Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1305: Chương 1305

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Giờ đây Diệp Mộ Cấn chỉ có thể dựa vào mình thôi.“ít tuổi như này mà đã chứng đạo thành đế, giỏi lắm.Cô có tư cách biết được họ tên của cậu chủ đây! Nhớ lấy, tôi tên là Minh Viêm”, người trẻ tuổi cười, nói.Giọng nói khàn khàn và có sức đè nén.Lúc lọt vào tai mọi người, không dễ chịu chút nào, dường như giọng nói có tần suất khác.ở không trung khác, Thần Khôi không thể đến giúp Diệp Mộ Cấn.Bởi vì Thần Khôi lúc nào cũng phải theo dõi Tùy Y Nhân.Tùy Y Nhân rất mạnh, có thực lực ở cấp bậc Đại Đế.Nếu sơ suất khéo còn xảy ra chuyện lớn.Đặc biệt là, dường như Tùy Y Nhân cũng nhận được mệnhlệnh của ý chí Đại Đạo, cũng theo dõi Thần Khôi.Kể cả Thần Khôi có được điều khiển thần hồn của Tô Minh nhưng muốnthoát khỏi theo dõi của Tùy Y Nhân thì cũng khó.“Chết tiệt! Còn bao lâu nữa mới tới nơi vậy?”, Tô Minh ở trong hư không thật sự thấy sốt sắng.Anh có thể đoán ra được thực lực của Minh Viêm.Diệp Mộ Cấn tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn ta, cách biệt quá lớn.“Mộ Cẩn! Em nhất định phải kiên trì, không được chết! Anh săp đến rồi, săp đến rồi , Tô Minh hít một hơi thật sâu, lẩm bẩm.ở Chiến Uyên lúc này…“Hừm!”, Diệp Mộ Cẩn đột nhiên phát ra tiếng r3n rỉ vang giòn vang vọng lục đạo tam giới.Trước mặt cô ta hiện ra một pháp tướng vô cùng lớn và chân thực.Thái Hư Yêu Hoàng!Pháp tướng Thái Hư Yêu Hoàng!Pháp tướng vừa xuất hiện thì khí tức của Diệp Mộ Cẩn tăng lên rõ rệt.Hơn nữa ngọn lửa trong người cô cũng tăng nhiệt, vô cùng mạnh, dường như có thể nung chảy toàn bộ thế giới Tiếu Thiên.Cũng may là Diệp Mộ Cẩn kìm chế đế không nhằm vào Chiến Uyên và Chiến Thành ở bên dưới, nếu không thì nơi này sẽ biến thành tro tàn.Li Hỏa Hỗn Độn được phóng ra hoàn toàn, đúng là đáng sợ.Ngay cả các vị Đại Đế đang ấn nấp trong không trung đều sáng mắt lên, đặc biệt là Viên Châm, vô cùng kiêng kị.Dường như ông ta có thể chắc chắn, thực lực hiện giờ của Diệp Mộ Cấn còn mạnh hơn mình.“Nhất định phải chết! Nếu không chết thì học viện Tiên Lạctoi đời mất”, trong lòng Viên Châm thấy căng thẳng, vốn tưởng rằng Tô Minh chết ở chiến trường Thần Ma thì học viện Tiên Lạc sẽ được an toàn, nào ngờ…“Thái Hư Yêu Hoàng? Thú vịđấy”, sau đó Minh Viêm khôngchút lo lắng mà cười nhạt,ngược lại còn với vẻ bỡn cợt và mong đợi.“Thần quyền Thái Hư!”, Diệp Mộ Cẩn ra tay, giơ tay lên đánh một quyền.Quyền này chấn động đất trời.Quyền ý!Quy luật Đế Đạo!Li Hỏa Hỗn Độn!Ba cái hợp làm một.Quyền ấn ngưng tụ trong pháp tướng Thái Hư Yêu Hoàng đập ra quyền ấn vô cùng mạnh.Quyền ấn màu đỏ, thiêu đốt huyết mạch, vô cùng sắc bén.Quyền ấn gào thét, dường như có hàng triệu con phượng hoàng gào hét.Quyền ấn đánh về trước,từng chút vỡ tan.Nhất thời, không gian và thời gian đều bị nghiền nát.Xung quanh quyền ấn như hỗn loạn và gấp khúc.Hỗn Độn Long Quy khẽ gật đầu, cảm thấy hài lòng.Tại đây có hình.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Giờ đây Diệp Mộ Cấn chỉ có thể dựa vào mình thôi.

“ít tuổi như này mà đã chứng đạo thành đế, giỏi lắm.

Cô có tư cách biết được họ tên của cậu chủ đây! Nhớ lấy, tôi tên là Minh Viêm”, người trẻ tuổi cười, nói.

Giọng nói khàn khàn và có sức đè nén.

Lúc lọt vào tai mọi người, không dễ chịu chút nào, dường như giọng nói có tần suất khác.

ở không trung khác, Thần Khôi không thể đến giúp Diệp Mộ Cấn.

Bởi vì Thần Khôi lúc nào cũng phải theo dõi Tùy Y Nhân.

Tùy Y Nhân rất mạnh, có thực lực ở cấp bậc Đại Đế.

Nếu sơ suất khéo còn xảy ra chuyện lớn.

Đặc biệt là, dường như Tùy Y Nhân cũng nhận được mệnh

lệnh của ý chí Đại Đạo, cũng theo dõi Thần Khôi.

Kể cả Thần Khôi có được điều khiển thần hồn của Tô Minh nhưng muốn

thoát khỏi theo dõi của Tùy Y Nhân thì cũng khó.

“Chết tiệt! Còn bao lâu nữa mới tới nơi vậy?”, Tô Minh ở trong hư không thật sự thấy sốt sắng.

Anh có thể đoán ra được thực lực của Minh Viêm.

Diệp Mộ Cấn tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn ta, cách biệt quá lớn.

“Mộ Cẩn! Em nhất định phải kiên trì, không được chết! Anh săp đến rồi, săp đến rồi , Tô Minh hít một hơi thật sâu, lẩm bẩm.

ở Chiến Uyên lúc này…

“Hừm!”, Diệp Mộ Cẩn đột nhiên phát ra tiếng r3n rỉ vang giòn vang vọng lục đạo tam giới.

Trước mặt cô ta hiện ra một pháp tướng vô cùng lớn và chân thực.

Thái Hư Yêu Hoàng!

Pháp tướng Thái Hư Yêu Hoàng!

Pháp tướng vừa xuất hiện thì khí tức của Diệp Mộ Cẩn tăng lên rõ rệt.

Hơn nữa ngọn lửa trong người cô cũng tăng nhiệt, vô cùng mạnh, dường như có thể nung chảy toàn bộ thế giới Tiếu Thiên.

Cũng may là Diệp Mộ Cẩn kìm chế đế không nhằm vào Chiến Uyên và Chiến Thành ở bên dưới, nếu không thì nơi này sẽ biến thành tro tàn.

Li Hỏa Hỗn Độn được phóng ra hoàn toàn, đúng là đáng sợ.

Ngay cả các vị Đại Đế đang ấn nấp trong không trung đều sáng mắt lên, đặc biệt là Viên Châm, vô cùng kiêng kị.

Dường như ông ta có thể chắc chắn, thực lực hiện giờ của Diệp Mộ Cấn còn mạnh hơn mình.

“Nhất định phải chết! Nếu không chết thì học viện Tiên Lạc

toi đời mất”, trong lòng Viên Châm thấy căng thẳng, vốn tưởng rằng Tô Minh chết ở chiến trường Thần Ma thì học viện Tiên Lạc sẽ được an toàn, nào ngờ…

“Thái Hư Yêu Hoàng? Thú vị

đấy”, sau đó Minh Viêm không

chút lo lắng mà cười nhạt,

ngược lại còn với vẻ bỡn cợt và mong đợi.

“Thần quyền Thái Hư!”, Diệp Mộ Cẩn ra tay, giơ tay lên đánh một quyền.

Quyền này chấn động đất trời.

Quyền ý!

Quy luật Đế Đạo!

Li Hỏa Hỗn Độn!

Ba cái hợp làm một.

Quyền ấn ngưng tụ trong pháp tướng Thái Hư Yêu Hoàng đập ra quyền ấn vô cùng mạnh.

Quyền ấn màu đỏ, thiêu đốt huyết mạch, vô cùng sắc bén.

Quyền ấn gào thét, dường như có hàng triệu con phượng hoàng gào hét.

Quyền ấn đánh về trước,

từng chút vỡ tan.

Nhất thời, không gian và thời gian đều bị nghiền nát.

Xung quanh quyền ấn như hỗn loạn và gấp khúc.

Hỗn Độn Long Quy khẽ gật đầu, cảm thấy hài lòng.

Tại đây có hình

Image removed.

.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Giờ đây Diệp Mộ Cấn chỉ có thể dựa vào mình thôi.“ít tuổi như này mà đã chứng đạo thành đế, giỏi lắm.Cô có tư cách biết được họ tên của cậu chủ đây! Nhớ lấy, tôi tên là Minh Viêm”, người trẻ tuổi cười, nói.Giọng nói khàn khàn và có sức đè nén.Lúc lọt vào tai mọi người, không dễ chịu chút nào, dường như giọng nói có tần suất khác.ở không trung khác, Thần Khôi không thể đến giúp Diệp Mộ Cấn.Bởi vì Thần Khôi lúc nào cũng phải theo dõi Tùy Y Nhân.Tùy Y Nhân rất mạnh, có thực lực ở cấp bậc Đại Đế.Nếu sơ suất khéo còn xảy ra chuyện lớn.Đặc biệt là, dường như Tùy Y Nhân cũng nhận được mệnhlệnh của ý chí Đại Đạo, cũng theo dõi Thần Khôi.Kể cả Thần Khôi có được điều khiển thần hồn của Tô Minh nhưng muốnthoát khỏi theo dõi của Tùy Y Nhân thì cũng khó.“Chết tiệt! Còn bao lâu nữa mới tới nơi vậy?”, Tô Minh ở trong hư không thật sự thấy sốt sắng.Anh có thể đoán ra được thực lực của Minh Viêm.Diệp Mộ Cấn tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn ta, cách biệt quá lớn.“Mộ Cẩn! Em nhất định phải kiên trì, không được chết! Anh săp đến rồi, săp đến rồi , Tô Minh hít một hơi thật sâu, lẩm bẩm.ở Chiến Uyên lúc này…“Hừm!”, Diệp Mộ Cẩn đột nhiên phát ra tiếng r3n rỉ vang giòn vang vọng lục đạo tam giới.Trước mặt cô ta hiện ra một pháp tướng vô cùng lớn và chân thực.Thái Hư Yêu Hoàng!Pháp tướng Thái Hư Yêu Hoàng!Pháp tướng vừa xuất hiện thì khí tức của Diệp Mộ Cẩn tăng lên rõ rệt.Hơn nữa ngọn lửa trong người cô cũng tăng nhiệt, vô cùng mạnh, dường như có thể nung chảy toàn bộ thế giới Tiếu Thiên.Cũng may là Diệp Mộ Cẩn kìm chế đế không nhằm vào Chiến Uyên và Chiến Thành ở bên dưới, nếu không thì nơi này sẽ biến thành tro tàn.Li Hỏa Hỗn Độn được phóng ra hoàn toàn, đúng là đáng sợ.Ngay cả các vị Đại Đế đang ấn nấp trong không trung đều sáng mắt lên, đặc biệt là Viên Châm, vô cùng kiêng kị.Dường như ông ta có thể chắc chắn, thực lực hiện giờ của Diệp Mộ Cấn còn mạnh hơn mình.“Nhất định phải chết! Nếu không chết thì học viện Tiên Lạctoi đời mất”, trong lòng Viên Châm thấy căng thẳng, vốn tưởng rằng Tô Minh chết ở chiến trường Thần Ma thì học viện Tiên Lạc sẽ được an toàn, nào ngờ…“Thái Hư Yêu Hoàng? Thú vịđấy”, sau đó Minh Viêm khôngchút lo lắng mà cười nhạt,ngược lại còn với vẻ bỡn cợt và mong đợi.“Thần quyền Thái Hư!”, Diệp Mộ Cẩn ra tay, giơ tay lên đánh một quyền.Quyền này chấn động đất trời.Quyền ý!Quy luật Đế Đạo!Li Hỏa Hỗn Độn!Ba cái hợp làm một.Quyền ấn ngưng tụ trong pháp tướng Thái Hư Yêu Hoàng đập ra quyền ấn vô cùng mạnh.Quyền ấn màu đỏ, thiêu đốt huyết mạch, vô cùng sắc bén.Quyền ấn gào thét, dường như có hàng triệu con phượng hoàng gào hét.Quyền ấn đánh về trước,từng chút vỡ tan.Nhất thời, không gian và thời gian đều bị nghiền nát.Xung quanh quyền ấn như hỗn loạn và gấp khúc.Hỗn Độn Long Quy khẽ gật đầu, cảm thấy hài lòng.Tại đây có hình.

Chương 1305: Chương 1305