Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 1396: Chương 1396
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nêu như không phải thiên nữ nói với vè nghiêm túc thì anh thật sự nghĩ rằng thiên nữ đang nói đùa nữa.Anh đã từng luyện Thiên vẫn Kiếm.Cũng chính là chuyện đó.“Nhóc Tô, có phải anh cảm thấy Thiên vẫn Kiếm không mạnh không?” thiên nữ Tạo Hóa hỏi ngược lại.“Đúng vậy!” Tô Minh gật đầu.Đấy là sự thật mà.“Đó là bởi vì trước đây lúc anh luyện Thiên vẫn Kiếm, anh căn bản không phát huy được một phần vạn uy lực của Thiên vẫn Kiếm.Lúc đó anh không có điều kiện khách quan để tu luyện Thiên vẫn Kiếm.Điều kiện khách quan để tu luyện Thiên vẫn Kiếm khá khắt khe, trong đó có một điều kiện đó là kiếm ý Thiên vẫn”.Tô Minh im lặng.“Nhóc Tô, anh có biết lai lịch thật sự của bộ kiếm pháp Thiên vẫn này không?” thiên nữ Tạo Hóa lại hỏi.Thiên nữ Tạo Hóa tự hỏi tự trả lời: “Thiên vẫn Kiếm là kiếm thức trong Tam Thức Khai Thiên”.Tam Thức Khai Thiên?“Từ thời Hỗn Độn đến khi nền văn minh xương được sinh ra, đương nhiên là phải trải qua quá trình khai thiên lập địa, cái gọi là khai thiên lập địa tức là chém toạc Hỗn Độn rộng lớn, tách ra trời và đất, lấy đi linh khí và truyền sinh khí vào”.Mặt Tô Minh giật nhẹ.Theo như những gì thiên nữ miêu tả thì việc khai thiên lập địa thật sự quá khó.Cả nền văn minh xương lớn chừng nào? E là tính ngang tính dọc cũng phải đến mấy chục triệu dặm.Xé rách một lỗ rộng cả chục triệudặm giữa Hỗn Độn chỉ bằng một chiêu…Chuyện này thật không thể nào tin nổi!Nói thật lòng, dù là Tô Minh của hiện tại, nếu hắn có thể xé rách được một ngàn dặm Hỗn Độn vô tận chỉ bằng một chiêu thì đã giỏi lắm rồi.Một ngàn dặm và chục triệu dặm, hơn kém nhau cả vạn lần chứ chẳng chơi.Nghĩ thôi cũng biết Tam Thức Khai Thiên đáng sợ đến mức nào.Tiếp đó, Tô Minh nghĩ ra gì đó nên nói: “Nêu như Tam Thức Khai Thiên làm nên trời đất, tạo nên một nền văn minh mới, cũng tức là sinh ra nền văn minh xương, vậy thì năm đó người đã khai thiên lập địa là ai? Chắc chắn Tam Thức Khai Thiên phải cần có người thi triển chứ?”“Vốn dĩ thiên nữ tôi cũng không rõvề người đó, nhưng thiên nữ tôi có suy đoán của riêng mình”.Giọng của thiên nữ Tạo Hóa có chút kỳ lạ khó diễn tả: “Còn về suy đoán của thiên nữ tôi thì anh tạm thời không cần biết, đối với anh mà nói, bây giờ anh biết sẽ không tốt cho anh, đợi đến lúc thích hợp, thiên nữ tôi sẽ nói cho anh biết!”“Thôi được!” Tô Minh vuốt mũi, nói: “Trong Tam Thức Khai Thiên có một thức là Thiên vẫn Kiếm, vậy hai thức còn lại là gì?”TÔ Minh chỉ đơn thuần tò mò thôi.“Hai thức còn lại, một thức là Lực Thức, tên là Ti Thiên Chỉ, thức kia là Quy luật Thức, tên là Thương Sinh Pháp”.“É?”, Tô Minh không nói nên lời: “Thiên nữ, nói ra thì tôi cũng mạnh về sức lắm, nếu như có cơ hội có được Ti Thiên Chỉ thì không chừng tôi có thể tu luyện cũng nên.Tại đây có hình ảnhTô Minh cũng kiềm chê lại cảm xúc.Sau đó…Hấp thụ…Tiếp theo đó.Một thanh kiếm xuất hiện trên tay Tô Minh.Tù Ma.Tô Minh khẽ truyền một ít kiếm ý vào trong kiếm Tù Ma trên tay.Ngay lập tức, Tù Ma kêu lên.Là tiếng kêu bi thương khiến người ta phải khiếp sợ và khuất phục.Tô Minh vội vã thu kiếm ý của mình lại.Tù Ma không chịu nổi.“Có vẻ như kiếm ý Thiên vẫn mạnh hơi quá!”f Tô Minh lẩm bẩm một mình, liếc nhìn Tù Ma thì thấy lúc này Tù Ma đã có vè hơi yếu ớt, như muốn rơi vào lại trong thế giới vật báu của hỗn độn.“Vậy kiếm Ma La thì sao?” Tô Minh dùng ý niệm, kiếm Ma La liền hiện hình, xuất hiện trong tay anh.Kiếm vừa xuất hiện trên tay.Tô Minh không hề do dự mà truyền kiếm ý Thiên vẫn vào kiếm Ma La ngay..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nêu như không phải thiên nữ nói với vè nghiêm túc thì anh thật sự nghĩ rằng thiên nữ đang nói đùa nữa.
Anh đã từng luyện Thiên vẫn Kiếm.
Cũng chính là chuyện đó.
“Nhóc Tô, có phải anh cảm thấy Thiên vẫn Kiếm không mạnh không?” thiên nữ Tạo Hóa hỏi ngược lại.
“Đúng vậy!” Tô Minh gật đầu.
Đấy là sự thật mà.
“Đó là bởi vì trước đây lúc anh luyện Thiên vẫn Kiếm, anh căn bản không phát huy được một phần vạn uy lực của Thiên vẫn Kiếm.
Lúc đó anh không có điều kiện khách quan để tu luyện Thiên vẫn Kiếm.
Điều kiện khách quan để tu luyện Thiên vẫn Kiếm khá khắt khe, trong đó có một điều kiện đó là kiếm ý Thiên vẫn”.
Tô Minh im lặng.
“Nhóc Tô, anh có biết lai lịch thật sự của bộ kiếm pháp Thiên vẫn này không?” thiên nữ Tạo Hóa lại hỏi.
Thiên nữ Tạo Hóa tự hỏi tự trả lời: “Thiên vẫn Kiếm là kiếm thức trong Tam Thức Khai Thiên”.
Tam Thức Khai Thiên?
“Từ thời Hỗn Độn đến khi nền văn minh xương được sinh ra, đương nhiên là phải trải qua quá trình khai thiên lập địa, cái gọi là khai thiên lập địa tức là chém toạc Hỗn Độn rộng lớn, tách ra trời và đất, lấy đi linh khí và truyền sinh khí vào”.
Mặt Tô Minh giật nhẹ.
Theo như những gì thiên nữ miêu tả thì việc khai thiên lập địa thật sự quá khó.
Cả nền văn minh xương lớn chừng nào? E là tính ngang tính dọc cũng phải đến mấy chục triệu dặm.
Xé rách một lỗ rộng cả chục triệu
dặm giữa Hỗn Độn chỉ bằng một chiêu…
Chuyện này thật không thể nào tin nổi!
Nói thật lòng, dù là Tô Minh của hiện tại, nếu hắn có thể xé rách được một ngàn dặm Hỗn Độn vô tận chỉ bằng một chiêu thì đã giỏi lắm rồi.
Một ngàn dặm và chục triệu dặm, hơn kém nhau cả vạn lần chứ chẳng chơi.
Nghĩ thôi cũng biết Tam Thức Khai Thiên đáng sợ đến mức nào.
Tiếp đó, Tô Minh nghĩ ra gì đó nên nói: “Nêu như Tam Thức Khai Thiên làm nên trời đất, tạo nên một nền văn minh mới, cũng tức là sinh ra nền văn minh xương, vậy thì năm đó người đã khai thiên lập địa là ai? Chắc chắn Tam Thức Khai Thiên phải cần có người thi triển chứ?”
“Vốn dĩ thiên nữ tôi cũng không rõ
về người đó, nhưng thiên nữ tôi có suy đoán của riêng mình”.
Giọng của thiên nữ Tạo Hóa có chút kỳ lạ khó diễn tả: “Còn về suy đoán của thiên nữ tôi thì anh tạm thời không cần biết, đối với anh mà nói, bây giờ anh biết sẽ không tốt cho anh, đợi đến lúc thích hợp, thiên nữ tôi sẽ nói cho anh biết!”
“Thôi được!” Tô Minh vuốt mũi, nói: “Trong Tam Thức Khai Thiên có một thức là Thiên vẫn Kiếm, vậy hai thức còn lại là gì?”
TÔ Minh chỉ đơn thuần tò mò thôi.
“Hai thức còn lại, một thức là Lực Thức, tên là Ti Thiên Chỉ, thức kia là Quy luật Thức, tên là Thương Sinh Pháp”.
“É?”, Tô Minh không nói nên lời: “Thiên nữ, nói ra thì tôi cũng mạnh về sức lắm, nếu như có cơ hội có được Ti Thiên Chỉ thì không chừng tôi có thể tu luyện cũng nên.
Tại đây có hình ảnh
Tô Minh cũng kiềm chê lại cảm xúc.
Sau đó…
Hấp thụ…
Tiếp theo đó.
Một thanh kiếm xuất hiện trên tay Tô Minh.
Tù Ma.
Tô Minh khẽ truyền một ít kiếm ý vào trong kiếm Tù Ma trên tay.
Ngay lập tức, Tù Ma kêu lên.
Là tiếng kêu bi thương khiến người ta phải khiếp sợ và khuất phục.
Tô Minh vội vã thu kiếm ý của mình lại.
Tù Ma không chịu nổi.
“Có vẻ như kiếm ý Thiên vẫn mạnh hơi quá!”f Tô Minh lẩm bẩm một mình, liếc nhìn Tù Ma thì thấy lúc này Tù Ma đã có vè hơi yếu ớt, như muốn rơi vào lại trong thế giới vật báu của hỗn độn.
“Vậy kiếm Ma La thì sao?” Tô Minh dùng ý niệm, kiếm Ma La liền hiện hình, xuất hiện trong tay anh.
Kiếm vừa xuất hiện trên tay.
Tô Minh không hề do dự mà truyền kiếm ý Thiên vẫn vào kiếm Ma La ngay.
.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nêu như không phải thiên nữ nói với vè nghiêm túc thì anh thật sự nghĩ rằng thiên nữ đang nói đùa nữa.Anh đã từng luyện Thiên vẫn Kiếm.Cũng chính là chuyện đó.“Nhóc Tô, có phải anh cảm thấy Thiên vẫn Kiếm không mạnh không?” thiên nữ Tạo Hóa hỏi ngược lại.“Đúng vậy!” Tô Minh gật đầu.Đấy là sự thật mà.“Đó là bởi vì trước đây lúc anh luyện Thiên vẫn Kiếm, anh căn bản không phát huy được một phần vạn uy lực của Thiên vẫn Kiếm.Lúc đó anh không có điều kiện khách quan để tu luyện Thiên vẫn Kiếm.Điều kiện khách quan để tu luyện Thiên vẫn Kiếm khá khắt khe, trong đó có một điều kiện đó là kiếm ý Thiên vẫn”.Tô Minh im lặng.“Nhóc Tô, anh có biết lai lịch thật sự của bộ kiếm pháp Thiên vẫn này không?” thiên nữ Tạo Hóa lại hỏi.Thiên nữ Tạo Hóa tự hỏi tự trả lời: “Thiên vẫn Kiếm là kiếm thức trong Tam Thức Khai Thiên”.Tam Thức Khai Thiên?“Từ thời Hỗn Độn đến khi nền văn minh xương được sinh ra, đương nhiên là phải trải qua quá trình khai thiên lập địa, cái gọi là khai thiên lập địa tức là chém toạc Hỗn Độn rộng lớn, tách ra trời và đất, lấy đi linh khí và truyền sinh khí vào”.Mặt Tô Minh giật nhẹ.Theo như những gì thiên nữ miêu tả thì việc khai thiên lập địa thật sự quá khó.Cả nền văn minh xương lớn chừng nào? E là tính ngang tính dọc cũng phải đến mấy chục triệu dặm.Xé rách một lỗ rộng cả chục triệudặm giữa Hỗn Độn chỉ bằng một chiêu…Chuyện này thật không thể nào tin nổi!Nói thật lòng, dù là Tô Minh của hiện tại, nếu hắn có thể xé rách được một ngàn dặm Hỗn Độn vô tận chỉ bằng một chiêu thì đã giỏi lắm rồi.Một ngàn dặm và chục triệu dặm, hơn kém nhau cả vạn lần chứ chẳng chơi.Nghĩ thôi cũng biết Tam Thức Khai Thiên đáng sợ đến mức nào.Tiếp đó, Tô Minh nghĩ ra gì đó nên nói: “Nêu như Tam Thức Khai Thiên làm nên trời đất, tạo nên một nền văn minh mới, cũng tức là sinh ra nền văn minh xương, vậy thì năm đó người đã khai thiên lập địa là ai? Chắc chắn Tam Thức Khai Thiên phải cần có người thi triển chứ?”“Vốn dĩ thiên nữ tôi cũng không rõvề người đó, nhưng thiên nữ tôi có suy đoán của riêng mình”.Giọng của thiên nữ Tạo Hóa có chút kỳ lạ khó diễn tả: “Còn về suy đoán của thiên nữ tôi thì anh tạm thời không cần biết, đối với anh mà nói, bây giờ anh biết sẽ không tốt cho anh, đợi đến lúc thích hợp, thiên nữ tôi sẽ nói cho anh biết!”“Thôi được!” Tô Minh vuốt mũi, nói: “Trong Tam Thức Khai Thiên có một thức là Thiên vẫn Kiếm, vậy hai thức còn lại là gì?”TÔ Minh chỉ đơn thuần tò mò thôi.“Hai thức còn lại, một thức là Lực Thức, tên là Ti Thiên Chỉ, thức kia là Quy luật Thức, tên là Thương Sinh Pháp”.“É?”, Tô Minh không nói nên lời: “Thiên nữ, nói ra thì tôi cũng mạnh về sức lắm, nếu như có cơ hội có được Ti Thiên Chỉ thì không chừng tôi có thể tu luyện cũng nên.Tại đây có hình ảnhTô Minh cũng kiềm chê lại cảm xúc.Sau đó…Hấp thụ…Tiếp theo đó.Một thanh kiếm xuất hiện trên tay Tô Minh.Tù Ma.Tô Minh khẽ truyền một ít kiếm ý vào trong kiếm Tù Ma trên tay.Ngay lập tức, Tù Ma kêu lên.Là tiếng kêu bi thương khiến người ta phải khiếp sợ và khuất phục.Tô Minh vội vã thu kiếm ý của mình lại.Tù Ma không chịu nổi.“Có vẻ như kiếm ý Thiên vẫn mạnh hơi quá!”f Tô Minh lẩm bẩm một mình, liếc nhìn Tù Ma thì thấy lúc này Tù Ma đã có vè hơi yếu ớt, như muốn rơi vào lại trong thế giới vật báu của hỗn độn.“Vậy kiếm Ma La thì sao?” Tô Minh dùng ý niệm, kiếm Ma La liền hiện hình, xuất hiện trong tay anh.Kiếm vừa xuất hiện trên tay.Tô Minh không hề do dự mà truyền kiếm ý Thiên vẫn vào kiếm Ma La ngay..