Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1253: Chương 1253

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Thậm chí.Cùng lúc Cổ Dực đánh ra một quyền đó còn có quy luật lực nữa! Gần như đã đạt đến quy luật lực Ngũ Đoạn! Còn có hình ảnh Vu thần ngỢp trời kéo theo quyền ấn đồng thời đánh ra.Quyền ấn dập dờn, gỗ mục khô gãy, không phân biệt được hư thực, dường như giữa thiên địa chỉ có một quyền.“Ầm!”Điều khiến người ta bất ngờ đó chính là Tô Minh lựa chọn lấy cứng chọi cứng.Trời ơi.Quả thực là…Hơn nữa, cũng là dùng quyền!Lựa chọn như vậy đúng là thể hiện rõ cái gì gọi là cực hạn tự phụ nhỉ?Ngay đến bản thân cổ Dực cũng có chút kinh ngạc thậm chí còn có chút kính nể.Ánh mắt của Tô Minh ngưng trọng.Anh đã dùng tất cả những gì có thể thêm vào trong quyền của mình.20 tỷ cân, dưới sự thôi động của không gian thần thông, mơ hồ còn đạt đến 100 tỉ cân.Sau đó, bán bộ Thái u Hỗn Độn Hỏa, kiếm ý đều được dung hợp vào trong quyền ấn để tăng thêm sự sắc bén trên phương diện tấn công, bất kể là lửa hay là kiếm ý đều nắm giữ tấncông!Ngoài ra, còn có lực lượng ngưng tụ, hai Đại quy tắc sinh tử vân vân cũng đều được thêm vào.Chớp mắt.“Ầm!”Hai quyền đối đầu nhau.Trong khoảnh khắcTừ đầu quyền đến cổ tay, cánh tay rồi đến nừa thân trên của Tô Minh… toàn bộ bị xé rách thành huyết vụ và xương vỡ.Thê thảm! Thê thảm đến mức khiến người khác kinh hãi!Tô Minh nháy mắt chỉ còn lại nửa thân người, bay ngược ra ngoài…Còn Cổ Dực? Không chút sứt mè.Đặc biệt là phong mang kim sắc đáng sợ trên đầu quyền càng lập lòe hơn, dường như xâm nhập vào tận xương tay, da thịt, xương tủy vậy…“Bán Để, quá mạnh”, trong đầu TôMinh nảy lên một suy nghĩ nhưng cũng đồng thời tuôn ra nhiều chiến ý hơn..

Thậm chí.

Cùng lúc Cổ Dực đánh ra một quyền đó còn có quy luật lực nữa! Gần như đã đạt đến quy luật lực Ngũ Đoạn! Còn có hình ảnh Vu thần ngỢp trời kéo theo quyền ấn đồng thời đánh ra.

Quyền ấn dập dờn, gỗ mục khô gãy, không phân biệt được hư thực, dường như giữa thiên địa chỉ có một quyền.

“Ầm!”

Điều khiến người ta bất ngờ đó chính là Tô Minh lựa chọn lấy cứng chọi cứng.

Trời ơi.

Quả thực là…

Hơn nữa, cũng là dùng quyền!

Lựa chọn như vậy đúng là thể hiện rõ cái gì gọi là cực hạn tự phụ nhỉ?

Ngay đến bản thân cổ Dực cũng có chút kinh ngạc thậm chí còn có chút kính nể.

Ánh mắt của Tô Minh ngưng trọng.

Anh đã dùng tất cả những gì có thể thêm vào trong quyền của mình.

20 tỷ cân, dưới sự thôi động của không gian thần thông, mơ hồ còn đạt đến 100 tỉ cân.

Sau đó, bán bộ Thái u Hỗn Độn Hỏa, kiếm ý đều được dung hợp vào trong quyền ấn để tăng thêm sự sắc bén trên phương diện tấn công, bất kể là lửa hay là kiếm ý đều nắm giữ tấn

công!

Ngoài ra, còn có lực lượng ngưng tụ, hai Đại quy tắc sinh tử vân vân cũng đều được thêm vào.

Chớp mắt.

“Ầm!”

Hai quyền đối đầu nhau.

Trong khoảnh khắc

Từ đầu quyền đến cổ tay, cánh tay rồi đến nừa thân trên của Tô Minh… toàn bộ bị xé rách thành huyết vụ và xương vỡ.

Thê thảm! Thê thảm đến mức khiến người khác kinh hãi!

Tô Minh nháy mắt chỉ còn lại nửa thân người, bay ngược ra ngoài…

Còn Cổ Dực? Không chút sứt mè.

Đặc biệt là phong mang kim sắc đáng sợ trên đầu quyền càng lập lòe hơn, dường như xâm nhập vào tận xương tay, da thịt, xương tủy vậy…

“Bán Để, quá mạnh”, trong đầu Tô

Minh nảy lên một suy nghĩ nhưng cũng đồng thời tuôn ra nhiều chiến ý hơn.

.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Thậm chí.Cùng lúc Cổ Dực đánh ra một quyền đó còn có quy luật lực nữa! Gần như đã đạt đến quy luật lực Ngũ Đoạn! Còn có hình ảnh Vu thần ngỢp trời kéo theo quyền ấn đồng thời đánh ra.Quyền ấn dập dờn, gỗ mục khô gãy, không phân biệt được hư thực, dường như giữa thiên địa chỉ có một quyền.“Ầm!”Điều khiến người ta bất ngờ đó chính là Tô Minh lựa chọn lấy cứng chọi cứng.Trời ơi.Quả thực là…Hơn nữa, cũng là dùng quyền!Lựa chọn như vậy đúng là thể hiện rõ cái gì gọi là cực hạn tự phụ nhỉ?Ngay đến bản thân cổ Dực cũng có chút kinh ngạc thậm chí còn có chút kính nể.Ánh mắt của Tô Minh ngưng trọng.Anh đã dùng tất cả những gì có thể thêm vào trong quyền của mình.20 tỷ cân, dưới sự thôi động của không gian thần thông, mơ hồ còn đạt đến 100 tỉ cân.Sau đó, bán bộ Thái u Hỗn Độn Hỏa, kiếm ý đều được dung hợp vào trong quyền ấn để tăng thêm sự sắc bén trên phương diện tấn công, bất kể là lửa hay là kiếm ý đều nắm giữ tấncông!Ngoài ra, còn có lực lượng ngưng tụ, hai Đại quy tắc sinh tử vân vân cũng đều được thêm vào.Chớp mắt.“Ầm!”Hai quyền đối đầu nhau.Trong khoảnh khắcTừ đầu quyền đến cổ tay, cánh tay rồi đến nừa thân trên của Tô Minh… toàn bộ bị xé rách thành huyết vụ và xương vỡ.Thê thảm! Thê thảm đến mức khiến người khác kinh hãi!Tô Minh nháy mắt chỉ còn lại nửa thân người, bay ngược ra ngoài…Còn Cổ Dực? Không chút sứt mè.Đặc biệt là phong mang kim sắc đáng sợ trên đầu quyền càng lập lòe hơn, dường như xâm nhập vào tận xương tay, da thịt, xương tủy vậy…“Bán Để, quá mạnh”, trong đầu TôMinh nảy lên một suy nghĩ nhưng cũng đồng thời tuôn ra nhiều chiến ý hơn..

Chương 1253: Chương 1253