Tái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân…
Chương 293
Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 293: “Nhìn nhằm? Tôi có thể nhìn nhằm sao? Đơn hàng mà mỗi ngày tôi tiếp xúc đều là đơn lên đến hàng tỷ tệ, tôi có thể nhìn nhằm sao?” Dương Viên cười lạnh một tiếng. Người nhân viên làm việc đưa kết quả báo cáo đó lau mồ hôi ở trán, anh ta nhận ra Dương Viên, mở lời nói: “Dương Tiểu thư, cô quả thật…quả thật là nhìn nhằm rồi, đó không phải là 10,000 tệ, mà là 100 triệu…” 100 triệu? Lời nói của người nhân viên, khiến cho hiện trường chìm vào một bầu không khí tĩnh mịch ngắn ngủi. Sắc mặt kiêu căng càn quấy của Dương Viên, trở nên đông cứng lại, còn trên gương mặt của Vương Luân, thì lại là một vẻ mặt không dám tin. Từ trước đến nay, Vương Luân vẫn luôn rất tự tin đối với bản thân mình, bởi vì anh ta hiểu biết rất nhiều, tiếp xúc rất nhiều, có thành tích, vì vậy anh ta biết, bản thân mình ưu tú biết nhường nào, thậm chí anh ta còn khó có thể nghĩ đến việc có mấy người có mức định giá cao hơn mình. Nhưng bây giờ thì sao, người nhân viên đó đang nói cái gì vậy? 100 triệu? Vượt quá bản thân mình gấp 10 lần? Chuyện này sao có thể! “Anh đang đùa với tôi đấy à?” Dương Viên chất vần. “Không dám.” Người nhân viên liên tục lắc đầu: “Nhưng mà Dương tiểu thư, mức định giá, quả thật là 100 triệu, cô xem kỹ lại xem.” Ánh mắt của Dương Viên, trong tiềm thức nhìn vào tờ báo cáo đánh giá trong tay, mức lương hằng năm trên tờ báo cáo đánh giá, viết một chuỗi các số 0, ở giữa có dáu chấm phân cách, Dương Viên nhìn thấy báo cáo này, hoàn toàn không nghĩ đến hàng triệu bên trên gì cả, mà tự nhiên cho rằng đó là 10,000, dẫu sao vừa rồi có người nói là, người này đi vào làm đánh giá, còn chưa tới 5 phút đã đi ra, thì có thể có mức lương cao được sao, nhưng bây giò lại nghe thấy, là 100 triệu? Kết quả thế này, hiển nhiên làm cho Dương Viên có phần khó mà chấp nhận được, cô ta ném báo cáo xuống đất: “Tôi nói này trung tâm của các người bây giờ càng ngày càng vô trách nhiệm rồi đấy, các người nói 100 triệu thì là 100 triệu sao, anh ta có bản lĩnh tài năng gì chứ?” Trên mặt người nhân viên có chút khó xử: “Dương tiểu thư, tôi cũng chỉ là người đưa báo cáo thôi, nhưng 100 triệu chỉ là tiền lương mà vị Trương Thác tiên sinh này làm đánh giá ở một lĩnh vực thôi, hôm nay, lĩnh vực mà Trương Thác tiên sinh làm đánh giá tổng cộng có 10 lĩnh vực, một lĩnh vực có tiền lương định giá cao nhất là 160 triệu, còn lĩnh vực thấp nhất là 67 triệu. “Cái gì!” Lời nói của người nhân viên khiến cho Dương Viên, phát ra tiếng la kinh hoảng. Định giá 10 lĩnh vực, mức lương định giá của lĩnh vực thấp nhất cũng đã đạt đến 67 triệu, cao nhất thì là 160 triệu, mức giá cao nhất từ trước đến nay mà trung tâm này từng làm định giá là bao nhiêu cơ chứ? 13 triệu đấy! Lời nói của người nhân viên, làm cho những người vây xem xung quanh có một loại cảm giác không chân thật. Ngay cả Lâm Ngữ Lam và Trương Thác cũng đều há hốc mồm, gương mặt đầy kinh ngạc nhìn Trương Thác. Mặc dù, hai người họ đều đã từng thấy qua tài năng bản lĩnh của Trương Thác, nhưng cũng không ngờ là quá nhiều, họ còn cho rằng mức định giá mà Trương Thác có thể đạt được chỉ tầm khoảng 1,5 triệu đến 3 triệu, thật không thể ngờ được, vậy mà lại là một con số như vậy? “Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!” Dương Viên lắc đầu, trên gương mặt lộ vẻ không tin: “Lúc nãy rõ ràng anh ta chỉ vào mỗi phòng chuyên môn có máy phút, sao có thể định ra được cái giá cao như vậy? Trung tâm của các người, có phải là làm báo giá giả hay không đây!” Nghe Dương Viên nói như vậy, trên gương mặt người nhân viên có chút không vui, anh ta nói: “Dương tiểu thư, định giá của trung tâm chúng tôi là vô cùng có uy tín, từ trước đến giờ chưa từng xảy ra tình huống làm báo cáo giả. “Vậy thì anh giải thích thế nào về chuyện anh ta đi vào mỗi phòng chỉ có 5 phút?” Vương Luân đứng dậy hỏi: “Tôi nhớ, lần đầu tôi định giá, tổng cộng trả lời hơn chục câu hỏi, phải mắt thời gian gần hai giờ đồng hồ.” Người nhân viên giải thích: “ương Luân tiên sinh, lúc anh làm kiểm tra định giá, là do giám khảo hỏi anh những câu hỏi, anh phải suy nghĩ và trả lời, còn Trương Thác tiên sinh, ngược lại là do anh Ấy đưa ra câu hỏi cho giám khảo!” Vương Luân nhếch mép: “Đưa ra câu hỏi cho giám khảo?
Chương 293:
“Nhìn nhằm? Tôi có thể nhìn nhằm sao? Đơn hàng mà mỗi ngày tôi tiếp xúc đều là đơn lên đến hàng tỷ tệ, tôi có thể nhìn nhằm sao?” Dương Viên cười lạnh một tiếng.
Người nhân viên làm việc đưa kết quả báo cáo đó lau mồ hôi ở trán, anh ta nhận ra Dương Viên, mở lời nói: “Dương Tiểu thư, cô quả thật…quả thật là nhìn nhằm rồi, đó không phải là 10,000 tệ, mà là 100 triệu…”
100 triệu?
Lời nói của người nhân viên, khiến cho hiện trường chìm vào một bầu không khí tĩnh mịch ngắn ngủi.
Sắc mặt kiêu căng càn quấy của Dương Viên, trở nên đông cứng lại, còn trên gương mặt của Vương Luân, thì lại là một vẻ mặt không dám tin.
Từ trước đến nay, Vương Luân vẫn luôn rất tự tin đối với bản thân mình, bởi vì anh ta hiểu biết rất nhiều, tiếp xúc rất nhiều, có thành tích, vì vậy anh ta biết, bản thân mình ưu tú biết nhường nào, thậm chí anh ta còn khó có thể nghĩ đến việc có mấy người có mức định giá cao hơn mình.
Nhưng bây giờ thì sao, người nhân viên đó đang nói cái gì vậy? 100 triệu? Vượt quá bản thân mình gấp 10 lần?
Chuyện này sao có thể!
“Anh đang đùa với tôi đấy à?” Dương Viên chất vần.
“Không dám.” Người nhân viên liên tục lắc đầu: “Nhưng mà Dương tiểu thư, mức định giá, quả thật là 100 triệu, cô xem kỹ lại xem.”
Ánh mắt của Dương Viên, trong tiềm thức nhìn vào tờ báo cáo đánh giá trong tay, mức lương hằng năm trên tờ báo cáo đánh giá, viết một chuỗi các số 0, ở giữa có dáu chấm phân cách, Dương Viên nhìn thấy báo cáo này, hoàn toàn không nghĩ đến hàng triệu bên trên gì cả, mà tự nhiên cho rằng đó là 10,000, dẫu sao vừa rồi có người nói là, người này đi vào làm đánh giá, còn chưa tới 5 phút đã đi ra, thì có thể có mức lương cao được sao, nhưng bây giò lại nghe thấy, là 100 triệu?
Kết quả thế này, hiển nhiên làm cho Dương Viên có phần khó mà chấp nhận được, cô ta ném báo cáo xuống đất: “Tôi nói này trung tâm của các người bây giờ càng ngày càng vô trách nhiệm rồi đấy, các người nói 100 triệu thì là 100 triệu sao, anh ta có bản lĩnh tài năng gì chứ?”
Trên mặt người nhân viên có chút khó xử: “Dương tiểu thư, tôi cũng chỉ là người đưa báo cáo thôi, nhưng 100 triệu chỉ là tiền lương mà vị Trương Thác tiên sinh này làm đánh giá ở một lĩnh vực thôi, hôm nay, lĩnh vực mà Trương Thác tiên sinh làm đánh giá tổng cộng có 10 lĩnh vực, một lĩnh vực có tiền lương định giá cao nhất là 160 triệu, còn lĩnh vực thấp nhất là 67 triệu.
“Cái gì!”
Lời nói của người nhân viên khiến cho Dương Viên, phát ra tiếng la kinh hoảng.
Định giá 10 lĩnh vực, mức lương định giá của lĩnh vực thấp nhất cũng đã đạt đến 67 triệu, cao nhất thì là 160 triệu, mức giá cao nhất từ trước đến nay mà trung tâm này từng làm định giá là bao nhiêu cơ chứ? 13 triệu đấy!
Lời nói của người nhân viên, làm cho những người vây xem xung quanh có một loại cảm giác không chân thật.
Ngay cả Lâm Ngữ Lam và Trương Thác cũng đều há hốc mồm, gương mặt đầy kinh ngạc nhìn Trương Thác.
Mặc dù, hai người họ đều đã từng thấy qua tài năng bản lĩnh của Trương Thác, nhưng cũng không ngờ là quá nhiều, họ còn cho rằng mức định giá mà Trương Thác có thể đạt được chỉ tầm khoảng 1,5 triệu đến 3 triệu, thật không thể ngờ được, vậy mà lại là một con số như vậy?
“Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!” Dương Viên lắc đầu, trên gương mặt lộ vẻ không tin: “Lúc nãy rõ ràng anh ta chỉ vào mỗi phòng chuyên môn có máy phút, sao có thể định ra được cái giá cao như vậy? Trung tâm của các người, có phải là làm báo giá giả hay không đây!”
Nghe Dương Viên nói như vậy, trên gương mặt người nhân viên có chút không vui, anh ta nói: “Dương tiểu thư, định giá của trung tâm chúng tôi là vô cùng có uy tín, từ trước đến giờ chưa từng xảy ra tình huống làm báo cáo giả.
“Vậy thì anh giải thích thế nào về chuyện anh ta đi vào mỗi phòng chỉ có 5 phút?” Vương Luân đứng dậy hỏi: “Tôi nhớ, lần đầu tôi định giá, tổng cộng trả lời hơn chục câu hỏi, phải mắt thời gian gần hai giờ đồng hồ.”
Người nhân viên giải thích: “ương Luân tiên sinh, lúc anh làm kiểm tra định giá, là do giám khảo hỏi anh những câu hỏi, anh phải suy nghĩ và trả lời, còn Trương Thác tiên sinh, ngược lại là do anh Ấy đưa ra câu hỏi cho giám khảo!”
Vương Luân nhếch mép: “Đưa ra câu hỏi cho giám khảo?
Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 293: “Nhìn nhằm? Tôi có thể nhìn nhằm sao? Đơn hàng mà mỗi ngày tôi tiếp xúc đều là đơn lên đến hàng tỷ tệ, tôi có thể nhìn nhằm sao?” Dương Viên cười lạnh một tiếng. Người nhân viên làm việc đưa kết quả báo cáo đó lau mồ hôi ở trán, anh ta nhận ra Dương Viên, mở lời nói: “Dương Tiểu thư, cô quả thật…quả thật là nhìn nhằm rồi, đó không phải là 10,000 tệ, mà là 100 triệu…” 100 triệu? Lời nói của người nhân viên, khiến cho hiện trường chìm vào một bầu không khí tĩnh mịch ngắn ngủi. Sắc mặt kiêu căng càn quấy của Dương Viên, trở nên đông cứng lại, còn trên gương mặt của Vương Luân, thì lại là một vẻ mặt không dám tin. Từ trước đến nay, Vương Luân vẫn luôn rất tự tin đối với bản thân mình, bởi vì anh ta hiểu biết rất nhiều, tiếp xúc rất nhiều, có thành tích, vì vậy anh ta biết, bản thân mình ưu tú biết nhường nào, thậm chí anh ta còn khó có thể nghĩ đến việc có mấy người có mức định giá cao hơn mình. Nhưng bây giờ thì sao, người nhân viên đó đang nói cái gì vậy? 100 triệu? Vượt quá bản thân mình gấp 10 lần? Chuyện này sao có thể! “Anh đang đùa với tôi đấy à?” Dương Viên chất vần. “Không dám.” Người nhân viên liên tục lắc đầu: “Nhưng mà Dương tiểu thư, mức định giá, quả thật là 100 triệu, cô xem kỹ lại xem.” Ánh mắt của Dương Viên, trong tiềm thức nhìn vào tờ báo cáo đánh giá trong tay, mức lương hằng năm trên tờ báo cáo đánh giá, viết một chuỗi các số 0, ở giữa có dáu chấm phân cách, Dương Viên nhìn thấy báo cáo này, hoàn toàn không nghĩ đến hàng triệu bên trên gì cả, mà tự nhiên cho rằng đó là 10,000, dẫu sao vừa rồi có người nói là, người này đi vào làm đánh giá, còn chưa tới 5 phút đã đi ra, thì có thể có mức lương cao được sao, nhưng bây giò lại nghe thấy, là 100 triệu? Kết quả thế này, hiển nhiên làm cho Dương Viên có phần khó mà chấp nhận được, cô ta ném báo cáo xuống đất: “Tôi nói này trung tâm của các người bây giờ càng ngày càng vô trách nhiệm rồi đấy, các người nói 100 triệu thì là 100 triệu sao, anh ta có bản lĩnh tài năng gì chứ?” Trên mặt người nhân viên có chút khó xử: “Dương tiểu thư, tôi cũng chỉ là người đưa báo cáo thôi, nhưng 100 triệu chỉ là tiền lương mà vị Trương Thác tiên sinh này làm đánh giá ở một lĩnh vực thôi, hôm nay, lĩnh vực mà Trương Thác tiên sinh làm đánh giá tổng cộng có 10 lĩnh vực, một lĩnh vực có tiền lương định giá cao nhất là 160 triệu, còn lĩnh vực thấp nhất là 67 triệu. “Cái gì!” Lời nói của người nhân viên khiến cho Dương Viên, phát ra tiếng la kinh hoảng. Định giá 10 lĩnh vực, mức lương định giá của lĩnh vực thấp nhất cũng đã đạt đến 67 triệu, cao nhất thì là 160 triệu, mức giá cao nhất từ trước đến nay mà trung tâm này từng làm định giá là bao nhiêu cơ chứ? 13 triệu đấy! Lời nói của người nhân viên, làm cho những người vây xem xung quanh có một loại cảm giác không chân thật. Ngay cả Lâm Ngữ Lam và Trương Thác cũng đều há hốc mồm, gương mặt đầy kinh ngạc nhìn Trương Thác. Mặc dù, hai người họ đều đã từng thấy qua tài năng bản lĩnh của Trương Thác, nhưng cũng không ngờ là quá nhiều, họ còn cho rằng mức định giá mà Trương Thác có thể đạt được chỉ tầm khoảng 1,5 triệu đến 3 triệu, thật không thể ngờ được, vậy mà lại là một con số như vậy? “Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!” Dương Viên lắc đầu, trên gương mặt lộ vẻ không tin: “Lúc nãy rõ ràng anh ta chỉ vào mỗi phòng chuyên môn có máy phút, sao có thể định ra được cái giá cao như vậy? Trung tâm của các người, có phải là làm báo giá giả hay không đây!” Nghe Dương Viên nói như vậy, trên gương mặt người nhân viên có chút không vui, anh ta nói: “Dương tiểu thư, định giá của trung tâm chúng tôi là vô cùng có uy tín, từ trước đến giờ chưa từng xảy ra tình huống làm báo cáo giả. “Vậy thì anh giải thích thế nào về chuyện anh ta đi vào mỗi phòng chỉ có 5 phút?” Vương Luân đứng dậy hỏi: “Tôi nhớ, lần đầu tôi định giá, tổng cộng trả lời hơn chục câu hỏi, phải mắt thời gian gần hai giờ đồng hồ.” Người nhân viên giải thích: “ương Luân tiên sinh, lúc anh làm kiểm tra định giá, là do giám khảo hỏi anh những câu hỏi, anh phải suy nghĩ và trả lời, còn Trương Thác tiên sinh, ngược lại là do anh Ấy đưa ra câu hỏi cho giám khảo!” Vương Luân nhếch mép: “Đưa ra câu hỏi cho giám khảo?