Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 422: Ngài tư theo đuổi vợ (2)

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… “ Ôi, là Tụ Đức Lâu, có lộc ăn rồi!”“Thật là đói, ngửi mùi thức ăn lại càng đói hơn!”“Ông chủ thật hào phóng, nể mặt thức ăn của Tụ Đức Lâu, dù có tăng ca thì tôi cũng vui vẻ chấp nhận!”May cười nói, “Ông chủ nói, trước khi có bản thảo thiết kế, ông chủ sẽ bao hết hai bữa ăn của mọi người ở công ty.”Cả phòng liền vang lên tiếng hoan hô rầm rộ.“Được rồi, được rồi, còn có tin tức tốt hơn nữa cơ. Hôm nay, để mừng lãnh đạo mới nhậm chức, tất cả chi phí sẽ do công ty thanh toán. Tôi đã đặt chỗ ở Quán Hải Sản Bắc Kinh rồi, mọi người nhớ đi đầy đủ nhé.”“Ôi! Thật chứ!”“Quán Hải Sản Bắc Kinh!”“Ông chủ thật tuyệt vời!”So với lẩu sườn dê thì Quán Hải Sản Bắc Kinh sang trọng hơn không biết bao nhiêu lần.Lúc May bước vào, Trang Nại Nại có hơi sửng sốt. Sau khi nghe hết thì cô biết Tư Chính Đình làm vậy là vì cô. Nhưng mà… bọn họ sắp ly hôn rồi, sao anh lại đối xử tốt với cô như vậy?Cô định từ chối, nhưng nhìn đến dáng vẻ hưng phấn của các đồng nghiệp... Thôi bỏ đi, đây là công ty của anh, anh mời nhân viên của mình ăn một bữa cũng là chuyện đương nhiên.***Trong ánh nhìn của đồng nghiệp, Mino vẫn giữ nụ cười trên môi cho tới lúc về phòng làm việc của mình.Vừa bước vào, nụ cười trên mặt cô ta lập tức biến mất. Cô ta giận dữ cầm điện thoại lên, đổi sim rồi bấm một số điện thoại đã thuộc làu, đầu dây bên kia bắt máy rất nhanh.Cô ta không hề che giấu tâm trạng của mình, gắt lên, “Bà mau nghĩ cách cho tôi, tôi muốn cô ta biến ra khỏi Đế Hào ngay lập tức.”Đầu dây bên kia, Lý Ngọc Phượng trầm ngâm một lúc lâu mới thở dài nói: “Nó lại làm gì sao?”Mino tức đến đỏ cả mắt, “Không làm gì, nhưng tôi không muốn thấy cô ta ở công ty nữa. Bà làm thế nào để cô ta chủ động từ chức đi.”Lý Ngọc Phượng thở dài, “Mino, bây giờ nhà họ Cố đã không còn khống chế được nó nữa rồi. Từ sau chuyện bản thảo thiết kế, Cố Đức Thọ đã quyết định sau này không bao giờ lợi dụng nó nữa.”“Nhưng nếu cô ta còn ở công ty thêm một ngày thì tôi sẽ phát điên mất!”Lý Ngọc Phượng ngẩn người, cuối cùng đành nói: “Con cố chờ thêm một thời gian nữa, chờ nó có thai rồi, chắc chắn nó sẽ phải ở nhà dưỡng thai thôi.”Không chờ bà ta nói xong, Mino đã đập mạnh điện thoại xuống đất.***Tầng cao nhất.Quý Thần nghe May báo cáo xong liền bĩu môi, “Nên làm như vậy, trực tiếp vả thẳng vào mặt của Tô Cẩm Huy luôn. Bà chủ mời khách, sao lại dùng tiền của anh ta chứ?”May chỉ cười chứ không nói gì.Quý Thần vào phòng làm việc, theo Tư Chính Đình làm việc từ 12h trưa đến 6h chiều.Trong lúc làm việc, Tư Chính Đình còn liên tục nhìn về phía điện thoại. Đến 6h chiều, anh còn cầm điện thoại lên kiểm tra xem có tin nhắn gì hay không.Quý Thần nghiền ngẫm cả một buổi chiều mới hiểu ông chủ đang ngóng cái gì. Vì vậy anh ta lên tiếng giải thích: “Ông chủ, hôm nay bà chủ mời khách, ngài đi thì bọn họ sẽ không được tự nhiên, nên chắc sẽ không mời ngài đâu. Vả lại, công ty chúng ta chưa từng có tiền lệ này.”Tư Chính Đình nghe xong liền sững người, sau đó đứng lên đi ra ngoài.“Ớ, ông chủ, ngài đi đâu thế?”“Quán Hải Sản, tôi mời cậu đi ăn.”Quý Thần: “...”

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… “ Ôi, là Tụ Đức Lâu, có lộc ăn rồi!”“Thật là đói, ngửi mùi thức ăn lại càng đói hơn!”“Ông chủ thật hào phóng, nể mặt thức ăn của Tụ Đức Lâu, dù có tăng ca thì tôi cũng vui vẻ chấp nhận!”May cười nói, “Ông chủ nói, trước khi có bản thảo thiết kế, ông chủ sẽ bao hết hai bữa ăn của mọi người ở công ty.”Cả phòng liền vang lên tiếng hoan hô rầm rộ.“Được rồi, được rồi, còn có tin tức tốt hơn nữa cơ. Hôm nay, để mừng lãnh đạo mới nhậm chức, tất cả chi phí sẽ do công ty thanh toán. Tôi đã đặt chỗ ở Quán Hải Sản Bắc Kinh rồi, mọi người nhớ đi đầy đủ nhé.”“Ôi! Thật chứ!”“Quán Hải Sản Bắc Kinh!”“Ông chủ thật tuyệt vời!”So với lẩu sườn dê thì Quán Hải Sản Bắc Kinh sang trọng hơn không biết bao nhiêu lần.Lúc May bước vào, Trang Nại Nại có hơi sửng sốt. Sau khi nghe hết thì cô biết Tư Chính Đình làm vậy là vì cô. Nhưng mà… bọn họ sắp ly hôn rồi, sao anh lại đối xử tốt với cô như vậy?Cô định từ chối, nhưng nhìn đến dáng vẻ hưng phấn của các đồng nghiệp... Thôi bỏ đi, đây là công ty của anh, anh mời nhân viên của mình ăn một bữa cũng là chuyện đương nhiên.***Trong ánh nhìn của đồng nghiệp, Mino vẫn giữ nụ cười trên môi cho tới lúc về phòng làm việc của mình.Vừa bước vào, nụ cười trên mặt cô ta lập tức biến mất. Cô ta giận dữ cầm điện thoại lên, đổi sim rồi bấm một số điện thoại đã thuộc làu, đầu dây bên kia bắt máy rất nhanh.Cô ta không hề che giấu tâm trạng của mình, gắt lên, “Bà mau nghĩ cách cho tôi, tôi muốn cô ta biến ra khỏi Đế Hào ngay lập tức.”Đầu dây bên kia, Lý Ngọc Phượng trầm ngâm một lúc lâu mới thở dài nói: “Nó lại làm gì sao?”Mino tức đến đỏ cả mắt, “Không làm gì, nhưng tôi không muốn thấy cô ta ở công ty nữa. Bà làm thế nào để cô ta chủ động từ chức đi.”Lý Ngọc Phượng thở dài, “Mino, bây giờ nhà họ Cố đã không còn khống chế được nó nữa rồi. Từ sau chuyện bản thảo thiết kế, Cố Đức Thọ đã quyết định sau này không bao giờ lợi dụng nó nữa.”“Nhưng nếu cô ta còn ở công ty thêm một ngày thì tôi sẽ phát điên mất!”Lý Ngọc Phượng ngẩn người, cuối cùng đành nói: “Con cố chờ thêm một thời gian nữa, chờ nó có thai rồi, chắc chắn nó sẽ phải ở nhà dưỡng thai thôi.”Không chờ bà ta nói xong, Mino đã đập mạnh điện thoại xuống đất.***Tầng cao nhất.Quý Thần nghe May báo cáo xong liền bĩu môi, “Nên làm như vậy, trực tiếp vả thẳng vào mặt của Tô Cẩm Huy luôn. Bà chủ mời khách, sao lại dùng tiền của anh ta chứ?”May chỉ cười chứ không nói gì.Quý Thần vào phòng làm việc, theo Tư Chính Đình làm việc từ 12h trưa đến 6h chiều.Trong lúc làm việc, Tư Chính Đình còn liên tục nhìn về phía điện thoại. Đến 6h chiều, anh còn cầm điện thoại lên kiểm tra xem có tin nhắn gì hay không.Quý Thần nghiền ngẫm cả một buổi chiều mới hiểu ông chủ đang ngóng cái gì. Vì vậy anh ta lên tiếng giải thích: “Ông chủ, hôm nay bà chủ mời khách, ngài đi thì bọn họ sẽ không được tự nhiên, nên chắc sẽ không mời ngài đâu. Vả lại, công ty chúng ta chưa từng có tiền lệ này.”Tư Chính Đình nghe xong liền sững người, sau đó đứng lên đi ra ngoài.“Ớ, ông chủ, ngài đi đâu thế?”“Quán Hải Sản, tôi mời cậu đi ăn.”Quý Thần: “...”

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… “ Ôi, là Tụ Đức Lâu, có lộc ăn rồi!”“Thật là đói, ngửi mùi thức ăn lại càng đói hơn!”“Ông chủ thật hào phóng, nể mặt thức ăn của Tụ Đức Lâu, dù có tăng ca thì tôi cũng vui vẻ chấp nhận!”May cười nói, “Ông chủ nói, trước khi có bản thảo thiết kế, ông chủ sẽ bao hết hai bữa ăn của mọi người ở công ty.”Cả phòng liền vang lên tiếng hoan hô rầm rộ.“Được rồi, được rồi, còn có tin tức tốt hơn nữa cơ. Hôm nay, để mừng lãnh đạo mới nhậm chức, tất cả chi phí sẽ do công ty thanh toán. Tôi đã đặt chỗ ở Quán Hải Sản Bắc Kinh rồi, mọi người nhớ đi đầy đủ nhé.”“Ôi! Thật chứ!”“Quán Hải Sản Bắc Kinh!”“Ông chủ thật tuyệt vời!”So với lẩu sườn dê thì Quán Hải Sản Bắc Kinh sang trọng hơn không biết bao nhiêu lần.Lúc May bước vào, Trang Nại Nại có hơi sửng sốt. Sau khi nghe hết thì cô biết Tư Chính Đình làm vậy là vì cô. Nhưng mà… bọn họ sắp ly hôn rồi, sao anh lại đối xử tốt với cô như vậy?Cô định từ chối, nhưng nhìn đến dáng vẻ hưng phấn của các đồng nghiệp... Thôi bỏ đi, đây là công ty của anh, anh mời nhân viên của mình ăn một bữa cũng là chuyện đương nhiên.***Trong ánh nhìn của đồng nghiệp, Mino vẫn giữ nụ cười trên môi cho tới lúc về phòng làm việc của mình.Vừa bước vào, nụ cười trên mặt cô ta lập tức biến mất. Cô ta giận dữ cầm điện thoại lên, đổi sim rồi bấm một số điện thoại đã thuộc làu, đầu dây bên kia bắt máy rất nhanh.Cô ta không hề che giấu tâm trạng của mình, gắt lên, “Bà mau nghĩ cách cho tôi, tôi muốn cô ta biến ra khỏi Đế Hào ngay lập tức.”Đầu dây bên kia, Lý Ngọc Phượng trầm ngâm một lúc lâu mới thở dài nói: “Nó lại làm gì sao?”Mino tức đến đỏ cả mắt, “Không làm gì, nhưng tôi không muốn thấy cô ta ở công ty nữa. Bà làm thế nào để cô ta chủ động từ chức đi.”Lý Ngọc Phượng thở dài, “Mino, bây giờ nhà họ Cố đã không còn khống chế được nó nữa rồi. Từ sau chuyện bản thảo thiết kế, Cố Đức Thọ đã quyết định sau này không bao giờ lợi dụng nó nữa.”“Nhưng nếu cô ta còn ở công ty thêm một ngày thì tôi sẽ phát điên mất!”Lý Ngọc Phượng ngẩn người, cuối cùng đành nói: “Con cố chờ thêm một thời gian nữa, chờ nó có thai rồi, chắc chắn nó sẽ phải ở nhà dưỡng thai thôi.”Không chờ bà ta nói xong, Mino đã đập mạnh điện thoại xuống đất.***Tầng cao nhất.Quý Thần nghe May báo cáo xong liền bĩu môi, “Nên làm như vậy, trực tiếp vả thẳng vào mặt của Tô Cẩm Huy luôn. Bà chủ mời khách, sao lại dùng tiền của anh ta chứ?”May chỉ cười chứ không nói gì.Quý Thần vào phòng làm việc, theo Tư Chính Đình làm việc từ 12h trưa đến 6h chiều.Trong lúc làm việc, Tư Chính Đình còn liên tục nhìn về phía điện thoại. Đến 6h chiều, anh còn cầm điện thoại lên kiểm tra xem có tin nhắn gì hay không.Quý Thần nghiền ngẫm cả một buổi chiều mới hiểu ông chủ đang ngóng cái gì. Vì vậy anh ta lên tiếng giải thích: “Ông chủ, hôm nay bà chủ mời khách, ngài đi thì bọn họ sẽ không được tự nhiên, nên chắc sẽ không mời ngài đâu. Vả lại, công ty chúng ta chưa từng có tiền lệ này.”Tư Chính Đình nghe xong liền sững người, sau đó đứng lên đi ra ngoài.“Ớ, ông chủ, ngài đi đâu thế?”“Quán Hải Sản, tôi mời cậu đi ăn.”Quý Thần: “...”

Chương 422: Ngài tư theo đuổi vợ (2)