Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…
Chương 1338: Tồn Tại Quan Hệ Huyết Thống!
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Sau giờ ngọ, ánh mặt trời sáng chói chiếu thẳng vào nhà.Hữu Hữu bị cuộc gọi của Lý Hàn Lâm đánh thức, cậu mở đôi mắt buồn ngủ ra, nhận điện thoại, nghe Lý Hàn Lâm báo cáo kết toán của công ty trong quý vừa rồi.Tiểu Dịch Thần vẫn chưa tỉnh dậy, Hữu Hữu nhẹ nhàng rời khỏi giường, đi ra phòng khách rót một cốc sữa.Nhìn xung quanh một vòng, lúc này mới phát hiện ra Vân Thi Thi không có nhà.Cậu đi đến trước bàn, nhìn thấy tờ giấy Vân Thi Thi để lại, nhìn lướt qua, thì ra là đến trung tâm thương mại mua sắm rồi.Hữu Hữu ngồi trước bàn, vừa nghe Lý Hàn Lâm báo cáo tình hình tài vụ vừa nhìn ra bên ngoài cửa sổ.Lý Hàn Lâm báo cáo mọi chuyện xong xuôi, bỗng nhiên ngập ngừng một lát, trầm giọng nói: "Đúng rồi, tổng giám đốc Vân, còn có một việc khác cháu cần phải biết!"Giọng của ông rất cẩn trọng, Hữu Hữu nghe được thì cũng trở nên nghiêm túc."Chú nói đi!""Lúc trước, cháu có bảo chú đi giám định quan hệ họ hàng, hiện giờ đã có kết quả rồi!" Lý Hàn Lâm nói đâu ra đấy: "Kết luận là, cậu Cung và mẹ cháu thật sự có quan hệ huyết thống! Nói cách khác, có lẽ Cung Kiệt chính là cậu của cháu!"Lời vừa dứt..."Phụt!"Hữu Hữu vô cùng kinh ngạc, phun ra một ngụm sữa, tung tóe khắp mặt bàn."Chú nói cái gì?" Hữu Hữu nửa tin nửa ngờ: "Quản lý Lý, chú chắc chắn báo cáo này không sai chứ?""Chắc chắn không sai, chú đã kiểm tra lại cẩn thận rồi, đúng là kết quả này."Lý Hàn Lâm nói rất nghiêm túc, giọng điệu cũng thận trọng, chứng tỏ rằng kết luận này đã được xem xét kỹ càng.Sắc mặt Hữu Hữu lập tức trầm xuống.Nếu nói như vậy, chẳng lẽ mẹ chính là người chị thất lạc đã mười lăm năm của Cung Kiệt sao?Như vậy, dựa theo thứ bậc thì Cung Kiệt chính là cậu ruột của cậu?Cậu phải gọi Cung Kiệt là "cậu nhỏ" sao?Mà cha ruột của Cung Kiệt - đồng thời cũng là chủ tịch điều hành tập đoàn Cự Phong hiện giờ, chúa tể trong lĩnh vực buôn bán vũ khí - Cung Thiếu Ảnh, thực ra là ông ngoại của cậu sao?Mẹ là con gái của Cung Thiếu Ảnh, là cô chủ của tập đoàn Cự Phong sao?Trong đầu Hữu Hữu hoàn toàn hỗn loạn.Trên đời này còn có chuyện hoang đường như thế sao?Hữu Hữu cắn chặt môi, vẻ mặt phức tạp.Nếu nói như vậy, mẹ và Cung Kiệt chính là chị em ruột rồi.Cậu từng nghe Cung Kiệt nhắc qua, anh vẫn luôn tìm kiếm một người, như vậy, người mà Cung Kiệt vẫn luôn tìm kiếm chính là mẹ rồi.Nhưng cậu vẫn có chút bối rối.Chẳng lẽ thật sự sẽ để cho mẹ và Cung kiệt nhận nhau sao?Cậu không hy vọng mẹ sẽ tiếp xúc với người nhà họ Cung.Tập đoàn Cự Phong có địa vị hiển hách, điều này không thể chối cãi được.Mà nhà họ Cung một tay khống chế cả tập đoàn Cự Phong, đương nhiên cũng có bối cảnh không tầm thường, nhà họ Mộ cũng khó lòng sánh được.Trong nhà họ Cung, bất kỳ người nào cũng hoàn toàn có thể thống lĩnh một cõi, một tay che trời!Nếu như vậy...Nhất cử nhất động của nhà họ Mộ đều liên quan đến sự phát triển của nền kinh tế cả nước, nếu như Mộ thị sụp đổ, nền kinh tế nhất định sẽ thụt lùi trở lại mười mấy năm về trước, toàn châu Á, thậm chí là toàn thế giới đều sẽ chịu ảnh hưởng, gây ra cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu.
Sau giờ ngọ, ánh mặt trời sáng chói chiếu thẳng vào nhà.
Hữu Hữu bị cuộc gọi của Lý Hàn Lâm đánh thức, cậu mở đôi mắt buồn ngủ ra, nhận điện thoại, nghe Lý Hàn Lâm báo cáo kết toán của công ty trong quý vừa rồi.
Tiểu Dịch Thần vẫn chưa tỉnh dậy, Hữu Hữu nhẹ nhàng rời khỏi giường, đi ra phòng khách rót một cốc sữa.
Nhìn xung quanh một vòng, lúc này mới phát hiện ra Vân Thi Thi không có nhà.
Cậu đi đến trước bàn, nhìn thấy tờ giấy Vân Thi Thi để lại, nhìn lướt qua, thì ra là đến trung tâm thương mại mua sắm rồi.
Hữu Hữu ngồi trước bàn, vừa nghe Lý Hàn Lâm báo cáo tình hình tài vụ vừa nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Lý Hàn Lâm báo cáo mọi chuyện xong xuôi, bỗng nhiên ngập ngừng một lát, trầm giọng nói: "Đúng rồi, tổng giám đốc Vân, còn có một việc khác cháu cần phải biết!"
Giọng của ông rất cẩn trọng, Hữu Hữu nghe được thì cũng trở nên nghiêm túc.
"Chú nói đi!"
"Lúc trước, cháu có bảo chú đi giám định quan hệ họ hàng, hiện giờ đã có kết quả rồi!" Lý Hàn Lâm nói đâu ra đấy: "Kết luận là, cậu Cung và mẹ cháu thật sự có quan hệ huyết thống! Nói cách khác, có lẽ Cung Kiệt chính là cậu của cháu!"
Lời vừa dứt...
"Phụt!"
Hữu Hữu vô cùng kinh ngạc, phun ra một ngụm sữa, tung tóe khắp mặt bàn.
"Chú nói cái gì?" Hữu Hữu nửa tin nửa ngờ: "Quản lý Lý, chú chắc chắn báo cáo này không sai chứ?"
"Chắc chắn không sai, chú đã kiểm tra lại cẩn thận rồi, đúng là kết quả này."
Lý Hàn Lâm nói rất nghiêm túc, giọng điệu cũng thận trọng, chứng tỏ rằng kết luận này đã được xem xét kỹ càng.
Sắc mặt Hữu Hữu lập tức trầm xuống.
Nếu nói như vậy, chẳng lẽ mẹ chính là người chị thất lạc đã mười lăm năm của Cung Kiệt sao?
Như vậy, dựa theo thứ bậc thì Cung Kiệt chính là cậu ruột của cậu?
Cậu phải gọi Cung Kiệt là "cậu nhỏ" sao?
Mà cha ruột của Cung Kiệt - đồng thời cũng là chủ tịch điều hành tập đoàn Cự Phong hiện giờ, chúa tể trong lĩnh vực buôn bán vũ khí - Cung Thiếu Ảnh, thực ra là ông ngoại của cậu sao?
Mẹ là con gái của Cung Thiếu Ảnh, là cô chủ của tập đoàn Cự Phong sao?
Trong đầu Hữu Hữu hoàn toàn hỗn loạn.
Trên đời này còn có chuyện hoang đường như thế sao?
Hữu Hữu cắn chặt môi, vẻ mặt phức tạp.
Nếu nói như vậy, mẹ và Cung Kiệt chính là chị em ruột rồi.
Cậu từng nghe Cung Kiệt nhắc qua, anh vẫn luôn tìm kiếm một người, như vậy, người mà Cung Kiệt vẫn luôn tìm kiếm chính là mẹ rồi.
Nhưng cậu vẫn có chút bối rối.
Chẳng lẽ thật sự sẽ để cho mẹ và Cung kiệt nhận nhau sao?
Cậu không hy vọng mẹ sẽ tiếp xúc với người nhà họ Cung.
Tập đoàn Cự Phong có địa vị hiển hách, điều này không thể chối cãi được.
Mà nhà họ Cung một tay khống chế cả tập đoàn Cự Phong, đương nhiên cũng có bối cảnh không tầm thường, nhà họ Mộ cũng khó lòng sánh được.
Trong nhà họ Cung, bất kỳ người nào cũng hoàn toàn có thể thống lĩnh một cõi, một tay che trời!
Nếu như vậy...
Nhất cử nhất động của nhà họ Mộ đều liên quan đến sự phát triển của nền kinh tế cả nước, nếu như Mộ thị sụp đổ, nền kinh tế nhất định sẽ thụt lùi trở lại mười mấy năm về trước, toàn châu Á, thậm chí là toàn thế giới đều sẽ chịu ảnh hưởng, gây ra cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu.
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Sau giờ ngọ, ánh mặt trời sáng chói chiếu thẳng vào nhà.Hữu Hữu bị cuộc gọi của Lý Hàn Lâm đánh thức, cậu mở đôi mắt buồn ngủ ra, nhận điện thoại, nghe Lý Hàn Lâm báo cáo kết toán của công ty trong quý vừa rồi.Tiểu Dịch Thần vẫn chưa tỉnh dậy, Hữu Hữu nhẹ nhàng rời khỏi giường, đi ra phòng khách rót một cốc sữa.Nhìn xung quanh một vòng, lúc này mới phát hiện ra Vân Thi Thi không có nhà.Cậu đi đến trước bàn, nhìn thấy tờ giấy Vân Thi Thi để lại, nhìn lướt qua, thì ra là đến trung tâm thương mại mua sắm rồi.Hữu Hữu ngồi trước bàn, vừa nghe Lý Hàn Lâm báo cáo tình hình tài vụ vừa nhìn ra bên ngoài cửa sổ.Lý Hàn Lâm báo cáo mọi chuyện xong xuôi, bỗng nhiên ngập ngừng một lát, trầm giọng nói: "Đúng rồi, tổng giám đốc Vân, còn có một việc khác cháu cần phải biết!"Giọng của ông rất cẩn trọng, Hữu Hữu nghe được thì cũng trở nên nghiêm túc."Chú nói đi!""Lúc trước, cháu có bảo chú đi giám định quan hệ họ hàng, hiện giờ đã có kết quả rồi!" Lý Hàn Lâm nói đâu ra đấy: "Kết luận là, cậu Cung và mẹ cháu thật sự có quan hệ huyết thống! Nói cách khác, có lẽ Cung Kiệt chính là cậu của cháu!"Lời vừa dứt..."Phụt!"Hữu Hữu vô cùng kinh ngạc, phun ra một ngụm sữa, tung tóe khắp mặt bàn."Chú nói cái gì?" Hữu Hữu nửa tin nửa ngờ: "Quản lý Lý, chú chắc chắn báo cáo này không sai chứ?""Chắc chắn không sai, chú đã kiểm tra lại cẩn thận rồi, đúng là kết quả này."Lý Hàn Lâm nói rất nghiêm túc, giọng điệu cũng thận trọng, chứng tỏ rằng kết luận này đã được xem xét kỹ càng.Sắc mặt Hữu Hữu lập tức trầm xuống.Nếu nói như vậy, chẳng lẽ mẹ chính là người chị thất lạc đã mười lăm năm của Cung Kiệt sao?Như vậy, dựa theo thứ bậc thì Cung Kiệt chính là cậu ruột của cậu?Cậu phải gọi Cung Kiệt là "cậu nhỏ" sao?Mà cha ruột của Cung Kiệt - đồng thời cũng là chủ tịch điều hành tập đoàn Cự Phong hiện giờ, chúa tể trong lĩnh vực buôn bán vũ khí - Cung Thiếu Ảnh, thực ra là ông ngoại của cậu sao?Mẹ là con gái của Cung Thiếu Ảnh, là cô chủ của tập đoàn Cự Phong sao?Trong đầu Hữu Hữu hoàn toàn hỗn loạn.Trên đời này còn có chuyện hoang đường như thế sao?Hữu Hữu cắn chặt môi, vẻ mặt phức tạp.Nếu nói như vậy, mẹ và Cung Kiệt chính là chị em ruột rồi.Cậu từng nghe Cung Kiệt nhắc qua, anh vẫn luôn tìm kiếm một người, như vậy, người mà Cung Kiệt vẫn luôn tìm kiếm chính là mẹ rồi.Nhưng cậu vẫn có chút bối rối.Chẳng lẽ thật sự sẽ để cho mẹ và Cung kiệt nhận nhau sao?Cậu không hy vọng mẹ sẽ tiếp xúc với người nhà họ Cung.Tập đoàn Cự Phong có địa vị hiển hách, điều này không thể chối cãi được.Mà nhà họ Cung một tay khống chế cả tập đoàn Cự Phong, đương nhiên cũng có bối cảnh không tầm thường, nhà họ Mộ cũng khó lòng sánh được.Trong nhà họ Cung, bất kỳ người nào cũng hoàn toàn có thể thống lĩnh một cõi, một tay che trời!Nếu như vậy...Nhất cử nhất động của nhà họ Mộ đều liên quan đến sự phát triển của nền kinh tế cả nước, nếu như Mộ thị sụp đổ, nền kinh tế nhất định sẽ thụt lùi trở lại mười mấy năm về trước, toàn châu Á, thậm chí là toàn thế giới đều sẽ chịu ảnh hưởng, gây ra cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu.