Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 150
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Về đến nhà, tâm trạng Tư Vũ không ổn lắm, cô đặt con xuống rồi về phòng. Cô cũng không muốn làm gì, chỉ ngồi lên giường và suy nghĩ về chuyện của Đường Y Hình Liệt Hàn thấy cô đóng cửa phòng lại, anh nhìn xuống bếp, nhớ lại ý kiến của người phụ nữ này đề ra hôm nay, có lẽ anh sẽ xuống bếp làm thử món gì đó. Dù anh không có kinh nghiệm nhưng nấu một bữa cơm cũng không có gì khó với anh. Chỉ là vừa nãy lúc đi về, hình như chưa mua thức ăn. “Con trai, con vào nói với mami là hai cha con ta cùng nhau đi siêu thị mua thức ăn, để mami ở nhà nghỉ ngơi.” Hình Liệt Hàn nói với con trai. “Vâng!” Cậu nhóc cũng muốn đi siêu thị với cha, liền đẩy cửa vào phòng Đường Tư Vũ nói. Đường Tư Vũ đồng ý xong liền nghe thấy tiếng đóng cửa. Cô thở dài, vò tung mái tóc. Thật sự cô không nên dính líu đến chuyện này, nhưng cô đâu có làm sai, có gì đâu mà cô phải phiền lòng? Cô không xin lỗi thì hai mẹ con Khưu Lâm có thể làm gì cô? Đường Tư Vũ đến trước cây đàn piano, mở khúc phổ mới của Diệp Du ra bắt đầu tập luyện. Lúc cô buồn phiền, chỉ có tiếng đàn vang lên mới có thể khiến tâm trạng của cô tốt lên. Đường Tư Vũ ngồi đàn nửa tiếng đồng hồ, ngoài cửa vang lên tiếng bám chuông, cô đứng dậy ra mở cửa, thấy Hình Liệt Hàn xách hai túi thức ăn về, cậu nhóc bê một quả dưa hấu: “Mami, nhìn con này.” Đường Tư Vũ nhanh chóng cầm lấy quả dưa hấu, quả dưa ấy khá nặng. Cô quay qua nhìn Hình Liệt Hàn với ánh mắt trách móc. Sao lại bắt con ôm quả dưa nặng như này chứ? Hình Liệt Hàn lập tức nhếch miệng cười: “Chẳng phải em nói con cần rèn luyện sức khỏe sao?” “Nhỡ đâu làm vỡ thì sao?” “Vậy thì mua quả khác.” Hình Liệt Hàn vừa nói vừa đi vào bếp. Đẳng sau, Đường Tư Vũ không đấu lại anh, ai bảo anh có tiền đến mức như vậy chứ? Nhưng cô vẫn xoa đầu con trai nói: “Lần sau con không ôm được cái gì thì phải nói nghe chưa. Đừng khoe sức làm gì cả. Rơi xuống chân là không chạy nổi nữa đâu.” “Mami, daddy nói với con rồi. Con đồng ý đi học Taekwondo, con cũng rất muốn tập luyện, con đi được không ạ? “Đương nhiên là được rồi. Đợi đến kì nghỉ đông, mami sẽ đi đăng ký cho con.” “Vâng ạ!” Cậu nhóc rất vui vẻ gật đầu. Đường Tư Vũ không nhịn được bước tới cửa bếp, nhìn thấy Hình Liệt Hàn đang đề từng túi thức ăn ra ngoài, Đường Tư Vũ thấy anh còn mua đủ cả gia vị, có hơi kinh ngạc nói: “ Anh tính tối nay nấu ăn thật à?” “Chẳng phải em rất mong đợi sao? Vậy tôi sẽ nấu cho hai mẹ con ăn một bữa.” Hình Liệt Hàn tự tin. “Anh chắc là mình biết nấu chứ?” “Không có chuyện gì khó, chỉ sợ lòng không bền!” Tất nhiên Đường Tư Vũ rất hoan nghênh việc anh nấu ăn, cô gật đầu nói: “Được thôi! Vậy tôi giao bữa tối nay cho anh, có gì không hiểu có thể hỏi tôi.” “Yên tâm. Chẳng có việc gì là tôi không học được cả.” Hình Liệt Hàn nói xong, yêu cầu cô: “Đưa cho tôi Ipad của em.” “Anh muốn làm gì?” “Vừa học vừa làm.” “ÒI Vậy được thôi! Đường Tư Vũ nói xong, nhanh chóng tìm Ipad đưa cho anh. Hình Liệt Hàn lập tức đóng cửa nhà bếp lại, không muốn hai mẹ con làm phiền. Đường Tư Vũ hơi lo lắng cho tình hình sau cánh cửa bếp, bộ dạng đẹp trai quyền rũ đó, khiến cô hơi hoài nghi về việc có nên đặt đồ ăn bên ngoài về trước không. “Con trai, nếu mami gọi đồ ăn ngoài thì con muốn ăn gì?” Đường Tư Vũ nhỏ giọng hỏi con trai. “Nhưng con muốn ăn cơm daddy nấu cơ” “Ò! Được! Vậy chúng ta cùng đợi daddy con nấu cơm.” Đường Tư Vũ không ngờ con trai lại ủng hộ tài nấu ăn của Hình Liệt Hàn, vậy nên cô chỉ đành đợi thôi. Đồng thời, cô tiếp tục đi nghiên cứu khúc phổ, cậu nhóc ngồi chơi đồ chơi một mình, làm bài tập, hoàn toàn không cần mẹ bận tâm. Trong bếp, người đàn ông nào đó vừa xem video hướng dẫn nấu ăn trên Ipad vừa làm rau. Những ngón tay thon dài có thể cầm được bút máy thì cũng có thể cắt rau như thể là một đầu bếp chuyên nghiệp, hết sức nhanh nhẹn, cảm giác đầu tiên của Hình Liệt Hàn đó là nấu ăn vậy mà lại có thể thú vị đến như vậy. Đặc biệt là khi nghĩ đến hai mẹ con đang mong chờ cơm do anh nấu, anh càng không dám chếnh mảng. Không biết vì sao anh không muốn Đường Tư Vũ coi thường mình, dù ở bất cứ lĩnh vực gì anh đều muốn là người đàn ông xuất sắc nhất trong mắt cô.
Về đến nhà, tâm trạng Tư Vũ không ổn lắm, cô đặt con xuống rồi về phòng. Cô cũng không muốn làm gì, chỉ ngồi lên giường và suy nghĩ về chuyện của Đường Y Hình Liệt Hàn thấy cô đóng cửa phòng lại, anh nhìn xuống bếp, nhớ lại ý kiến của người phụ nữ này đề ra hôm nay, có lẽ anh sẽ xuống bếp làm thử món gì đó.
Dù anh không có kinh nghiệm nhưng nấu một bữa cơm cũng không có gì khó với anh. Chỉ là vừa nãy lúc đi về, hình như chưa mua thức ăn.
“Con trai, con vào nói với mami là hai cha con ta cùng nhau đi siêu thị mua thức ăn, để mami ở nhà nghỉ ngơi.” Hình Liệt Hàn nói với con trai.
“Vâng!” Cậu nhóc cũng muốn đi siêu thị với cha, liền đẩy cửa vào phòng Đường Tư Vũ nói.
Đường Tư Vũ đồng ý xong liền nghe thấy tiếng đóng cửa.
Cô thở dài, vò tung mái tóc. Thật sự cô không nên dính líu đến chuyện này, nhưng cô đâu có làm sai, có gì đâu mà cô phải phiền lòng?
Cô không xin lỗi thì hai mẹ con Khưu Lâm có thể làm gì cô?
Đường Tư Vũ đến trước cây đàn piano, mở khúc phổ mới của Diệp Du ra bắt đầu tập luyện. Lúc cô buồn phiền, chỉ có tiếng đàn vang lên mới có thể khiến tâm trạng của cô tốt lên.
Đường Tư Vũ ngồi đàn nửa tiếng đồng hồ, ngoài cửa vang lên tiếng bám chuông, cô đứng dậy ra mở cửa, thấy Hình Liệt Hàn xách hai túi thức ăn về, cậu nhóc bê một quả dưa hấu: “Mami, nhìn con này.”
Đường Tư Vũ nhanh chóng cầm lấy quả dưa hấu, quả dưa ấy khá nặng. Cô quay qua nhìn Hình Liệt Hàn với ánh mắt trách móc.
Sao lại bắt con ôm quả dưa nặng như này chứ?
Hình Liệt Hàn lập tức nhếch miệng cười: “Chẳng phải em nói con cần rèn luyện sức khỏe sao?”
“Nhỡ đâu làm vỡ thì sao?”
“Vậy thì mua quả khác.” Hình Liệt Hàn vừa nói vừa đi vào bếp.
Đẳng sau, Đường Tư Vũ không đấu lại anh, ai bảo anh có tiền đến mức như vậy chứ? Nhưng cô vẫn xoa đầu con trai nói: “Lần sau con không ôm được cái gì thì phải nói nghe chưa. Đừng khoe sức làm gì cả. Rơi xuống chân là không chạy nổi nữa đâu.”
“Mami, daddy nói với con rồi. Con đồng ý đi học Taekwondo, con cũng rất muốn tập luyện, con đi được không ạ?
“Đương nhiên là được rồi. Đợi đến kì nghỉ đông, mami sẽ đi đăng ký cho con.”
“Vâng ạ!” Cậu nhóc rất vui vẻ gật đầu.
Đường Tư Vũ không nhịn được bước tới cửa bếp, nhìn thấy Hình Liệt Hàn đang đề từng túi thức ăn ra ngoài, Đường Tư Vũ thấy anh còn mua đủ cả gia vị, có hơi kinh ngạc nói: “ Anh tính tối nay nấu ăn thật à?”
“Chẳng phải em rất mong đợi sao? Vậy tôi sẽ nấu cho hai mẹ con ăn một bữa.” Hình Liệt Hàn tự tin.
“Anh chắc là mình biết nấu chứ?”
“Không có chuyện gì khó, chỉ sợ lòng không bền!”
Tất nhiên Đường Tư Vũ rất hoan nghênh việc anh nấu ăn, cô gật đầu nói: “Được thôi! Vậy tôi giao bữa tối nay cho anh, có gì không hiểu có thể hỏi tôi.”
“Yên tâm. Chẳng có việc gì là tôi không học được cả.” Hình Liệt Hàn nói xong, yêu cầu cô: “Đưa cho tôi Ipad của em.”
“Anh muốn làm gì?”
“Vừa học vừa làm.”
“ÒI Vậy được thôi! Đường Tư Vũ nói xong, nhanh chóng tìm Ipad đưa cho anh.
Hình Liệt Hàn lập tức đóng cửa nhà bếp lại, không muốn hai mẹ con làm phiền.
Đường Tư Vũ hơi lo lắng cho tình hình sau cánh cửa bếp, bộ dạng đẹp trai quyền rũ đó, khiến cô hơi hoài nghi về việc có nên đặt đồ ăn bên ngoài về trước không.
“Con trai, nếu mami gọi đồ ăn ngoài thì con muốn ăn gì?” Đường Tư Vũ nhỏ giọng hỏi con trai.
“Nhưng con muốn ăn cơm daddy nấu cơ”
“Ò! Được! Vậy chúng ta cùng đợi daddy con nấu cơm.” Đường Tư Vũ không ngờ con trai lại ủng hộ tài nấu ăn của Hình Liệt Hàn, vậy nên cô chỉ đành đợi thôi.
Đồng thời, cô tiếp tục đi nghiên cứu khúc phổ, cậu nhóc ngồi chơi đồ chơi một mình, làm bài tập, hoàn toàn không cần mẹ bận tâm.
Trong bếp, người đàn ông nào đó vừa xem video hướng dẫn nấu ăn trên Ipad vừa làm rau. Những ngón tay thon dài có thể cầm được bút máy thì cũng có thể cắt rau như thể là một đầu bếp chuyên nghiệp, hết sức nhanh nhẹn, cảm giác đầu tiên của Hình Liệt Hàn đó là nấu ăn vậy mà lại có thể thú vị đến như vậy.
Đặc biệt là khi nghĩ đến hai mẹ con đang mong chờ cơm do anh nấu, anh càng không dám chếnh mảng. Không biết vì sao anh không muốn Đường Tư Vũ coi thường mình, dù ở bất cứ lĩnh vực gì anh đều muốn là người đàn ông xuất sắc nhất trong mắt cô.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Về đến nhà, tâm trạng Tư Vũ không ổn lắm, cô đặt con xuống rồi về phòng. Cô cũng không muốn làm gì, chỉ ngồi lên giường và suy nghĩ về chuyện của Đường Y Hình Liệt Hàn thấy cô đóng cửa phòng lại, anh nhìn xuống bếp, nhớ lại ý kiến của người phụ nữ này đề ra hôm nay, có lẽ anh sẽ xuống bếp làm thử món gì đó. Dù anh không có kinh nghiệm nhưng nấu một bữa cơm cũng không có gì khó với anh. Chỉ là vừa nãy lúc đi về, hình như chưa mua thức ăn. “Con trai, con vào nói với mami là hai cha con ta cùng nhau đi siêu thị mua thức ăn, để mami ở nhà nghỉ ngơi.” Hình Liệt Hàn nói với con trai. “Vâng!” Cậu nhóc cũng muốn đi siêu thị với cha, liền đẩy cửa vào phòng Đường Tư Vũ nói. Đường Tư Vũ đồng ý xong liền nghe thấy tiếng đóng cửa. Cô thở dài, vò tung mái tóc. Thật sự cô không nên dính líu đến chuyện này, nhưng cô đâu có làm sai, có gì đâu mà cô phải phiền lòng? Cô không xin lỗi thì hai mẹ con Khưu Lâm có thể làm gì cô? Đường Tư Vũ đến trước cây đàn piano, mở khúc phổ mới của Diệp Du ra bắt đầu tập luyện. Lúc cô buồn phiền, chỉ có tiếng đàn vang lên mới có thể khiến tâm trạng của cô tốt lên. Đường Tư Vũ ngồi đàn nửa tiếng đồng hồ, ngoài cửa vang lên tiếng bám chuông, cô đứng dậy ra mở cửa, thấy Hình Liệt Hàn xách hai túi thức ăn về, cậu nhóc bê một quả dưa hấu: “Mami, nhìn con này.” Đường Tư Vũ nhanh chóng cầm lấy quả dưa hấu, quả dưa ấy khá nặng. Cô quay qua nhìn Hình Liệt Hàn với ánh mắt trách móc. Sao lại bắt con ôm quả dưa nặng như này chứ? Hình Liệt Hàn lập tức nhếch miệng cười: “Chẳng phải em nói con cần rèn luyện sức khỏe sao?” “Nhỡ đâu làm vỡ thì sao?” “Vậy thì mua quả khác.” Hình Liệt Hàn vừa nói vừa đi vào bếp. Đẳng sau, Đường Tư Vũ không đấu lại anh, ai bảo anh có tiền đến mức như vậy chứ? Nhưng cô vẫn xoa đầu con trai nói: “Lần sau con không ôm được cái gì thì phải nói nghe chưa. Đừng khoe sức làm gì cả. Rơi xuống chân là không chạy nổi nữa đâu.” “Mami, daddy nói với con rồi. Con đồng ý đi học Taekwondo, con cũng rất muốn tập luyện, con đi được không ạ? “Đương nhiên là được rồi. Đợi đến kì nghỉ đông, mami sẽ đi đăng ký cho con.” “Vâng ạ!” Cậu nhóc rất vui vẻ gật đầu. Đường Tư Vũ không nhịn được bước tới cửa bếp, nhìn thấy Hình Liệt Hàn đang đề từng túi thức ăn ra ngoài, Đường Tư Vũ thấy anh còn mua đủ cả gia vị, có hơi kinh ngạc nói: “ Anh tính tối nay nấu ăn thật à?” “Chẳng phải em rất mong đợi sao? Vậy tôi sẽ nấu cho hai mẹ con ăn một bữa.” Hình Liệt Hàn tự tin. “Anh chắc là mình biết nấu chứ?” “Không có chuyện gì khó, chỉ sợ lòng không bền!” Tất nhiên Đường Tư Vũ rất hoan nghênh việc anh nấu ăn, cô gật đầu nói: “Được thôi! Vậy tôi giao bữa tối nay cho anh, có gì không hiểu có thể hỏi tôi.” “Yên tâm. Chẳng có việc gì là tôi không học được cả.” Hình Liệt Hàn nói xong, yêu cầu cô: “Đưa cho tôi Ipad của em.” “Anh muốn làm gì?” “Vừa học vừa làm.” “ÒI Vậy được thôi! Đường Tư Vũ nói xong, nhanh chóng tìm Ipad đưa cho anh. Hình Liệt Hàn lập tức đóng cửa nhà bếp lại, không muốn hai mẹ con làm phiền. Đường Tư Vũ hơi lo lắng cho tình hình sau cánh cửa bếp, bộ dạng đẹp trai quyền rũ đó, khiến cô hơi hoài nghi về việc có nên đặt đồ ăn bên ngoài về trước không. “Con trai, nếu mami gọi đồ ăn ngoài thì con muốn ăn gì?” Đường Tư Vũ nhỏ giọng hỏi con trai. “Nhưng con muốn ăn cơm daddy nấu cơ” “Ò! Được! Vậy chúng ta cùng đợi daddy con nấu cơm.” Đường Tư Vũ không ngờ con trai lại ủng hộ tài nấu ăn của Hình Liệt Hàn, vậy nên cô chỉ đành đợi thôi. Đồng thời, cô tiếp tục đi nghiên cứu khúc phổ, cậu nhóc ngồi chơi đồ chơi một mình, làm bài tập, hoàn toàn không cần mẹ bận tâm. Trong bếp, người đàn ông nào đó vừa xem video hướng dẫn nấu ăn trên Ipad vừa làm rau. Những ngón tay thon dài có thể cầm được bút máy thì cũng có thể cắt rau như thể là một đầu bếp chuyên nghiệp, hết sức nhanh nhẹn, cảm giác đầu tiên của Hình Liệt Hàn đó là nấu ăn vậy mà lại có thể thú vị đến như vậy. Đặc biệt là khi nghĩ đến hai mẹ con đang mong chờ cơm do anh nấu, anh càng không dám chếnh mảng. Không biết vì sao anh không muốn Đường Tư Vũ coi thường mình, dù ở bất cứ lĩnh vực gì anh đều muốn là người đàn ông xuất sắc nhất trong mắt cô.