Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 1222: Chương 1222
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Dung hợp huyết mạch?”, Hỗn Độn Long Quy cũng giật mình, mất bình tĩnh thì thào.Người khác không hiểu, nhưng bà ta có thể nhìn ra tên Chu Kình kia đã bị dung hợp huyết mạch.Dung hợp huyết mạch không đáng sợ, đáng sợ là ý chí đại đạo lại dung hợp được hơn mười loại huyết mạch đứng đầu lên người hắn.Cách làm mất trí ấy vậy mà cũng thành công và đã tạo ra một con quái vật khiến lòng người run sợ.“Thế nhưng chỉ thế thì Chu Kình kia chắc hẳn sẽ không thể giết chếtnhóc Tô”, Hỗn Độn Long Quy cũng có cùng suy nghĩ với đám Đạm Đài Chân Thương, chẳng lo lắng mấy.Song đúng lúc này, biến cố bỗng xảy ra!Trong hình ảnh được đồng bộ trên vòm trời rõ ràng có thấy được khu vực chiến trường Thần Ma chỗ Tô Minh với đầy rẫy các loại xương cốt, cát bụi… Bỗng dưng biến thành không giới hư vô!Đây… Tại sao lại thế?Đó là không giới hư vô trong truyền thuyết ư?“Bay ư? Lúc mình tiến vào chiến trường Thần Ma đã thông qua cánh cổng trận pháp, nhưng thực tế lại vẫn luôn nằm trong sự sắp xếp của ý chí đại đạo.Thế nên, mình mới bị chuyển đến đây.Những thứ như xương cốt, cát bụi, núi lửa, sông ngòi… mà mình nhìn thấy trước đó đều là ảo giác, còngiờ mới là hiện thực, không giới hư vô”, Tô Minh lẩm bẩm, trong mắt toát lên vẻ hết sức kinh ngạc.“Khốn kiếp! Trong chiến trường Thần Ma đã sớm xây dựng không giới hư vô từ trước rồi ư? Trong giới đó thì không thể dùng bất cứ quy luật nào! Nói cách khác, thứ Tô Minh mạnh nhất và hay dựa vào nhất chính là quy luật không gian sẽ không thể dùng được!”, sắc mặt Đạm Đài Chân Thương hơi tái nhợt nói.Ông ta đã đoán được ý chí đại đạo định làm gì! Đây là định lợi dụng quyền điều khiền chiến trường Thần Ma mà ngáng chân, ràng buộc Tô Minh!Hơn mười ngàn tỷ người trong thế giới Đại Thiên còn chưa kịp hoàn hồn từ trong rung động thì không gian chỗ Tô Minh bỗng biến đổi.Mà lúc này, Chu Kình đã sắp tới gần anh.Biến cố lại xuất hiện, khiển mọingười ngơ ngác nhìn.Biến cố ấy là gì? Đó là không gian nơi Tô Minh đang đứng, không hiểu sao lại xuất hiện tảng đá Hỗn Độn Trấn Binh.Đá… đá Hỗn Độn Trấn Binh trong truyền thuyết ư?“Đại đạo đào đâu ra đá Hỗn Độn Trấn Binh vậy?”, bên ngoài, vô số tu giả võ đạo trong thế giới Đại Thiên sợ ngu người.Từ trước tới nay, hầu như mọi người đều nghĩ đá Hỗn Độn Trấn Binh chỉ có trong truyền thuyết hay ở thời đại viễn cổ, thượng cổ và đã biến mất trong lịch sử.Nhưng trước mắt… Không ngờ ý chí đại đạo lại có được nó?“Trong vực Hỗn Độn cũng có người muốn nhóc Tô chết!”, sắc mặt Đạm Đài Chân Thương càng trở nên nghiêm trọng, thậm chí là có chút hoảng sợ.Tại đây có hình ảnh.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Dung hợp huyết mạch?”, Hỗn Độn Long Quy cũng giật mình, mất bình tĩnh thì thào.
Người khác không hiểu, nhưng bà ta có thể nhìn ra tên Chu Kình kia đã bị dung hợp huyết mạch.
Dung hợp huyết mạch không đáng sợ, đáng sợ là ý chí đại đạo lại dung hợp được hơn mười loại huyết mạch đứng đầu lên người hắn.
Cách làm mất trí ấy vậy mà cũng thành công và đã tạo ra một con quái vật khiến lòng người run sợ.
“Thế nhưng chỉ thế thì Chu Kình kia chắc hẳn sẽ không thể giết chết
nhóc Tô”, Hỗn Độn Long Quy cũng có cùng suy nghĩ với đám Đạm Đài Chân Thương, chẳng lo lắng mấy.
Song đúng lúc này, biến cố bỗng xảy ra!
Trong hình ảnh được đồng bộ trên vòm trời rõ ràng có thấy được khu vực chiến trường Thần Ma chỗ Tô Minh với đầy rẫy các loại xương cốt, cát bụi… Bỗng dưng biến thành không giới hư vô!
Đây… Tại sao lại thế?
Đó là không giới hư vô trong truyền thuyết ư?
“Bay ư? Lúc mình tiến vào chiến trường Thần Ma đã thông qua cánh cổng trận pháp, nhưng thực tế lại vẫn luôn nằm trong sự sắp xếp của ý chí đại đạo.
Thế nên, mình mới bị chuyển đến đây.
Những thứ như xương cốt, cát bụi, núi lửa, sông ngòi… mà mình nhìn thấy trước đó đều là ảo giác, còn
giờ mới là hiện thực, không giới hư vô”, Tô Minh lẩm bẩm, trong mắt toát lên vẻ hết sức kinh ngạc.
“Khốn kiếp! Trong chiến trường Thần Ma đã sớm xây dựng không giới hư vô từ trước rồi ư? Trong giới đó thì không thể dùng bất cứ quy luật nào! Nói cách khác, thứ Tô Minh mạnh nhất và hay dựa vào nhất chính là quy luật không gian sẽ không thể dùng được!”, sắc mặt Đạm Đài Chân Thương hơi tái nhợt nói.
Ông ta đã đoán được ý chí đại đạo định làm gì! Đây là định lợi dụng quyền điều khiền chiến trường Thần Ma mà ngáng chân, ràng buộc Tô Minh!
Hơn mười ngàn tỷ người trong thế giới Đại Thiên còn chưa kịp hoàn hồn từ trong rung động thì không gian chỗ Tô Minh bỗng biến đổi.
Mà lúc này, Chu Kình đã sắp tới gần anh.
Biến cố lại xuất hiện, khiển mọi
người ngơ ngác nhìn.
Biến cố ấy là gì? Đó là không gian nơi Tô Minh đang đứng, không hiểu sao lại xuất hiện tảng đá Hỗn Độn Trấn Binh.
Đá… đá Hỗn Độn Trấn Binh trong truyền thuyết ư?
“Đại đạo đào đâu ra đá Hỗn Độn Trấn Binh vậy?”, bên ngoài, vô số tu giả võ đạo trong thế giới Đại Thiên sợ ngu người.
Từ trước tới nay, hầu như mọi người đều nghĩ đá Hỗn Độn Trấn Binh chỉ có trong truyền thuyết hay ở thời đại viễn cổ, thượng cổ và đã biến mất trong lịch sử.
Nhưng trước mắt… Không ngờ ý chí đại đạo lại có được nó?
“Trong vực Hỗn Độn cũng có người muốn nhóc Tô chết!”, sắc mặt Đạm Đài Chân Thương càng trở nên nghiêm trọng, thậm chí là có chút hoảng sợ.
Tại đây có hình ảnh
.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Dung hợp huyết mạch?”, Hỗn Độn Long Quy cũng giật mình, mất bình tĩnh thì thào.Người khác không hiểu, nhưng bà ta có thể nhìn ra tên Chu Kình kia đã bị dung hợp huyết mạch.Dung hợp huyết mạch không đáng sợ, đáng sợ là ý chí đại đạo lại dung hợp được hơn mười loại huyết mạch đứng đầu lên người hắn.Cách làm mất trí ấy vậy mà cũng thành công và đã tạo ra một con quái vật khiến lòng người run sợ.“Thế nhưng chỉ thế thì Chu Kình kia chắc hẳn sẽ không thể giết chếtnhóc Tô”, Hỗn Độn Long Quy cũng có cùng suy nghĩ với đám Đạm Đài Chân Thương, chẳng lo lắng mấy.Song đúng lúc này, biến cố bỗng xảy ra!Trong hình ảnh được đồng bộ trên vòm trời rõ ràng có thấy được khu vực chiến trường Thần Ma chỗ Tô Minh với đầy rẫy các loại xương cốt, cát bụi… Bỗng dưng biến thành không giới hư vô!Đây… Tại sao lại thế?Đó là không giới hư vô trong truyền thuyết ư?“Bay ư? Lúc mình tiến vào chiến trường Thần Ma đã thông qua cánh cổng trận pháp, nhưng thực tế lại vẫn luôn nằm trong sự sắp xếp của ý chí đại đạo.Thế nên, mình mới bị chuyển đến đây.Những thứ như xương cốt, cát bụi, núi lửa, sông ngòi… mà mình nhìn thấy trước đó đều là ảo giác, còngiờ mới là hiện thực, không giới hư vô”, Tô Minh lẩm bẩm, trong mắt toát lên vẻ hết sức kinh ngạc.“Khốn kiếp! Trong chiến trường Thần Ma đã sớm xây dựng không giới hư vô từ trước rồi ư? Trong giới đó thì không thể dùng bất cứ quy luật nào! Nói cách khác, thứ Tô Minh mạnh nhất và hay dựa vào nhất chính là quy luật không gian sẽ không thể dùng được!”, sắc mặt Đạm Đài Chân Thương hơi tái nhợt nói.Ông ta đã đoán được ý chí đại đạo định làm gì! Đây là định lợi dụng quyền điều khiền chiến trường Thần Ma mà ngáng chân, ràng buộc Tô Minh!Hơn mười ngàn tỷ người trong thế giới Đại Thiên còn chưa kịp hoàn hồn từ trong rung động thì không gian chỗ Tô Minh bỗng biến đổi.Mà lúc này, Chu Kình đã sắp tới gần anh.Biến cố lại xuất hiện, khiển mọingười ngơ ngác nhìn.Biến cố ấy là gì? Đó là không gian nơi Tô Minh đang đứng, không hiểu sao lại xuất hiện tảng đá Hỗn Độn Trấn Binh.Đá… đá Hỗn Độn Trấn Binh trong truyền thuyết ư?“Đại đạo đào đâu ra đá Hỗn Độn Trấn Binh vậy?”, bên ngoài, vô số tu giả võ đạo trong thế giới Đại Thiên sợ ngu người.Từ trước tới nay, hầu như mọi người đều nghĩ đá Hỗn Độn Trấn Binh chỉ có trong truyền thuyết hay ở thời đại viễn cổ, thượng cổ và đã biến mất trong lịch sử.Nhưng trước mắt… Không ngờ ý chí đại đạo lại có được nó?“Trong vực Hỗn Độn cũng có người muốn nhóc Tô chết!”, sắc mặt Đạm Đài Chân Thương càng trở nên nghiêm trọng, thậm chí là có chút hoảng sợ.Tại đây có hình ảnh.