Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 139

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Có điều anh lại cực thích tính cách của người phụ nữ này. Cái tát này anh không giận để trong lòng. Chỉ là lúc nãy rõ ràng biết cô sẽ cho anh một bạt tai, anh nên nghiêm túc làm quen với thân thể cô. Đường Tư Vũ chạy tới phòng con trai, lúc này cậu nhóc đã ngủ say. Có vẻ là buồn ngủ thật rồi, Đường Tư Vũ nằm sang một bên, nhẹ nhàng dơ bàn tay vừa tát anh ta lên, đến giờ cô vẫn cảm nhận được sức mạnh của cái tát vừa nãy. Cô không đánh trúng mặt anh ta chứ! Cô vẫn có chút lo lắng vì mình ra tay khá mạnh. Nhưng người đàn ông này phải nghiêm khắc giáo dục, bằng không anh ta sẽ nghĩ rằng cô yếu đuối rồi bắt nạt. Nằm bên con Đường Tư Vũ ngủ rất ngon. Người đàn ông này còn khốn nạn thế nữa, trước mặt con, anh ta chắc cũng không dám làm loạn. Anh ta đang cố giữ hình tượng người cha mẫu mực trước mặt con đây mà. Sáng sớm. Đường Tư Vũ và con trai cùng thức dậy, cô vừa mở cửa thì không thấy Hình Liệt Hàn trong nhà. Cô mau chóng gọi con dậy đánh răng rửa mặt rồi đưa đi học. Hôm nay là thứ 6, nốt hôm nay thôi mẹ con cô sẽ có hai ngày nghỉ cuối tuần. Cậu nhóc tự giác dậy đánh răng rửa mặt. Đường Tư Vũ ở trong phòng thay một chiếc áo sơ mi, một chiếc quần short bò. Mùa hè đã đến, đã tới lúc được lộ đôi chân dài duyên dáng ấy rồi. Đường Tư Vũ mặc quần áo xong vừa bước ra cô đã thấy Hình Liệt Hàn từ cánh cửa đi vào, anh cũng thay xong một chiếc áo sơ mi trắng, quần tây, giày da thủ công cùng một chiếc cà vạt đen để ra ngoài. Nếu anh ta không khốn nạn thì chắc chắn đây là hình mẫu lý tưởng trong lòng các cô gái. Hình Liệt Hàn mỉm cười đầy ma mị: “Bị tôi thu hút à?” Đường Tư Vũ hừ một tiếng: “Đẹp trai hơn anh cũng chẳng phải chưa từng gặp.” “Ò. Ai thế?” “Con trai tôi cũng đẹp gấp nghìn lần anh rồi.” Đường Tư Vũ đắc ý nhướng mày. Câu nói này Hình Liệt Hàn cũng không dám phủ nhận vì gen của con anh tốt, quả thật không thua gì anh, anh không nhịn được mỉm cười. Cậu nhóc thay đồng phục xong, Đường Tư Vũ nắm tay con đưa con tới trường ăn sáng, dù sao đồ ăn ở trường cũng rất nhiều, rất phong phú lại còn dinh dưỡng hơn ở nhà. Hình Liệt Hàn xuống lầu theo, thấy Đường Tư Vũ không đi xe chỉ dắt tay con qua đường, cậu nhóc vẫy tay về phía anh: “Daddy, tạm biệt daddyl” “Tạm biệt con yêu. Chiều daddy qua đón con.” Hình Liệt Hàn vẫy tay. Cậu nhóc quay đầu gửi một nụ hôn gió tới anh, sau đó vừa nhảy chân sáo đi bên cạnh mẹ tới trường. Đường Tư Vũ không muốn quay lại nhìn anh ta, dắt tay cậu nhóc đến cổng trường, có cô giáo đón con vào lớp. Hai mẹ con Đường Tư Vũ vẫy tay tạm biệt. Điện thoại cô reo lên, Đường Tư Vũ cầm lên nhìn, là Diệp Du, cô vội cười bắt máy: “Alo, Chị Diệp.” “Tư Vũ, có chuyện chị thắc mắc muốn hỏi em, em có biết tin đồn lần trước của em với Kỳ Lương là ai xóa không?” “Sao vậy chị? Xảy ra chuyện gì sao?” Đường Tư Vũ hiếu kỳ. “Là như này, hình như Kỳ Lương đột nhiên bị phong sát, tất cả và dự án phim của cậu ấy đều dừng lại. Hôm qua cậu ấy còn uống say khướt ở nhà chị, suýt chút nữa phải vào bệnh viện.” “Cái gì? Sao lại vậy được?” Đường Tư Vũ hết sức kinh ngạc. “Chị cũng không biết, chị hỏi cậu ấy thì cậu ấy không nói, nhưng chị nhìn ra là cậu ấy thật sự rất suy sụp. Rốt cuộc là ai đã phong sát cậu ấy chứ?” Diệp Du cũng không biết phải xử lý như: thế nào. Trong đầu Đường Tư Vũ lúc này đột nhiên nghĩ tới gương mặt của Hình Liệt Hàn, có khi nào là anh ta? Nhưng sao anh ta lại phải phong sát Kỳ Lương, chẳng có lí do gì cả! “Chị Diệp, Kỳ Lương có biết là ai đã phong sát anh ấy không? Anh ấy có đắc tội gì với ai không?” “Chị đoán là lần trước người trong hậu trường chụp ảnh hai người thôi. Chị cũng băn khoăn suốt là người nào. Em biết ai không?” “Em biết, có khả năng là cha của con trai em.” Đường Tư Vũ cắn môi, có chút ngại ngùng. “Cha của con trai em? Anh ta cho người xóa bức ảnh đó? Em có thể cho chị biết cha của con trai em là ai không? Anh ta tên là gì?” Diệp Du trước giờ không hề biết mối quan hệ giữa Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn.

Có điều anh lại cực thích tính cách của người phụ nữ này. Cái tát này anh không giận để trong lòng. Chỉ là lúc nãy rõ ràng biết cô sẽ cho anh một bạt tai, anh nên nghiêm túc làm quen với thân thể cô.

 

Đường Tư Vũ chạy tới phòng con trai, lúc này cậu nhóc đã ngủ say. Có vẻ là buồn ngủ thật rồi, Đường Tư Vũ nằm sang một bên, nhẹ nhàng dơ bàn tay vừa tát anh ta lên, đến giờ cô vẫn cảm nhận được sức mạnh của cái tát vừa nãy.

 

Cô không đánh trúng mặt anh ta chứ! Cô vẫn có chút lo lắng vì mình ra tay khá mạnh.

 

Nhưng người đàn ông này phải nghiêm khắc giáo dục, bằng không anh ta sẽ nghĩ rằng cô yếu đuối rồi bắt nạt.

 

Nằm bên con Đường Tư Vũ ngủ rất ngon.

 

Người đàn ông này còn khốn nạn thế nữa, trước mặt con, anh ta chắc cũng không dám làm loạn.

 

Anh ta đang cố giữ hình tượng người cha mẫu mực trước mặt con đây mà.

 

Sáng sớm.

 

Đường Tư Vũ và con trai cùng thức dậy, cô vừa mở cửa thì không thấy Hình Liệt Hàn trong nhà. Cô mau chóng gọi con dậy đánh răng rửa mặt rồi đưa đi học. Hôm nay là thứ 6, nốt hôm nay thôi mẹ con cô sẽ có hai ngày nghỉ cuối tuần.

 

Cậu nhóc tự giác dậy đánh răng rửa mặt.

 

Đường Tư Vũ ở trong phòng thay một chiếc áo sơ mi, một chiếc quần short bò.

 

Mùa hè đã đến, đã tới lúc được lộ đôi chân dài duyên dáng ấy rồi.

 

Đường Tư Vũ mặc quần áo xong vừa bước ra cô đã thấy Hình Liệt Hàn từ cánh cửa đi vào, anh cũng thay xong một chiếc áo sơ mi trắng, quần tây, giày da thủ công cùng một chiếc cà vạt đen để ra ngoài.

 

Nếu anh ta không khốn nạn thì chắc chắn đây là hình mẫu lý tưởng trong lòng các cô gái.

 

Hình Liệt Hàn mỉm cười đầy ma mị: “Bị tôi thu hút à?”

 

Đường Tư Vũ hừ một tiếng: “Đẹp trai hơn anh cũng chẳng phải chưa từng gặp.”

 

“Ò. Ai thế?”

 

“Con trai tôi cũng đẹp gấp nghìn lần anh rồi.” Đường Tư Vũ đắc ý nhướng mày.

 

Câu nói này Hình Liệt Hàn cũng không dám phủ nhận vì gen của con anh tốt, quả thật không thua gì anh, anh không nhịn được mỉm cười.

 

Cậu nhóc thay đồng phục xong, Đường Tư Vũ nắm tay con đưa con tới trường ăn sáng, dù sao đồ ăn ở trường cũng rất nhiều, rất phong phú lại còn dinh dưỡng hơn ở nhà.

 

Hình Liệt Hàn xuống lầu theo, thấy Đường Tư Vũ không đi xe chỉ dắt tay con qua đường, cậu nhóc vẫy tay về phía anh: “Daddy, tạm biệt daddyl”

 

“Tạm biệt con yêu. Chiều daddy qua đón con.” Hình Liệt Hàn vẫy tay.

 

Cậu nhóc quay đầu gửi một nụ hôn gió tới anh, sau đó vừa nhảy chân sáo đi bên cạnh mẹ tới trường.

 

Đường Tư Vũ không muốn quay lại nhìn anh ta, dắt tay cậu nhóc đến cổng trường, có cô giáo đón con vào lớp. Hai mẹ con Đường Tư Vũ vẫy tay tạm biệt.

 

Điện thoại cô reo lên, Đường Tư Vũ cầm lên nhìn, là Diệp Du, cô vội cười bắt máy: “Alo, Chị Diệp.”

 

“Tư Vũ, có chuyện chị thắc mắc muốn hỏi em, em có biết tin đồn lần trước của em với Kỳ Lương là ai xóa không?”

 

“Sao vậy chị? Xảy ra chuyện gì sao?”

 

Đường Tư Vũ hiếu kỳ.

 

“Là như này, hình như Kỳ Lương đột nhiên bị phong sát, tất cả và dự án phim của cậu ấy đều dừng lại. Hôm qua cậu ấy còn uống say khướt ở nhà chị, suýt chút nữa phải vào bệnh viện.”

 

“Cái gì? Sao lại vậy được?” Đường Tư Vũ hết sức kinh ngạc.

 

“Chị cũng không biết, chị hỏi cậu ấy thì cậu ấy không nói, nhưng chị nhìn ra là cậu ấy thật sự rất suy sụp. Rốt cuộc là ai đã phong sát cậu ấy chứ?” Diệp Du cũng không biết phải xử lý như: thế nào.

 

Trong đầu Đường Tư Vũ lúc này đột nhiên nghĩ tới gương mặt của Hình Liệt Hàn, có khi nào là anh ta?

 

Nhưng sao anh ta lại phải phong sát Kỳ Lương, chẳng có lí do gì cả!

 

“Chị Diệp, Kỳ Lương có biết là ai đã phong sát anh ấy không? Anh ấy có đắc tội gì với ai không?”

 

“Chị đoán là lần trước người trong hậu trường chụp ảnh hai người thôi. Chị cũng băn khoăn suốt là người nào. Em biết ai không?”

 

“Em biết, có khả năng là cha của con trai em.” Đường Tư Vũ cắn môi, có chút ngại ngùng.

 

“Cha của con trai em? Anh ta cho người xóa bức ảnh đó? Em có thể cho chị biết cha của con trai em là ai không? Anh ta tên là gì?” Diệp Du trước giờ không hề biết mối quan hệ giữa Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn.

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Có điều anh lại cực thích tính cách của người phụ nữ này. Cái tát này anh không giận để trong lòng. Chỉ là lúc nãy rõ ràng biết cô sẽ cho anh một bạt tai, anh nên nghiêm túc làm quen với thân thể cô. Đường Tư Vũ chạy tới phòng con trai, lúc này cậu nhóc đã ngủ say. Có vẻ là buồn ngủ thật rồi, Đường Tư Vũ nằm sang một bên, nhẹ nhàng dơ bàn tay vừa tát anh ta lên, đến giờ cô vẫn cảm nhận được sức mạnh của cái tát vừa nãy. Cô không đánh trúng mặt anh ta chứ! Cô vẫn có chút lo lắng vì mình ra tay khá mạnh. Nhưng người đàn ông này phải nghiêm khắc giáo dục, bằng không anh ta sẽ nghĩ rằng cô yếu đuối rồi bắt nạt. Nằm bên con Đường Tư Vũ ngủ rất ngon. Người đàn ông này còn khốn nạn thế nữa, trước mặt con, anh ta chắc cũng không dám làm loạn. Anh ta đang cố giữ hình tượng người cha mẫu mực trước mặt con đây mà. Sáng sớm. Đường Tư Vũ và con trai cùng thức dậy, cô vừa mở cửa thì không thấy Hình Liệt Hàn trong nhà. Cô mau chóng gọi con dậy đánh răng rửa mặt rồi đưa đi học. Hôm nay là thứ 6, nốt hôm nay thôi mẹ con cô sẽ có hai ngày nghỉ cuối tuần. Cậu nhóc tự giác dậy đánh răng rửa mặt. Đường Tư Vũ ở trong phòng thay một chiếc áo sơ mi, một chiếc quần short bò. Mùa hè đã đến, đã tới lúc được lộ đôi chân dài duyên dáng ấy rồi. Đường Tư Vũ mặc quần áo xong vừa bước ra cô đã thấy Hình Liệt Hàn từ cánh cửa đi vào, anh cũng thay xong một chiếc áo sơ mi trắng, quần tây, giày da thủ công cùng một chiếc cà vạt đen để ra ngoài. Nếu anh ta không khốn nạn thì chắc chắn đây là hình mẫu lý tưởng trong lòng các cô gái. Hình Liệt Hàn mỉm cười đầy ma mị: “Bị tôi thu hút à?” Đường Tư Vũ hừ một tiếng: “Đẹp trai hơn anh cũng chẳng phải chưa từng gặp.” “Ò. Ai thế?” “Con trai tôi cũng đẹp gấp nghìn lần anh rồi.” Đường Tư Vũ đắc ý nhướng mày. Câu nói này Hình Liệt Hàn cũng không dám phủ nhận vì gen của con anh tốt, quả thật không thua gì anh, anh không nhịn được mỉm cười. Cậu nhóc thay đồng phục xong, Đường Tư Vũ nắm tay con đưa con tới trường ăn sáng, dù sao đồ ăn ở trường cũng rất nhiều, rất phong phú lại còn dinh dưỡng hơn ở nhà. Hình Liệt Hàn xuống lầu theo, thấy Đường Tư Vũ không đi xe chỉ dắt tay con qua đường, cậu nhóc vẫy tay về phía anh: “Daddy, tạm biệt daddyl” “Tạm biệt con yêu. Chiều daddy qua đón con.” Hình Liệt Hàn vẫy tay. Cậu nhóc quay đầu gửi một nụ hôn gió tới anh, sau đó vừa nhảy chân sáo đi bên cạnh mẹ tới trường. Đường Tư Vũ không muốn quay lại nhìn anh ta, dắt tay cậu nhóc đến cổng trường, có cô giáo đón con vào lớp. Hai mẹ con Đường Tư Vũ vẫy tay tạm biệt. Điện thoại cô reo lên, Đường Tư Vũ cầm lên nhìn, là Diệp Du, cô vội cười bắt máy: “Alo, Chị Diệp.” “Tư Vũ, có chuyện chị thắc mắc muốn hỏi em, em có biết tin đồn lần trước của em với Kỳ Lương là ai xóa không?” “Sao vậy chị? Xảy ra chuyện gì sao?” Đường Tư Vũ hiếu kỳ. “Là như này, hình như Kỳ Lương đột nhiên bị phong sát, tất cả và dự án phim của cậu ấy đều dừng lại. Hôm qua cậu ấy còn uống say khướt ở nhà chị, suýt chút nữa phải vào bệnh viện.” “Cái gì? Sao lại vậy được?” Đường Tư Vũ hết sức kinh ngạc. “Chị cũng không biết, chị hỏi cậu ấy thì cậu ấy không nói, nhưng chị nhìn ra là cậu ấy thật sự rất suy sụp. Rốt cuộc là ai đã phong sát cậu ấy chứ?” Diệp Du cũng không biết phải xử lý như: thế nào. Trong đầu Đường Tư Vũ lúc này đột nhiên nghĩ tới gương mặt của Hình Liệt Hàn, có khi nào là anh ta? Nhưng sao anh ta lại phải phong sát Kỳ Lương, chẳng có lí do gì cả! “Chị Diệp, Kỳ Lương có biết là ai đã phong sát anh ấy không? Anh ấy có đắc tội gì với ai không?” “Chị đoán là lần trước người trong hậu trường chụp ảnh hai người thôi. Chị cũng băn khoăn suốt là người nào. Em biết ai không?” “Em biết, có khả năng là cha của con trai em.” Đường Tư Vũ cắn môi, có chút ngại ngùng. “Cha của con trai em? Anh ta cho người xóa bức ảnh đó? Em có thể cho chị biết cha của con trai em là ai không? Anh ta tên là gì?” Diệp Du trước giờ không hề biết mối quan hệ giữa Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn.

Chương 139