Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…
Chương 448
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Cô ta vừa nói, vừa run ngửa đầu nhìn Tư Mộ Hàn, trong đôi mắt chứa đầy sự sợ hãi, liều mình cầu xin sự tha thứ, nhưng tại vì quá sợ hãi, cô ta một câu cũng nói không rõ.Tư Mộ Hàn ngoài Nguyễn Tri Hạ ra hiếm thấy biểu hiện kiên nhẫn như vậy, anh không nói, liền nhìn Hạ Hương Thảo run lẩy bẩy vừa nói không thành lời.Vẻ mặt lạnh lùng, thờ ơ.Qua hai phút, Tư Mộ Hàn hình như cảm thấy không có gì thú vị, hướng vệ sĩ khoát tay một cái: “Đem dao ra đây.”Hạ Hương Thảo vừa nghe anh nói, toàn thân liền run đến mức càng sợ hãi, nhưng lại kỳ tích đem lời nói rõ.“Xin lỗi… sẽ không có lần sau nữa…tôi sẽ không đối đầu với Nguyễn Tri Hạ nữa…anh tha cho tôi, tôi cầu xin anh tha cho tôi…”Hạ Hương Thảo mất máu quá nhiều, vừa mới có chút choáng đầu, bây giờ đã hoàn toàn tỉnh táo.“Không cần sợ như vậy.” Tư Mộ Hàn ngồi xuống, trong mắt tối sầm lại, hạ giọng nói: “Cô muốn đụng chết Nguyễn Tri Hạ, nhưng tôi không ác như cô, tôi sẽ không giết cô đâu.”“Không!!” Hạ Hương Thảo lên tiếng chói tai hăm dọa.Tư Mộ Hàn đúng là sẽ không giết cô ta, nhưng anh đối với cô ta làm chuyện này so với giết cô càng đau khổ hơn.“Đã không phải là lần đầu tiên, phải quen rồi mới đúng.” Tư Mộ Hàn chậm rãi đứng lên, liền gọi vệ sĩ đem ra chiếc ghế đặt sau lưng anh.Tư Mộ Hàn ngồi xuống.Hạ Hương Thảo tiếp tục mặc vớ và váy như nhau, vệ sĩ cầm dao ra, nhẹ nhàng rạch một cái, liền rạch vớ của cô ta.Hạ Hương Thảo trừng to cặp mắt, toàn thân co rúm: “Đừng! Đừng đối với tôi như vậy!! A!!!”Vệ sĩ cầm dao, bắt đầu dọc theo cẳng chân của Hạ Hương Thảo, cạo từng lớp từng lớp thịt.Hạ Hương Thảo từ nhỏ ngang ngược, ở nhà họ Hạ nhận được sự cưng chiều, khổ một chút cũng chịu không nổi, làm sao có thể chịu được loại hành hạ này.Lần trước cô ta ở trước mặt truyền thông bịa đặt chuyện kết hôn, cũng là Tư Mộ Hàn dùng cách này để ép cô ta làm.Hạ Hương Thảo loại người không có đầu óc này, thật dễ dàng đối phó.Hạ Hương Thảo liên tục kêu, truyen one chúc các bạn đọc truyện vui vẻ Tư Mộ Hàn lạnh lùng lên tiếng: “Ồn ào quá.”Sau đó, miệng của Hạ Hương Thảo liền bị chặn lại, chỉ có thể phát ra tiếng nghẹn ngào mơ hồ không rõ.Thời Dũng đứng bên cạnh, nhìn thấy bắp thịt trên mặt co rúm, cuối cùng vẫn là vểnh môi nhìn về nơi khác.Đến lúc Hạ Hương Thảo đau đến mức muốn bất tỉnh đi, của phòng đột nhiên bị mở ra.Mi tâm Thời Dũng nhảy lên, là ai không thức thời như vậy, vào lúc này lại dám đẩy cửa bước vào?“Tư Mộ Hàn!”Thời Dũng nghe thấy giọng nói này, liền âm thầm kêu hỏng bét.Ngoài Nguyễn Tri Hạ ra còn có ai gọi tên Tư Mộ Hàn như vậy.Nguyễn Tri Hạ vừa vào, liền hướng đến Tư Mộ Hàn chạy tới.Ngay phía trước Tư Mộ Hàn chính là Hạ Hương Thảo đã sắp bất tỉnh, Nguyễn Tri Hạ dị̃ nhiên nhìn thấy hình dáng Hạ Hương Thảo lúc này.Ủng hộ team truyen one bằng cách truye cập trực tiếp nhé!Hạ Hương Thảo vừa nãy gây ra một trận tai nạn xe, rồi sau đó bị Tư Mộ Hàn dọa đến mất hồn mất vía, lúc này đã hoàn toàn bị hành hạ đến không còn dáng người.Nguyễn Tri Hạ cũng bị dáng vẻ này của Hạ Hương Thảo hù dọa rồi, qua mấy giây mới phản ứng lại, hỏi vệ sĩ bên cạnh: “Chị ta, còn… sống không?”Vệ sĩ gật đầu cứng nhắc: “Còn sống.”.
Cô ta vừa nói, vừa run ngửa đầu nhìn Tư Mộ Hàn, trong đôi mắt chứa đầy sự sợ hãi, liều mình cầu xin sự tha thứ, nhưng tại vì quá sợ hãi, cô ta một câu cũng nói không rõ.
Tư Mộ Hàn ngoài Nguyễn Tri Hạ ra hiếm thấy biểu hiện kiên nhẫn như vậy, anh không nói, liền nhìn Hạ Hương Thảo run lẩy bẩy vừa nói không thành lời.
Vẻ mặt lạnh lùng, thờ ơ.
Qua hai phút, Tư Mộ Hàn hình như cảm thấy không có gì thú vị, hướng vệ sĩ khoát tay một cái: “Đem dao ra đây.”
Hạ Hương Thảo vừa nghe anh nói, toàn thân liền run đến mức càng sợ hãi, nhưng lại kỳ tích đem lời nói rõ.
“Xin lỗi… sẽ không có lần sau nữa…tôi sẽ không đối đầu với Nguyễn Tri Hạ nữa…anh tha cho tôi, tôi cầu xin anh tha cho tôi…”
Hạ Hương Thảo mất máu quá nhiều, vừa mới có chút choáng đầu, bây giờ đã hoàn toàn tỉnh táo.
“Không cần sợ như vậy.” Tư Mộ Hàn ngồi xuống, trong mắt tối sầm lại, hạ giọng nói: “Cô muốn đụng chết Nguyễn Tri Hạ, nhưng tôi không ác như cô, tôi sẽ không giết cô đâu.”
“Không!!” Hạ Hương Thảo lên tiếng chói tai hăm dọa.
Tư Mộ Hàn đúng là sẽ không giết cô ta, nhưng anh đối với cô ta làm chuyện này so với giết cô càng đau khổ hơn.
“Đã không phải là lần đầu tiên, phải quen rồi mới đúng.” Tư Mộ Hàn chậm rãi đứng lên, liền gọi vệ sĩ đem ra chiếc ghế đặt sau lưng anh.
Tư Mộ Hàn ngồi xuống.
Hạ Hương Thảo tiếp tục mặc vớ và váy như nhau, vệ sĩ cầm dao ra, nhẹ nhàng rạch một cái, liền rạch vớ của cô ta.
Hạ Hương Thảo trừng to cặp mắt, toàn thân co rúm: “Đừng! Đừng đối với tôi như vậy!! A!!!”
Vệ sĩ cầm dao, bắt đầu dọc theo cẳng chân của Hạ Hương Thảo, cạo từng lớp từng lớp thịt.
Hạ Hương Thảo từ nhỏ ngang ngược, ở nhà họ Hạ nhận được sự cưng chiều, khổ một chút cũng chịu không nổi, làm sao có thể chịu được loại hành hạ này.
Lần trước cô ta ở trước mặt truyền thông bịa đặt chuyện kết hôn, cũng là Tư Mộ Hàn dùng cách này để ép cô ta làm.
Hạ Hương Thảo loại người không có đầu óc này, thật dễ dàng đối phó.
Hạ Hương Thảo liên tục kêu, truyen one chúc các bạn đọc truyện vui vẻ Tư Mộ Hàn lạnh lùng lên tiếng: “Ồn ào quá.”
Sau đó, miệng của Hạ Hương Thảo liền bị chặn lại, chỉ có thể phát ra tiếng nghẹn ngào mơ hồ không rõ.
Thời Dũng đứng bên cạnh, nhìn thấy bắp thịt trên mặt co rúm, cuối cùng vẫn là vểnh môi nhìn về nơi khác.
Đến lúc Hạ Hương Thảo đau đến mức muốn bất tỉnh đi, của phòng đột nhiên bị mở ra.
Mi tâm Thời Dũng nhảy lên, là ai không thức thời như vậy, vào lúc này lại dám đẩy cửa bước vào?
“Tư Mộ Hàn!”
Thời Dũng nghe thấy giọng nói này, liền âm thầm kêu hỏng bét.
Ngoài Nguyễn Tri Hạ ra còn có ai gọi tên Tư Mộ Hàn như vậy.
Nguyễn Tri Hạ vừa vào, liền hướng đến Tư Mộ Hàn chạy tới.
Ngay phía trước Tư Mộ Hàn chính là Hạ Hương Thảo đã sắp bất tỉnh, Nguyễn Tri Hạ dị̃ nhiên nhìn thấy hình dáng Hạ Hương Thảo lúc này.
Ủng hộ team truyen one bằng cách truye cập trực tiếp nhé!
Hạ Hương Thảo vừa nãy gây ra một trận tai nạn xe, rồi sau đó bị Tư Mộ Hàn dọa đến mất hồn mất vía, lúc này đã hoàn toàn bị hành hạ đến không còn dáng người.
Nguyễn Tri Hạ cũng bị dáng vẻ này của Hạ Hương Thảo hù dọa rồi, qua mấy giây mới phản ứng lại, hỏi vệ sĩ bên cạnh: “Chị ta, còn… sống không?”
Vệ sĩ gật đầu cứng nhắc: “Còn sống.”.
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Cô ta vừa nói, vừa run ngửa đầu nhìn Tư Mộ Hàn, trong đôi mắt chứa đầy sự sợ hãi, liều mình cầu xin sự tha thứ, nhưng tại vì quá sợ hãi, cô ta một câu cũng nói không rõ.Tư Mộ Hàn ngoài Nguyễn Tri Hạ ra hiếm thấy biểu hiện kiên nhẫn như vậy, anh không nói, liền nhìn Hạ Hương Thảo run lẩy bẩy vừa nói không thành lời.Vẻ mặt lạnh lùng, thờ ơ.Qua hai phút, Tư Mộ Hàn hình như cảm thấy không có gì thú vị, hướng vệ sĩ khoát tay một cái: “Đem dao ra đây.”Hạ Hương Thảo vừa nghe anh nói, toàn thân liền run đến mức càng sợ hãi, nhưng lại kỳ tích đem lời nói rõ.“Xin lỗi… sẽ không có lần sau nữa…tôi sẽ không đối đầu với Nguyễn Tri Hạ nữa…anh tha cho tôi, tôi cầu xin anh tha cho tôi…”Hạ Hương Thảo mất máu quá nhiều, vừa mới có chút choáng đầu, bây giờ đã hoàn toàn tỉnh táo.“Không cần sợ như vậy.” Tư Mộ Hàn ngồi xuống, trong mắt tối sầm lại, hạ giọng nói: “Cô muốn đụng chết Nguyễn Tri Hạ, nhưng tôi không ác như cô, tôi sẽ không giết cô đâu.”“Không!!” Hạ Hương Thảo lên tiếng chói tai hăm dọa.Tư Mộ Hàn đúng là sẽ không giết cô ta, nhưng anh đối với cô ta làm chuyện này so với giết cô càng đau khổ hơn.“Đã không phải là lần đầu tiên, phải quen rồi mới đúng.” Tư Mộ Hàn chậm rãi đứng lên, liền gọi vệ sĩ đem ra chiếc ghế đặt sau lưng anh.Tư Mộ Hàn ngồi xuống.Hạ Hương Thảo tiếp tục mặc vớ và váy như nhau, vệ sĩ cầm dao ra, nhẹ nhàng rạch một cái, liền rạch vớ của cô ta.Hạ Hương Thảo trừng to cặp mắt, toàn thân co rúm: “Đừng! Đừng đối với tôi như vậy!! A!!!”Vệ sĩ cầm dao, bắt đầu dọc theo cẳng chân của Hạ Hương Thảo, cạo từng lớp từng lớp thịt.Hạ Hương Thảo từ nhỏ ngang ngược, ở nhà họ Hạ nhận được sự cưng chiều, khổ một chút cũng chịu không nổi, làm sao có thể chịu được loại hành hạ này.Lần trước cô ta ở trước mặt truyền thông bịa đặt chuyện kết hôn, cũng là Tư Mộ Hàn dùng cách này để ép cô ta làm.Hạ Hương Thảo loại người không có đầu óc này, thật dễ dàng đối phó.Hạ Hương Thảo liên tục kêu, truyen one chúc các bạn đọc truyện vui vẻ Tư Mộ Hàn lạnh lùng lên tiếng: “Ồn ào quá.”Sau đó, miệng của Hạ Hương Thảo liền bị chặn lại, chỉ có thể phát ra tiếng nghẹn ngào mơ hồ không rõ.Thời Dũng đứng bên cạnh, nhìn thấy bắp thịt trên mặt co rúm, cuối cùng vẫn là vểnh môi nhìn về nơi khác.Đến lúc Hạ Hương Thảo đau đến mức muốn bất tỉnh đi, của phòng đột nhiên bị mở ra.Mi tâm Thời Dũng nhảy lên, là ai không thức thời như vậy, vào lúc này lại dám đẩy cửa bước vào?“Tư Mộ Hàn!”Thời Dũng nghe thấy giọng nói này, liền âm thầm kêu hỏng bét.Ngoài Nguyễn Tri Hạ ra còn có ai gọi tên Tư Mộ Hàn như vậy.Nguyễn Tri Hạ vừa vào, liền hướng đến Tư Mộ Hàn chạy tới.Ngay phía trước Tư Mộ Hàn chính là Hạ Hương Thảo đã sắp bất tỉnh, Nguyễn Tri Hạ dị̃ nhiên nhìn thấy hình dáng Hạ Hương Thảo lúc này.Ủng hộ team truyen one bằng cách truye cập trực tiếp nhé!Hạ Hương Thảo vừa nãy gây ra một trận tai nạn xe, rồi sau đó bị Tư Mộ Hàn dọa đến mất hồn mất vía, lúc này đã hoàn toàn bị hành hạ đến không còn dáng người.Nguyễn Tri Hạ cũng bị dáng vẻ này của Hạ Hương Thảo hù dọa rồi, qua mấy giây mới phản ứng lại, hỏi vệ sĩ bên cạnh: “Chị ta, còn… sống không?”Vệ sĩ gật đầu cứng nhắc: “Còn sống.”.