Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1299: Chương 1299

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nữ thần Tạo Hóa đáp: “Cho nên, bia Huyền Diệu của anh cho dù cắn nuốt hàng chục bảo vật hỗn độn, muốn thăng cấp trở thành binh khí Vĩnh Hằng, cũng không thể làm được, bởi vì nền văn minh Xương trước mắt chắc chắn còn tồn tại một binh khí Vĩnh Hằng khác, nếu không có nó, sự may mắn sớm đã tiêu vong, trôi đi cả rồi, nền văn Xương cũng sẽ biến thành một nền văn minh chết từ lâu”.“Là vậy sao?”, Tô Minh nhíu mày: “Vậy có nghĩa là bia Huyền Diệu của tôi đã đến cực hạn rồi?”Không còn khả năng tiếp tục thăng cấp nữa?“Ha ha vẫn còn sớm chán”, thiên nữ Tạo Hóa cười giải thích: “Từ chí bảo hỗn độn thượng phẩm tới binh khí Vĩnh Hằng mặc dù ở giữa không còn cấp bậc binh khí nào khác, nhưng cũng phải tiến từng bước lên trời như bình thường mới được.Hiện tại bia Huyền Diệu của anh dù được coi là tương đối mạnh trong số những chí bảo hỗn độn, nhưng cũng không được tính là vô địch.Ngay cả khi nó cắn nuốt thêm hàng chục bảo vật hỗn độn khác, theo ước tính của bổncung, khoảng cách tới binh khí Vĩnh Hằng vẫn còn rất xa.Nếu thực sự có một ngày, bia Huyền Diệu đạt tới cấp bậc Vĩnh Hằng, lại vì nền văn minh Xương còn một binh khí Vĩnh Hằng khác mà ngưng trệ từ đó không có cách nào thăng cấp, cũng không khó, tìm cơ hội đoạt được món binh khí Vĩnh Hằng đó để bia Huyền Diệu cắn nuốt, chiếm lấy là được.Một nền văn minh chỉ có thể sinh ra một binh khí Vĩnh Hằng mà thôi, nhưng cũng không đại biểu cho việc không thể thay thế”.“Hiểu rồi”, Tô Minh có một nhận thức rất rõ ràng.Sau đó.Tô Minh tiếp tục kiểm tra chiến lợi phẩm.“Có nhiều thời khắc hỗn độn như vậy? Quy luật thời khắc?”, vừa kinh ngạc vui mừng, thậm chí còn là rung động.Hàng ngàn mảnh thời khắc.Tô Minh sững người.Loại thời khắc này cực kỳ hiếm gặp, người bình thường một đời có thể giành được một mảnh đã là nghịch thiên rồi.Mà tộc Ma Tuyền, trời ạ,hàng ngàn mảnh?Việc này cũng quá điên rồ rồi.Một người thấy nhiều biết rộng như Tô Minh lúc này cũng có chút run rẩy.“Không hề hiếm lạ, khi nền văn minh Xương ra đời cách đây hàng tỷ năm, đương nhiên sẽ liên tiếp xuất hiện vô sô bia đá hỗn độn cùng quy luật thời khắc.Vào thời điểm đó, chủng tộc Ma Tuyền này đã tồn tại từ lâu, cũng đã rất lớn mạnh rồi.Rốt cuộc, nền văn minh Xương cũng gần sát tộc Ma Tuyền, tộc Ma Tuyền chiếm đoạt một vài bia đá hỗn độn cùng quy luật thời khắc từ đây cũng là điều hợp lý”.“Bia đá hỗn độn không có nhiều tác dụng đối với tôi, suy cho cùng, thân mang hạt giống hỗn độn, chân khí toàn thân đều trở thành luồng khí hỗn độn, căn bản không coi trọng những bia đá hỗn độn này, nhưng có thể giữ lại cho những người phụ nữ, người thân, bạn bè của anh sử dụng.Ngược lại những quy luật thời khắc này rất hữu ích đối với tôi”.Công dụng của quy luật thời khắc vô cùng nhiều.Tổng cộng có 6000 miếng.Một con số khiến người ta phải choáng váng.Trong 6000 miếng quy luật thời khắc này có hơn 20 mảnh là thời khắc không gian mà Tô Minh luôn nhớ mong!Trời ơi.Hời to rồi.Tại đây có hình ảnhBới lúc này Huyết Vu Hổ đang giao tranh cùng ThẩmThương Khung, nói chính xác là đang chiến đấu với Thẩm Thương Khung cùng hơn chục học viên nằm trên bảng yêu nghiệt của học viện Tiên Lạc.Một mình Thấm Thương Khung căn bản không phải là đối thủ của Huyết Vu Hổ.Nhưng hắn một mực vô sỉ, lại muốn chơi quần đấu.Về phần hàng trăm cường giả trẻ tuổi trên tàu con thoi chiến đấu của hoàng triều Bất Tử đi cùng Đạm Đài Vô Tinh kia lúc này cũng đang bị chặn lại bởi những thanh niên cường giả của liên minh Hoang Thần và ĐiệnHoàng Tuyền.Còn hai người Chu Tước Cửu Diễm và Âm Dương Thiên Tù Ngưu lúc này đã bị thương nặng, hai người họ liên thủ đối đầu với Côn Văn, thuộc tộc Côn Hỗn Độn của liên minh Hoang Thần bất ngờ bị treo lên đánh!.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nữ thần Tạo Hóa đáp: “Cho nên, bia Huyền Diệu của anh cho dù cắn nuốt hàng chục bảo vật hỗn độn, muốn thăng cấp trở thành binh khí Vĩnh Hằng, cũng không thể làm được, bởi vì nền văn minh Xương trước mắt chắc chắn còn tồn tại một binh khí Vĩnh Hằng khác, nếu không có nó, sự may mắn sớm đã tiêu vong, trôi đi cả rồi, nền văn Xương cũng sẽ biến thành một nền văn minh chết từ lâu”.

“Là vậy sao?”, Tô Minh nhíu mày: “Vậy có nghĩa là bia Huyền Diệu của tôi đã đến cực hạn rồi?”

Không còn khả năng tiếp tục thăng cấp nữa?

“Ha ha vẫn còn sớm chán”, thiên nữ Tạo Hóa cười giải thích: “Từ chí bảo hỗn độn thượng phẩm tới binh khí Vĩnh Hằng mặc dù ở giữa không còn cấp bậc binh khí nào khác, nhưng cũng phải tiến từng bước lên trời như bình thường mới được.

Hiện tại bia Huyền Diệu của anh dù được coi là tương đối mạnh trong số những chí bảo hỗn độn, nhưng cũng không được tính là vô địch.

Ngay cả khi nó cắn nuốt thêm hàng chục bảo vật hỗn độn khác, theo ước tính của bổn

cung, khoảng cách tới binh khí Vĩnh Hằng vẫn còn rất xa.

Nếu thực sự có một ngày, bia Huyền Diệu đạt tới cấp bậc Vĩnh Hằng, lại vì nền văn minh Xương còn một binh khí Vĩnh Hằng khác mà ngưng trệ từ đó không có cách nào thăng cấp, cũng không khó, tìm cơ hội đoạt được món binh khí Vĩnh Hằng đó để bia Huyền Diệu cắn nuốt, chiếm lấy là được.

Một nền văn minh chỉ có thể sinh ra một binh khí Vĩnh Hằng mà thôi, nhưng cũng không đại biểu cho việc không thể thay thế”.

“Hiểu rồi”, Tô Minh có một nhận thức rất rõ ràng.

Sau đó.

Tô Minh tiếp tục kiểm tra chiến lợi phẩm.

“Có nhiều thời khắc hỗn độn như vậy? Quy luật thời khắc?”, vừa kinh ngạc vui mừng, thậm chí còn là rung động.

Hàng ngàn mảnh thời khắc.

Tô Minh sững người.

Loại thời khắc này cực kỳ hiếm gặp, người bình thường một đời có thể giành được một mảnh đã là nghịch thiên rồi.

Mà tộc Ma Tuyền, trời ạ,

hàng ngàn mảnh?

Việc này cũng quá điên rồ rồi.

Một người thấy nhiều biết rộng như Tô Minh lúc này cũng có chút run rẩy.

“Không hề hiếm lạ, khi nền văn minh Xương ra đời cách đây hàng tỷ năm, đương nhiên sẽ liên tiếp xuất hiện vô sô bia đá hỗn độn cùng quy luật thời khắc.

Vào thời điểm đó, chủng tộc Ma Tuyền này đã tồn tại từ lâu, cũng đã rất lớn mạnh rồi.

Rốt cuộc, nền văn minh Xương cũng gần sát tộc Ma Tuyền, tộc Ma Tuyền chiếm đoạt một vài bia đá hỗn độn cùng quy luật thời khắc từ đây cũng là điều hợp lý”.

“Bia đá hỗn độn không có nhiều tác dụng đối với tôi, suy cho cùng, thân mang hạt giống hỗn độn, chân khí toàn thân đều trở thành luồng khí hỗn độn, căn bản không coi trọng những bia đá hỗn độn này, nhưng có thể giữ lại cho những người phụ nữ, người thân, bạn bè của anh sử dụng.

Ngược lại những quy luật thời khắc này rất hữu ích đối với tôi”.

Công dụng của quy luật thời khắc vô cùng nhiều.

Tổng cộng có 6000 miếng.

Một con số khiến người ta phải choáng váng.

Trong 6000 miếng quy luật thời khắc này có hơn 20 mảnh là thời khắc không gian mà Tô Minh luôn nhớ mong!

Trời ơi.

Hời to rồi.

Tại đây có hình ảnh

Image removed.

Bới lúc này Huyết Vu Hổ đang giao tranh cùng Thẩm

Thương Khung, nói chính xác là đang chiến đấu với Thẩm Thương Khung cùng hơn chục học viên nằm trên bảng yêu nghiệt của học viện Tiên Lạc.

Một mình Thấm Thương Khung căn bản không phải là đối thủ của Huyết Vu Hổ.

Nhưng hắn một mực vô sỉ, lại muốn chơi quần đấu.

Về phần hàng trăm cường giả trẻ tuổi trên tàu con thoi chiến đấu của hoàng triều Bất Tử đi cùng Đạm Đài Vô Tinh kia lúc này cũng đang bị chặn lại bởi những thanh niên cường giả của liên minh Hoang Thần và Điện

Hoàng Tuyền.

Còn hai người Chu Tước Cửu Diễm và Âm Dương Thiên Tù Ngưu lúc này đã bị thương nặng, hai người họ liên thủ đối đầu với Côn Văn, thuộc tộc Côn Hỗn Độn của liên minh Hoang Thần bất ngờ bị treo lên đánh!.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nữ thần Tạo Hóa đáp: “Cho nên, bia Huyền Diệu của anh cho dù cắn nuốt hàng chục bảo vật hỗn độn, muốn thăng cấp trở thành binh khí Vĩnh Hằng, cũng không thể làm được, bởi vì nền văn minh Xương trước mắt chắc chắn còn tồn tại một binh khí Vĩnh Hằng khác, nếu không có nó, sự may mắn sớm đã tiêu vong, trôi đi cả rồi, nền văn Xương cũng sẽ biến thành một nền văn minh chết từ lâu”.“Là vậy sao?”, Tô Minh nhíu mày: “Vậy có nghĩa là bia Huyền Diệu của tôi đã đến cực hạn rồi?”Không còn khả năng tiếp tục thăng cấp nữa?“Ha ha vẫn còn sớm chán”, thiên nữ Tạo Hóa cười giải thích: “Từ chí bảo hỗn độn thượng phẩm tới binh khí Vĩnh Hằng mặc dù ở giữa không còn cấp bậc binh khí nào khác, nhưng cũng phải tiến từng bước lên trời như bình thường mới được.Hiện tại bia Huyền Diệu của anh dù được coi là tương đối mạnh trong số những chí bảo hỗn độn, nhưng cũng không được tính là vô địch.Ngay cả khi nó cắn nuốt thêm hàng chục bảo vật hỗn độn khác, theo ước tính của bổncung, khoảng cách tới binh khí Vĩnh Hằng vẫn còn rất xa.Nếu thực sự có một ngày, bia Huyền Diệu đạt tới cấp bậc Vĩnh Hằng, lại vì nền văn minh Xương còn một binh khí Vĩnh Hằng khác mà ngưng trệ từ đó không có cách nào thăng cấp, cũng không khó, tìm cơ hội đoạt được món binh khí Vĩnh Hằng đó để bia Huyền Diệu cắn nuốt, chiếm lấy là được.Một nền văn minh chỉ có thể sinh ra một binh khí Vĩnh Hằng mà thôi, nhưng cũng không đại biểu cho việc không thể thay thế”.“Hiểu rồi”, Tô Minh có một nhận thức rất rõ ràng.Sau đó.Tô Minh tiếp tục kiểm tra chiến lợi phẩm.“Có nhiều thời khắc hỗn độn như vậy? Quy luật thời khắc?”, vừa kinh ngạc vui mừng, thậm chí còn là rung động.Hàng ngàn mảnh thời khắc.Tô Minh sững người.Loại thời khắc này cực kỳ hiếm gặp, người bình thường một đời có thể giành được một mảnh đã là nghịch thiên rồi.Mà tộc Ma Tuyền, trời ạ,hàng ngàn mảnh?Việc này cũng quá điên rồ rồi.Một người thấy nhiều biết rộng như Tô Minh lúc này cũng có chút run rẩy.“Không hề hiếm lạ, khi nền văn minh Xương ra đời cách đây hàng tỷ năm, đương nhiên sẽ liên tiếp xuất hiện vô sô bia đá hỗn độn cùng quy luật thời khắc.Vào thời điểm đó, chủng tộc Ma Tuyền này đã tồn tại từ lâu, cũng đã rất lớn mạnh rồi.Rốt cuộc, nền văn minh Xương cũng gần sát tộc Ma Tuyền, tộc Ma Tuyền chiếm đoạt một vài bia đá hỗn độn cùng quy luật thời khắc từ đây cũng là điều hợp lý”.“Bia đá hỗn độn không có nhiều tác dụng đối với tôi, suy cho cùng, thân mang hạt giống hỗn độn, chân khí toàn thân đều trở thành luồng khí hỗn độn, căn bản không coi trọng những bia đá hỗn độn này, nhưng có thể giữ lại cho những người phụ nữ, người thân, bạn bè của anh sử dụng.Ngược lại những quy luật thời khắc này rất hữu ích đối với tôi”.Công dụng của quy luật thời khắc vô cùng nhiều.Tổng cộng có 6000 miếng.Một con số khiến người ta phải choáng váng.Trong 6000 miếng quy luật thời khắc này có hơn 20 mảnh là thời khắc không gian mà Tô Minh luôn nhớ mong!Trời ơi.Hời to rồi.Tại đây có hình ảnhBới lúc này Huyết Vu Hổ đang giao tranh cùng ThẩmThương Khung, nói chính xác là đang chiến đấu với Thẩm Thương Khung cùng hơn chục học viên nằm trên bảng yêu nghiệt của học viện Tiên Lạc.Một mình Thấm Thương Khung căn bản không phải là đối thủ của Huyết Vu Hổ.Nhưng hắn một mực vô sỉ, lại muốn chơi quần đấu.Về phần hàng trăm cường giả trẻ tuổi trên tàu con thoi chiến đấu của hoàng triều Bất Tử đi cùng Đạm Đài Vô Tinh kia lúc này cũng đang bị chặn lại bởi những thanh niên cường giả của liên minh Hoang Thần và ĐiệnHoàng Tuyền.Còn hai người Chu Tước Cửu Diễm và Âm Dương Thiên Tù Ngưu lúc này đã bị thương nặng, hai người họ liên thủ đối đầu với Côn Văn, thuộc tộc Côn Hỗn Độn của liên minh Hoang Thần bất ngờ bị treo lên đánh!.

Chương 1299: Chương 1299