Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 1407: Chương 1407
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bà ta không sợ các quy luật, dù sao thì đến cảnh giới này của bà ta, kể cả là quy luật Đế Đạo hay là quy luật Hoang cổ, thậm chí là quy luật ngoại vực thì đều không là gì.Nói thật, một khi chạm đến hai chữ Tiên Nhân’, kể cả chỉ là bán bộ, chỉ là một chút thì quy luật đều trở thành những thứ ở tầng thấp, căn bản không có nỗi uy hiếp với bà ta.Nhưng không có gì là tuyệt tối.Ví dụ, một con kiến rất khó cắn chết con voi.Nhưng hàng tỷ con kiến thì sao?‘Pháp Tắc Trường Hà’ của Tô Minh chính là như vậy.Hơn 7000 quy luật kết hợp hòaquyện thành Pháp Tắc Trường Hà, số lượng dẫn đến biến đổi về chất lượng.Còn bà lão Quỷ Sha có thể cảm nhận được sự nguy hiểm trong Pháp Tắc Trường Hà.Nhưng dù sao thì bà lão Quỷ Sha vẫn có đẳng cấp của riêng mình.Mặc dù kinh ngạc nhưng không hoảng loạn.Bàn tay xương xẩu lại giơ lên, thân người mỏng manh khẽ xoay mạnh, bàn tay xương xẩu lại nâng thành một đường vòng phức tạp.“Tiên Tháp!”Bà lão thốt ra hai chữ.Ngay lập tức xuất hiện dòng nước màu xám đất trong không khí như có linh hồn xếp chồng lên nhau rồi lao về phía trước.Nó đi đến đâu thì ranh giới nền văn minh và hàng rào hỗn độn đều bắt đầu sụp đổ.Dòng nước ở khu vực bên ngoàiđều bắt đầu chảy vào trong.Trời đất không ngừng run rẩy, cả Thái Nhất thần quốc rơi vào trạng thái yên tĩnh lạ thường, dường như trở thành nơi chết chóc, mọi thứ đều vô cùng khủng khiếp.“Thủ đoạn tiên nhân?”, Tống Xạ Sơn hô lên.Ông ta có thể cảm nhận rõ, chiêu mà bà lão thi triển là chiêu vô cùng khủng khiếp.Nói một cách đơn giản thì chiêu này chí ít cũng có kê thừa võ đạo trong nền văn minh cấp hai.Có lẽ nó còn mạnh hơn rất nhiều so với tất cả võ đạo trong nền văn minh cấp một của nền văn minh xương, không chỉ là một cấp bậc.Lấy loại võ đạo này để tấn công đúng là ức hiếp người quá đáng.Ví dụ luồng khí tấn công của bà lão Quỷ Sha, đây căn bản không phải là chân khí mà là một thể năng lượngcao cấp.Tống Xạ sơn cũng miễn cưỡng nghe nói, dường như nó có tên là ‘tiên nguyên’.Tiên nguyên cũng được vận chuyển từ đan điền ra nhưng hệ thống võ đạo không giống nhau, tiên nguyên còn mạnh hơn chân khí rất nhiều.Đúng là quá đáng!Tống Xạ sơn theo bản năng nhìn về phía cuối chân trời.Nhưng ở phía đó không có bất cứ phản ứng gì.Thông thường mà nói, trong nền văn minh cấp một có thủ đoạn tấn công của hệ thống võ đạo nền văn minh cấp hai, là vi phạm quy tắc văn minh.Đúng vậy! Trong nền văn minh cũng có quy tắc văn minh.Nêu không thì nền văn minh cấp hai chẳng phải sẽ tùy ý cướp đoạt nền văn minh cấp một? Nền văn minh cấp ba sẽ tùy ý cướp đoạt nền văn minh cấp hai? Như vậy, phải chăng cuối cùng chỉ còn lại nền văn minh cấp chín sao? Như vậy là không được.Nếu như thật sự có thể tùy ý cướp đoạt như thế thì cuối cùng, chư thiên vạn giới cướp đoạt, chém giết chỉ còn lại một thê lực.Chắc chư thiên vạn giới cũng tự sụp đổ thôi.Tại đây có hình ảnh.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bà ta không sợ các quy luật, dù sao thì đến cảnh giới này của bà ta, kể cả là quy luật Đế Đạo hay là quy luật Hoang cổ, thậm chí là quy luật ngoại vực thì đều không là gì.Nói thật, một khi chạm đến hai chữ Tiên Nhân’, kể cả chỉ là bán bộ, chỉ là một chút thì quy luật đều trở thành những thứ ở tầng thấp, căn bản không có nỗi uy hiếp với bà ta.Nhưng không có gì là tuyệt tối.Ví dụ, một con kiến rất khó cắn chết con voi.Nhưng hàng tỷ con kiến thì sao?‘Pháp Tắc Trường Hà’ của Tô Minh chính là như vậy.Hơn 7000 quy luật kết hợp hòaquyện thành Pháp Tắc Trường Hà, số lượng dẫn đến biến đổi về chất lượng.Còn bà lão Quỷ Sha có thể cảm nhận được sự nguy hiểm trong Pháp Tắc Trường Hà.Nhưng dù sao thì bà lão Quỷ Sha vẫn có đẳng cấp của riêng mình.Mặc dù kinh ngạc nhưng không hoảng loạn.Bàn tay xương xẩu lại giơ lên, thân người mỏng manh khẽ xoay mạnh, bàn tay xương xẩu lại nâng thành một đường vòng phức tạp.“Tiên Tháp!”Bà lão thốt ra hai chữ.Ngay lập tức xuất hiện dòng nước màu xám đất trong không khí như có linh hồn xếp chồng lên nhau rồi lao về phía trước.Nó đi đến đâu thì ranh giới nền văn minh và hàng rào hỗn độn đều bắt đầu sụp đổ.Dòng nước ở khu vực bên ngoàiđều bắt đầu chảy vào trong.Trời đất không ngừng run rẩy, cả Thái Nhất thần quốc rơi vào trạng thái yên tĩnh lạ thường, dường như trở thành nơi chết chóc, mọi thứ đều vô cùng khủng khiếp.“Thủ đoạn tiên nhân?”, Tống Xạ Sơn hô lên.Ông ta có thể cảm nhận rõ, chiêu mà bà lão thi triển là chiêu vô cùng khủng khiếp.Nói một cách đơn giản thì chiêu này chí ít cũng có kê thừa võ đạo trong nền văn minh cấp hai.Có lẽ nó còn mạnh hơn rất nhiều so với tất cả võ đạo trong nền văn minh cấp một của nền văn minh xương, không chỉ là một cấp bậc.Lấy loại võ đạo này để tấn công đúng là ức hiếp người quá đáng.Ví dụ luồng khí tấn công của bà lão Quỷ Sha, đây căn bản không phải là chân khí mà là một thể năng lượngcao cấp.Tống Xạ sơn cũng miễn cưỡng nghe nói, dường như nó có tên là ‘tiên nguyên’.Tiên nguyên cũng được vận chuyển từ đan điền ra nhưng hệ thống võ đạo không giống nhau, tiên nguyên còn mạnh hơn chân khí rất nhiều.Đúng là quá đáng!Tống Xạ sơn theo bản năng nhìn về phía cuối chân trời.Nhưng ở phía đó không có bất cứ phản ứng gì.Thông thường mà nói, trong nền văn minh cấp một có thủ đoạn tấn công của hệ thống võ đạo nền văn minh cấp hai, là vi phạm quy tắc văn minh.Đúng vậy! Trong nền văn minh cũng có quy tắc văn minh.Nêu không thì nền văn minh cấp hai chẳng phải sẽ tùy ý cướp đoạt nền văn minh cấp một? Nền văn minh cấp ba sẽ tùy ý cướp đoạt nền văn minh cấp hai? Như vậy, phải chăng cuối cùng chỉ còn lại nền văn minh cấp chín sao? Như vậy là không được.Nếu như thật sự có thể tùy ý cướp đoạt như thế thì cuối cùng, chư thiên vạn giới cướp đoạt, chém giết chỉ còn lại một thê lực.Chắc chư thiên vạn giới cũng tự sụp đổ thôi.Tại đây có hình ảnh.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bà ta không sợ các quy luật, dù sao thì đến cảnh giới này của bà ta, kể cả là quy luật Đế Đạo hay là quy luật Hoang cổ, thậm chí là quy luật ngoại vực thì đều không là gì.Nói thật, một khi chạm đến hai chữ Tiên Nhân’, kể cả chỉ là bán bộ, chỉ là một chút thì quy luật đều trở thành những thứ ở tầng thấp, căn bản không có nỗi uy hiếp với bà ta.Nhưng không có gì là tuyệt tối.Ví dụ, một con kiến rất khó cắn chết con voi.Nhưng hàng tỷ con kiến thì sao?‘Pháp Tắc Trường Hà’ của Tô Minh chính là như vậy.Hơn 7000 quy luật kết hợp hòaquyện thành Pháp Tắc Trường Hà, số lượng dẫn đến biến đổi về chất lượng.Còn bà lão Quỷ Sha có thể cảm nhận được sự nguy hiểm trong Pháp Tắc Trường Hà.Nhưng dù sao thì bà lão Quỷ Sha vẫn có đẳng cấp của riêng mình.Mặc dù kinh ngạc nhưng không hoảng loạn.Bàn tay xương xẩu lại giơ lên, thân người mỏng manh khẽ xoay mạnh, bàn tay xương xẩu lại nâng thành một đường vòng phức tạp.“Tiên Tháp!”Bà lão thốt ra hai chữ.Ngay lập tức xuất hiện dòng nước màu xám đất trong không khí như có linh hồn xếp chồng lên nhau rồi lao về phía trước.Nó đi đến đâu thì ranh giới nền văn minh và hàng rào hỗn độn đều bắt đầu sụp đổ.Dòng nước ở khu vực bên ngoàiđều bắt đầu chảy vào trong.Trời đất không ngừng run rẩy, cả Thái Nhất thần quốc rơi vào trạng thái yên tĩnh lạ thường, dường như trở thành nơi chết chóc, mọi thứ đều vô cùng khủng khiếp.“Thủ đoạn tiên nhân?”, Tống Xạ Sơn hô lên.Ông ta có thể cảm nhận rõ, chiêu mà bà lão thi triển là chiêu vô cùng khủng khiếp.Nói một cách đơn giản thì chiêu này chí ít cũng có kê thừa võ đạo trong nền văn minh cấp hai.Có lẽ nó còn mạnh hơn rất nhiều so với tất cả võ đạo trong nền văn minh cấp một của nền văn minh xương, không chỉ là một cấp bậc.Lấy loại võ đạo này để tấn công đúng là ức hiếp người quá đáng.Ví dụ luồng khí tấn công của bà lão Quỷ Sha, đây căn bản không phải là chân khí mà là một thể năng lượngcao cấp.Tống Xạ sơn cũng miễn cưỡng nghe nói, dường như nó có tên là ‘tiên nguyên’.Tiên nguyên cũng được vận chuyển từ đan điền ra nhưng hệ thống võ đạo không giống nhau, tiên nguyên còn mạnh hơn chân khí rất nhiều.Đúng là quá đáng!Tống Xạ sơn theo bản năng nhìn về phía cuối chân trời.Nhưng ở phía đó không có bất cứ phản ứng gì.Thông thường mà nói, trong nền văn minh cấp một có thủ đoạn tấn công của hệ thống võ đạo nền văn minh cấp hai, là vi phạm quy tắc văn minh.Đúng vậy! Trong nền văn minh cũng có quy tắc văn minh.Nêu không thì nền văn minh cấp hai chẳng phải sẽ tùy ý cướp đoạt nền văn minh cấp một? Nền văn minh cấp ba sẽ tùy ý cướp đoạt nền văn minh cấp hai? Như vậy, phải chăng cuối cùng chỉ còn lại nền văn minh cấp chín sao? Như vậy là không được.Nếu như thật sự có thể tùy ý cướp đoạt như thế thì cuối cùng, chư thiên vạn giới cướp đoạt, chém giết chỉ còn lại một thê lực.Chắc chư thiên vạn giới cũng tự sụp đổ thôi.Tại đây có hình ảnh.