Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1190: Chương 1190

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tôn Chân nói: “Cậu chủ Tô may mắn thật đó! Hôm nay vừa hay có một tàu con thoi tác chiến lớn nhất của thương hội Bát Hoang đến chiến trường Thần Ma”.Tô Minh có chút vui mừng, đúng là may mắn thật.“Cậu chủ Tô! Mời! Tàu con thoi tác chiến dừng ở hội trườngcủa thương hội Bát Hoang ở ngoài thành, sắp khởi hành rồi”, Tôn Chân làm tư thế mời.Tô Minh và Tôn Chân cùng đi ra thương hội Bát Hoang.Hai người nhanh chóng đi về trước rồi ra khỏi thành.Lúc này, chẳng khác nào hợp thức hóa tin đồn Tô Minh định bỏ chạy.Hơn nữa, dường như Tô Minh rất nhát gan, định chạy đã đành mà còn nhờ đến thương hội Bát Hoang…Vậy mà còn tự coi mình làyêu nghiệt số một thế giới Đại Thiên, đúng là nực cười.Không có thực lực đã đành nhưng thậm chí còn không có dũng khí ứng chiến… Ha ha…Rất nhanh, Tô Minh và Tôn Chân đều đi ra khỏi thành.Hai người đi với tốc độ nhanh hơn, còn phía sau vẫn đông nghịt người.“Cậu chủ Tô! Đây là một trong những hội trường của thương hội Bát Hoang, trong đó có hơn chục tàu con thoi tác chiến.Có một chiếc lớn nhất chính là cái sắp xuất phát đếnchiến trường Thần Ma.Tôi đã dùng bùa truyền âm gửi cho các trưởng lão và cô chủ ở tàu con thoi tác chiến, cậu cứ vào trong là được, tôi không đi cùng nữa”, đến trước hội trường của thương hội Bát Hoang, Tôn Chân khách khí nói.“Cảm ơn ông!”, Tô Minh chắp tay, trên đường anh đã bỏ ra linh thạch cực phẩm giá cao đế làm lộ phí.Đồng thời lúc này, trên tàu con thoi tác chiến vô cùng xa xỉ trong hội trường, mấy thanh niên tuấn tú khí chất thần bí đang đứng trên boong tàu.Còn có một cô gái mặc váy tím, che mặt, thân hình hoàn hảo, khí chất hơn người.Cô gái đó tên là Độc Cô Nguyên, là con gái duy nhất của hội trưởng của thương hội Bát Hoang.Hơn nữa, cô gái này còn có một thân phận nữa, là cháu ngoại của gia chủ nhà họ Dương ở khu vực Hỗn Độn.Từ lúc sinh ra, Độc Cô Nguyên phần lớn đều ở khu vực Hỗn Độn.Những chàng trai tuấn tú ớ trên boong tàu của tàu con thoitác chiến trên thực tế đều đến từ khu vực Hỗn Độn.Đều là những anh tài tuấn tú của khu vực Hỗn Độn.Lần này, sở dĩ Độc Cô Nguyên cách hàng ngàn năm mới một lần nữa quay về thế giới Đại Thiên, vì trong chiến trường Thần Ma ở thế giới Đại Thiên xuất hiện tung tích của đỉnh Thần Ma, đó là bảo vật vô cùng quý hiếm.Độc Cô Nguyên muốn có được nó.Còn những anh tài tuấn tú đi cùng cô ta đến đây, không có ai đơn giản cả.Họ đều là nhữngngười theo đuổi Độc Cô Nguyên, theo đuổi khốn khổ ngay từ khi còn ở khu vực Hỗn Độn.Hiện giờ, vì Độc Cô Nguyên mà họ đều cùng đến thế giới Đại Thiên.Một mặt là muốn tiếp tục theo đuổi Độc Cô Nguyên, mặt khác là vì họ cũng có hứng thú với đỉnh Thần Ma.“Nghe nói Tô Minh khá có tiếng ở khu vực Hỗn Độn.Nghe nói tên này còn một thanh kiếm vô cùng mạnh”, một cậu chủ áo trắng trong mấy người thanh niên anh tài cười nói, sau đó lại nhìn Độc Cô Nguyên nói tiếp:“Tôi vốn muốn gặp mặt anh tài nổi danh hơn 20 tuổi này, không ngờ hắn tự mình đến đây”.“Ha ha… Khéo là đi tránh nạn ý?”, một người thanh niên khác cười mỉa, nói: “Nghe nói Tô Minh bị người ta hạ chiến thư khiêu chiến nhưng lại không dám ứng chiến, lại coi thương hội Bát Hoang là nơi tránh nạn”.“Thương hội Bát Hoang không phải là nơi tránh nạn”,Tại đây có hình.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tôn Chân nói: “Cậu chủ Tô may mắn thật đó! Hôm nay vừa hay có một tàu con thoi tác chiến lớn nhất của thương hội Bát Hoang đến chiến trường Thần Ma”.

Tô Minh có chút vui mừng, đúng là may mắn thật.

“Cậu chủ Tô! Mời! Tàu con thoi tác chiến dừng ở hội trường

của thương hội Bát Hoang ở ngoài thành, sắp khởi hành rồi”, Tôn Chân làm tư thế mời.

Tô Minh và Tôn Chân cùng đi ra thương hội Bát Hoang.

Hai người nhanh chóng đi về trước rồi ra khỏi thành.

Lúc này, chẳng khác nào hợp thức hóa tin đồn Tô Minh định bỏ chạy.

Hơn nữa, dường như Tô Minh rất nhát gan, định chạy đã đành mà còn nhờ đến thương hội Bát Hoang…

Vậy mà còn tự coi mình là

yêu nghiệt số một thế giới Đại Thiên, đúng là nực cười.

Không có thực lực đã đành nhưng thậm chí còn không có dũng khí ứng chiến… Ha ha…

Rất nhanh, Tô Minh và Tôn Chân đều đi ra khỏi thành.

Hai người đi với tốc độ nhanh hơn, còn phía sau vẫn đông nghịt người.

“Cậu chủ Tô! Đây là một trong những hội trường của thương hội Bát Hoang, trong đó có hơn chục tàu con thoi tác chiến.

Có một chiếc lớn nhất chính là cái sắp xuất phát đến

chiến trường Thần Ma.

Tôi đã dùng bùa truyền âm gửi cho các trưởng lão và cô chủ ở tàu con thoi tác chiến, cậu cứ vào trong là được, tôi không đi cùng nữa”, đến trước hội trường của thương hội Bát Hoang, Tôn Chân khách khí nói.

“Cảm ơn ông!”, Tô Minh chắp tay, trên đường anh đã bỏ ra linh thạch cực phẩm giá cao đế làm lộ phí.

Đồng thời lúc này, trên tàu con thoi tác chiến vô cùng xa xỉ trong hội trường, mấy thanh niên tuấn tú khí chất thần bí đang đứng trên boong tàu.

Còn có một cô gái mặc váy tím, che mặt, thân hình hoàn hảo, khí chất hơn người.

Cô gái đó tên là Độc Cô Nguyên, là con gái duy nhất của hội trưởng của thương hội Bát Hoang.

Hơn nữa, cô gái này còn có một thân phận nữa, là cháu ngoại của gia chủ nhà họ Dương ở khu vực Hỗn Độn.

Từ lúc sinh ra, Độc Cô Nguyên phần lớn đều ở khu vực Hỗn Độn.

Những chàng trai tuấn tú ớ trên boong tàu của tàu con thoi

tác chiến trên thực tế đều đến từ khu vực Hỗn Độn.

Đều là những anh tài tuấn tú của khu vực Hỗn Độn.

Lần này, sở dĩ Độc Cô Nguyên cách hàng ngàn năm mới một lần nữa quay về thế giới Đại Thiên, vì trong chiến trường Thần Ma ở thế giới Đại Thiên xuất hiện tung tích của đỉnh Thần Ma, đó là bảo vật vô cùng quý hiếm.

Độc Cô Nguyên muốn có được nó.

Còn những anh tài tuấn tú đi cùng cô ta đến đây, không có ai đơn giản cả.

Họ đều là những

người theo đuổi Độc Cô Nguyên, theo đuổi khốn khổ ngay từ khi còn ở khu vực Hỗn Độn.

Hiện giờ, vì Độc Cô Nguyên mà họ đều cùng đến thế giới Đại Thiên.

Một mặt là muốn tiếp tục theo đuổi Độc Cô Nguyên, mặt khác là vì họ cũng có hứng thú với đỉnh Thần Ma.

“Nghe nói Tô Minh khá có tiếng ở khu vực Hỗn Độn.

Nghe nói tên này còn một thanh kiếm vô cùng mạnh”, một cậu chủ áo trắng trong mấy người thanh niên anh tài cười nói, sau đó lại nhìn Độc Cô Nguyên nói tiếp:

“Tôi vốn muốn gặp mặt anh tài nổi danh hơn 20 tuổi này, không ngờ hắn tự mình đến đây”.

“Ha ha… Khéo là đi tránh nạn ý?”, một người thanh niên khác cười mỉa, nói: “Nghe nói Tô Minh bị người ta hạ chiến thư khiêu chiến nhưng lại không dám ứng chiến, lại coi thương hội Bát Hoang là nơi tránh nạn”.

“Thương hội Bát Hoang không phải là nơi tránh nạn”,

Tại đây có hình

Image removed.

.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tôn Chân nói: “Cậu chủ Tô may mắn thật đó! Hôm nay vừa hay có một tàu con thoi tác chiến lớn nhất của thương hội Bát Hoang đến chiến trường Thần Ma”.Tô Minh có chút vui mừng, đúng là may mắn thật.“Cậu chủ Tô! Mời! Tàu con thoi tác chiến dừng ở hội trườngcủa thương hội Bát Hoang ở ngoài thành, sắp khởi hành rồi”, Tôn Chân làm tư thế mời.Tô Minh và Tôn Chân cùng đi ra thương hội Bát Hoang.Hai người nhanh chóng đi về trước rồi ra khỏi thành.Lúc này, chẳng khác nào hợp thức hóa tin đồn Tô Minh định bỏ chạy.Hơn nữa, dường như Tô Minh rất nhát gan, định chạy đã đành mà còn nhờ đến thương hội Bát Hoang…Vậy mà còn tự coi mình làyêu nghiệt số một thế giới Đại Thiên, đúng là nực cười.Không có thực lực đã đành nhưng thậm chí còn không có dũng khí ứng chiến… Ha ha…Rất nhanh, Tô Minh và Tôn Chân đều đi ra khỏi thành.Hai người đi với tốc độ nhanh hơn, còn phía sau vẫn đông nghịt người.“Cậu chủ Tô! Đây là một trong những hội trường của thương hội Bát Hoang, trong đó có hơn chục tàu con thoi tác chiến.Có một chiếc lớn nhất chính là cái sắp xuất phát đếnchiến trường Thần Ma.Tôi đã dùng bùa truyền âm gửi cho các trưởng lão và cô chủ ở tàu con thoi tác chiến, cậu cứ vào trong là được, tôi không đi cùng nữa”, đến trước hội trường của thương hội Bát Hoang, Tôn Chân khách khí nói.“Cảm ơn ông!”, Tô Minh chắp tay, trên đường anh đã bỏ ra linh thạch cực phẩm giá cao đế làm lộ phí.Đồng thời lúc này, trên tàu con thoi tác chiến vô cùng xa xỉ trong hội trường, mấy thanh niên tuấn tú khí chất thần bí đang đứng trên boong tàu.Còn có một cô gái mặc váy tím, che mặt, thân hình hoàn hảo, khí chất hơn người.Cô gái đó tên là Độc Cô Nguyên, là con gái duy nhất của hội trưởng của thương hội Bát Hoang.Hơn nữa, cô gái này còn có một thân phận nữa, là cháu ngoại của gia chủ nhà họ Dương ở khu vực Hỗn Độn.Từ lúc sinh ra, Độc Cô Nguyên phần lớn đều ở khu vực Hỗn Độn.Những chàng trai tuấn tú ớ trên boong tàu của tàu con thoitác chiến trên thực tế đều đến từ khu vực Hỗn Độn.Đều là những anh tài tuấn tú của khu vực Hỗn Độn.Lần này, sở dĩ Độc Cô Nguyên cách hàng ngàn năm mới một lần nữa quay về thế giới Đại Thiên, vì trong chiến trường Thần Ma ở thế giới Đại Thiên xuất hiện tung tích của đỉnh Thần Ma, đó là bảo vật vô cùng quý hiếm.Độc Cô Nguyên muốn có được nó.Còn những anh tài tuấn tú đi cùng cô ta đến đây, không có ai đơn giản cả.Họ đều là nhữngngười theo đuổi Độc Cô Nguyên, theo đuổi khốn khổ ngay từ khi còn ở khu vực Hỗn Độn.Hiện giờ, vì Độc Cô Nguyên mà họ đều cùng đến thế giới Đại Thiên.Một mặt là muốn tiếp tục theo đuổi Độc Cô Nguyên, mặt khác là vì họ cũng có hứng thú với đỉnh Thần Ma.“Nghe nói Tô Minh khá có tiếng ở khu vực Hỗn Độn.Nghe nói tên này còn một thanh kiếm vô cùng mạnh”, một cậu chủ áo trắng trong mấy người thanh niên anh tài cười nói, sau đó lại nhìn Độc Cô Nguyên nói tiếp:“Tôi vốn muốn gặp mặt anh tài nổi danh hơn 20 tuổi này, không ngờ hắn tự mình đến đây”.“Ha ha… Khéo là đi tránh nạn ý?”, một người thanh niên khác cười mỉa, nói: “Nghe nói Tô Minh bị người ta hạ chiến thư khiêu chiến nhưng lại không dám ứng chiến, lại coi thương hội Bát Hoang là nơi tránh nạn”.“Thương hội Bát Hoang không phải là nơi tránh nạn”,Tại đây có hình.

Chương 1190: Chương 1190