Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1260: Chương 1260

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Nhưng sau đó…Trống không như bắt phải không khí, không có gì hết.Rõ ràng có thể cảm nhận được, có thể nhìn thấy Vu Nguyên sắp hóa lỏng ở trong động, nhìn thấy được nhưng không bắt được.Cổ Dực hoang mang.Rốt cuộc là chuyện gì thế này?“Cổ Ma Hoàng! Có chuyện gì vậy?”, ý chí Đại Đạo ở bên ngoài hét lớn, chỉ đích danh cổ Ma Hoàng.Có vẻ như hơi vượt quá giới hạn rồi.Bởi vì, trên thực tế cổ Ma Hoàng đã không còn là sinh linh thuộc về thế giới Đại Thiên nữa, đã rời khỏi thế giới Đại Thiên hàng tỷ năm, tự hình thành một tộc mới ở trên không trung.Là ý chí Đại Đạo của thê giới ĐạiThiên thì không nên tùy ý liên lạc với chủng tộc ở hư không.Nhưng ý chí Đại Đạo vẫn làm như vậy.vẫn ngang nhiên làm mà không quan tâm đến cảm nhận của hoàng triều Bất Tử.“Không… Không rõ nữa”, sau đó một giọng nói khàn khàn, trầm đục và chấn động vang lên.“Chết tiệt! Chắc là xảy ra chuyện gì bất trắc rồi.Nêu cổ Dực không động được vào Vu Nguyên thì tộc cổ Ma cứ dùng đến trận pháp Vu Nguyên rồi thu Vu Nguyên lại rồi tính tiếp”, ý chí Đại Đạo quyết đoán, nói.Đúng thê! ông ta đã có dự cảm không lành.“ừm!”, Cổ Ma Hoàng đồng ý.Bản thân ông ta cũng nghĩ như vậy, đúng là Vu Nguyên quá quý giá, tộc cổ Ma tích lũy hàng tỷ năm mới có được,không thể để xảy ra gì bất trắc.Nhưng một giây sau…“Không xong rồi! Trận pháp Vu Nguyên không thu hồi lại được”, cổ Ma Hoàng kinh hãi hô lên, giọng nói vô cùng sốt sắng và căng thẳng.Cổ Ma Hoàng ở cấp bậc Đại Đế.Hơn nữa không phải là Đại Đê đơn giản.Vậy mà lúc này ông ta cũng mất kiểm soát.Bởi vì ông ta gặp phải chuyện khó tin nhất.Trận pháp Vu Nguyên không thu lại được?Đúng là gặp ma rồi!“Cái gì?” ý chí Đại Đạo cảm thấy có điều gì đó bất ổn xảy ra.Đồng thời lúc này…“Vu Nguyên! Đồ tốt đây rồi!” Tô Minh lên tiếng.Anh nhìn về phía hang động thứ 5, sau đó khẽ cười nói: “Bảo vật tốt như này mình cũng rất thích.Cổ Dực! Niềm vui bất ngờ mà anh nóichính là nó sao? Đúng là tôi rất thích”..

Nhưng sau đó…

Trống không như bắt phải không khí, không có gì hết.

Rõ ràng có thể cảm nhận được, có thể nhìn thấy Vu Nguyên sắp hóa lỏng ở trong động, nhìn thấy được nhưng không bắt được.

Cổ Dực hoang mang.

Rốt cuộc là chuyện gì thế này?

“Cổ Ma Hoàng! Có chuyện gì vậy?”, ý chí Đại Đạo ở bên ngoài hét lớn, chỉ đích danh cổ Ma Hoàng.

Có vẻ như hơi vượt quá giới hạn rồi.

Bởi vì, trên thực tế cổ Ma Hoàng đã không còn là sinh linh thuộc về thế giới Đại Thiên nữa, đã rời khỏi thế giới Đại Thiên hàng tỷ năm, tự hình thành một tộc mới ở trên không trung.

Là ý chí Đại Đạo của thê giới Đại

Thiên thì không nên tùy ý liên lạc với chủng tộc ở hư không.

Nhưng ý chí Đại Đạo vẫn làm như vậy.

vẫn ngang nhiên làm mà không quan tâm đến cảm nhận của hoàng triều Bất Tử.

“Không… Không rõ nữa”, sau đó một giọng nói khàn khàn, trầm đục và chấn động vang lên.

“Chết tiệt! Chắc là xảy ra chuyện gì bất trắc rồi.

Nêu cổ Dực không động được vào Vu Nguyên thì tộc cổ Ma cứ dùng đến trận pháp Vu Nguyên rồi thu Vu Nguyên lại rồi tính tiếp”, ý chí Đại Đạo quyết đoán, nói.

Đúng thê! ông ta đã có dự cảm không lành.

“ừm!”, Cổ Ma Hoàng đồng ý.

Bản thân ông ta cũng nghĩ như vậy, đúng là Vu Nguyên quá quý giá, tộc cổ Ma tích lũy hàng tỷ năm mới có được,

không thể để xảy ra gì bất trắc.

Nhưng một giây sau…

“Không xong rồi! Trận pháp Vu Nguyên không thu hồi lại được”, cổ Ma Hoàng kinh hãi hô lên, giọng nói vô cùng sốt sắng và căng thẳng.

Cổ Ma Hoàng ở cấp bậc Đại Đế.

Hơn nữa không phải là Đại Đê đơn giản.

Vậy mà lúc này ông ta cũng mất kiểm soát.

Bởi vì ông ta gặp phải chuyện khó tin nhất.

Trận pháp Vu Nguyên không thu lại được?

Đúng là gặp ma rồi!

“Cái gì?” ý chí Đại Đạo cảm thấy có điều gì đó bất ổn xảy ra.

Đồng thời lúc này…

“Vu Nguyên! Đồ tốt đây rồi!” Tô Minh lên tiếng.

Anh nhìn về phía hang động thứ 5, sau đó khẽ cười nói: “Bảo vật tốt như này mình cũng rất thích.

Cổ Dực! Niềm vui bất ngờ mà anh nói

chính là nó sao? Đúng là tôi rất thích”..

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Nhưng sau đó…Trống không như bắt phải không khí, không có gì hết.Rõ ràng có thể cảm nhận được, có thể nhìn thấy Vu Nguyên sắp hóa lỏng ở trong động, nhìn thấy được nhưng không bắt được.Cổ Dực hoang mang.Rốt cuộc là chuyện gì thế này?“Cổ Ma Hoàng! Có chuyện gì vậy?”, ý chí Đại Đạo ở bên ngoài hét lớn, chỉ đích danh cổ Ma Hoàng.Có vẻ như hơi vượt quá giới hạn rồi.Bởi vì, trên thực tế cổ Ma Hoàng đã không còn là sinh linh thuộc về thế giới Đại Thiên nữa, đã rời khỏi thế giới Đại Thiên hàng tỷ năm, tự hình thành một tộc mới ở trên không trung.Là ý chí Đại Đạo của thê giới ĐạiThiên thì không nên tùy ý liên lạc với chủng tộc ở hư không.Nhưng ý chí Đại Đạo vẫn làm như vậy.vẫn ngang nhiên làm mà không quan tâm đến cảm nhận của hoàng triều Bất Tử.“Không… Không rõ nữa”, sau đó một giọng nói khàn khàn, trầm đục và chấn động vang lên.“Chết tiệt! Chắc là xảy ra chuyện gì bất trắc rồi.Nêu cổ Dực không động được vào Vu Nguyên thì tộc cổ Ma cứ dùng đến trận pháp Vu Nguyên rồi thu Vu Nguyên lại rồi tính tiếp”, ý chí Đại Đạo quyết đoán, nói.Đúng thê! ông ta đã có dự cảm không lành.“ừm!”, Cổ Ma Hoàng đồng ý.Bản thân ông ta cũng nghĩ như vậy, đúng là Vu Nguyên quá quý giá, tộc cổ Ma tích lũy hàng tỷ năm mới có được,không thể để xảy ra gì bất trắc.Nhưng một giây sau…“Không xong rồi! Trận pháp Vu Nguyên không thu hồi lại được”, cổ Ma Hoàng kinh hãi hô lên, giọng nói vô cùng sốt sắng và căng thẳng.Cổ Ma Hoàng ở cấp bậc Đại Đế.Hơn nữa không phải là Đại Đê đơn giản.Vậy mà lúc này ông ta cũng mất kiểm soát.Bởi vì ông ta gặp phải chuyện khó tin nhất.Trận pháp Vu Nguyên không thu lại được?Đúng là gặp ma rồi!“Cái gì?” ý chí Đại Đạo cảm thấy có điều gì đó bất ổn xảy ra.Đồng thời lúc này…“Vu Nguyên! Đồ tốt đây rồi!” Tô Minh lên tiếng.Anh nhìn về phía hang động thứ 5, sau đó khẽ cười nói: “Bảo vật tốt như này mình cũng rất thích.Cổ Dực! Niềm vui bất ngờ mà anh nóichính là nó sao? Đúng là tôi rất thích”..

Chương 1260: Chương 1260