Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1350: Chương 1350

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Những mảnh đại đạo ấy ẩn chứa mấy ngàn loại quy luật.Làm sao Tô Minh có thể bỏ qua được?Trực tiếp cắn nuốt.Lấy Pháp Tắc Trường Hà cắn nuốt.Sau đó mặt Tô Minh đỏ lên vì kích động, lí do là sau khi cắn nuốt, Pháp Tắc Trường Hà tăng lên hơn gấp mười lần.Đáng sợ đến lạ.Vui vẻ đến lạ.Từng đó, có lẽ bằng với việc Tô Minh khổ tu mấy trăm ngàn năm đấy nhỉ?Sau khi làm xong, Tô Minh kiểm tra lại, dường như sức chiến đấu của anh lại tăng thêm mấy phần.Chỉ từng đó thôi là biết chuyến đinày rất đáng giá.Trái ngược với sự xúc động và hưng phấn của Tô Minh.Minh Kiệt xụi lơ, tuyệt vọng quỳ nửa người xuống đất.Lão tổ tộc Minh và Minh Thủ Thương cùng Minh Hằng mặt mũi xám ngoét như tro tàn…Chẳng có ngôn ngữ nào diễn tả được sự tức giận, ngơ ngác, mất hồn lạc phách của họ lúc này!Có trời mới biết năm đó để đánh cắp được ý chí Đại Đại của nền văn minh xương thê giới Đại Thiên, họ đã mất bao nhiêu sức lực để luyện ra được đại đạo quả vị?Trả bao nhiêu cái giá đắt đỏ?Lần này… Chỉ thế… Là mất rồi ư?Tan thành mây khói trong nháy mắt?“Đồ điên, kẻ điên rồ, cậu là đồ điên đáng chết cả ngàn vạn lần, cậu… Cậuphá hủy đại đạo quả vị, không còn ý chí Đại Đạo nữa, cả thê giới Đại Thiên này sẽ là vùng đất chết! Người con gái của cậu, người thân, bạn bè cậu, tất cả mọi người sẽ chết ở thế giới Đại Thiên! Hơn hàng trăm tỷ người sẽ chết vì cậu, nghiệp gánh trên vai, kết cục của cậu sẽ cực kỳ thê thảm! Ha ha ha ha ha…”, ngay sau đó, Minh Kiệt xụi lơ quỳ dưới đất không khác gì kẻ điên cười ha hả, tóc tai bù xù, màu máu trong hai mắt như nổ tung, mắt đầu chảy dọc xuống.“Thế ư?” Tô Minh cười cười.Sau đó.Dưới ánh mắt đến chết cũng không thể tin của Minh Kiệt, cùng sự hoảng sợ của lão tổ tộc Minh, Minh Thủ Thương và Minh Hằng, những ánh mắt như phát điên lên đó, Tô Minh quát: “Đại đạo quả vị, hiện lên cho tôi!”Đơn giản.Với Tô Minh mà nói.Với Tô Minh mà nói.Tái tạo đại đạo quả vị là chuyện hết sức đơn giản.Chỉ cần ý chí Đại Đạo ban đầu không còn nữa.Anh tái tạo lại, có thể nói là đơn giản như uống nước vậy.Trong cơ thể, dùng bảo tàng huyết mạch trấn áp, cố gắng dung hợp chân khí Hỗn Độn cùng với hơi thở sinh mệnh từ Cây Thê Giới chuẩn bị từ rất lâu, sau đó lại dùng Pháp Tắc Trường Hà lược lại một lần.Dòng khí màu tím lập tức xuất hiện một cách quỷ dị.Vừa xuất hiện.Có thể thấy dòng khí màu tím đó như đang nhanh chóng hòa vào vạn vật của đất trời vậy.Cứ như cá gặp nước.Dòng khí màu tím chợt lóe lên rồi biến mất, là thật sự biến mất.Nhưng sau đó, chỉ vài giây sau dòng khí tím đã quay trở lại!Một lần nữa xuất hiện ngay trước mặt.Thê nhưng dòng khí tím xuất hiện lần này hoàn toàn khác biệt, bên trong là núi sông Thương Mang, mặt trời mặt trăng cùng sao sáng, vạn vật đại đạo, đất trời ngang dọc…Tất nhiên nó được liên kết với thê giới Đại Thiên.Tất nhiên nó mang trong mình số mệnh của cả thế giới Đại Thiên này.Hơn nữa, điều kỳ diệu nhất là Tô Minh chính là chủ nhân của dòng khí tím ấy.Dòng khí màu tím được nhắc đến chính là đại đạo quả vị.Tô Minh cũng được tính là chủ nhân của đại đạo quả vị.Anh có thể thông qua đại đạo quả vị này để nắm trong tay cả thế giới Đại Thiên.Hơn nữa.Anh còn có thể điều đạo được những thần phạt Đại Đạo của thê giớiĐại Thiên sau này.Nhưng hay nhất là Tô Minh chính là chủ nhân của đại đạo quả vị, chứ không phải là ý chí Đại Đạo khi dung hợp với đại đạo quả vị, thế nên… Anh sẽ không bị đại đạo quả vị hạn chê cơ thể cũng như cắn trả.Tô Minh cũng không có hứng thú làm ý chí Đại Đạo, nếu không sau này anh muốn giết ai ở thế giới Đại Thiên này còn bị cắn trả lại à? Còn bị bó tay bó chân ư?Anh đang cưỡi trên đầu đại đạo quả vị, ra lệnh cho đại đạo quả vị, chẳng khác gì điều khiển đại đạo quả vị, không bị đại đạo quả vị khống chế.Tốt đến mức không thể tốt hơn được nữa.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Những mảnh đại đạo ấy ẩn chứa mấy ngàn loại quy luật.Làm sao Tô Minh có thể bỏ qua được?Trực tiếp cắn nuốt.Lấy Pháp Tắc Trường Hà cắn nuốt.Sau đó mặt Tô Minh đỏ lên vì kích động, lí do là sau khi cắn nuốt, Pháp Tắc Trường Hà tăng lên hơn gấp mười lần.Đáng sợ đến lạ.Vui vẻ đến lạ.Từng đó, có lẽ bằng với việc Tô Minh khổ tu mấy trăm ngàn năm đấy nhỉ?Sau khi làm xong, Tô Minh kiểm tra lại, dường như sức chiến đấu của anh lại tăng thêm mấy phần.Chỉ từng đó thôi là biết chuyến đinày rất đáng giá.Trái ngược với sự xúc động và hưng phấn của Tô Minh.Minh Kiệt xụi lơ, tuyệt vọng quỳ nửa người xuống đất.Lão tổ tộc Minh và Minh Thủ Thương cùng Minh Hằng mặt mũi xám ngoét như tro tàn…Chẳng có ngôn ngữ nào diễn tả được sự tức giận, ngơ ngác, mất hồn lạc phách của họ lúc này!Có trời mới biết năm đó để đánh cắp được ý chí Đại Đại của nền văn minh xương thê giới Đại Thiên, họ đã mất bao nhiêu sức lực để luyện ra được đại đạo quả vị?Trả bao nhiêu cái giá đắt đỏ?Lần này… Chỉ thế… Là mất rồi ư?Tan thành mây khói trong nháy mắt?“Đồ điên, kẻ điên rồ, cậu là đồ điên đáng chết cả ngàn vạn lần, cậu… Cậuphá hủy đại đạo quả vị, không còn ý chí Đại Đạo nữa, cả thê giới Đại Thiên này sẽ là vùng đất chết! Người con gái của cậu, người thân, bạn bè cậu, tất cả mọi người sẽ chết ở thế giới Đại Thiên! Hơn hàng trăm tỷ người sẽ chết vì cậu, nghiệp gánh trên vai, kết cục của cậu sẽ cực kỳ thê thảm! Ha ha ha ha ha…”, ngay sau đó, Minh Kiệt xụi lơ quỳ dưới đất không khác gì kẻ điên cười ha hả, tóc tai bù xù, màu máu trong hai mắt như nổ tung, mắt đầu chảy dọc xuống.“Thế ư?” Tô Minh cười cười.Sau đó.Dưới ánh mắt đến chết cũng không thể tin của Minh Kiệt, cùng sự hoảng sợ của lão tổ tộc Minh, Minh Thủ Thương và Minh Hằng, những ánh mắt như phát điên lên đó, Tô Minh quát: “Đại đạo quả vị, hiện lên cho tôi!”Đơn giản.Với Tô Minh mà nói.Với Tô Minh mà nói.Tái tạo đại đạo quả vị là chuyện hết sức đơn giản.Chỉ cần ý chí Đại Đạo ban đầu không còn nữa.Anh tái tạo lại, có thể nói là đơn giản như uống nước vậy.Trong cơ thể, dùng bảo tàng huyết mạch trấn áp, cố gắng dung hợp chân khí Hỗn Độn cùng với hơi thở sinh mệnh từ Cây Thê Giới chuẩn bị từ rất lâu, sau đó lại dùng Pháp Tắc Trường Hà lược lại một lần.Dòng khí màu tím lập tức xuất hiện một cách quỷ dị.Vừa xuất hiện.Có thể thấy dòng khí màu tím đó như đang nhanh chóng hòa vào vạn vật của đất trời vậy.Cứ như cá gặp nước.Dòng khí màu tím chợt lóe lên rồi biến mất, là thật sự biến mất.Nhưng sau đó, chỉ vài giây sau dòng khí tím đã quay trở lại!Một lần nữa xuất hiện ngay trước mặt.Thê nhưng dòng khí tím xuất hiện lần này hoàn toàn khác biệt, bên trong là núi sông Thương Mang, mặt trời mặt trăng cùng sao sáng, vạn vật đại đạo, đất trời ngang dọc…Tất nhiên nó được liên kết với thê giới Đại Thiên.Tất nhiên nó mang trong mình số mệnh của cả thế giới Đại Thiên này.Hơn nữa, điều kỳ diệu nhất là Tô Minh chính là chủ nhân của dòng khí tím ấy.Dòng khí màu tím được nhắc đến chính là đại đạo quả vị.Tô Minh cũng được tính là chủ nhân của đại đạo quả vị.Anh có thể thông qua đại đạo quả vị này để nắm trong tay cả thế giới Đại Thiên.Hơn nữa.Anh còn có thể điều đạo được những thần phạt Đại Đạo của thê giớiĐại Thiên sau này.Nhưng hay nhất là Tô Minh chính là chủ nhân của đại đạo quả vị, chứ không phải là ý chí Đại Đạo khi dung hợp với đại đạo quả vị, thế nên… Anh sẽ không bị đại đạo quả vị hạn chê cơ thể cũng như cắn trả.Tô Minh cũng không có hứng thú làm ý chí Đại Đạo, nếu không sau này anh muốn giết ai ở thế giới Đại Thiên này còn bị cắn trả lại à? Còn bị bó tay bó chân ư?Anh đang cưỡi trên đầu đại đạo quả vị, ra lệnh cho đại đạo quả vị, chẳng khác gì điều khiển đại đạo quả vị, không bị đại đạo quả vị khống chế.Tốt đến mức không thể tốt hơn được nữa.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Những mảnh đại đạo ấy ẩn chứa mấy ngàn loại quy luật.Làm sao Tô Minh có thể bỏ qua được?Trực tiếp cắn nuốt.Lấy Pháp Tắc Trường Hà cắn nuốt.Sau đó mặt Tô Minh đỏ lên vì kích động, lí do là sau khi cắn nuốt, Pháp Tắc Trường Hà tăng lên hơn gấp mười lần.Đáng sợ đến lạ.Vui vẻ đến lạ.Từng đó, có lẽ bằng với việc Tô Minh khổ tu mấy trăm ngàn năm đấy nhỉ?Sau khi làm xong, Tô Minh kiểm tra lại, dường như sức chiến đấu của anh lại tăng thêm mấy phần.Chỉ từng đó thôi là biết chuyến đinày rất đáng giá.Trái ngược với sự xúc động và hưng phấn của Tô Minh.Minh Kiệt xụi lơ, tuyệt vọng quỳ nửa người xuống đất.Lão tổ tộc Minh và Minh Thủ Thương cùng Minh Hằng mặt mũi xám ngoét như tro tàn…Chẳng có ngôn ngữ nào diễn tả được sự tức giận, ngơ ngác, mất hồn lạc phách của họ lúc này!Có trời mới biết năm đó để đánh cắp được ý chí Đại Đại của nền văn minh xương thê giới Đại Thiên, họ đã mất bao nhiêu sức lực để luyện ra được đại đạo quả vị?Trả bao nhiêu cái giá đắt đỏ?Lần này… Chỉ thế… Là mất rồi ư?Tan thành mây khói trong nháy mắt?“Đồ điên, kẻ điên rồ, cậu là đồ điên đáng chết cả ngàn vạn lần, cậu… Cậuphá hủy đại đạo quả vị, không còn ý chí Đại Đạo nữa, cả thê giới Đại Thiên này sẽ là vùng đất chết! Người con gái của cậu, người thân, bạn bè cậu, tất cả mọi người sẽ chết ở thế giới Đại Thiên! Hơn hàng trăm tỷ người sẽ chết vì cậu, nghiệp gánh trên vai, kết cục của cậu sẽ cực kỳ thê thảm! Ha ha ha ha ha…”, ngay sau đó, Minh Kiệt xụi lơ quỳ dưới đất không khác gì kẻ điên cười ha hả, tóc tai bù xù, màu máu trong hai mắt như nổ tung, mắt đầu chảy dọc xuống.“Thế ư?” Tô Minh cười cười.Sau đó.Dưới ánh mắt đến chết cũng không thể tin của Minh Kiệt, cùng sự hoảng sợ của lão tổ tộc Minh, Minh Thủ Thương và Minh Hằng, những ánh mắt như phát điên lên đó, Tô Minh quát: “Đại đạo quả vị, hiện lên cho tôi!”Đơn giản.Với Tô Minh mà nói.Với Tô Minh mà nói.Tái tạo đại đạo quả vị là chuyện hết sức đơn giản.Chỉ cần ý chí Đại Đạo ban đầu không còn nữa.Anh tái tạo lại, có thể nói là đơn giản như uống nước vậy.Trong cơ thể, dùng bảo tàng huyết mạch trấn áp, cố gắng dung hợp chân khí Hỗn Độn cùng với hơi thở sinh mệnh từ Cây Thê Giới chuẩn bị từ rất lâu, sau đó lại dùng Pháp Tắc Trường Hà lược lại một lần.Dòng khí màu tím lập tức xuất hiện một cách quỷ dị.Vừa xuất hiện.Có thể thấy dòng khí màu tím đó như đang nhanh chóng hòa vào vạn vật của đất trời vậy.Cứ như cá gặp nước.Dòng khí màu tím chợt lóe lên rồi biến mất, là thật sự biến mất.Nhưng sau đó, chỉ vài giây sau dòng khí tím đã quay trở lại!Một lần nữa xuất hiện ngay trước mặt.Thê nhưng dòng khí tím xuất hiện lần này hoàn toàn khác biệt, bên trong là núi sông Thương Mang, mặt trời mặt trăng cùng sao sáng, vạn vật đại đạo, đất trời ngang dọc…Tất nhiên nó được liên kết với thê giới Đại Thiên.Tất nhiên nó mang trong mình số mệnh của cả thế giới Đại Thiên này.Hơn nữa, điều kỳ diệu nhất là Tô Minh chính là chủ nhân của dòng khí tím ấy.Dòng khí màu tím được nhắc đến chính là đại đạo quả vị.Tô Minh cũng được tính là chủ nhân của đại đạo quả vị.Anh có thể thông qua đại đạo quả vị này để nắm trong tay cả thế giới Đại Thiên.Hơn nữa.Anh còn có thể điều đạo được những thần phạt Đại Đạo của thê giớiĐại Thiên sau này.Nhưng hay nhất là Tô Minh chính là chủ nhân của đại đạo quả vị, chứ không phải là ý chí Đại Đạo khi dung hợp với đại đạo quả vị, thế nên… Anh sẽ không bị đại đạo quả vị hạn chê cơ thể cũng như cắn trả.Tô Minh cũng không có hứng thú làm ý chí Đại Đạo, nếu không sau này anh muốn giết ai ở thế giới Đại Thiên này còn bị cắn trả lại à? Còn bị bó tay bó chân ư?Anh đang cưỡi trên đầu đại đạo quả vị, ra lệnh cho đại đạo quả vị, chẳng khác gì điều khiển đại đạo quả vị, không bị đại đạo quả vị khống chế.Tốt đến mức không thể tốt hơn được nữa.

Chương 1350: Chương 1350