Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 1340: Chương 1340
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Tô Minh! Cứu tôi! Cứu, cứu tôi với”, toàn thân Vũ Bất Bại lạnh băng, máu đông cứng lại.ông ta theo bản năng nhìn về phía Tô Minh với vẻ cầu xin.Mặc dù Vũ Bất Bại cũng là Đại Đế, hơn nữa còn là Đại Đê hạ vị tứ chuyển.Nhưng Vũ Bất Bại biết, mình chắc không đỡ nổi một chiêu của ngườithanh niên tóc trắng kia.Nêu muốn được sống thì chỉ có thể dựa vào Tô Minh thôi.Vũ Bất Bại lên tiếng cầu xin, người thanh niên tóc trắng cũng theo bản năng mà nhìn về phía Tô Minh.Chỉ nhìn một cái mà con ngươi của hắn co lại.Mặc dù hắn không biết và không cảm nhận được thực lực của Tô Minh.Nhưng điều khủng khiếp nhất chẳng phải là khi mình không cảm nhận ra sao?“Người anh em! Tôi chỉ đi qua đường xem kịch hay thôi, anh đừng căng thẳng”, Tô Minh cười nói.“Cảm ơn!” người thanh niên nghiêm túc nói.Hắn có cảm giác, nếu Tô Minh muốn thì có thể giết chết mình trong tích tắc.Cũng may…Tô Minh vẫn còn chút tình người.“Không…” một giây sau, ngườithanh niên tóc trắng vung trường mâu trong tay lên, đâm đơn giản một cái.Đây không phải là thứ mà Vũ Bất Bại có thể chặn lại hay né tránh được, ông ta tuyệt vọng rống lên một từ…Trong chớp mắt, ông ta bị đâm xuyên, cái chết tức tưởi, bao gồm cả thần hồn.“Người anh em! Xin cáo từ!”, Tô Minh cũng cảm thấy hài lòng.Anh tận mắt nhìn thấy Võ Tông và Vũ Bất Bại bị tiêu diệt cũng đủ rồi.Tô Minh cười, thân hình bỗng chốc biến mất.Anh muốn đến hành cung Đại Đạo.Đã đến lúc tính sổ với Minh Kiệt…Cũng đến lúc nắm giữ ý chí Đại Đạo, thiết lập lại đại đạo quả vị và trở thành chủ nhân của thê giới Đại Thiên rồi.ờ trong phòng thờ tổ của nhà họ Nguyên ở khu vực Hỗn Độn…Phòng thờ tổ là một trong những nơi cấm địa quan trọng nhất của nhà họ Nguyên.ờ đây thờ phụng rất nhiều bài vị tiên tổ của nhà họ Nguyên ở các thời đại khác nhau.Nghe nói, trong những bài vị này, có sự tồn tại của chân linh.Nếu một ngày nào đó, nhà họ Nguyên đứng trước thời khắc sinh tử thì nó còn có thể đánh thức tổ tiên.Ngoài ra, trong phòng thờ tổ còn có một cây trúc Nguyên, toàn thân màu vàng.Nghe đồn, năm đó lão tổ đời đầu nhà họ Nguyên tự tay trồng cây trúc này, sau đó nó được lão tổ luyện thành binh khí bản mệnh, được lão tổ đời đầu nuôi dưỡng hàng trăm triệu năm bằng khí tức ở cấp bậc Đại Đê thượng vị vô cùng khủng khiếp.Cũng chính vì vậy mà cây trúc Nguyên này được coi là chí bảo trong chí bảo._____________Trong đó còn hàm chứa rất nhiều võ đạo và truyền thừa của lão tổ đời đầu nhà họ Nguyên.Trong lịch sử, mỗi đời nhà họ Nguyên chỉ có người kế thừa dự bị trong dòng chính mới có tư cách được nhìn cây trúc Nguyên này.Trong phòng thờ tổ lúc này…Đứng ở phía trước cây trúc và bên dưới bài vị của các lão tổ là một người đàn ông trung niên râu dài, đội mũ cao, dáng người hao gầy.Người này cũng không khác gì với người bình thường, trên người dường như không có khí tức gì.Nhưng trên thực tê lại đang ở cấp bậc Đại Đế trung vị, mà còn là Đại Đế trung vị tám chuyển, có thể nói là khá khủng khiếp.Phải biết rằng, quốc chủ của Thái Nhất thần quốc cũng chỉ có Đại Đế trung vị bảy chuyển thôi.Vậy mà người đàn ông trung niên gầy yếu này lại còn mạnh hơn cả quốc chủ một cảnh giới nhỏ.Người này chính là Nguyên Chấp, gia chủ hiện giờ của nhà họ Nguyên..
“Tô Minh! Cứu tôi! Cứu, cứu tôi với”, toàn thân Vũ Bất Bại lạnh băng, máu đông cứng lại.
ông ta theo bản năng nhìn về phía Tô Minh với vẻ cầu xin.
Mặc dù Vũ Bất Bại cũng là Đại Đế, hơn nữa còn là Đại Đê hạ vị tứ chuyển.
Nhưng Vũ Bất Bại biết, mình chắc không đỡ nổi một chiêu của người
thanh niên tóc trắng kia.
Nêu muốn được sống thì chỉ có thể dựa vào Tô Minh thôi.
Vũ Bất Bại lên tiếng cầu xin, người thanh niên tóc trắng cũng theo bản năng mà nhìn về phía Tô Minh.
Chỉ nhìn một cái mà con ngươi của hắn co lại.
Mặc dù hắn không biết và không cảm nhận được thực lực của Tô Minh.
Nhưng điều khủng khiếp nhất chẳng phải là khi mình không cảm nhận ra sao?
“Người anh em! Tôi chỉ đi qua đường xem kịch hay thôi, anh đừng căng thẳng”, Tô Minh cười nói.
“Cảm ơn!” người thanh niên nghiêm túc nói.
Hắn có cảm giác, nếu Tô Minh muốn thì có thể giết chết mình trong tích tắc.
Cũng may…
Tô Minh vẫn còn chút tình người.
“Không…” một giây sau, người
thanh niên tóc trắng vung trường mâu trong tay lên, đâm đơn giản một cái.
Đây không phải là thứ mà Vũ Bất Bại có thể chặn lại hay né tránh được, ông ta tuyệt vọng rống lên một từ…
Trong chớp mắt, ông ta bị đâm xuyên, cái chết tức tưởi, bao gồm cả thần hồn.
“Người anh em! Xin cáo từ!”, Tô Minh cũng cảm thấy hài lòng.
Anh tận mắt nhìn thấy Võ Tông và Vũ Bất Bại bị tiêu diệt cũng đủ rồi.
Tô Minh cười, thân hình bỗng chốc biến mất.
Anh muốn đến hành cung Đại Đạo.
Đã đến lúc tính sổ với Minh Kiệt…
Cũng đến lúc nắm giữ ý chí Đại Đạo, thiết lập lại đại đạo quả vị và trở thành chủ nhân của thê giới Đại Thiên rồi.
ờ trong phòng thờ tổ của nhà họ Nguyên ở khu vực Hỗn Độn…
Phòng thờ tổ là một trong những nơi cấm địa quan trọng nhất của nhà họ Nguyên.
ờ đây thờ phụng rất nhiều bài vị tiên tổ của nhà họ Nguyên ở các thời đại khác nhau.
Nghe nói, trong những bài vị này, có sự tồn tại của chân linh.
Nếu một ngày nào đó, nhà họ Nguyên đứng trước thời khắc sinh tử thì nó còn có thể đánh thức tổ tiên.
Ngoài ra, trong phòng thờ tổ còn có một cây trúc Nguyên, toàn thân màu vàng.
Nghe đồn, năm đó lão tổ đời đầu nhà họ Nguyên tự tay trồng cây trúc này, sau đó nó được lão tổ luyện thành binh khí bản mệnh, được lão tổ đời đầu nuôi dưỡng hàng trăm triệu năm bằng khí tức ở cấp bậc Đại Đê thượng vị vô cùng khủng khiếp.
Cũng chính vì vậy mà cây trúc Nguyên này được coi là chí bảo trong chí bảo.
_____________
Trong đó còn hàm chứa rất nhiều võ đạo và truyền thừa của lão tổ đời đầu nhà họ Nguyên.
Trong lịch sử, mỗi đời nhà họ Nguyên chỉ có người kế thừa dự bị trong dòng chính mới có tư cách được nhìn cây trúc Nguyên này.
Trong phòng thờ tổ lúc này…
Đứng ở phía trước cây trúc và bên dưới bài vị của các lão tổ là một người đàn ông trung niên râu dài, đội mũ cao, dáng người hao gầy.
Người này cũng không khác gì với người bình thường, trên người dường như không có khí tức gì.
Nhưng trên thực tê lại đang ở cấp bậc Đại Đế trung vị, mà còn là Đại Đế trung vị tám chuyển, có thể nói là khá khủng khiếp.
Phải biết rằng, quốc chủ của Thái Nhất thần quốc cũng chỉ có Đại Đế trung vị bảy chuyển thôi.
Vậy mà người đàn ông trung niên gầy yếu này lại còn mạnh hơn cả quốc chủ một cảnh giới nhỏ.
Người này chính là Nguyên Chấp, gia chủ hiện giờ của nhà họ Nguyên..
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Tô Minh! Cứu tôi! Cứu, cứu tôi với”, toàn thân Vũ Bất Bại lạnh băng, máu đông cứng lại.ông ta theo bản năng nhìn về phía Tô Minh với vẻ cầu xin.Mặc dù Vũ Bất Bại cũng là Đại Đế, hơn nữa còn là Đại Đê hạ vị tứ chuyển.Nhưng Vũ Bất Bại biết, mình chắc không đỡ nổi một chiêu của ngườithanh niên tóc trắng kia.Nêu muốn được sống thì chỉ có thể dựa vào Tô Minh thôi.Vũ Bất Bại lên tiếng cầu xin, người thanh niên tóc trắng cũng theo bản năng mà nhìn về phía Tô Minh.Chỉ nhìn một cái mà con ngươi của hắn co lại.Mặc dù hắn không biết và không cảm nhận được thực lực của Tô Minh.Nhưng điều khủng khiếp nhất chẳng phải là khi mình không cảm nhận ra sao?“Người anh em! Tôi chỉ đi qua đường xem kịch hay thôi, anh đừng căng thẳng”, Tô Minh cười nói.“Cảm ơn!” người thanh niên nghiêm túc nói.Hắn có cảm giác, nếu Tô Minh muốn thì có thể giết chết mình trong tích tắc.Cũng may…Tô Minh vẫn còn chút tình người.“Không…” một giây sau, ngườithanh niên tóc trắng vung trường mâu trong tay lên, đâm đơn giản một cái.Đây không phải là thứ mà Vũ Bất Bại có thể chặn lại hay né tránh được, ông ta tuyệt vọng rống lên một từ…Trong chớp mắt, ông ta bị đâm xuyên, cái chết tức tưởi, bao gồm cả thần hồn.“Người anh em! Xin cáo từ!”, Tô Minh cũng cảm thấy hài lòng.Anh tận mắt nhìn thấy Võ Tông và Vũ Bất Bại bị tiêu diệt cũng đủ rồi.Tô Minh cười, thân hình bỗng chốc biến mất.Anh muốn đến hành cung Đại Đạo.Đã đến lúc tính sổ với Minh Kiệt…Cũng đến lúc nắm giữ ý chí Đại Đạo, thiết lập lại đại đạo quả vị và trở thành chủ nhân của thê giới Đại Thiên rồi.ờ trong phòng thờ tổ của nhà họ Nguyên ở khu vực Hỗn Độn…Phòng thờ tổ là một trong những nơi cấm địa quan trọng nhất của nhà họ Nguyên.ờ đây thờ phụng rất nhiều bài vị tiên tổ của nhà họ Nguyên ở các thời đại khác nhau.Nghe nói, trong những bài vị này, có sự tồn tại của chân linh.Nếu một ngày nào đó, nhà họ Nguyên đứng trước thời khắc sinh tử thì nó còn có thể đánh thức tổ tiên.Ngoài ra, trong phòng thờ tổ còn có một cây trúc Nguyên, toàn thân màu vàng.Nghe đồn, năm đó lão tổ đời đầu nhà họ Nguyên tự tay trồng cây trúc này, sau đó nó được lão tổ luyện thành binh khí bản mệnh, được lão tổ đời đầu nuôi dưỡng hàng trăm triệu năm bằng khí tức ở cấp bậc Đại Đê thượng vị vô cùng khủng khiếp.Cũng chính vì vậy mà cây trúc Nguyên này được coi là chí bảo trong chí bảo._____________Trong đó còn hàm chứa rất nhiều võ đạo và truyền thừa của lão tổ đời đầu nhà họ Nguyên.Trong lịch sử, mỗi đời nhà họ Nguyên chỉ có người kế thừa dự bị trong dòng chính mới có tư cách được nhìn cây trúc Nguyên này.Trong phòng thờ tổ lúc này…Đứng ở phía trước cây trúc và bên dưới bài vị của các lão tổ là một người đàn ông trung niên râu dài, đội mũ cao, dáng người hao gầy.Người này cũng không khác gì với người bình thường, trên người dường như không có khí tức gì.Nhưng trên thực tê lại đang ở cấp bậc Đại Đế trung vị, mà còn là Đại Đế trung vị tám chuyển, có thể nói là khá khủng khiếp.Phải biết rằng, quốc chủ của Thái Nhất thần quốc cũng chỉ có Đại Đế trung vị bảy chuyển thôi.Vậy mà người đàn ông trung niên gầy yếu này lại còn mạnh hơn cả quốc chủ một cảnh giới nhỏ.Người này chính là Nguyên Chấp, gia chủ hiện giờ của nhà họ Nguyên..