Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch…

Chương 186

Lạc Mất Cô Dâu Xung HỷTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhHợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch… “Tôi sẽ cố gắng hết sức mình để làm phẫu thuật cho anh. Nếu như thật sự xảy ra sự cố, tôi và Hồng Lục sẽ ký thỏathuận, đến lúc đó sẽ có c3ơ quan chuyên môn kiểm định trách nhiệm trong cuộc phẫu thuật của chúng tôi. Đâykhông phải là việc tôi có thể quyết định được, cũng khôn1g phải do Hồng Lục quyết định. Cậu ba còn có thắc mắcgì nữa không?”Lúc này Đổng Duyệt Đồng cũng sợ rằng 20% cổ phần của tập đoà9n AUPU mà ông cụ Chiến đã hứa với cô ta baymất, đã quên mất chuyện Cảnh Thiên nói xấu sau lưng cô ta vừa rồi từ lâu.Tuy nhiên, 3Chiến Lê Xuyên lại nói: “Vậy thì hãy đợi sau khi giáo sư Hồng Lục cũng đồng ý cùng cô Đổng điều trịcho tôi, chúng ta lại thảo luận chuyệ8n phẫu thuật vậy. Cũng không còn sớm nữa, tôi mệt rồi, cô Đổng cứ tựnhiên.”Đối với Đổng Duyệt Đồng, Chiến Lê Xuyên không tiếp nhận cũng không từ chối hoàn toàn. Nếu như Cảnh Thiênnói rằng anh có thể đứng lên, vậy thì anh tin rằng cô nhất định sẽ có cách.Phương pháp của Cảnh Thiên rõ ràng là có liên quan đến Viện nghiên cứu Lawrence.Vì vậy, mọi thứ đều do Viện nghiên cứu Lawrence quyết định. Họ cảm thấy rằng họ có thể hợp tác với Đổng DuyệtĐồng thì anh sẽ giao tính mạng của mình cho họ. Khi Đổng Duyệt Đồng rời đi, sắc mặt rất khó coi, nhưng tâmtrạng của Cảnh Thiên lại rất tốt. Cảm giác lần đầu tiên được một người đàn ông bảo vệ theo cách này rất tuyệt.Càng ngày Cảnh Thiên càng thấy người đàn ông này vừa mắt hơn rồi.Sau khi ly hôn, nếu anh đồng ý, cô cũng có thể nhận anh làm đàn em.Ông lớn Cảnh Thiên nghĩ như vậy. Nhìn thấy Cảnh Thiên vui vẻ, Chiến Lê Xuyên cũng thoải mái theo. “Anh đối xửvới Đổng Duyệt Đồng như vậy, không sợ cô ta trả thù trên bàn mổ sao?” Cảnh Thiên hỏi. “Tôi cảm thấy có thể cô sẽkhông để tôi nằm lên bàn mổ của Đổng Duyệt Đồng.” Chiến Lê Xuyên thành thật trả lời.Cảnh Thiên sững sờ.“Tại sao anh lại nghĩ như vậy?”“Không phải lúc trước cô đã nói rồi sao, có nghiêng về Viện nghiên cứu y học Lawrence hơn.”“Nhưng hình như người nhà của anh nghiêng về để Đổng Duyệt Đồng và Viện nghiên cứu Lawrence cùng nhaumổ chính hơn.” Chiến Lê Xuyên nhìn Cảnh Thiên. Dưới ánh đèn ban đêm, đôi tai tinh xảo ấy sáng lên màu trắngsứ, mang chút hồng phớt mềm mại, trông rất đáng yêu. Mà cho dù khuôn mặt xinh đẹp yêu nghiệt ấy không cười,đôi mắt hoa đào đó cũng long lanh như nước mùa xuân vậy. Con ngươi đen láy long lanh giống như viên đá quýcao cấp, tỏa sáng rạng rỡ.Ánh mắt Chiến Lê Xuyên sâu thẳm, anh nói: “Cô là vợ tôi, là nữ chủ nhân của nhà họ Chiến. Trong chuyện này, lờinói của cô… còn quan trọng hơn của ông nội.”Cảnh Thiên hơi ngơ ngác.Cô không hiểu sao quyền phát ngôn của một người vợ xung hỉ như cô lại có thể lớn hơn kim chủ được? Khi đangnói chuyện với Chiến Lê Xuyên, Cảnh Thiên đặt một cái lọ nhỏ lên chiếc bàn bên cạnh.“Cái này là gì thế?”Ngửi thấy mùi hương quen thuộc, Chiến Lê Xuyên biết rằng mình nên nhắm mắt lại rồi. Nhưng trước khi nhắmmắt, anh vẫn muốn biết đó là gì.Mặc dù không thể khiến anh hôn mê, nhưng đúng là có thể khiến anh có một giấc ngủ ngon.“Bên trong có hoa oải hương có tác dụng an thần. Tôi thấy trong mắt anh toàn là tơ máu, cho nên tiện tay mua mộtlọ.”“Mùi hương này rất thơm, cô mua ở đâu thế? Tôi bảo Trạch Ngôn đi mua cho tôi mấy lọ.”“Tôi chỉ tiện tay mua thôi, ở một quá vỉa hè. Tôi cũng quên mất chủ quán trông như thế nào rồi.”Bịa chuyện!Cô cứ bịa nữa đi!

Lạc Mất Cô Dâu Xung HỷTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhHợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch… “Tôi sẽ cố gắng hết sức mình để làm phẫu thuật cho anh. Nếu như thật sự xảy ra sự cố, tôi và Hồng Lục sẽ ký thỏathuận, đến lúc đó sẽ có c3ơ quan chuyên môn kiểm định trách nhiệm trong cuộc phẫu thuật của chúng tôi. Đâykhông phải là việc tôi có thể quyết định được, cũng khôn1g phải do Hồng Lục quyết định. Cậu ba còn có thắc mắcgì nữa không?”Lúc này Đổng Duyệt Đồng cũng sợ rằng 20% cổ phần của tập đoà9n AUPU mà ông cụ Chiến đã hứa với cô ta baymất, đã quên mất chuyện Cảnh Thiên nói xấu sau lưng cô ta vừa rồi từ lâu.Tuy nhiên, 3Chiến Lê Xuyên lại nói: “Vậy thì hãy đợi sau khi giáo sư Hồng Lục cũng đồng ý cùng cô Đổng điều trịcho tôi, chúng ta lại thảo luận chuyệ8n phẫu thuật vậy. Cũng không còn sớm nữa, tôi mệt rồi, cô Đổng cứ tựnhiên.”Đối với Đổng Duyệt Đồng, Chiến Lê Xuyên không tiếp nhận cũng không từ chối hoàn toàn. Nếu như Cảnh Thiênnói rằng anh có thể đứng lên, vậy thì anh tin rằng cô nhất định sẽ có cách.Phương pháp của Cảnh Thiên rõ ràng là có liên quan đến Viện nghiên cứu Lawrence.Vì vậy, mọi thứ đều do Viện nghiên cứu Lawrence quyết định. Họ cảm thấy rằng họ có thể hợp tác với Đổng DuyệtĐồng thì anh sẽ giao tính mạng của mình cho họ. Khi Đổng Duyệt Đồng rời đi, sắc mặt rất khó coi, nhưng tâmtrạng của Cảnh Thiên lại rất tốt. Cảm giác lần đầu tiên được một người đàn ông bảo vệ theo cách này rất tuyệt.Càng ngày Cảnh Thiên càng thấy người đàn ông này vừa mắt hơn rồi.Sau khi ly hôn, nếu anh đồng ý, cô cũng có thể nhận anh làm đàn em.Ông lớn Cảnh Thiên nghĩ như vậy. Nhìn thấy Cảnh Thiên vui vẻ, Chiến Lê Xuyên cũng thoải mái theo. “Anh đối xửvới Đổng Duyệt Đồng như vậy, không sợ cô ta trả thù trên bàn mổ sao?” Cảnh Thiên hỏi. “Tôi cảm thấy có thể cô sẽkhông để tôi nằm lên bàn mổ của Đổng Duyệt Đồng.” Chiến Lê Xuyên thành thật trả lời.Cảnh Thiên sững sờ.“Tại sao anh lại nghĩ như vậy?”“Không phải lúc trước cô đã nói rồi sao, có nghiêng về Viện nghiên cứu y học Lawrence hơn.”“Nhưng hình như người nhà của anh nghiêng về để Đổng Duyệt Đồng và Viện nghiên cứu Lawrence cùng nhaumổ chính hơn.” Chiến Lê Xuyên nhìn Cảnh Thiên. Dưới ánh đèn ban đêm, đôi tai tinh xảo ấy sáng lên màu trắngsứ, mang chút hồng phớt mềm mại, trông rất đáng yêu. Mà cho dù khuôn mặt xinh đẹp yêu nghiệt ấy không cười,đôi mắt hoa đào đó cũng long lanh như nước mùa xuân vậy. Con ngươi đen láy long lanh giống như viên đá quýcao cấp, tỏa sáng rạng rỡ.Ánh mắt Chiến Lê Xuyên sâu thẳm, anh nói: “Cô là vợ tôi, là nữ chủ nhân của nhà họ Chiến. Trong chuyện này, lờinói của cô… còn quan trọng hơn của ông nội.”Cảnh Thiên hơi ngơ ngác.Cô không hiểu sao quyền phát ngôn của một người vợ xung hỉ như cô lại có thể lớn hơn kim chủ được? Khi đangnói chuyện với Chiến Lê Xuyên, Cảnh Thiên đặt một cái lọ nhỏ lên chiếc bàn bên cạnh.“Cái này là gì thế?”Ngửi thấy mùi hương quen thuộc, Chiến Lê Xuyên biết rằng mình nên nhắm mắt lại rồi. Nhưng trước khi nhắmmắt, anh vẫn muốn biết đó là gì.Mặc dù không thể khiến anh hôn mê, nhưng đúng là có thể khiến anh có một giấc ngủ ngon.“Bên trong có hoa oải hương có tác dụng an thần. Tôi thấy trong mắt anh toàn là tơ máu, cho nên tiện tay mua mộtlọ.”“Mùi hương này rất thơm, cô mua ở đâu thế? Tôi bảo Trạch Ngôn đi mua cho tôi mấy lọ.”“Tôi chỉ tiện tay mua thôi, ở một quá vỉa hè. Tôi cũng quên mất chủ quán trông như thế nào rồi.”Bịa chuyện!Cô cứ bịa nữa đi!

Lạc Mất Cô Dâu Xung HỷTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhHợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch… “Tôi sẽ cố gắng hết sức mình để làm phẫu thuật cho anh. Nếu như thật sự xảy ra sự cố, tôi và Hồng Lục sẽ ký thỏathuận, đến lúc đó sẽ có c3ơ quan chuyên môn kiểm định trách nhiệm trong cuộc phẫu thuật của chúng tôi. Đâykhông phải là việc tôi có thể quyết định được, cũng khôn1g phải do Hồng Lục quyết định. Cậu ba còn có thắc mắcgì nữa không?”Lúc này Đổng Duyệt Đồng cũng sợ rằng 20% cổ phần của tập đoà9n AUPU mà ông cụ Chiến đã hứa với cô ta baymất, đã quên mất chuyện Cảnh Thiên nói xấu sau lưng cô ta vừa rồi từ lâu.Tuy nhiên, 3Chiến Lê Xuyên lại nói: “Vậy thì hãy đợi sau khi giáo sư Hồng Lục cũng đồng ý cùng cô Đổng điều trịcho tôi, chúng ta lại thảo luận chuyệ8n phẫu thuật vậy. Cũng không còn sớm nữa, tôi mệt rồi, cô Đổng cứ tựnhiên.”Đối với Đổng Duyệt Đồng, Chiến Lê Xuyên không tiếp nhận cũng không từ chối hoàn toàn. Nếu như Cảnh Thiênnói rằng anh có thể đứng lên, vậy thì anh tin rằng cô nhất định sẽ có cách.Phương pháp của Cảnh Thiên rõ ràng là có liên quan đến Viện nghiên cứu Lawrence.Vì vậy, mọi thứ đều do Viện nghiên cứu Lawrence quyết định. Họ cảm thấy rằng họ có thể hợp tác với Đổng DuyệtĐồng thì anh sẽ giao tính mạng của mình cho họ. Khi Đổng Duyệt Đồng rời đi, sắc mặt rất khó coi, nhưng tâmtrạng của Cảnh Thiên lại rất tốt. Cảm giác lần đầu tiên được một người đàn ông bảo vệ theo cách này rất tuyệt.Càng ngày Cảnh Thiên càng thấy người đàn ông này vừa mắt hơn rồi.Sau khi ly hôn, nếu anh đồng ý, cô cũng có thể nhận anh làm đàn em.Ông lớn Cảnh Thiên nghĩ như vậy. Nhìn thấy Cảnh Thiên vui vẻ, Chiến Lê Xuyên cũng thoải mái theo. “Anh đối xửvới Đổng Duyệt Đồng như vậy, không sợ cô ta trả thù trên bàn mổ sao?” Cảnh Thiên hỏi. “Tôi cảm thấy có thể cô sẽkhông để tôi nằm lên bàn mổ của Đổng Duyệt Đồng.” Chiến Lê Xuyên thành thật trả lời.Cảnh Thiên sững sờ.“Tại sao anh lại nghĩ như vậy?”“Không phải lúc trước cô đã nói rồi sao, có nghiêng về Viện nghiên cứu y học Lawrence hơn.”“Nhưng hình như người nhà của anh nghiêng về để Đổng Duyệt Đồng và Viện nghiên cứu Lawrence cùng nhaumổ chính hơn.” Chiến Lê Xuyên nhìn Cảnh Thiên. Dưới ánh đèn ban đêm, đôi tai tinh xảo ấy sáng lên màu trắngsứ, mang chút hồng phớt mềm mại, trông rất đáng yêu. Mà cho dù khuôn mặt xinh đẹp yêu nghiệt ấy không cười,đôi mắt hoa đào đó cũng long lanh như nước mùa xuân vậy. Con ngươi đen láy long lanh giống như viên đá quýcao cấp, tỏa sáng rạng rỡ.Ánh mắt Chiến Lê Xuyên sâu thẳm, anh nói: “Cô là vợ tôi, là nữ chủ nhân của nhà họ Chiến. Trong chuyện này, lờinói của cô… còn quan trọng hơn của ông nội.”Cảnh Thiên hơi ngơ ngác.Cô không hiểu sao quyền phát ngôn của một người vợ xung hỉ như cô lại có thể lớn hơn kim chủ được? Khi đangnói chuyện với Chiến Lê Xuyên, Cảnh Thiên đặt một cái lọ nhỏ lên chiếc bàn bên cạnh.“Cái này là gì thế?”Ngửi thấy mùi hương quen thuộc, Chiến Lê Xuyên biết rằng mình nên nhắm mắt lại rồi. Nhưng trước khi nhắmmắt, anh vẫn muốn biết đó là gì.Mặc dù không thể khiến anh hôn mê, nhưng đúng là có thể khiến anh có một giấc ngủ ngon.“Bên trong có hoa oải hương có tác dụng an thần. Tôi thấy trong mắt anh toàn là tơ máu, cho nên tiện tay mua mộtlọ.”“Mùi hương này rất thơm, cô mua ở đâu thế? Tôi bảo Trạch Ngôn đi mua cho tôi mấy lọ.”“Tôi chỉ tiện tay mua thôi, ở một quá vỉa hè. Tôi cũng quên mất chủ quán trông như thế nào rồi.”Bịa chuyện!Cô cứ bịa nữa đi!

Chương 186