nhợt, khí tức toàn thân hỗn loạn.Hắn ta cố dùng cầu Thương Khung, trạng thái rõ ràng thay đổi, bị thương nặng, động đến căn cơ.Tại đây có hình“Tôi cảm nhận được kho tàng huyết mạch muốn nuốt nó”, Tô Minh có chút phấn khích, không ngừng run rấy nói: “Kho tàng huyết mạch hay quá đi”.“Kho tàng huyết mạch muốn nuốt cầu Thương Khung, đó là vinh dự của cầu Thương Khung đó.Một khi kho tàng huyết mạch nuốt nó thì quy luật, đạo vận, mật văn Hỗn Độn hay pháp tướng khai thiên có giá trị trên cầu Thương Khung sẽ đều phản hồi lại phía anh, lúc đó anh đỡ phải đi lĩnh ngộ”, thiên nữ Tạo Hóa cũng có chút phấn khích, nói thêm: “Anh lại lãi lớn rồi”.Tô Minh gật đầu mạnh, nói:“Đúng thế! Thiên nữ tiền bối!Hiện giờ tôi có thế cám nhận được trong cơ thế có được sức mạnh của 365 loại quy luật, kho tàng huyết mạch phản hồi lại cho tôi…”.Đây là những gì mà trước đó kho tàng huyết mạch nuốt trọn cung Nhân Ma mang lại.Rõ ràng là còn hữu dụng hơn cả khi Tô Minh có được một cung Nhân Ma hoàn chỉnh.Dù sao thì cung Nhân Ma mạnh đến mấy thì cũng chỉ là bảo vật ngoài thân.Kể cả anh tu luyện được, có thể nâng cao sức chiến đấu thì cũng chỉ là chiến đấu bên ngoài thôi.Nhưng khi anh lĩnh ngộ được sức mạnh của 365 loại quy luật thì hoàn toàn có thể tu luyện được nhiều quy luật thần thông, thần thông pháp tướng, từ đó tăng thêm sức chiến đấu tự thân.Hai cái khác nhau về bản chất..

Chương 1171: 1171: Cầu Thương Khung