Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1239: Chương 1239

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Một màu đỏ tươi đầy bạo nghiệt.Nhiệt độ điên cuồng gia tăng.Tựa như một dải lụa màu máu, phất phơ trong không khí.Dòng sông nham thạch nóng chảy kia đang sôi sùng sục, bùng cháy, nói toạc ra là khiến người ta có cảm giác bị thiêu đốt kinh hoàng.Dòng sông nham thạch chảy xiết như nước lũ.Đám người Độc Cô Nguyên gần như đều sắp chết ngạt.Sắc mặt trắng bệch.Rùng mình…Mấy người bọn họ đều cảm nhận được từ trong dòng sông nham thạch nóng chảy đáng sợ kia… một mùi vị mạnh vô cùng, không thể địch lại được.Tựa hồ như, mấy người bọn họtrong phút chốc đều đã biến thành những con kiến nhỏ bé.Bị đem ra so sánh.“Định!” song, chính vào lúc này, chính vào lúc đám người Độc Cô Nguyên đang trỢn tròn mắt, kinh hoàng, tuyệt vọng và nghẹt thở thì cổ Dực lại tùy ý giơ tay lên, chỉ tay về phía bầu trời, về dòng sông nham thạch nóng chảy phía xa kia.Trong chớp mắt.Mọi người chỉ cảm thấy không gian thu hẹp lại.Thời gian sụp đổ…Sức mạnh quy luật chấn độngSau đó…Trong dòng sông nham thạch nóng chảy kia, nhiệt độ đã lên tới hàng chục ngàn độ, dòng sông nham thạch nóng chảy đang gào thét ầm ầm vang khắp bầu trời kia, trong chớp mắt đã đóng băng!Không còn chấn động, mất đi khí tức, mất đi nhiệt độ.Tiếp đó….“Rắc rắc rắc…”Vỡ vụn.Dòng sông nham thạch nóng chảy kia trực tiếp vỡ vụn thành hư vô.“ĐƯỢc rồi, chúng ta tiếp tục đi thôi!”, Cổ Dực thản nhiên nói, như thể đã làm chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.Đám người Độc Cô Nguyên ở phía sau đều không khỏi nuốt nước miếng, dựng tóc gáy, nhìn về phía cổ Dực, vô cùng kính SỢ!Sự kính sợ không thể diễn tả được.“Dòng sông nham thạch nóng chảy vừa rồi kia thực tế là được tạo thành từ máu của những kè xâm phạm từ bên ngoài nền văn minh xương hàng trăm triệu năm trước, quá nhiều máu nên đã hóa thành sông!”, cổ Dựctùy ý nói một câu, như thể đang phổ cập kiến thức đám người Độc Cô Nguyên vậy.“Cô Độc Cô, cô còn bảo chúng tôi phải đề phòng tiền bối sao, với thực lực này của tiền bối, nếu như thực sự muốn gây bất lợi cho chúng ta thì chỉ cần một chiêu là có thể tiêu diệt chúng ta rồi!”, vương Thừa Dịch nhỏ tiếng nói.“Đúng vậy!”, Tiền Sơn Sơn cũng gật đầu tán thành.Ngay cả Trương Khả cũng cảm thấy như vậy.Quá chấn động rồi, vừa rồi, sức mạnh mà cổ Dực thi triển ra, thực sự khủng bố!Độc Cô Nguyên không nói lời nào, nhưng sự nghi ngờ và cảnh giác trong lòng đã bị đánh tan mấy phần, thực lực của Cổ Dực, nếu như thật sự muốn làm gì đó, quả thực không cần âmmưu quỷ kế gì..

Một màu đỏ tươi đầy bạo nghiệt.

Nhiệt độ điên cuồng gia tăng.

Tựa như một dải lụa màu máu, phất phơ trong không khí.

Dòng sông nham thạch nóng chảy kia đang sôi sùng sục, bùng cháy, nói toạc ra là khiến người ta có cảm giác bị thiêu đốt kinh hoàng.

Dòng sông nham thạch chảy xiết như nước lũ.

Đám người Độc Cô Nguyên gần như đều sắp chết ngạt.

Sắc mặt trắng bệch.

Rùng mình…

Mấy người bọn họ đều cảm nhận được từ trong dòng sông nham thạch nóng chảy đáng sợ kia… một mùi vị mạnh vô cùng, không thể địch lại được.

Tựa hồ như, mấy người bọn họ

trong phút chốc đều đã biến thành những con kiến nhỏ bé.

Bị đem ra so sánh.

“Định!” song, chính vào lúc này, chính vào lúc đám người Độc Cô Nguyên đang trỢn tròn mắt, kinh hoàng, tuyệt vọng và nghẹt thở thì cổ Dực lại tùy ý giơ tay lên, chỉ tay về phía bầu trời, về dòng sông nham thạch nóng chảy phía xa kia.

Trong chớp mắt.

Mọi người chỉ cảm thấy không gian thu hẹp lại.

Thời gian sụp đổ…

Sức mạnh quy luật chấn động

Sau đó…

Trong dòng sông nham thạch nóng chảy kia, nhiệt độ đã lên tới hàng chục ngàn độ, dòng sông nham thạch nóng chảy đang gào thét ầm ầm vang khắp bầu trời kia, trong chớp mắt đã đóng băng!

Không còn chấn động, mất đi khí tức, mất đi nhiệt độ.

Tiếp đó….

“Rắc rắc rắc…”

Vỡ vụn.

Dòng sông nham thạch nóng chảy kia trực tiếp vỡ vụn thành hư vô.

“ĐƯỢc rồi, chúng ta tiếp tục đi thôi!”, Cổ Dực thản nhiên nói, như thể đã làm chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.

Đám người Độc Cô Nguyên ở phía sau đều không khỏi nuốt nước miếng, dựng tóc gáy, nhìn về phía cổ Dực, vô cùng kính SỢ!

Sự kính sợ không thể diễn tả được.

“Dòng sông nham thạch nóng chảy vừa rồi kia thực tế là được tạo thành từ máu của những kè xâm phạm từ bên ngoài nền văn minh xương hàng trăm triệu năm trước, quá nhiều máu nên đã hóa thành sông!”, cổ Dực

tùy ý nói một câu, như thể đang phổ cập kiến thức đám người Độc Cô Nguyên vậy.

“Cô Độc Cô, cô còn bảo chúng tôi phải đề phòng tiền bối sao, với thực lực này của tiền bối, nếu như thực sự muốn gây bất lợi cho chúng ta thì chỉ cần một chiêu là có thể tiêu diệt chúng ta rồi!”, vương Thừa Dịch nhỏ tiếng nói.

“Đúng vậy!”, Tiền Sơn Sơn cũng gật đầu tán thành.

Ngay cả Trương Khả cũng cảm thấy như vậy.

Quá chấn động rồi, vừa rồi, sức mạnh mà cổ Dực thi triển ra, thực sự khủng bố!

Độc Cô Nguyên không nói lời nào, nhưng sự nghi ngờ và cảnh giác trong lòng đã bị đánh tan mấy phần, thực lực của Cổ Dực, nếu như thật sự muốn làm gì đó, quả thực không cần âm

mưu quỷ kế gì.

.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Một màu đỏ tươi đầy bạo nghiệt.Nhiệt độ điên cuồng gia tăng.Tựa như một dải lụa màu máu, phất phơ trong không khí.Dòng sông nham thạch nóng chảy kia đang sôi sùng sục, bùng cháy, nói toạc ra là khiến người ta có cảm giác bị thiêu đốt kinh hoàng.Dòng sông nham thạch chảy xiết như nước lũ.Đám người Độc Cô Nguyên gần như đều sắp chết ngạt.Sắc mặt trắng bệch.Rùng mình…Mấy người bọn họ đều cảm nhận được từ trong dòng sông nham thạch nóng chảy đáng sợ kia… một mùi vị mạnh vô cùng, không thể địch lại được.Tựa hồ như, mấy người bọn họtrong phút chốc đều đã biến thành những con kiến nhỏ bé.Bị đem ra so sánh.“Định!” song, chính vào lúc này, chính vào lúc đám người Độc Cô Nguyên đang trỢn tròn mắt, kinh hoàng, tuyệt vọng và nghẹt thở thì cổ Dực lại tùy ý giơ tay lên, chỉ tay về phía bầu trời, về dòng sông nham thạch nóng chảy phía xa kia.Trong chớp mắt.Mọi người chỉ cảm thấy không gian thu hẹp lại.Thời gian sụp đổ…Sức mạnh quy luật chấn độngSau đó…Trong dòng sông nham thạch nóng chảy kia, nhiệt độ đã lên tới hàng chục ngàn độ, dòng sông nham thạch nóng chảy đang gào thét ầm ầm vang khắp bầu trời kia, trong chớp mắt đã đóng băng!Không còn chấn động, mất đi khí tức, mất đi nhiệt độ.Tiếp đó….“Rắc rắc rắc…”Vỡ vụn.Dòng sông nham thạch nóng chảy kia trực tiếp vỡ vụn thành hư vô.“ĐƯỢc rồi, chúng ta tiếp tục đi thôi!”, Cổ Dực thản nhiên nói, như thể đã làm chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.Đám người Độc Cô Nguyên ở phía sau đều không khỏi nuốt nước miếng, dựng tóc gáy, nhìn về phía cổ Dực, vô cùng kính SỢ!Sự kính sợ không thể diễn tả được.“Dòng sông nham thạch nóng chảy vừa rồi kia thực tế là được tạo thành từ máu của những kè xâm phạm từ bên ngoài nền văn minh xương hàng trăm triệu năm trước, quá nhiều máu nên đã hóa thành sông!”, cổ Dựctùy ý nói một câu, như thể đang phổ cập kiến thức đám người Độc Cô Nguyên vậy.“Cô Độc Cô, cô còn bảo chúng tôi phải đề phòng tiền bối sao, với thực lực này của tiền bối, nếu như thực sự muốn gây bất lợi cho chúng ta thì chỉ cần một chiêu là có thể tiêu diệt chúng ta rồi!”, vương Thừa Dịch nhỏ tiếng nói.“Đúng vậy!”, Tiền Sơn Sơn cũng gật đầu tán thành.Ngay cả Trương Khả cũng cảm thấy như vậy.Quá chấn động rồi, vừa rồi, sức mạnh mà cổ Dực thi triển ra, thực sự khủng bố!Độc Cô Nguyên không nói lời nào, nhưng sự nghi ngờ và cảnh giác trong lòng đã bị đánh tan mấy phần, thực lực của Cổ Dực, nếu như thật sự muốn làm gì đó, quả thực không cần âmmưu quỷ kế gì..

Chương 1239: Chương 1239