Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 154

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Đường Tư Vũ phát điên lên, lẽ nào người đàn ông này không biết tiếp tục hôn như vậy sẽ khiến người khác khó chịu sao? Trong nụ hôn mạnh bạo của anh lại mang theo một sự dịu dàng đáng chết, vào đêm hè như thế này, nụ hôn như vậy thực khiến người khác không thể khống chế nổi. Cơ thể Hình Liệt Hàn dường như bốc cháy, nhưng anh biết rằng dù anh muốn thì người phụ nữ này cũng sẽ không cho anh, hơn nữa, đương nhiên anh cũng không thể ở trước mặt con mà muốn cô như vậy được. Vì thế, thứ mà anh đạt được là từng chút từng chút được thưởng thức hương vị ngọt ngào từ chiếc miệng xinh đẹp của vô, vốn dĩ muốn dập tắt dục vọng, không ngờ rằng chỉ càng làm dục vọng bốc cháy mạnh mẽ hơn. Cuối cùng, Hình Liệt Hàn thảm hại từ trên người cô đứng dậy, hơi thở bất ồn mở cửa đi mắt. Để lại Đường Tư Vũ trên giường hơi thở dồn dập, cô nắm chặt nắm tay, cảm giác thân thể giống như kiến bò trên chảo nóng, toàn thân như có một dòng điện chạy khắp người, làm cho cô khó có thể bình tĩnh lại. Cô biết, đây là phản ứng sinh lý. Sau khi bị người đàn ông này cưỡng hôn môi mãnh liệt, cô vậy mà lại nảy sinh phản ứng sinh lý? Điều này thật đáng xấu hổ, cô lại không phải là người thích chịu ngược đãi, làm sao cô lại có cảm giác như thế? Đường Tư Vũ vô cùng phiền muộn, bây giờ cô lại càng không biết khi nào cô mới có thể tiếp tục ngủ. Hình Liệt Hàn trở lại phòng của anh, trực tiếp xả nước lạnh vào người, anh đột nhiên phát hiện đưa ra yêu cầu cùng cô ngủ một tháng là một sai lầm, căn bản chính là tự anh chịu tội. Người phụ nữ này ngủ ở bên cạnh anh, anh không thể nào không chạm vào được! Nhưng động chạm cũng chỉ giới hạn ở việc hôn môi. Do đó, nếu mà anh nghĩ muốn phát sinh quan hệ, chỉ khi nhận được sự đồng ý của cô mới được. Sau khi tắm nước lạnh, Hình Liệt Hàn liền không có dự định đi ngủ nữa, bởi vì anh sợ bản thân không nhịn được lại tìm đến động chạm vào cô. Do đó suốt một đêm này anh chỉ có thể nằm trên giường mình, lại còn bị mất ngủ, đến một giờ sáng mới có thể chợp mắt. Sáng sớm. Đường Tư Vũ bị một loạt hành động trở mình của con trai đánh thức, cô mở to mắt, con trai liền chống tay lên gương mặt nhỏ cười hề hề nhìn cô. “Mami, mami dậy rồi àI” “Mấy giờ rồi con yêu?” “Bảy rưỡi rồi ạI” Nhưng Đường Tư Vũ vẫn còn rất buồn ngủ, bởi vì tối qua cô ngủ rất trễ. “Ý! Daddy đi đâu rồi ạ? Chẳng phải daddy ngủ cùng chúng ta sao ạ?” Cậu nhóc tò mò hỏi. “Daddy tối qua đã quay về phòng rồi, chắc là có công việc cần giải quyết! Từ giờ trở đi ngày nào con cũng ngủ cùng mami nhé! Mami sẽ ôm con ngủ, chất lượng giấc ngủ sẽ được cải thiện tốt hơn!” Đường Tư Vũ dỗ dành cậu nhóc. “Có thật không mami? Vâng, sau này ngày nào con cũng sẽ ngủ cùng mamil” Cậu nhóc đương nhiên hài lòng, ôm vào cổ mẹ cậu, gương mặt nhỏ xíu áp lên mặt có. Đường Tư Vũ mỉm cười, có con trai ở bên, cô như có thêm một tấm bùa hộ thân. Cùng cậu nhóc rửa mặt ra ngoài, thấy con trai chuẩn bị đi gặp daddy, Đường Tư Vũ ngăn cản cậu không đề cậu đến làm phiền anh, cô sẽ đưa cậu nhóc đến trường. Đưa con trai vào trường, Đường Tư Vũ thở phào nhẹ nhõm chuẩn bị đi về nhà. Đến khi đi đến bãi đậu xe dưới nhà, cô vừa quay người liền thấy xe của Mộ Phi đậu bên cạnh, anh từ trên xe bước đến. Đường Tư Vũ giật mình ngay lập tức, tại sao anh ta lại ở đây? “Anh không đi làm?” Cô bình tĩnh hỏi. “Anh nghĩ đã mấy ngày không gặp em rồi, biết giờ này em nhất định sẽ đưa Tiểu Hi đến trường nên anh đợi em ở đây.” Ánh mắt của Mộ Phi không che đậy sự thâm tình dừng trên khuôn mặt thanh tú của cô. Mặc dù chỉ mặc một chiếc áo sơ mi giản dị phối cùng một chiếc quần, mái tóc dài cũng tùy ý buông xõa, nhưng mà người con gái này vẫn xinh đẹp như trước làm cho anh nao lòng. “Tối qua anh nhận được một cuộc gọi từ bác trai, anh nghe nói em cùng Y Y lại cãi nhau, hơn nữa em lại còn đánh em ấy. Mộ Phi có chút lo lắng nhìn cô. Đường Tư Vũ kinh ngạc, lẽ nào cha cô nghĩ rằng cô và Đường Y Y cãi nhau là vì Mộ Phi?

Đường Tư Vũ phát điên lên, lẽ nào người đàn ông này không biết tiếp tục hôn như vậy sẽ khiến người khác khó chịu sao?

 

Trong nụ hôn mạnh bạo của anh lại mang theo một sự dịu dàng đáng chết, vào đêm hè như thế này, nụ hôn như vậy thực khiến người khác không thể khống chế nổi.

 

Cơ thể Hình Liệt Hàn dường như bốc cháy, nhưng anh biết rằng dù anh muốn thì người phụ nữ này cũng sẽ không cho anh, hơn nữa, đương nhiên anh cũng không thể ở trước mặt con mà muốn cô như vậy được.

 

Vì thế, thứ mà anh đạt được là từng chút từng chút được thưởng thức hương vị ngọt ngào từ chiếc miệng xinh đẹp của vô, vốn dĩ muốn dập tắt dục vọng, không ngờ rằng chỉ càng làm dục vọng bốc cháy mạnh mẽ hơn. Cuối cùng, Hình Liệt Hàn thảm hại từ trên người cô đứng dậy, hơi thở bất ồn mở cửa đi mắt.

 

Để lại Đường Tư Vũ trên giường hơi thở dồn dập, cô nắm chặt nắm tay, cảm giác thân thể giống như kiến bò trên chảo nóng, toàn thân như có một dòng điện chạy khắp người, làm cho cô khó có thể bình tĩnh lại.

 

Cô biết, đây là phản ứng sinh lý.

 

Sau khi bị người đàn ông này cưỡng hôn môi mãnh liệt, cô vậy mà lại nảy sinh phản ứng sinh lý? Điều này thật đáng xấu hổ, cô lại không phải là người thích chịu ngược đãi, làm sao cô lại có cảm giác như thế?

 

Đường Tư Vũ vô cùng phiền muộn, bây giờ cô lại càng không biết khi nào cô mới có thể tiếp tục ngủ.

 

Hình Liệt Hàn trở lại phòng của anh, trực tiếp xả nước lạnh vào người, anh đột nhiên phát hiện đưa ra yêu cầu cùng cô ngủ một tháng là một sai lầm, căn bản chính là tự anh chịu tội.

 

Người phụ nữ này ngủ ở bên cạnh anh, anh không thể nào không chạm vào được!

 

Nhưng động chạm cũng chỉ giới hạn ở việc hôn môi. Do đó, nếu mà anh nghĩ muốn phát sinh quan hệ, chỉ khi nhận được sự đồng ý của cô mới được.

 

Sau khi tắm nước lạnh, Hình Liệt Hàn liền không có dự định đi ngủ nữa, bởi vì anh sợ bản thân không nhịn được lại tìm đến động chạm vào cô.

 

Do đó suốt một đêm này anh chỉ có thể nằm trên giường mình, lại còn bị mất ngủ, đến một giờ sáng mới có thể chợp mắt.

 

Sáng sớm.

 

Đường Tư Vũ bị một loạt hành động trở mình của con trai đánh thức, cô mở to mắt, con trai liền chống tay lên gương mặt nhỏ cười hề hề nhìn cô.

 

“Mami, mami dậy rồi àI”

 

“Mấy giờ rồi con yêu?”

 

“Bảy rưỡi rồi ạI”

 

Nhưng Đường Tư Vũ vẫn còn rất buồn ngủ, bởi vì tối qua cô ngủ rất trễ.

 

“Ý! Daddy đi đâu rồi ạ? Chẳng phải daddy ngủ cùng chúng ta sao ạ?” Cậu nhóc tò mò hỏi.

 

“Daddy tối qua đã quay về phòng rồi, chắc là có công việc cần giải quyết! Từ giờ trở đi ngày nào con cũng ngủ cùng mami nhé!

 

Mami sẽ ôm con ngủ, chất lượng giấc ngủ sẽ được cải thiện tốt hơn!” Đường Tư Vũ dỗ dành cậu nhóc.

 

“Có thật không mami? Vâng, sau này ngày nào con cũng sẽ ngủ cùng mamil”

 

Cậu nhóc đương nhiên hài lòng, ôm vào cổ mẹ cậu, gương mặt nhỏ xíu áp lên mặt có.

 

Đường Tư Vũ mỉm cười, có con trai ở bên, cô như có thêm một tấm bùa hộ thân.

 

Cùng cậu nhóc rửa mặt ra ngoài, thấy con trai chuẩn bị đi gặp daddy, Đường Tư Vũ ngăn cản cậu không đề cậu đến làm phiền anh, cô sẽ đưa cậu nhóc đến trường.

 

Đưa con trai vào trường, Đường Tư Vũ thở phào nhẹ nhõm chuẩn bị đi về nhà.

 

Đến khi đi đến bãi đậu xe dưới nhà, cô vừa quay người liền thấy xe của Mộ Phi đậu bên cạnh, anh từ trên xe bước đến.

 

Đường Tư Vũ giật mình ngay lập tức, tại sao anh ta lại ở đây?

 

“Anh không đi làm?” Cô bình tĩnh hỏi.

 

“Anh nghĩ đã mấy ngày không gặp em rồi, biết giờ này em nhất định sẽ đưa Tiểu Hi đến trường nên anh đợi em ở đây.” Ánh mắt của Mộ Phi không che đậy sự thâm tình dừng trên khuôn mặt thanh tú của cô.

 

Mặc dù chỉ mặc một chiếc áo sơ mi giản dị phối cùng một chiếc quần, mái tóc dài cũng tùy ý buông xõa, nhưng mà người con gái này vẫn xinh đẹp như trước làm cho anh nao lòng.

 

“Tối qua anh nhận được một cuộc gọi từ bác trai, anh nghe nói em cùng Y Y lại cãi nhau, hơn nữa em lại còn đánh em ấy.

 

Mộ Phi có chút lo lắng nhìn cô.

 

Đường Tư Vũ kinh ngạc, lẽ nào cha cô nghĩ rằng cô và Đường Y Y cãi nhau là vì Mộ Phi?

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Đường Tư Vũ phát điên lên, lẽ nào người đàn ông này không biết tiếp tục hôn như vậy sẽ khiến người khác khó chịu sao? Trong nụ hôn mạnh bạo của anh lại mang theo một sự dịu dàng đáng chết, vào đêm hè như thế này, nụ hôn như vậy thực khiến người khác không thể khống chế nổi. Cơ thể Hình Liệt Hàn dường như bốc cháy, nhưng anh biết rằng dù anh muốn thì người phụ nữ này cũng sẽ không cho anh, hơn nữa, đương nhiên anh cũng không thể ở trước mặt con mà muốn cô như vậy được. Vì thế, thứ mà anh đạt được là từng chút từng chút được thưởng thức hương vị ngọt ngào từ chiếc miệng xinh đẹp của vô, vốn dĩ muốn dập tắt dục vọng, không ngờ rằng chỉ càng làm dục vọng bốc cháy mạnh mẽ hơn. Cuối cùng, Hình Liệt Hàn thảm hại từ trên người cô đứng dậy, hơi thở bất ồn mở cửa đi mắt. Để lại Đường Tư Vũ trên giường hơi thở dồn dập, cô nắm chặt nắm tay, cảm giác thân thể giống như kiến bò trên chảo nóng, toàn thân như có một dòng điện chạy khắp người, làm cho cô khó có thể bình tĩnh lại. Cô biết, đây là phản ứng sinh lý. Sau khi bị người đàn ông này cưỡng hôn môi mãnh liệt, cô vậy mà lại nảy sinh phản ứng sinh lý? Điều này thật đáng xấu hổ, cô lại không phải là người thích chịu ngược đãi, làm sao cô lại có cảm giác như thế? Đường Tư Vũ vô cùng phiền muộn, bây giờ cô lại càng không biết khi nào cô mới có thể tiếp tục ngủ. Hình Liệt Hàn trở lại phòng của anh, trực tiếp xả nước lạnh vào người, anh đột nhiên phát hiện đưa ra yêu cầu cùng cô ngủ một tháng là một sai lầm, căn bản chính là tự anh chịu tội. Người phụ nữ này ngủ ở bên cạnh anh, anh không thể nào không chạm vào được! Nhưng động chạm cũng chỉ giới hạn ở việc hôn môi. Do đó, nếu mà anh nghĩ muốn phát sinh quan hệ, chỉ khi nhận được sự đồng ý của cô mới được. Sau khi tắm nước lạnh, Hình Liệt Hàn liền không có dự định đi ngủ nữa, bởi vì anh sợ bản thân không nhịn được lại tìm đến động chạm vào cô. Do đó suốt một đêm này anh chỉ có thể nằm trên giường mình, lại còn bị mất ngủ, đến một giờ sáng mới có thể chợp mắt. Sáng sớm. Đường Tư Vũ bị một loạt hành động trở mình của con trai đánh thức, cô mở to mắt, con trai liền chống tay lên gương mặt nhỏ cười hề hề nhìn cô. “Mami, mami dậy rồi àI” “Mấy giờ rồi con yêu?” “Bảy rưỡi rồi ạI” Nhưng Đường Tư Vũ vẫn còn rất buồn ngủ, bởi vì tối qua cô ngủ rất trễ. “Ý! Daddy đi đâu rồi ạ? Chẳng phải daddy ngủ cùng chúng ta sao ạ?” Cậu nhóc tò mò hỏi. “Daddy tối qua đã quay về phòng rồi, chắc là có công việc cần giải quyết! Từ giờ trở đi ngày nào con cũng ngủ cùng mami nhé! Mami sẽ ôm con ngủ, chất lượng giấc ngủ sẽ được cải thiện tốt hơn!” Đường Tư Vũ dỗ dành cậu nhóc. “Có thật không mami? Vâng, sau này ngày nào con cũng sẽ ngủ cùng mamil” Cậu nhóc đương nhiên hài lòng, ôm vào cổ mẹ cậu, gương mặt nhỏ xíu áp lên mặt có. Đường Tư Vũ mỉm cười, có con trai ở bên, cô như có thêm một tấm bùa hộ thân. Cùng cậu nhóc rửa mặt ra ngoài, thấy con trai chuẩn bị đi gặp daddy, Đường Tư Vũ ngăn cản cậu không đề cậu đến làm phiền anh, cô sẽ đưa cậu nhóc đến trường. Đưa con trai vào trường, Đường Tư Vũ thở phào nhẹ nhõm chuẩn bị đi về nhà. Đến khi đi đến bãi đậu xe dưới nhà, cô vừa quay người liền thấy xe của Mộ Phi đậu bên cạnh, anh từ trên xe bước đến. Đường Tư Vũ giật mình ngay lập tức, tại sao anh ta lại ở đây? “Anh không đi làm?” Cô bình tĩnh hỏi. “Anh nghĩ đã mấy ngày không gặp em rồi, biết giờ này em nhất định sẽ đưa Tiểu Hi đến trường nên anh đợi em ở đây.” Ánh mắt của Mộ Phi không che đậy sự thâm tình dừng trên khuôn mặt thanh tú của cô. Mặc dù chỉ mặc một chiếc áo sơ mi giản dị phối cùng một chiếc quần, mái tóc dài cũng tùy ý buông xõa, nhưng mà người con gái này vẫn xinh đẹp như trước làm cho anh nao lòng. “Tối qua anh nhận được một cuộc gọi từ bác trai, anh nghe nói em cùng Y Y lại cãi nhau, hơn nữa em lại còn đánh em ấy. Mộ Phi có chút lo lắng nhìn cô. Đường Tư Vũ kinh ngạc, lẽ nào cha cô nghĩ rằng cô và Đường Y Y cãi nhau là vì Mộ Phi?

Chương 154