Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 1201: Chương 1201
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Đương nhiên, ngoài việc ghi nhớ và kính trọng ra thì trong chiến trường cũng có rất nhiều cơ hội và bảo vật nghịch thiên.Phải biết rằng, khi nền văn minh xương vừa hình thành thì ngay cả cáigọi là những ông lớn khống chế thế giới như đại đạo, thiên đạo vẫn chưa sinh ra đâu.Nhóm sinh linh đầu tiên sinh ra trong nền văn minh xương đều là những chủng tộc Tiên Thiên cực mạnh, cực yêu nghiệt đến khó tin.ở mặt nào đó, những chủng tộc Tiên Thiên đó còn khủng b0 hơn cả đại đạo, thiên đạo hay những người đứng đầu văn minh.Thê nên những gì họ để lại chắc chắn đều là thứ tốt.Ngoài ra, những kẻ xâm lấn đến từ nền văn minh cao hơn khác ngã xuống trong chiến trường cũng để lại rất nhiều bảo vật khó tin.Vì lẽ ấy nên mỗi lần lối vào chiến trường Thần Ma mở ra, vô số yêu nghiệt trong nền văn minh xương đều muốn tiến vào nhằm gặt hái được thứ tốt.Có điều, cơ hội cũng đồng nghĩa với nguy hiểm.Theo sách sử ghi lại, những thiên tài tiến vào mỗi lần chiến trườngThần Ma mở ra có 80% là mãi mãi ngã xuống ở trong đó.Hơn nữa, qua nhiều lần mở ra, chiến trường Thần Ma cũng bị lớp lớp yêu nghiệt đi vào tìm kiếm, nên đã bị thăm dò và lấy đi sạch sẽ.Vì vậy, từ thời thương cổ đã có ngày càng ít thiên tài, yêu nghiệt chịu tiến vào chiến trường Thần Ma.Đó cũng là lý do tại sao lần này chiến trường Thần Ma mở ra mà bên vực Hỗn Hôn cũng không có hành động lớn nào.Thậm chí, nó còn là nguyên chiến thường Thần Ma mở ra ở thê giới Đại Thiên chứ chẳng phải bên trong vực Hỗn Độn.Lúc này, trong hư không trước lối vào đã có không ít người trẻ tuổi, cộng lại chắc phải có hơn cả triệu người đến..
Đương nhiên, ngoài việc ghi nhớ và kính trọng ra thì trong chiến trường cũng có rất nhiều cơ hội và bảo vật nghịch thiên.
Phải biết rằng, khi nền văn minh xương vừa hình thành thì ngay cả cái
gọi là những ông lớn khống chế thế giới như đại đạo, thiên đạo vẫn chưa sinh ra đâu.
Nhóm sinh linh đầu tiên sinh ra trong nền văn minh xương đều là những chủng tộc Tiên Thiên cực mạnh, cực yêu nghiệt đến khó tin.
ở mặt nào đó, những chủng tộc Tiên Thiên đó còn khủng b0 hơn cả đại đạo, thiên đạo hay những người đứng đầu văn minh.
Thê nên những gì họ để lại chắc chắn đều là thứ tốt.
Ngoài ra, những kẻ xâm lấn đến từ nền văn minh cao hơn khác ngã xuống trong chiến trường cũng để lại rất nhiều bảo vật khó tin.
Vì lẽ ấy nên mỗi lần lối vào chiến trường Thần Ma mở ra, vô số yêu nghiệt trong nền văn minh xương đều muốn tiến vào nhằm gặt hái được thứ tốt.
Có điều, cơ hội cũng đồng nghĩa với nguy hiểm.
Theo sách sử ghi lại, những thiên tài tiến vào mỗi lần chiến trường
Thần Ma mở ra có 80% là mãi mãi ngã xuống ở trong đó.
Hơn nữa, qua nhiều lần mở ra, chiến trường Thần Ma cũng bị lớp lớp yêu nghiệt đi vào tìm kiếm, nên đã bị thăm dò và lấy đi sạch sẽ.
Vì vậy, từ thời thương cổ đã có ngày càng ít thiên tài, yêu nghiệt chịu tiến vào chiến trường Thần Ma.
Đó cũng là lý do tại sao lần này chiến trường Thần Ma mở ra mà bên vực Hỗn Hôn cũng không có hành động lớn nào.
Thậm chí, nó còn là nguyên chiến thường Thần Ma mở ra ở thê giới Đại Thiên chứ chẳng phải bên trong vực Hỗn Độn.
Lúc này, trong hư không trước lối vào đã có không ít người trẻ tuổi, cộng lại chắc phải có hơn cả triệu người đến.
.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Đương nhiên, ngoài việc ghi nhớ và kính trọng ra thì trong chiến trường cũng có rất nhiều cơ hội và bảo vật nghịch thiên.Phải biết rằng, khi nền văn minh xương vừa hình thành thì ngay cả cáigọi là những ông lớn khống chế thế giới như đại đạo, thiên đạo vẫn chưa sinh ra đâu.Nhóm sinh linh đầu tiên sinh ra trong nền văn minh xương đều là những chủng tộc Tiên Thiên cực mạnh, cực yêu nghiệt đến khó tin.ở mặt nào đó, những chủng tộc Tiên Thiên đó còn khủng b0 hơn cả đại đạo, thiên đạo hay những người đứng đầu văn minh.Thê nên những gì họ để lại chắc chắn đều là thứ tốt.Ngoài ra, những kẻ xâm lấn đến từ nền văn minh cao hơn khác ngã xuống trong chiến trường cũng để lại rất nhiều bảo vật khó tin.Vì lẽ ấy nên mỗi lần lối vào chiến trường Thần Ma mở ra, vô số yêu nghiệt trong nền văn minh xương đều muốn tiến vào nhằm gặt hái được thứ tốt.Có điều, cơ hội cũng đồng nghĩa với nguy hiểm.Theo sách sử ghi lại, những thiên tài tiến vào mỗi lần chiến trườngThần Ma mở ra có 80% là mãi mãi ngã xuống ở trong đó.Hơn nữa, qua nhiều lần mở ra, chiến trường Thần Ma cũng bị lớp lớp yêu nghiệt đi vào tìm kiếm, nên đã bị thăm dò và lấy đi sạch sẽ.Vì vậy, từ thời thương cổ đã có ngày càng ít thiên tài, yêu nghiệt chịu tiến vào chiến trường Thần Ma.Đó cũng là lý do tại sao lần này chiến trường Thần Ma mở ra mà bên vực Hỗn Hôn cũng không có hành động lớn nào.Thậm chí, nó còn là nguyên chiến thường Thần Ma mở ra ở thê giới Đại Thiên chứ chẳng phải bên trong vực Hỗn Độn.Lúc này, trong hư không trước lối vào đã có không ít người trẻ tuổi, cộng lại chắc phải có hơn cả triệu người đến..