Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch…
Chương 415
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỷTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhHợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch… Nụ cười của ông Cảnh cứng lại, nhanh chóng nói rõ ý định hôm nay.“Là thế này, cậu ba, tôi thăm dò được thành phố của chú3ng ta sẽ phát triển một khu vực mới ở phía Tây, rất nhiềuXí nghiệp phần mềm và khoa học công nghệ sẽ rời đến đó, hình thành một1 khu vực hoàn toàn mới. Tôi có cách cóthể mua được mảnh đất đó, nhưng…”Ông Cảnh xoa tay: “Nhưng cậu cũng biết rằng d9oanh nghiệp của tôi mới đi vào quỹ đạo, cho nên không có nhiềutiền.”“Bao nhiêu?” Chiến Lệ Xuyên hỏi.“Một tỉ.3”Câu trả lời của ông Cảnh khiến Cảnh Thiên không khỏi bật cười.Nhìn thấy thái độ của Cảnh Thiên, đừng nói là b8à Cảnh, ngay cả ông Cảnh cũng tức giận. Nhưng trước mặt ChiếnLệ Xuyên, ông ta không dám bộc phát.“Có phải hai người hiểu lầm gì về hợp đồng ban đầu không?”“Không phải, không phải!” Ông Cảnh vội nói: “Tôi rất rõ nội dung của bản hợp đồng lúc ban đầu, cho nên tôi chỉcần cậu ba có thể đầu tư cho tôi một tỉ, tôi sẽ tặng cho cậu 49% cổ phần danh nghĩa, được chứ? Bởi vì tôi có thể đảmbảo rằng hạng mục này nhất định sẽ kiếm ra tiên.”Chiến Lệ Xuyên cười nói: “Không có dự án nào chắc chắn sẽ kiểm tra tiến cả, nếu thật sự là vụ làm ăn nhất định sẽkiểm tra tiền thì sao tôi phải cho ông vay tiền chứ?”Ông Cảnh: …“Tại sao tôi không tự mua lại mảnh đất đó, sau đó xây nhà rồi bản đi? Mà phải đưa tiền cho ông, dùng thân phậncủa ông để đầu tư, cuối cùng chỉ được chia có 49% cổ phần danh nghĩa? Ông Cảnh, tôi là giám đốc điều hành củatập đoàn AUPU, không phải là một chàng trai trẻ mới hơn 20.”Ông Cảnh vô cùng xấu hổ.“Cậu ba, dù sao thì chúng tôi cũng là bố mẹ của Thiên Thiên, một tỉ đối với một doanh nhân bình thường có thể làhơi quá sức, nhưng đối với những đại gia có thể bước vào bảng xếp hạng thế giới như mấy người mà nói chỉ là mộthạt cát trong sa mạc mà thôi.” Bà Cảnh hùng hồn nói.“Tiên tôi kiếm được nên để cho mấy người tiêu à?”“Nhưng chúng tôi là bố mẹ của Thiên Thiên!” Bà Cảnh gân cổ lên nói.“Không ai có thể phủ nhận hai người là bố mẹ của cô ấy. Con cái có nghĩa vụ phụng dưỡng cha mẹ, nhưng khôngcó nghĩa vụ cho bố mẹ một tỉ để đầu tư. Bà Cảnh, đợi đến khi hai người thật sự không sống nổi nữa, tôi có thể bảoluật sư của tôi mỗi tháng chi cho hai người bảy nghìn tệ tiên sinh hoạt phí, đủ cho hai người dưỡng già.”“Cậu…”Bà Cảnh bị lời nói của Chiến Lệ Xuyên chọc tức đến nỗi không có gì để nói.“Cậu ba, tôi cũng đến đường cùng rồi nên mới đến cầu xin cậu. Nếu cậu đồng ý, thì… thì coi như tôi vay tiền cậu cóđược không? Tôi sẽ viết giấy nợ cho cậu, đến khi tôi dư dả thì nhất định sẽ trả lại.”“Vậy chẳng phải còn quá đáng hơn là 49% cổ phần trên danh nghĩa à? Cầm tiền của người khác để làm áo cưới choông, đợi ông kiếm được tiền rồi thì trả lại tiền cho người ta, còn không tính lãi nữa. Ông như vậy rõ ràng là muốntay không bắt giặc, ngầu thật đấy!” Cảnh Thiên đã bị sự vô sỉ của ông Cảnh thu hút, không khỏi chế nhạo.Sắc mặt ông Cảnh lập tức tối sầm lại, ông ta nghiêm nghị nói: “A Xuyên là người ngoài sao?”“Không phải là người ngoài lẽ nào là người của ông à? Nếu ở thời cổ đại thì chính là nông dân nghèo bán con gái, khó khăn lắm mớitìm được địa chủ bàn được giá tốt, sau đó ông nói với địa chủ là: con gái của tôi đã kết hôn với cậu rồi, sau này tôi chính là bố cậu,cậu đưa tiền của cậu cho tôi, chúng ta không phải là người ngoài.”Ông Cảnh: …“Tôi kết hôn với địa chủ chứ không phải là thằng con trai ngu ngốc của địa chủ đầu. Cho dù thật sự kết hôn với thằng con ngu ngốckia thì địa chủ còn ở trong phòng bệnh VIP kia kìa. Ông nghĩ gì thế hả?”Chiến Lệ Xuyên: … Cảm thấy mình bị xúc phạm rồi.
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỷTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhHợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch… Nụ cười của ông Cảnh cứng lại, nhanh chóng nói rõ ý định hôm nay.“Là thế này, cậu ba, tôi thăm dò được thành phố của chú3ng ta sẽ phát triển một khu vực mới ở phía Tây, rất nhiềuXí nghiệp phần mềm và khoa học công nghệ sẽ rời đến đó, hình thành một1 khu vực hoàn toàn mới. Tôi có cách cóthể mua được mảnh đất đó, nhưng…”Ông Cảnh xoa tay: “Nhưng cậu cũng biết rằng d9oanh nghiệp của tôi mới đi vào quỹ đạo, cho nên không có nhiềutiền.”“Bao nhiêu?” Chiến Lệ Xuyên hỏi.“Một tỉ.3”Câu trả lời của ông Cảnh khiến Cảnh Thiên không khỏi bật cười.Nhìn thấy thái độ của Cảnh Thiên, đừng nói là b8à Cảnh, ngay cả ông Cảnh cũng tức giận. Nhưng trước mặt ChiếnLệ Xuyên, ông ta không dám bộc phát.“Có phải hai người hiểu lầm gì về hợp đồng ban đầu không?”“Không phải, không phải!” Ông Cảnh vội nói: “Tôi rất rõ nội dung của bản hợp đồng lúc ban đầu, cho nên tôi chỉcần cậu ba có thể đầu tư cho tôi một tỉ, tôi sẽ tặng cho cậu 49% cổ phần danh nghĩa, được chứ? Bởi vì tôi có thể đảmbảo rằng hạng mục này nhất định sẽ kiếm ra tiên.”Chiến Lệ Xuyên cười nói: “Không có dự án nào chắc chắn sẽ kiểm tra tiến cả, nếu thật sự là vụ làm ăn nhất định sẽkiểm tra tiền thì sao tôi phải cho ông vay tiền chứ?”Ông Cảnh: …“Tại sao tôi không tự mua lại mảnh đất đó, sau đó xây nhà rồi bản đi? Mà phải đưa tiền cho ông, dùng thân phậncủa ông để đầu tư, cuối cùng chỉ được chia có 49% cổ phần danh nghĩa? Ông Cảnh, tôi là giám đốc điều hành củatập đoàn AUPU, không phải là một chàng trai trẻ mới hơn 20.”Ông Cảnh vô cùng xấu hổ.“Cậu ba, dù sao thì chúng tôi cũng là bố mẹ của Thiên Thiên, một tỉ đối với một doanh nhân bình thường có thể làhơi quá sức, nhưng đối với những đại gia có thể bước vào bảng xếp hạng thế giới như mấy người mà nói chỉ là mộthạt cát trong sa mạc mà thôi.” Bà Cảnh hùng hồn nói.“Tiên tôi kiếm được nên để cho mấy người tiêu à?”“Nhưng chúng tôi là bố mẹ của Thiên Thiên!” Bà Cảnh gân cổ lên nói.“Không ai có thể phủ nhận hai người là bố mẹ của cô ấy. Con cái có nghĩa vụ phụng dưỡng cha mẹ, nhưng khôngcó nghĩa vụ cho bố mẹ một tỉ để đầu tư. Bà Cảnh, đợi đến khi hai người thật sự không sống nổi nữa, tôi có thể bảoluật sư của tôi mỗi tháng chi cho hai người bảy nghìn tệ tiên sinh hoạt phí, đủ cho hai người dưỡng già.”“Cậu…”Bà Cảnh bị lời nói của Chiến Lệ Xuyên chọc tức đến nỗi không có gì để nói.“Cậu ba, tôi cũng đến đường cùng rồi nên mới đến cầu xin cậu. Nếu cậu đồng ý, thì… thì coi như tôi vay tiền cậu cóđược không? Tôi sẽ viết giấy nợ cho cậu, đến khi tôi dư dả thì nhất định sẽ trả lại.”“Vậy chẳng phải còn quá đáng hơn là 49% cổ phần trên danh nghĩa à? Cầm tiền của người khác để làm áo cưới choông, đợi ông kiếm được tiền rồi thì trả lại tiền cho người ta, còn không tính lãi nữa. Ông như vậy rõ ràng là muốntay không bắt giặc, ngầu thật đấy!” Cảnh Thiên đã bị sự vô sỉ của ông Cảnh thu hút, không khỏi chế nhạo.Sắc mặt ông Cảnh lập tức tối sầm lại, ông ta nghiêm nghị nói: “A Xuyên là người ngoài sao?”“Không phải là người ngoài lẽ nào là người của ông à? Nếu ở thời cổ đại thì chính là nông dân nghèo bán con gái, khó khăn lắm mớitìm được địa chủ bàn được giá tốt, sau đó ông nói với địa chủ là: con gái của tôi đã kết hôn với cậu rồi, sau này tôi chính là bố cậu,cậu đưa tiền của cậu cho tôi, chúng ta không phải là người ngoài.”Ông Cảnh: …“Tôi kết hôn với địa chủ chứ không phải là thằng con trai ngu ngốc của địa chủ đầu. Cho dù thật sự kết hôn với thằng con ngu ngốckia thì địa chủ còn ở trong phòng bệnh VIP kia kìa. Ông nghĩ gì thế hả?”Chiến Lệ Xuyên: … Cảm thấy mình bị xúc phạm rồi.
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỷTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhHợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch… Nụ cười của ông Cảnh cứng lại, nhanh chóng nói rõ ý định hôm nay.“Là thế này, cậu ba, tôi thăm dò được thành phố của chú3ng ta sẽ phát triển một khu vực mới ở phía Tây, rất nhiềuXí nghiệp phần mềm và khoa học công nghệ sẽ rời đến đó, hình thành một1 khu vực hoàn toàn mới. Tôi có cách cóthể mua được mảnh đất đó, nhưng…”Ông Cảnh xoa tay: “Nhưng cậu cũng biết rằng d9oanh nghiệp của tôi mới đi vào quỹ đạo, cho nên không có nhiềutiền.”“Bao nhiêu?” Chiến Lệ Xuyên hỏi.“Một tỉ.3”Câu trả lời của ông Cảnh khiến Cảnh Thiên không khỏi bật cười.Nhìn thấy thái độ của Cảnh Thiên, đừng nói là b8à Cảnh, ngay cả ông Cảnh cũng tức giận. Nhưng trước mặt ChiếnLệ Xuyên, ông ta không dám bộc phát.“Có phải hai người hiểu lầm gì về hợp đồng ban đầu không?”“Không phải, không phải!” Ông Cảnh vội nói: “Tôi rất rõ nội dung của bản hợp đồng lúc ban đầu, cho nên tôi chỉcần cậu ba có thể đầu tư cho tôi một tỉ, tôi sẽ tặng cho cậu 49% cổ phần danh nghĩa, được chứ? Bởi vì tôi có thể đảmbảo rằng hạng mục này nhất định sẽ kiếm ra tiên.”Chiến Lệ Xuyên cười nói: “Không có dự án nào chắc chắn sẽ kiểm tra tiến cả, nếu thật sự là vụ làm ăn nhất định sẽkiểm tra tiền thì sao tôi phải cho ông vay tiền chứ?”Ông Cảnh: …“Tại sao tôi không tự mua lại mảnh đất đó, sau đó xây nhà rồi bản đi? Mà phải đưa tiền cho ông, dùng thân phậncủa ông để đầu tư, cuối cùng chỉ được chia có 49% cổ phần danh nghĩa? Ông Cảnh, tôi là giám đốc điều hành củatập đoàn AUPU, không phải là một chàng trai trẻ mới hơn 20.”Ông Cảnh vô cùng xấu hổ.“Cậu ba, dù sao thì chúng tôi cũng là bố mẹ của Thiên Thiên, một tỉ đối với một doanh nhân bình thường có thể làhơi quá sức, nhưng đối với những đại gia có thể bước vào bảng xếp hạng thế giới như mấy người mà nói chỉ là mộthạt cát trong sa mạc mà thôi.” Bà Cảnh hùng hồn nói.“Tiên tôi kiếm được nên để cho mấy người tiêu à?”“Nhưng chúng tôi là bố mẹ của Thiên Thiên!” Bà Cảnh gân cổ lên nói.“Không ai có thể phủ nhận hai người là bố mẹ của cô ấy. Con cái có nghĩa vụ phụng dưỡng cha mẹ, nhưng khôngcó nghĩa vụ cho bố mẹ một tỉ để đầu tư. Bà Cảnh, đợi đến khi hai người thật sự không sống nổi nữa, tôi có thể bảoluật sư của tôi mỗi tháng chi cho hai người bảy nghìn tệ tiên sinh hoạt phí, đủ cho hai người dưỡng già.”“Cậu…”Bà Cảnh bị lời nói của Chiến Lệ Xuyên chọc tức đến nỗi không có gì để nói.“Cậu ba, tôi cũng đến đường cùng rồi nên mới đến cầu xin cậu. Nếu cậu đồng ý, thì… thì coi như tôi vay tiền cậu cóđược không? Tôi sẽ viết giấy nợ cho cậu, đến khi tôi dư dả thì nhất định sẽ trả lại.”“Vậy chẳng phải còn quá đáng hơn là 49% cổ phần trên danh nghĩa à? Cầm tiền của người khác để làm áo cưới choông, đợi ông kiếm được tiền rồi thì trả lại tiền cho người ta, còn không tính lãi nữa. Ông như vậy rõ ràng là muốntay không bắt giặc, ngầu thật đấy!” Cảnh Thiên đã bị sự vô sỉ của ông Cảnh thu hút, không khỏi chế nhạo.Sắc mặt ông Cảnh lập tức tối sầm lại, ông ta nghiêm nghị nói: “A Xuyên là người ngoài sao?”“Không phải là người ngoài lẽ nào là người của ông à? Nếu ở thời cổ đại thì chính là nông dân nghèo bán con gái, khó khăn lắm mớitìm được địa chủ bàn được giá tốt, sau đó ông nói với địa chủ là: con gái của tôi đã kết hôn với cậu rồi, sau này tôi chính là bố cậu,cậu đưa tiền của cậu cho tôi, chúng ta không phải là người ngoài.”Ông Cảnh: …“Tôi kết hôn với địa chủ chứ không phải là thằng con trai ngu ngốc của địa chủ đầu. Cho dù thật sự kết hôn với thằng con ngu ngốckia thì địa chủ còn ở trong phòng bệnh VIP kia kìa. Ông nghĩ gì thế hả?”Chiến Lệ Xuyên: … Cảm thấy mình bị xúc phạm rồi.