Tái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân…
Chương 233
Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 233: Một phụ nữ ba mươi tuổi, dáng người đầy mê hoặc và quyến rũ, bước đi như catwalk tiền về phía họ. Nhìn thấy người phụ nữ này, đám thanh niên lêu lỗng này đều cúi đầu, kính cẩn gọi một tiếng chị Hoa. Mông ca cũng nhanh chóng đứng dậy và cúi đầu đứng sang một bên. Chị Hoa lúc trước đợi ở trong phòng giám sát, khoảnh khắc nhìn thấy Trương Thác từ phòng giám sát, cô vội vàng đi tới đại sảnh, chuẩn bị chào hỏi vị đại nhân vật này, xem có giúp được gì không, chuyện lần trước chị Hoa nhớ rất rõ, đây là một nhân vật đứng đầu chỉ bằng một câu là có thể khiến cậu chủ phải quỳ xuống. Kết quả là vừa vào đến đại sảnh, chị Hoa đã nhìn thấy cảnh tượng ra tay của Trương Thác, chuyện này khiến trong lòng cô kêu lên nguy rồi, đoán chừng lại có kẻ nào không có mắt tới khiêu khích vị đại nhân vật này này. “Có chuyện gì vậy?” Chị Hoa hỏi Mông ca. “Chị Hoa, tên nhóc này…” “Bồp!” Mông ca chưa kịp nói xong thì đã bị chị Hoa tát một cái vào mặt! Hành động của chị Hoa khiến Mông ca và đám thanh niên lêu lỗng này sợ ngây người, họ không hiểu tại sao chị Hoa lại đánh người của mình. “Anh Trương, tôi xin lỗi, tôi không biết…” “Được rồi, gọi Chu Tự tới đi.” Trương Thác không kiên nhẫn xua tay. Mỗi nơi đều có những quy tắc riêng của nơi đó. Sòng bạc này của nhà họ Chu quá không tuân thủ quy tắc. Tôi. Mặc dù đây chỉ là một nơi nhỏ bé, trong mắt Trương Thác cũng không đáng để nhắc tới, nhưng nói thì không khoa trương chút nào, ở trong một nơi có thế lực hắc đạo này, Trương Thác thì giống như một vị hoàng đề thời xưa vậy, néu đã nhìn thấy thì cần phải quan tâm. Chị Hoa thấy Trương Thác lười nói chuyện với mình, thì cũng không dám nói thêm nữa, vội vàng gọi điện thoại cho Chu Tự. “Cậu chủ, anh Trương đã đến rồi, anh ấy nói muốn gặp anh.” Chị Hoa nói qua điện thoại. Đám người Mông ca đứng ở bên đều mở to mắt, bọn họ nhận ra lần này họ đá vào cửa sắt rồi, người trước mặt này thật sự quen biết với cậu chủ! Năm phút sau khi chị Hoa gọi điện thoại, Chu Tự với dáng vẻ đẫm mò hôi lập tức xuất hiện trước mặt Trương Thác, có thể nhìn ra anh ta đến đây rất vội vàng, chỉ sợ khiến Trương Thác đợi nhiều hơn một giây. Bởi vì Chu Tự biết rất rõ đại nhân vật này chỉ cần một cú điện thoại cũng có thể phá hỏng toàn bộ Chu thị. Trương Thác nhìn thấy Chu Tự thì liếc mắt một cái và nói: “Quỳ xuống!” Hai chữ quỳ xuống lọt vào tai anh ta, Chu Tự không dám do dự chút nào, quỳ rạp xuống mặt đất trước mặt nhiều người. Trong lòng đám người Mông ca giờ phút này đều chấn động, họ vốn tưởng rằng người thanh niên trước mặt này chỉ là quen biết với cậu chủ, nhưng bây giờ xem ra hoàn toàn không phải như vậy! Chỉ với một câu nói là có thể khiến cậu chủ quỳ gối trước mặt nhiều người như vậy, ngay cả cha của cậu chủ cũng không có khả năng như vậy? “Anh Trương, không biết tôi đã đắc tội gì với anh?” Chu Tự ra vẻ lấy lòng, cẩn thận hỏi “Người nhà họ Chu máy người, định ép mua ép bán với tôi sao? Còn định giữ em gái tôi ở đó nữa đúng không?” Trương Thác hỏi. “Người nhà họ Chu?” Vẻ mặt Chu Tự đầy sự khó hiểu, ở vùng này, người nhà họ Chu chỉ có duy nhất nhà của anh ta.
Chương 233:
Một phụ nữ ba mươi tuổi, dáng người đầy mê hoặc và quyến rũ, bước đi như catwalk tiền về phía họ.
Nhìn thấy người phụ nữ này, đám thanh niên lêu lỗng này đều cúi đầu, kính cẩn gọi một tiếng chị Hoa.
Mông ca cũng nhanh chóng đứng dậy và cúi đầu đứng sang một bên.
Chị Hoa lúc trước đợi ở trong phòng giám sát, khoảnh khắc nhìn thấy Trương Thác từ phòng giám sát, cô vội vàng đi tới đại sảnh, chuẩn bị chào hỏi vị đại nhân vật này, xem có giúp được gì không, chuyện lần trước chị Hoa nhớ rất rõ, đây là một nhân vật đứng đầu chỉ bằng một câu là có thể khiến cậu chủ phải quỳ xuống.
Kết quả là vừa vào đến đại sảnh, chị Hoa đã nhìn thấy cảnh tượng ra tay của Trương Thác, chuyện này khiến trong lòng cô kêu lên nguy rồi, đoán chừng lại có kẻ nào không có mắt tới khiêu khích vị đại nhân vật này này.
“Có chuyện gì vậy?” Chị Hoa hỏi Mông ca.
“Chị Hoa, tên nhóc này…”
“Bồp!”
Mông ca chưa kịp nói xong thì đã bị chị Hoa tát một cái vào mặt!
Hành động của chị Hoa khiến Mông ca và đám thanh niên lêu lỗng này sợ ngây người, họ không hiểu tại sao chị Hoa lại đánh người của mình.
“Anh Trương, tôi xin lỗi, tôi không biết…”
“Được rồi, gọi Chu Tự tới đi.” Trương Thác không kiên nhẫn xua tay.
Mỗi nơi đều có những quy tắc riêng của nơi đó.
Sòng bạc này của nhà họ Chu quá không tuân thủ quy tắc.
Tôi.
Mặc dù đây chỉ là một nơi nhỏ bé, trong mắt Trương Thác cũng không đáng để nhắc tới, nhưng nói thì không khoa trương chút nào, ở trong một nơi có thế lực hắc đạo này, Trương Thác thì giống như một vị hoàng đề thời xưa vậy, néu đã nhìn thấy thì cần phải quan tâm.
Chị Hoa thấy Trương Thác lười nói chuyện với mình, thì cũng không dám nói thêm nữa, vội vàng gọi điện thoại cho Chu Tự.
“Cậu chủ, anh Trương đã đến rồi, anh ấy nói muốn gặp anh.” Chị Hoa nói qua điện thoại.
Đám người Mông ca đứng ở bên đều mở to mắt, bọn họ nhận ra lần này họ đá vào cửa sắt rồi, người trước mặt này thật sự quen biết với cậu chủ!
Năm phút sau khi chị Hoa gọi điện thoại, Chu Tự với dáng vẻ đẫm mò hôi lập tức xuất hiện trước mặt Trương Thác, có thể nhìn ra anh ta đến đây rất vội vàng, chỉ sợ khiến Trương Thác đợi nhiều hơn một giây.
Bởi vì Chu Tự biết rất rõ đại nhân vật này chỉ cần một cú điện thoại cũng có thể phá hỏng toàn bộ Chu thị.
Trương Thác nhìn thấy Chu Tự thì liếc mắt một cái và nói: “Quỳ xuống!”
Hai chữ quỳ xuống lọt vào tai anh ta, Chu Tự không dám do dự chút nào, quỳ rạp xuống mặt đất trước mặt nhiều người.
Trong lòng đám người Mông ca giờ phút này đều chấn động, họ vốn tưởng rằng người thanh niên trước mặt này chỉ là quen biết với cậu chủ, nhưng bây giờ xem ra hoàn toàn không phải như vậy!
Chỉ với một câu nói là có thể khiến cậu chủ quỳ gối trước mặt nhiều người như vậy, ngay cả cha của cậu chủ cũng không có khả năng như vậy?
“Anh Trương, không biết tôi đã đắc tội gì với anh?” Chu Tự ra vẻ lấy lòng, cẩn thận hỏi “Người nhà họ Chu máy người, định ép mua ép bán với tôi sao? Còn định giữ em gái tôi ở đó nữa đúng không?”
Trương Thác hỏi.
“Người nhà họ Chu?” Vẻ mặt Chu Tự đầy sự khó hiểu, ở vùng này, người nhà họ Chu chỉ có duy nhất nhà của anh ta.
Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 233: Một phụ nữ ba mươi tuổi, dáng người đầy mê hoặc và quyến rũ, bước đi như catwalk tiền về phía họ. Nhìn thấy người phụ nữ này, đám thanh niên lêu lỗng này đều cúi đầu, kính cẩn gọi một tiếng chị Hoa. Mông ca cũng nhanh chóng đứng dậy và cúi đầu đứng sang một bên. Chị Hoa lúc trước đợi ở trong phòng giám sát, khoảnh khắc nhìn thấy Trương Thác từ phòng giám sát, cô vội vàng đi tới đại sảnh, chuẩn bị chào hỏi vị đại nhân vật này, xem có giúp được gì không, chuyện lần trước chị Hoa nhớ rất rõ, đây là một nhân vật đứng đầu chỉ bằng một câu là có thể khiến cậu chủ phải quỳ xuống. Kết quả là vừa vào đến đại sảnh, chị Hoa đã nhìn thấy cảnh tượng ra tay của Trương Thác, chuyện này khiến trong lòng cô kêu lên nguy rồi, đoán chừng lại có kẻ nào không có mắt tới khiêu khích vị đại nhân vật này này. “Có chuyện gì vậy?” Chị Hoa hỏi Mông ca. “Chị Hoa, tên nhóc này…” “Bồp!” Mông ca chưa kịp nói xong thì đã bị chị Hoa tát một cái vào mặt! Hành động của chị Hoa khiến Mông ca và đám thanh niên lêu lỗng này sợ ngây người, họ không hiểu tại sao chị Hoa lại đánh người của mình. “Anh Trương, tôi xin lỗi, tôi không biết…” “Được rồi, gọi Chu Tự tới đi.” Trương Thác không kiên nhẫn xua tay. Mỗi nơi đều có những quy tắc riêng của nơi đó. Sòng bạc này của nhà họ Chu quá không tuân thủ quy tắc. Tôi. Mặc dù đây chỉ là một nơi nhỏ bé, trong mắt Trương Thác cũng không đáng để nhắc tới, nhưng nói thì không khoa trương chút nào, ở trong một nơi có thế lực hắc đạo này, Trương Thác thì giống như một vị hoàng đề thời xưa vậy, néu đã nhìn thấy thì cần phải quan tâm. Chị Hoa thấy Trương Thác lười nói chuyện với mình, thì cũng không dám nói thêm nữa, vội vàng gọi điện thoại cho Chu Tự. “Cậu chủ, anh Trương đã đến rồi, anh ấy nói muốn gặp anh.” Chị Hoa nói qua điện thoại. Đám người Mông ca đứng ở bên đều mở to mắt, bọn họ nhận ra lần này họ đá vào cửa sắt rồi, người trước mặt này thật sự quen biết với cậu chủ! Năm phút sau khi chị Hoa gọi điện thoại, Chu Tự với dáng vẻ đẫm mò hôi lập tức xuất hiện trước mặt Trương Thác, có thể nhìn ra anh ta đến đây rất vội vàng, chỉ sợ khiến Trương Thác đợi nhiều hơn một giây. Bởi vì Chu Tự biết rất rõ đại nhân vật này chỉ cần một cú điện thoại cũng có thể phá hỏng toàn bộ Chu thị. Trương Thác nhìn thấy Chu Tự thì liếc mắt một cái và nói: “Quỳ xuống!” Hai chữ quỳ xuống lọt vào tai anh ta, Chu Tự không dám do dự chút nào, quỳ rạp xuống mặt đất trước mặt nhiều người. Trong lòng đám người Mông ca giờ phút này đều chấn động, họ vốn tưởng rằng người thanh niên trước mặt này chỉ là quen biết với cậu chủ, nhưng bây giờ xem ra hoàn toàn không phải như vậy! Chỉ với một câu nói là có thể khiến cậu chủ quỳ gối trước mặt nhiều người như vậy, ngay cả cha của cậu chủ cũng không có khả năng như vậy? “Anh Trương, không biết tôi đã đắc tội gì với anh?” Chu Tự ra vẻ lấy lòng, cẩn thận hỏi “Người nhà họ Chu máy người, định ép mua ép bán với tôi sao? Còn định giữ em gái tôi ở đó nữa đúng không?” Trương Thác hỏi. “Người nhà họ Chu?” Vẻ mặt Chu Tự đầy sự khó hiểu, ở vùng này, người nhà họ Chu chỉ có duy nhất nhà của anh ta.