Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 34

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 34“Mấy anh, xem như tôi cầu xin mấy người, con gái tôi còn đang ở trong bệnh viện chờ tôi đến cứu mạng, các người cho tôi qua đi!”Giọng điệu của Lạc Tuyết như cầu xin, kèm theo một tiếng khóc.Thấy mấy người đó vẫn không động tĩnh gì, cô thậm chí còn có ý định sẽ quỳ xuống cầu xin.“Mấy anh, tôi xin quỳ xuống lạy các anh, cầu xin các anh cho con gái tôi một con đường sống, cầu xin các anh!”Nói rồi Lạc Tuyết ra khỏi xe định quỳ lạy đám người đó.Đám đàn ông mặc vest này nhìn thấy Lạc Tuyết, mắt họ sáng lên.“Chậc chậc, vừa rồi không nhận ra cô gái lại xinh đẹp thế này!”“Cái gì mà cô gái, là thiếu phụ, thiếu phụ đó hiểu chưa?”“Chậc chậc, thân thể này, khuôn mặt này, nếu lên giường…”Đám người ông một câu tôi một câu bình phẩm Lạc Tuyết.Vẻ thèm muốn trong mắt họ dường như chẳng hề che giấu.Người cầm đầu là một người đàn ông trung niên khoảng ba mươi tuổi.Lúc này, đôi mắt chẳng hề kiêng dè đang săm soi đánh giá Lạc Tuyết.“Này, cô gái nhỏ trông khá xinh xắn đó. Nếu đã như vậy thì cô có thể qua!”“Thật sao?”, Lạc Tuyết lập tức vui mừng khôn xiết và định cảm ơn hắn ta, nhưng người đàn ông đột nhiên trừng mắt.“Đương nhiên là thật, nhưng có một điều kiện nho nhỏ!”“Điều kiện gì?”, Lạc Tuyết hơi ngẩn ra, cảm thấy có chút không hiểu.“Đừng lo, chỉ là một điều kiện nhỏ thôi!”Người đàn ông mắt sáng lên, ánh mắt háu đói.“Chỉ cần em lên xe của anh chơi với anh một lát thì anh sẽ để em qua. Thế nào, rất đơn giản phải không?”“Ông, không biết liêm sỉ…”Nói đến đây rồi, Lạc Tuyết còn có gì mà không hiểu nữa chứ.Tia hy vọng trong cô tan biến trong phút chốc.Khuôn mặt đỏ bừng sau đó tái đi trông thật đáng thương.“Ha ha, anh đây đúng là không biết liêm sỉ đấy. Có câu đàn ông mà không xấu xa thì phụ nữ không yêu mà!”Người đàn ông dẫn đầu cười lớn và sừng sổ sấn đến bên Lạc Tuyết.“Ông, ông định làm gì?”Lạc Tuyết giật mình muốn quay lại xe, nhưng cửa xe đã bị một cánh tay đàn ông mạnh mẽ nhanh chóng đóng lại.Người đàn ông tiến lên vài bước và ngay lập tức ép Lạc Tuyết vào góc!“Hê hê, cô gái xinh đẹp, em yên tâm, anh đây sẽ chiều chuộng em mà!”Đám đàn ông lực lưỡng phía sau cũng cười theo.“Đúng vậy, anh Hổ của chúng tôi đối xử với phụ nữ rất dịu dàng đó”.

Chương 34

“Mấy anh, xem như tôi cầu xin mấy người, con gái tôi còn đang ở trong bệnh viện chờ tôi đến cứu mạng, các người cho tôi qua đi!”

Giọng điệu của Lạc Tuyết như cầu xin, kèm theo một tiếng khóc.

Thấy mấy người đó vẫn không động tĩnh gì, cô thậm chí còn có ý định sẽ quỳ xuống cầu xin.

“Mấy anh, tôi xin quỳ xuống lạy các anh, cầu xin các anh cho con gái tôi một con đường sống, cầu xin các anh!”

Nói rồi Lạc Tuyết ra khỏi xe định quỳ lạy đám người đó.

Đám đàn ông mặc vest này nhìn thấy Lạc Tuyết, mắt họ sáng lên.

“Chậc chậc, vừa rồi không nhận ra cô gái lại xinh đẹp thế này!”

“Cái gì mà cô gái, là thiếu phụ, thiếu phụ đó hiểu chưa?”

“Chậc chậc, thân thể này, khuôn mặt này, nếu lên giường…”

Đám người ông một câu tôi một câu bình phẩm Lạc Tuyết.

Vẻ thèm muốn trong mắt họ dường như chẳng hề che giấu.

Người cầm đầu là một người đàn ông trung niên khoảng ba mươi tuổi.

Lúc này, đôi mắt chẳng hề kiêng dè đang săm soi đánh giá Lạc Tuyết.

“Này, cô gái nhỏ trông khá xinh xắn đó. Nếu đã như vậy thì cô có thể qua!”

“Thật sao?”, Lạc Tuyết lập tức vui mừng khôn xiết và định cảm ơn hắn ta, nhưng người đàn ông đột nhiên trừng mắt.

“Đương nhiên là thật, nhưng có một điều kiện nho nhỏ!”

“Điều kiện gì?”, Lạc Tuyết hơi ngẩn ra, cảm thấy có chút không hiểu.

“Đừng lo, chỉ là một điều kiện nhỏ thôi!”

Người đàn ông mắt sáng lên, ánh mắt háu đói.

“Chỉ cần em lên xe của anh chơi với anh một lát thì anh sẽ để em qua. Thế nào, rất đơn giản phải không?”

“Ông, không biết liêm sỉ…”

Nói đến đây rồi, Lạc Tuyết còn có gì mà không hiểu nữa chứ.

Tia hy vọng trong cô tan biến trong phút chốc.

Khuôn mặt đỏ bừng sau đó tái đi trông thật đáng thương.

“Ha ha, anh đây đúng là không biết liêm sỉ đấy. Có câu đàn ông mà không xấu xa thì phụ nữ không yêu mà!”

Người đàn ông dẫn đầu cười lớn và sừng sổ sấn đến bên Lạc Tuyết.

“Ông, ông định làm gì?”

Lạc Tuyết giật mình muốn quay lại xe, nhưng cửa xe đã bị một cánh tay đàn ông mạnh mẽ nhanh chóng đóng lại.

Người đàn ông tiến lên vài bước và ngay lập tức ép Lạc Tuyết vào góc!

“Hê hê, cô gái xinh đẹp, em yên tâm, anh đây sẽ chiều chuộng em mà!”

Đám đàn ông lực lưỡng phía sau cũng cười theo.

“Đúng vậy, anh Hổ của chúng tôi đối xử với phụ nữ rất dịu dàng đó”.

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 34“Mấy anh, xem như tôi cầu xin mấy người, con gái tôi còn đang ở trong bệnh viện chờ tôi đến cứu mạng, các người cho tôi qua đi!”Giọng điệu của Lạc Tuyết như cầu xin, kèm theo một tiếng khóc.Thấy mấy người đó vẫn không động tĩnh gì, cô thậm chí còn có ý định sẽ quỳ xuống cầu xin.“Mấy anh, tôi xin quỳ xuống lạy các anh, cầu xin các anh cho con gái tôi một con đường sống, cầu xin các anh!”Nói rồi Lạc Tuyết ra khỏi xe định quỳ lạy đám người đó.Đám đàn ông mặc vest này nhìn thấy Lạc Tuyết, mắt họ sáng lên.“Chậc chậc, vừa rồi không nhận ra cô gái lại xinh đẹp thế này!”“Cái gì mà cô gái, là thiếu phụ, thiếu phụ đó hiểu chưa?”“Chậc chậc, thân thể này, khuôn mặt này, nếu lên giường…”Đám người ông một câu tôi một câu bình phẩm Lạc Tuyết.Vẻ thèm muốn trong mắt họ dường như chẳng hề che giấu.Người cầm đầu là một người đàn ông trung niên khoảng ba mươi tuổi.Lúc này, đôi mắt chẳng hề kiêng dè đang săm soi đánh giá Lạc Tuyết.“Này, cô gái nhỏ trông khá xinh xắn đó. Nếu đã như vậy thì cô có thể qua!”“Thật sao?”, Lạc Tuyết lập tức vui mừng khôn xiết và định cảm ơn hắn ta, nhưng người đàn ông đột nhiên trừng mắt.“Đương nhiên là thật, nhưng có một điều kiện nho nhỏ!”“Điều kiện gì?”, Lạc Tuyết hơi ngẩn ra, cảm thấy có chút không hiểu.“Đừng lo, chỉ là một điều kiện nhỏ thôi!”Người đàn ông mắt sáng lên, ánh mắt háu đói.“Chỉ cần em lên xe của anh chơi với anh một lát thì anh sẽ để em qua. Thế nào, rất đơn giản phải không?”“Ông, không biết liêm sỉ…”Nói đến đây rồi, Lạc Tuyết còn có gì mà không hiểu nữa chứ.Tia hy vọng trong cô tan biến trong phút chốc.Khuôn mặt đỏ bừng sau đó tái đi trông thật đáng thương.“Ha ha, anh đây đúng là không biết liêm sỉ đấy. Có câu đàn ông mà không xấu xa thì phụ nữ không yêu mà!”Người đàn ông dẫn đầu cười lớn và sừng sổ sấn đến bên Lạc Tuyết.“Ông, ông định làm gì?”Lạc Tuyết giật mình muốn quay lại xe, nhưng cửa xe đã bị một cánh tay đàn ông mạnh mẽ nhanh chóng đóng lại.Người đàn ông tiến lên vài bước và ngay lập tức ép Lạc Tuyết vào góc!“Hê hê, cô gái xinh đẹp, em yên tâm, anh đây sẽ chiều chuộng em mà!”Đám đàn ông lực lưỡng phía sau cũng cười theo.“Đúng vậy, anh Hổ của chúng tôi đối xử với phụ nữ rất dịu dàng đó”.

Chương 34