Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1353: Chương 1353

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Tô Minh! Tạm thời Tô Ly ở nhà họ Nguyên chắc chắn không có nguy hiểm đến tính mạng đâu, điểm này thì anh cứ yên tâm.Tạm thời anh đừng đến nhà họ Nguyên, đây cũng là ý của Tô Ly.Kiếp trước là từ tướng của thành Thi Ma, quả thật vô cùng khủng khiếp.Tô Minh! Có lẽ anh không biết tử tướng thành Thi Ma nghĩa là thê nào đâu…”, Phong Vũ Vân hít một hơi thật sâu rồi lại nói.Nhắc đến mấy chữ ‘tử tướng thanh^Thi^MaJmatrong giọngnói của cô ta chứa đầy vè kiêng kị.Nhưng Tô Minh không có hứng thú nghe.Anh giơ tay lên và rồi…“Tôi không muốn nghe! Tôi từng nói, Tô Minh tôi là vô địch trong lớp thanh niên ở thê giới Đại Thiên.Câu nói này vẫn có hiệu quả trong khu vực Hỗn Độn”, Tô Minh nói tiếp: “Tôi sẽ đến khu vực Hỗn Độn, sẽ đến nhà họ Nguyên, mau dẫn đường cho tôi”.Nguyên ương chó chết gì?Tử tướng thành Thi Ma quái quỷ gì?Ha ha…Đừng nói là lần này thu hoạch được khá lớn từ Minh Kiệt và hành cung Đại Đạo.Ngay cả không có thu hoạch lần này thì Tô Minh vẫn có thể chắc chắn, mình có thể bóp nát một trăm tên Nguyên ương.“Nhưng…”, Phong Vũ Vân như sắp khóc đến nơi.vốn định nghe lời Tô Lylà giữ Tô Minh lại, kết quả không những không thành công mà ngược lại còn khiến Tô Minh sốt sắng muốn đến nhà họ Nguyên ở khu vực Hỗn Độn ngay.Phong Vũ Vân thật sự muốn bật khóc.Cô ta trừng mắt nhìn Tô Minh.Tên khốn này đúng là không biết điều, lúc nào cũng tự kiêu.Có biết là tử tướng thành Thi Ma khủng khiếp đến mức nào không? Đúng là phát điên lên mất.Phong Vũ Vân bất lực…Cô ta chỉ nghĩ, hôm nay nhất định phải gừi tin cho Tô Ly.Tại đây có hình ảnhcủa Tô Ly khiến Tô Minh quyết định như vậy.Cũng vì vậy mà cô ta cảm thấy, mình cần phải chịu một chút trách nhiệm.Cuối cùng Phong Vũ Vân quyết định, vào ngày Tô Minh đến nhà họ Nguyên thì cô ta cũng đi cùng.ít nhất, khi có cô ta ở đó thì cũng bảo đảm được Tô Minh không chết ở nhà họ Nguyên.Dù sao thì với thân phận của cô ta, nhà họ Nguyên chắc vẫn sẽ nể mặt giữ lại một mạng.Nghĩ thông suốt tất cả, lúc này Phong Vũ Vân mới thấy nhẹ nhõm.Một lát sau, Tô Minh đột nhiên vứt khóa ngọc về phía trước.Sau đó anh rút Ma La Kiếm ra.Trong căn phòng như bị khóa chặt, Phong Vũ Vân ở bên cạnh lập tức thấy ngạt thở.Bởi Ma La Kiếm quá mạnh, mạnh đến nỗi không tưởng.Toàn thân cô ta run rẩy, ngây người tại chỗ, nhìn chằm chằm vào Tô Minh.“Xoẹt!”, Ma La Kiếm đã ra tay.Trong chớp mắt, người trần mắt thịt cũng không thể nhìn rõ, bởi nó quá nhanh.Sau đó….“Ting!”.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Tô Minh! Tạm thời Tô Ly ở nhà họ Nguyên chắc chắn không có nguy hiểm đến tính mạng đâu, điểm này thì anh cứ yên tâm.Tạm thời anh đừng đến nhà họ Nguyên, đây cũng là ý của Tô Ly.Kiếp trước là từ tướng của thành Thi Ma, quả thật vô cùng khủng khiếp.Tô Minh! Có lẽ anh không biết tử tướng thành Thi Ma nghĩa là thê nào đâu…”, Phong Vũ Vân hít một hơi thật sâu rồi lại nói.Nhắc đến mấy chữ ‘tử tướng thanh^Thi^MaJmatrong giọngnói của cô ta chứa đầy vè kiêng kị.Nhưng Tô Minh không có hứng thú nghe.Anh giơ tay lên và rồi…“Tôi không muốn nghe! Tôi từng nói, Tô Minh tôi là vô địch trong lớp thanh niên ở thê giới Đại Thiên.Câu nói này vẫn có hiệu quả trong khu vực Hỗn Độn”, Tô Minh nói tiếp: “Tôi sẽ đến khu vực Hỗn Độn, sẽ đến nhà họ Nguyên, mau dẫn đường cho tôi”.Nguyên ương chó chết gì?Tử tướng thành Thi Ma quái quỷ gì?Ha ha…Đừng nói là lần này thu hoạch được khá lớn từ Minh Kiệt và hành cung Đại Đạo.Ngay cả không có thu hoạch lần này thì Tô Minh vẫn có thể chắc chắn, mình có thể bóp nát một trăm tên Nguyên ương.“Nhưng…”, Phong Vũ Vân như sắp khóc đến nơi.vốn định nghe lời Tô Lylà giữ Tô Minh lại, kết quả không những không thành công mà ngược lại còn khiến Tô Minh sốt sắng muốn đến nhà họ Nguyên ở khu vực Hỗn Độn ngay.Phong Vũ Vân thật sự muốn bật khóc.Cô ta trừng mắt nhìn Tô Minh.Tên khốn này đúng là không biết điều, lúc nào cũng tự kiêu.Có biết là tử tướng thành Thi Ma khủng khiếp đến mức nào không? Đúng là phát điên lên mất.Phong Vũ Vân bất lực…Cô ta chỉ nghĩ, hôm nay nhất định phải gừi tin cho Tô Ly.Tại đây có hình ảnhcủa Tô Ly khiến Tô Minh quyết định như vậy.Cũng vì vậy mà cô ta cảm thấy, mình cần phải chịu một chút trách nhiệm.Cuối cùng Phong Vũ Vân quyết định, vào ngày Tô Minh đến nhà họ Nguyên thì cô ta cũng đi cùng.ít nhất, khi có cô ta ở đó thì cũng bảo đảm được Tô Minh không chết ở nhà họ Nguyên.Dù sao thì với thân phận của cô ta, nhà họ Nguyên chắc vẫn sẽ nể mặt giữ lại một mạng.Nghĩ thông suốt tất cả, lúc này Phong Vũ Vân mới thấy nhẹ nhõm.Một lát sau, Tô Minh đột nhiên vứt khóa ngọc về phía trước.Sau đó anh rút Ma La Kiếm ra.Trong căn phòng như bị khóa chặt, Phong Vũ Vân ở bên cạnh lập tức thấy ngạt thở.Bởi Ma La Kiếm quá mạnh, mạnh đến nỗi không tưởng.Toàn thân cô ta run rẩy, ngây người tại chỗ, nhìn chằm chằm vào Tô Minh.“Xoẹt!”, Ma La Kiếm đã ra tay.Trong chớp mắt, người trần mắt thịt cũng không thể nhìn rõ, bởi nó quá nhanh.Sau đó….“Ting!”.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Tô Minh! Tạm thời Tô Ly ở nhà họ Nguyên chắc chắn không có nguy hiểm đến tính mạng đâu, điểm này thì anh cứ yên tâm.Tạm thời anh đừng đến nhà họ Nguyên, đây cũng là ý của Tô Ly.Kiếp trước là từ tướng của thành Thi Ma, quả thật vô cùng khủng khiếp.Tô Minh! Có lẽ anh không biết tử tướng thành Thi Ma nghĩa là thê nào đâu…”, Phong Vũ Vân hít một hơi thật sâu rồi lại nói.Nhắc đến mấy chữ ‘tử tướng thanh^Thi^MaJmatrong giọngnói của cô ta chứa đầy vè kiêng kị.Nhưng Tô Minh không có hứng thú nghe.Anh giơ tay lên và rồi…“Tôi không muốn nghe! Tôi từng nói, Tô Minh tôi là vô địch trong lớp thanh niên ở thê giới Đại Thiên.Câu nói này vẫn có hiệu quả trong khu vực Hỗn Độn”, Tô Minh nói tiếp: “Tôi sẽ đến khu vực Hỗn Độn, sẽ đến nhà họ Nguyên, mau dẫn đường cho tôi”.Nguyên ương chó chết gì?Tử tướng thành Thi Ma quái quỷ gì?Ha ha…Đừng nói là lần này thu hoạch được khá lớn từ Minh Kiệt và hành cung Đại Đạo.Ngay cả không có thu hoạch lần này thì Tô Minh vẫn có thể chắc chắn, mình có thể bóp nát một trăm tên Nguyên ương.“Nhưng…”, Phong Vũ Vân như sắp khóc đến nơi.vốn định nghe lời Tô Lylà giữ Tô Minh lại, kết quả không những không thành công mà ngược lại còn khiến Tô Minh sốt sắng muốn đến nhà họ Nguyên ở khu vực Hỗn Độn ngay.Phong Vũ Vân thật sự muốn bật khóc.Cô ta trừng mắt nhìn Tô Minh.Tên khốn này đúng là không biết điều, lúc nào cũng tự kiêu.Có biết là tử tướng thành Thi Ma khủng khiếp đến mức nào không? Đúng là phát điên lên mất.Phong Vũ Vân bất lực…Cô ta chỉ nghĩ, hôm nay nhất định phải gừi tin cho Tô Ly.Tại đây có hình ảnhcủa Tô Ly khiến Tô Minh quyết định như vậy.Cũng vì vậy mà cô ta cảm thấy, mình cần phải chịu một chút trách nhiệm.Cuối cùng Phong Vũ Vân quyết định, vào ngày Tô Minh đến nhà họ Nguyên thì cô ta cũng đi cùng.ít nhất, khi có cô ta ở đó thì cũng bảo đảm được Tô Minh không chết ở nhà họ Nguyên.Dù sao thì với thân phận của cô ta, nhà họ Nguyên chắc vẫn sẽ nể mặt giữ lại một mạng.Nghĩ thông suốt tất cả, lúc này Phong Vũ Vân mới thấy nhẹ nhõm.Một lát sau, Tô Minh đột nhiên vứt khóa ngọc về phía trước.Sau đó anh rút Ma La Kiếm ra.Trong căn phòng như bị khóa chặt, Phong Vũ Vân ở bên cạnh lập tức thấy ngạt thở.Bởi Ma La Kiếm quá mạnh, mạnh đến nỗi không tưởng.Toàn thân cô ta run rẩy, ngây người tại chỗ, nhìn chằm chằm vào Tô Minh.“Xoẹt!”, Ma La Kiếm đã ra tay.Trong chớp mắt, người trần mắt thịt cũng không thể nhìn rõ, bởi nó quá nhanh.Sau đó….“Ting!”.

Chương 1353: Chương 1353