Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 89
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Sau khi Đường Tư Vũ nói chuyện với cô ấy một hồi, cô liền thay một bộ quần áo thể thao rồi qua nhà Hình Liệt Hàn. Mở cánh cửa nhà Hình Liệt Hàn ra, quả nhiên cậu nhóc đã thức dậy. “Mami, mami dậy rồi à? Con và daddy đang chuẩn bị ra ngoài ăn sáng.” Cậu nhóc chạy đến bên cạnh cô, đôi tay nhỏ ôm trầm lấy eo cô. “Ừm! Mami cũng nghĩ vậy, ta đi thôi.” Đường Tư Vũ xoa xoa đầu con trai. Hình Liệt Hàn thay quần áo xong, chiếc áo sơ mỉ sẫm màu kết hợp cùng với một chiếc quần âu, dáng vẻ nho nhã bá đạo. Nghĩ đến chuyện ngượng ngùng với anh ta đêm hôm qua, Đường Tư Vũ xấu hỗ không dám nhìn thẳng vào mắt anh. “Ờm, tôi biết ở dưới lầu có một nhà hàng rất ngon, chúng ta qua đó ăn đi!” Đường Tư Vũ mở lời. “Nhà hàng bình dân tôi không đi.” Hình Liệt hàn kiêu ngạo nói. Đường Tư Vũ hơi khó xử, suýt chút nữa cô quên mát, cô không phải là người sống cùng thế giới với người đàn ông này. Anh ta là người thuộc tầng lớp thượng lưu, còn cô chỉ là một người dân bình thường mà thôi. “Vậy anh nói xem đi đâu ăn đi!” Đường Tư Vũ chỉ có thể hỏi anh thôi. Hình Liệt Hàn nắm tay cậu nhóc lại gần: “Đi nào, Tiểu Hil” Đường Dĩ Hi lập tức kéo tay mami, sợ mami sẽ bị bỏ lại. Đường Tư Vũ cũng không còn gì để nói, dù sao thì thời gian nghỉ hôm nay của con cũng là của cô rồi, cô tuyệt đối không để cho anh ta cướp mắt quãng thời gian này của mẹ con oô. Xuống đến bãi để xe dưới tầng, Hình Liệt Hàn đã có một chiếc xe ORV đỗ sẵn ở đó. Hai mẹ con Đường Tư Vũ ngồi phía sau, còn Hình Liệt Hàn lái xe ra cổng khu chung cư. Thời gian buổi sáng này cuối tuần dường như mùi vị của sự lười biếng, uễ oải. “Tiểu Hi, hôm nay con muốn đi chơi ở đâu? Mami đưa con đi.” “Mami, con muốn đến khu vui chơi.” Cậu nhóc không giấu nồi bản tính của một đứa trẻ, mặc dù bốn tuổi rưỡi rồi nhưng cậu nhóc vẫn có tính chơi nghịch. “ỪI Được, mami ăn sáng xong sẽ đưa con đi.” “Daddy, daddy có đi cùng không ạ?” Cậu nhóc nói với người đàn ông đang lái xe ở phía trước. “Có!” Liệt Hàn trả lời chắc nịch. Cậu nhóc vui mừng, còn Đường Tư Vũ lại không muốn anh ta đi cùng, có sự hiện diện của anh khiến cô luôn cảm thấy có cảm giác bị chèn ép. “À. Anh không cần đi cùng mẹ con tôi đâu. Nếu anh bận thì anh có thể quay về công ty.” Đường Tư Vũ cười gượng nói. “Không bận!” “Sao có thể được? Anh quản lí cả một công ty lớn như thế, anh phải bận tối mặt tối mũi chứ?” Đường Tư Vũ cười cười. Cậu nhóc ở bên cạnh sốt sắng: “Mami, daddy đã nói không bận rồi thì để daddy đưa con với mami đi đi.” Đường Tư Vũ lập tức câm nín, xem ra cô muốn đuổi anh ta đi cũng không thể. Nhà hàng mà Hình Liệt Hàn đưa hai mẹ con đi ăn quả nhiên là một nhà hàng cao cấp, rất yên tĩnh, không ồn ào như những nhà hàng bình dân, hơn nữa đồ ăn cũng rất ngon Đường Tư Vũ không khách khí gọi rất nhiều đồ ăn lên, giá cũng rất đắt. Đang ăn sáng, điện thoại Đường Tư Vũ vang lên, cô cầm điện thoại lên nhìn, sững sờ một lúc, là Kỳ Lương gọi tới, cô tò mò chớp chớp mắt rồi bắt máy: “Alo!l Anh Kỳ Lương à!” “Tư Vũ, buổi hòa nhạc của Diệp Du đã diễn ra thành công, chị ấy tính tối nay tổ chức một buổi tiệc chúc mừng, em cũng qua cùng mọi người chứ?” Giọng nói dễ nghe của Kỳ Lương truyền tới. Đường Tư Vũ nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Được thôi, em sẽ qua ạ.” “Vậy quyết vậy nhé! Anh đợi eml” *“OK, được rồi.” Đường Tư Vũ nói xong liền cúp điện thoai. Cậu nhóc đang ăn cháo tò mò hỏi: “Mami, tối nay mami đi đâu vậy?” “Tối nay cô Diệp Du tổ chức một buổi tiệc chúc mừng cho sự thành công của buổi hòa nhạc hôm trước, mami nhất định phải qua đó một chuyến. Vậy nên, tối nay con ngoan ngoãn chơi cùng daddy được không?” Nói xong, ánh mắt cô liếc nhìn Hình Liệt Hàn, anh cũng lạnh lùng nhìn cô, ánh mắt ấy hiện lên vẻ không hài lòng.
Sau khi Đường Tư Vũ nói chuyện với cô ấy một hồi, cô liền thay một bộ quần áo thể thao rồi qua nhà Hình Liệt Hàn.
Mở cánh cửa nhà Hình Liệt Hàn ra, quả nhiên cậu nhóc đã thức dậy.
“Mami, mami dậy rồi à? Con và daddy đang chuẩn bị ra ngoài ăn sáng.” Cậu nhóc chạy đến bên cạnh cô, đôi tay nhỏ ôm trầm lấy eo cô.
“Ừm! Mami cũng nghĩ vậy, ta đi thôi.”
Đường Tư Vũ xoa xoa đầu con trai.
Hình Liệt Hàn thay quần áo xong, chiếc áo sơ mỉ sẫm màu kết hợp cùng với một chiếc quần âu, dáng vẻ nho nhã bá đạo.
Nghĩ đến chuyện ngượng ngùng với anh ta đêm hôm qua, Đường Tư Vũ xấu hỗ không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
“Ờm, tôi biết ở dưới lầu có một nhà hàng rất ngon, chúng ta qua đó ăn đi!” Đường Tư Vũ mở lời.
“Nhà hàng bình dân tôi không đi.” Hình Liệt hàn kiêu ngạo nói.
Đường Tư Vũ hơi khó xử, suýt chút nữa cô quên mát, cô không phải là người sống cùng thế giới với người đàn ông này. Anh ta là người thuộc tầng lớp thượng lưu, còn cô chỉ là một người dân bình thường mà thôi.
“Vậy anh nói xem đi đâu ăn đi!” Đường Tư Vũ chỉ có thể hỏi anh thôi.
Hình Liệt Hàn nắm tay cậu nhóc lại gần: “Đi nào, Tiểu Hil”
Đường Dĩ Hi lập tức kéo tay mami, sợ mami sẽ bị bỏ lại. Đường Tư Vũ cũng không còn gì để nói, dù sao thì thời gian nghỉ hôm nay của con cũng là của cô rồi, cô tuyệt đối không để cho anh ta cướp mắt quãng thời gian này của mẹ con oô.
Xuống đến bãi để xe dưới tầng, Hình Liệt Hàn đã có một chiếc xe ORV đỗ sẵn ở đó.
Hai mẹ con Đường Tư Vũ ngồi phía sau, còn Hình Liệt Hàn lái xe ra cổng khu chung cư.
Thời gian buổi sáng này cuối tuần dường như mùi vị của sự lười biếng, uễ oải.
“Tiểu Hi, hôm nay con muốn đi chơi ở đâu? Mami đưa con đi.”
“Mami, con muốn đến khu vui chơi.” Cậu nhóc không giấu nồi bản tính của một đứa trẻ, mặc dù bốn tuổi rưỡi rồi nhưng cậu nhóc vẫn có tính chơi nghịch.
“ỪI Được, mami ăn sáng xong sẽ đưa con đi.”
“Daddy, daddy có đi cùng không ạ?” Cậu nhóc nói với người đàn ông đang lái xe ở phía trước.
“Có!” Liệt Hàn trả lời chắc nịch.
Cậu nhóc vui mừng, còn Đường Tư Vũ lại không muốn anh ta đi cùng, có sự hiện diện của anh khiến cô luôn cảm thấy có cảm giác bị chèn ép.
“À. Anh không cần đi cùng mẹ con tôi đâu.
Nếu anh bận thì anh có thể quay về công ty.” Đường Tư Vũ cười gượng nói.
“Không bận!”
“Sao có thể được? Anh quản lí cả một công ty lớn như thế, anh phải bận tối mặt tối mũi chứ?” Đường Tư Vũ cười cười.
Cậu nhóc ở bên cạnh sốt sắng: “Mami, daddy đã nói không bận rồi thì để daddy đưa con với mami đi đi.”
Đường Tư Vũ lập tức câm nín, xem ra cô muốn đuổi anh ta đi cũng không thể.
Nhà hàng mà Hình Liệt Hàn đưa hai mẹ con đi ăn quả nhiên là một nhà hàng cao cấp, rất yên tĩnh, không ồn ào như những nhà hàng bình dân, hơn nữa đồ ăn cũng rất ngon Đường Tư Vũ không khách khí gọi rất nhiều đồ ăn lên, giá cũng rất đắt.
Đang ăn sáng, điện thoại Đường Tư Vũ vang lên, cô cầm điện thoại lên nhìn, sững sờ một lúc, là Kỳ Lương gọi tới, cô tò mò chớp chớp mắt rồi bắt máy: “Alo!l Anh Kỳ Lương à!”
“Tư Vũ, buổi hòa nhạc của Diệp Du đã diễn ra thành công, chị ấy tính tối nay tổ chức một buổi tiệc chúc mừng, em cũng qua cùng mọi người chứ?” Giọng nói dễ nghe của Kỳ Lương truyền tới.
Đường Tư Vũ nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Được thôi, em sẽ qua ạ.”
“Vậy quyết vậy nhé! Anh đợi eml”
*“OK, được rồi.” Đường Tư Vũ nói xong liền cúp điện thoai.
Cậu nhóc đang ăn cháo tò mò hỏi: “Mami, tối nay mami đi đâu vậy?”
“Tối nay cô Diệp Du tổ chức một buổi tiệc chúc mừng cho sự thành công của buổi hòa nhạc hôm trước, mami nhất định phải qua đó một chuyến. Vậy nên, tối nay con ngoan ngoãn chơi cùng daddy được không?”
Nói xong, ánh mắt cô liếc nhìn Hình Liệt Hàn, anh cũng lạnh lùng nhìn cô, ánh mắt ấy hiện lên vẻ không hài lòng.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Sau khi Đường Tư Vũ nói chuyện với cô ấy một hồi, cô liền thay một bộ quần áo thể thao rồi qua nhà Hình Liệt Hàn. Mở cánh cửa nhà Hình Liệt Hàn ra, quả nhiên cậu nhóc đã thức dậy. “Mami, mami dậy rồi à? Con và daddy đang chuẩn bị ra ngoài ăn sáng.” Cậu nhóc chạy đến bên cạnh cô, đôi tay nhỏ ôm trầm lấy eo cô. “Ừm! Mami cũng nghĩ vậy, ta đi thôi.” Đường Tư Vũ xoa xoa đầu con trai. Hình Liệt Hàn thay quần áo xong, chiếc áo sơ mỉ sẫm màu kết hợp cùng với một chiếc quần âu, dáng vẻ nho nhã bá đạo. Nghĩ đến chuyện ngượng ngùng với anh ta đêm hôm qua, Đường Tư Vũ xấu hỗ không dám nhìn thẳng vào mắt anh. “Ờm, tôi biết ở dưới lầu có một nhà hàng rất ngon, chúng ta qua đó ăn đi!” Đường Tư Vũ mở lời. “Nhà hàng bình dân tôi không đi.” Hình Liệt hàn kiêu ngạo nói. Đường Tư Vũ hơi khó xử, suýt chút nữa cô quên mát, cô không phải là người sống cùng thế giới với người đàn ông này. Anh ta là người thuộc tầng lớp thượng lưu, còn cô chỉ là một người dân bình thường mà thôi. “Vậy anh nói xem đi đâu ăn đi!” Đường Tư Vũ chỉ có thể hỏi anh thôi. Hình Liệt Hàn nắm tay cậu nhóc lại gần: “Đi nào, Tiểu Hil” Đường Dĩ Hi lập tức kéo tay mami, sợ mami sẽ bị bỏ lại. Đường Tư Vũ cũng không còn gì để nói, dù sao thì thời gian nghỉ hôm nay của con cũng là của cô rồi, cô tuyệt đối không để cho anh ta cướp mắt quãng thời gian này của mẹ con oô. Xuống đến bãi để xe dưới tầng, Hình Liệt Hàn đã có một chiếc xe ORV đỗ sẵn ở đó. Hai mẹ con Đường Tư Vũ ngồi phía sau, còn Hình Liệt Hàn lái xe ra cổng khu chung cư. Thời gian buổi sáng này cuối tuần dường như mùi vị của sự lười biếng, uễ oải. “Tiểu Hi, hôm nay con muốn đi chơi ở đâu? Mami đưa con đi.” “Mami, con muốn đến khu vui chơi.” Cậu nhóc không giấu nồi bản tính của một đứa trẻ, mặc dù bốn tuổi rưỡi rồi nhưng cậu nhóc vẫn có tính chơi nghịch. “ỪI Được, mami ăn sáng xong sẽ đưa con đi.” “Daddy, daddy có đi cùng không ạ?” Cậu nhóc nói với người đàn ông đang lái xe ở phía trước. “Có!” Liệt Hàn trả lời chắc nịch. Cậu nhóc vui mừng, còn Đường Tư Vũ lại không muốn anh ta đi cùng, có sự hiện diện của anh khiến cô luôn cảm thấy có cảm giác bị chèn ép. “À. Anh không cần đi cùng mẹ con tôi đâu. Nếu anh bận thì anh có thể quay về công ty.” Đường Tư Vũ cười gượng nói. “Không bận!” “Sao có thể được? Anh quản lí cả một công ty lớn như thế, anh phải bận tối mặt tối mũi chứ?” Đường Tư Vũ cười cười. Cậu nhóc ở bên cạnh sốt sắng: “Mami, daddy đã nói không bận rồi thì để daddy đưa con với mami đi đi.” Đường Tư Vũ lập tức câm nín, xem ra cô muốn đuổi anh ta đi cũng không thể. Nhà hàng mà Hình Liệt Hàn đưa hai mẹ con đi ăn quả nhiên là một nhà hàng cao cấp, rất yên tĩnh, không ồn ào như những nhà hàng bình dân, hơn nữa đồ ăn cũng rất ngon Đường Tư Vũ không khách khí gọi rất nhiều đồ ăn lên, giá cũng rất đắt. Đang ăn sáng, điện thoại Đường Tư Vũ vang lên, cô cầm điện thoại lên nhìn, sững sờ một lúc, là Kỳ Lương gọi tới, cô tò mò chớp chớp mắt rồi bắt máy: “Alo!l Anh Kỳ Lương à!” “Tư Vũ, buổi hòa nhạc của Diệp Du đã diễn ra thành công, chị ấy tính tối nay tổ chức một buổi tiệc chúc mừng, em cũng qua cùng mọi người chứ?” Giọng nói dễ nghe của Kỳ Lương truyền tới. Đường Tư Vũ nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Được thôi, em sẽ qua ạ.” “Vậy quyết vậy nhé! Anh đợi eml” *“OK, được rồi.” Đường Tư Vũ nói xong liền cúp điện thoai. Cậu nhóc đang ăn cháo tò mò hỏi: “Mami, tối nay mami đi đâu vậy?” “Tối nay cô Diệp Du tổ chức một buổi tiệc chúc mừng cho sự thành công của buổi hòa nhạc hôm trước, mami nhất định phải qua đó một chuyến. Vậy nên, tối nay con ngoan ngoãn chơi cùng daddy được không?” Nói xong, ánh mắt cô liếc nhìn Hình Liệt Hàn, anh cũng lạnh lùng nhìn cô, ánh mắt ấy hiện lên vẻ không hài lòng.