Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 160

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Khi còn ở nước ngoài, cậu chưa bao giờ làm chuyện gì bôi nhọ danh tiếng nhà họ Đường. Nhưng Đường Y Y thì ngược lại, cô ta càng ngày càng hung hăng càn quấy. Tư Vũ, cậu đừng quên rằng cậu mới là đại tiểu thư Đường gia.” Tô Hi ở đầu dây bên kia thay cô tức giận. “Đúng vậy! Tớ không ở nhà đó, họ cứ nghĩ tớ là người yếu đuối dễ bắt nạt.” Đường Tư Vũ tự giễu. “Có điều cậu cũng đừng lo lắng, Hình Liệt Hàn sẽ luôn ở bên cạnh giúp đỡ cậu.” “Ừ! Có cậu là đủ rồi!” “Tớ được nghỉ phép một tuần, ngày mai tớ sẽ về. Ngày mai chúng ta gặp nhau nhét” “Được! Hẹn gặp cậu vào ngày mai.” Đường Tư Vũ vừa cúp điện thoại thì ngay lập tức một cuộc gọi khác vang lên. Cô nhắc điện thoại lên nhìn, Mộ Phi? Anh ta nhất định cũng đã xem những tin tức đó rồi! Cô bắt máy: “Có việc gì vậy?” “Tư Vũ, chuyện đó có phải là do Đường Y Y làm không?” Giọng Mộ Phi có vẻ tức giận. chuẩn bị tìm người xóa những tin tức này thì đã có ai đó làm rồi. Là em nhờ Hình Liệt Hàn đúng không? ” Giọng nói của Mộ Phi đầy bắt lực. Đường Tư Vũ đáp: “Đúng! Anh ta là cha của Tiểu Hi. Để anh ta xóa những tin tức này rất phù hợp.” “Tư Vũ, có phải em…có hảo cảm với anh ta rồi?” Giọng Mộ Phi ẩn chứa một sự hoảng loạn. “Mộ Phi, đây là chuyện riêng của tôi, anh đừng hỏi nữa, tôi cũng không muốn nói. Những gì anh có thể giúp tôi là tránh xa tôi ra một chút.” Giọng Đường Tư Vũ không còn hung hăng mà chuyển sang khẩn cầu. Mộ Phi hít một hơi thật sâu: “Vậy thì anh có thể làm gì khác giúp đỡ cho em? Anh nên làm cái gì mới không tổn thương đến em?” “Không cần đâu, đối với tôi anh làm cái gì cũng đều không thích hợp, tạm biệt.” Đường Tư Vũ nói xong liền cúp điện thoại trước. Cô nghĩ mình cần phải yên lặng một chút, lúc này điện thoại lại rung thêm một lần nữa, cô liếc nhìn sang, là Hình Liệt Hàn. Cô chau mày, vươn tay cầm lên: “Alo! Tôi đã thấy rồi, cảm ơn anh.” “Vừa rồi em vừa nói chuyện với ai vậy? Mộ Phi?” Hình Liệt Hàn nhạy cảm hỏi, không ngờ lại đoán đúng. Đường Tư Vũ suy nghĩ vài giây, sau đó liền nói dối: “Không phải! Tôi nói chuyện cùng Tô Hi.” “Thật không?” Hình Liệt Hàn nghỉ ngờ hỏi Đường Tư Vũ có chút không nói nên lời, tại sao bây giờ cô lại trốn tránh mọi chuyện liên quan đến Mộ Phi trước mặt anh? Rõ ràng cô có thể nói với anh rằng cô đang gọi điện thoại với Mộ Phi. “Cảm ơn anh đã xóa tin tức giúp tôi. Chỉ phí bao nhiêu tôi sẽ trả cho anh.” “Không cần tiền! Có điều, em định bỏ qua chuyện này dễ dàng như vậy sao?” Giọng nói của Hình Liệt Hàn trở nên lạnh đi. “Hiện tại thì cứ để vậy đi! Chuyện này nếu tái diễn một lần nữa, tôi sẽ tự mình giải quyết.” Đường Tư Vũ vẫn không biết Đường Y Y muốn làm gì tiếp theo. “Là em gái em làm à?” Hình Liệt Hàn dường như không cần hỏi đã biết trước câu trả lời. “Là nó! Chiều nay anh đón Tiểu Hi đi, tôi về nhà một chuyến.” Đường Tư Vũ hy vọng rằng vấn đề này sẽ được giải quyết ở nhà. “Em có chắc là không muốn tôi đi cùng em về không?” Hình Liệt Hàn hỏi lại. Đường Tư Vũ nói một cách chắc chắn: “Không cần, anh chỉ cần chăm sóc Tiểu Hi giúp tôi là được rồi, đây là chuyện nhà tôi, tôi sẽ tự xử lý. Anh vẫn chưa nói anh xử lý đồng tin này hết bao nhiêu tiền!” “Chuyện này chỉ cần một câu nói của tôi là được giải quyết rồi. Nếu em muốn cảm ơn tôi, thì cứ nhớ đấy đã, sau này có cơ hội tôi sẽ cần em báo đáp.” Hình Liệt Hàn không muốn lãng phí ân tình này, vì anh biết bây giờ cô nợ anh một ân tình, sau này không chừng còn có thể giúp ích được gì đó. Đường Tư Vũ nghẹn một hồi, chỉ đành nói: “Được rồi! Tôi sẽ ghi nhớ phần ân tình này, sau này có cơ hội tôi sẽ trả lại cho anh.” “Tối nay em định về nhà một mình à?” “Ừm!” “Được rồi! Em không cần phải lo lắng cho Tiểu Hi. Nếu em không thể xử lý chuyện này, tôi sẽ giúp em. “ “Thật sự không cần đâu.” Đường Tư Vũ từ chối một cách rõ ràng, đồng thời nói: “Tôi cúp máy trước.” Cô thật sự cúp máy, không biết tại sao, trước đây cô đã quen với một Hình Liệt Hàn vừa độc tài vừa thô lỗ, bây giờ anh lại muốn giúp đỡ cô. Cô thực sự không thể chấp nhận được, cô không muốn nợ anh quá nhiều. Càng nợ người đàn ông này, cô càng không biết cách nào trả lại cho anh ta.

“Khi còn ở nước ngoài, cậu chưa bao giờ làm chuyện gì bôi nhọ danh tiếng nhà họ Đường. Nhưng Đường Y Y thì ngược lại, cô ta càng ngày càng hung hăng càn quấy. Tư Vũ, cậu đừng quên rằng cậu mới là đại tiểu thư Đường gia.” Tô Hi ở đầu dây bên kia thay cô tức giận.

 

“Đúng vậy! Tớ không ở nhà đó, họ cứ nghĩ tớ là người yếu đuối dễ bắt nạt.”

 

Đường Tư Vũ tự giễu.

 

“Có điều cậu cũng đừng lo lắng, Hình Liệt Hàn sẽ luôn ở bên cạnh giúp đỡ cậu.”

 

“Ừ! Có cậu là đủ rồi!”

 

“Tớ được nghỉ phép một tuần, ngày mai tớ sẽ về. Ngày mai chúng ta gặp nhau nhét”

 

“Được! Hẹn gặp cậu vào ngày mai.”

 

Đường Tư Vũ vừa cúp điện thoại thì ngay lập tức một cuộc gọi khác vang lên. Cô nhắc điện thoại lên nhìn, Mộ Phi? Anh ta nhất định cũng đã xem những tin tức đó rồi!

 

Cô bắt máy: “Có việc gì vậy?”

 

“Tư Vũ, chuyện đó có phải là do Đường Y Y làm không?” Giọng Mộ Phi có vẻ tức giận.

 

chuẩn bị tìm người xóa những tin tức này thì đã có ai đó làm rồi. Là em nhờ Hình Liệt Hàn đúng không? ” Giọng nói của Mộ Phi đầy bắt lực.

 

Đường Tư Vũ đáp: “Đúng! Anh ta là cha của Tiểu Hi. Để anh ta xóa những tin tức này rất phù hợp.”

 

“Tư Vũ, có phải em…có hảo cảm với anh ta rồi?” Giọng Mộ Phi ẩn chứa một sự hoảng loạn.

 

“Mộ Phi, đây là chuyện riêng của tôi, anh đừng hỏi nữa, tôi cũng không muốn nói.

 

Những gì anh có thể giúp tôi là tránh xa tôi ra một chút.” Giọng Đường Tư Vũ không còn hung hăng mà chuyển sang khẩn cầu.

 

Mộ Phi hít một hơi thật sâu: “Vậy thì anh có thể làm gì khác giúp đỡ cho em? Anh nên làm cái gì mới không tổn thương đến em?”

 

“Không cần đâu, đối với tôi anh làm cái gì cũng đều không thích hợp, tạm biệt.”

 

Đường Tư Vũ nói xong liền cúp điện thoại trước.

 

Cô nghĩ mình cần phải yên lặng một chút, lúc này điện thoại lại rung thêm một lần nữa, cô liếc nhìn sang, là Hình Liệt Hàn.

 

Cô chau mày, vươn tay cầm lên: “Alo! Tôi đã thấy rồi, cảm ơn anh.”

 

“Vừa rồi em vừa nói chuyện với ai vậy?

 

Mộ Phi?” Hình Liệt Hàn nhạy cảm hỏi, không ngờ lại đoán đúng.

 

Đường Tư Vũ suy nghĩ vài giây, sau đó liền nói dối: “Không phải! Tôi nói chuyện cùng Tô Hi.”

 

“Thật không?” Hình Liệt Hàn nghỉ ngờ hỏi Đường Tư Vũ có chút không nói nên lời, tại sao bây giờ cô lại trốn tránh mọi chuyện liên quan đến Mộ Phi trước mặt anh? Rõ ràng cô có thể nói với anh rằng cô đang gọi điện thoại với Mộ Phi.

 

“Cảm ơn anh đã xóa tin tức giúp tôi. Chỉ phí bao nhiêu tôi sẽ trả cho anh.”

 

“Không cần tiền! Có điều, em định bỏ qua chuyện này dễ dàng như vậy sao?” Giọng nói của Hình Liệt Hàn trở nên lạnh đi.

 

“Hiện tại thì cứ để vậy đi! Chuyện này nếu tái diễn một lần nữa, tôi sẽ tự mình giải quyết.” Đường Tư Vũ vẫn không biết Đường Y Y muốn làm gì tiếp theo.

 

“Là em gái em làm à?” Hình Liệt Hàn dường như không cần hỏi đã biết trước câu trả lời.

 

“Là nó! Chiều nay anh đón Tiểu Hi đi, tôi về nhà một chuyến.” Đường Tư Vũ hy vọng rằng vấn đề này sẽ được giải quyết ở nhà.

 

“Em có chắc là không muốn tôi đi cùng em về không?” Hình Liệt Hàn hỏi lại.

 

Đường Tư Vũ nói một cách chắc chắn: “Không cần, anh chỉ cần chăm sóc Tiểu Hi giúp tôi là được rồi, đây là chuyện nhà tôi, tôi sẽ tự xử lý. Anh vẫn chưa nói anh xử lý đồng tin này hết bao nhiêu tiền!”

 

“Chuyện này chỉ cần một câu nói của tôi là được giải quyết rồi. Nếu em muốn cảm ơn tôi, thì cứ nhớ đấy đã, sau này có cơ hội tôi sẽ cần em báo đáp.” Hình Liệt Hàn không muốn lãng phí ân tình này, vì anh biết bây giờ cô nợ anh một ân tình, sau này không chừng còn có thể giúp ích được gì đó.

 

Đường Tư Vũ nghẹn một hồi, chỉ đành nói: “Được rồi! Tôi sẽ ghi nhớ phần ân tình này, sau này có cơ hội tôi sẽ trả lại cho anh.”

 

“Tối nay em định về nhà một mình à?”

 

“Ừm!”

 

“Được rồi! Em không cần phải lo lắng cho Tiểu Hi. Nếu em không thể xử lý chuyện này, tôi sẽ giúp em. “

 

“Thật sự không cần đâu.” Đường Tư Vũ từ chối một cách rõ ràng, đồng thời nói: “Tôi cúp máy trước.”

 

Cô thật sự cúp máy, không biết tại sao, trước đây cô đã quen với một Hình Liệt Hàn vừa độc tài vừa thô lỗ, bây giờ anh lại muốn giúp đỡ cô. Cô thực sự không thể chấp nhận được, cô không muốn nợ anh quá nhiều. Càng nợ người đàn ông này, cô càng không biết cách nào trả lại cho anh ta.

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Khi còn ở nước ngoài, cậu chưa bao giờ làm chuyện gì bôi nhọ danh tiếng nhà họ Đường. Nhưng Đường Y Y thì ngược lại, cô ta càng ngày càng hung hăng càn quấy. Tư Vũ, cậu đừng quên rằng cậu mới là đại tiểu thư Đường gia.” Tô Hi ở đầu dây bên kia thay cô tức giận. “Đúng vậy! Tớ không ở nhà đó, họ cứ nghĩ tớ là người yếu đuối dễ bắt nạt.” Đường Tư Vũ tự giễu. “Có điều cậu cũng đừng lo lắng, Hình Liệt Hàn sẽ luôn ở bên cạnh giúp đỡ cậu.” “Ừ! Có cậu là đủ rồi!” “Tớ được nghỉ phép một tuần, ngày mai tớ sẽ về. Ngày mai chúng ta gặp nhau nhét” “Được! Hẹn gặp cậu vào ngày mai.” Đường Tư Vũ vừa cúp điện thoại thì ngay lập tức một cuộc gọi khác vang lên. Cô nhắc điện thoại lên nhìn, Mộ Phi? Anh ta nhất định cũng đã xem những tin tức đó rồi! Cô bắt máy: “Có việc gì vậy?” “Tư Vũ, chuyện đó có phải là do Đường Y Y làm không?” Giọng Mộ Phi có vẻ tức giận. chuẩn bị tìm người xóa những tin tức này thì đã có ai đó làm rồi. Là em nhờ Hình Liệt Hàn đúng không? ” Giọng nói của Mộ Phi đầy bắt lực. Đường Tư Vũ đáp: “Đúng! Anh ta là cha của Tiểu Hi. Để anh ta xóa những tin tức này rất phù hợp.” “Tư Vũ, có phải em…có hảo cảm với anh ta rồi?” Giọng Mộ Phi ẩn chứa một sự hoảng loạn. “Mộ Phi, đây là chuyện riêng của tôi, anh đừng hỏi nữa, tôi cũng không muốn nói. Những gì anh có thể giúp tôi là tránh xa tôi ra một chút.” Giọng Đường Tư Vũ không còn hung hăng mà chuyển sang khẩn cầu. Mộ Phi hít một hơi thật sâu: “Vậy thì anh có thể làm gì khác giúp đỡ cho em? Anh nên làm cái gì mới không tổn thương đến em?” “Không cần đâu, đối với tôi anh làm cái gì cũng đều không thích hợp, tạm biệt.” Đường Tư Vũ nói xong liền cúp điện thoại trước. Cô nghĩ mình cần phải yên lặng một chút, lúc này điện thoại lại rung thêm một lần nữa, cô liếc nhìn sang, là Hình Liệt Hàn. Cô chau mày, vươn tay cầm lên: “Alo! Tôi đã thấy rồi, cảm ơn anh.” “Vừa rồi em vừa nói chuyện với ai vậy? Mộ Phi?” Hình Liệt Hàn nhạy cảm hỏi, không ngờ lại đoán đúng. Đường Tư Vũ suy nghĩ vài giây, sau đó liền nói dối: “Không phải! Tôi nói chuyện cùng Tô Hi.” “Thật không?” Hình Liệt Hàn nghỉ ngờ hỏi Đường Tư Vũ có chút không nói nên lời, tại sao bây giờ cô lại trốn tránh mọi chuyện liên quan đến Mộ Phi trước mặt anh? Rõ ràng cô có thể nói với anh rằng cô đang gọi điện thoại với Mộ Phi. “Cảm ơn anh đã xóa tin tức giúp tôi. Chỉ phí bao nhiêu tôi sẽ trả cho anh.” “Không cần tiền! Có điều, em định bỏ qua chuyện này dễ dàng như vậy sao?” Giọng nói của Hình Liệt Hàn trở nên lạnh đi. “Hiện tại thì cứ để vậy đi! Chuyện này nếu tái diễn một lần nữa, tôi sẽ tự mình giải quyết.” Đường Tư Vũ vẫn không biết Đường Y Y muốn làm gì tiếp theo. “Là em gái em làm à?” Hình Liệt Hàn dường như không cần hỏi đã biết trước câu trả lời. “Là nó! Chiều nay anh đón Tiểu Hi đi, tôi về nhà một chuyến.” Đường Tư Vũ hy vọng rằng vấn đề này sẽ được giải quyết ở nhà. “Em có chắc là không muốn tôi đi cùng em về không?” Hình Liệt Hàn hỏi lại. Đường Tư Vũ nói một cách chắc chắn: “Không cần, anh chỉ cần chăm sóc Tiểu Hi giúp tôi là được rồi, đây là chuyện nhà tôi, tôi sẽ tự xử lý. Anh vẫn chưa nói anh xử lý đồng tin này hết bao nhiêu tiền!” “Chuyện này chỉ cần một câu nói của tôi là được giải quyết rồi. Nếu em muốn cảm ơn tôi, thì cứ nhớ đấy đã, sau này có cơ hội tôi sẽ cần em báo đáp.” Hình Liệt Hàn không muốn lãng phí ân tình này, vì anh biết bây giờ cô nợ anh một ân tình, sau này không chừng còn có thể giúp ích được gì đó. Đường Tư Vũ nghẹn một hồi, chỉ đành nói: “Được rồi! Tôi sẽ ghi nhớ phần ân tình này, sau này có cơ hội tôi sẽ trả lại cho anh.” “Tối nay em định về nhà một mình à?” “Ừm!” “Được rồi! Em không cần phải lo lắng cho Tiểu Hi. Nếu em không thể xử lý chuyện này, tôi sẽ giúp em. “ “Thật sự không cần đâu.” Đường Tư Vũ từ chối một cách rõ ràng, đồng thời nói: “Tôi cúp máy trước.” Cô thật sự cúp máy, không biết tại sao, trước đây cô đã quen với một Hình Liệt Hàn vừa độc tài vừa thô lỗ, bây giờ anh lại muốn giúp đỡ cô. Cô thực sự không thể chấp nhận được, cô không muốn nợ anh quá nhiều. Càng nợ người đàn ông này, cô càng không biết cách nào trả lại cho anh ta.

Chương 160