Giang Sách đứng dưới tàng cây, nhìn về phía Văn phòng Khoa học công nghệ Tẩm Mộng. "Anh, bọn họ liên thủ tính kế hãm hại em, em không sống nổi nữa rồi." Hai tháng trước, vòng vốn của Khoa học công nghệ Tẩm Mộng gặp sự cố không thể cứu vãn, chủ tịch Giang Mạch mang trên lưng món nợ lớn – 1,2 tỷ, buộc phải thế chấp công ty cho doanh nghiệp Thiên Đỉnh của Hà Diệu Long. "Anh, em xin lỗi, em phải đi trước đây..." Mười hai giờ khuya, Giang Mạch nhảy từ mái nhà xuống, chết tại chỗ. Một người đẹp trai, tài giỏi nổi tiếng trong giới kinh doanh, vậy mà lại từ giã cõi đời như thế. Người nào có đầu óc cũng có thể nhận ra được chắc chắn trong chuyện này có vấn đề, thương trường như chiến trường, Giang Mạch chính là vật hi sinh đáng thương. Giữa con gió se se lạnh, Giang Sách hít sâu một hơi, ngửa đầu nhìn lên trên bầu trời lấp lánh đầy sao. "Mạch, xin lỗi, anh đã về trễ rồi. Em yên tâm, tất cả những người hãm hại em, anh đều sẽ khiến bọn họ phải trả giá, chôn họ chung với em." Năm năm qua, Giang…

Chương 407

Chí Tôn Chiến Thần - Giang SáchTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGiang Sách đứng dưới tàng cây, nhìn về phía Văn phòng Khoa học công nghệ Tẩm Mộng. "Anh, bọn họ liên thủ tính kế hãm hại em, em không sống nổi nữa rồi." Hai tháng trước, vòng vốn của Khoa học công nghệ Tẩm Mộng gặp sự cố không thể cứu vãn, chủ tịch Giang Mạch mang trên lưng món nợ lớn – 1,2 tỷ, buộc phải thế chấp công ty cho doanh nghiệp Thiên Đỉnh của Hà Diệu Long. "Anh, em xin lỗi, em phải đi trước đây..." Mười hai giờ khuya, Giang Mạch nhảy từ mái nhà xuống, chết tại chỗ. Một người đẹp trai, tài giỏi nổi tiếng trong giới kinh doanh, vậy mà lại từ giã cõi đời như thế. Người nào có đầu óc cũng có thể nhận ra được chắc chắn trong chuyện này có vấn đề, thương trường như chiến trường, Giang Mạch chính là vật hi sinh đáng thương. Giữa con gió se se lạnh, Giang Sách hít sâu một hơi, ngửa đầu nhìn lên trên bầu trời lấp lánh đầy sao. "Mạch, xin lỗi, anh đã về trễ rồi. Em yên tâm, tất cả những người hãm hại em, anh đều sẽ khiến bọn họ phải trả giá, chôn họ chung với em." Năm năm qua, Giang…  Quan Chí Toàn gật đầu: “Đúng vậy, đây là việc tốt vì lợi ích của nhân dân, cũng là ý của người đứng đầu thành phố, tôi không thể vì lợi ích cá nhân mà chống đối được, cô nói có đúng không?” Đinh Mộng Nghiên hoàn toàn chết lặng. Thái độ của đối phương quá tốt, hoàn toàn khác xa với những gì đám người Đinh Phong Thành miêu tả! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tuy rằng tình huống vẫn chưa rõ ràng, nhưng có một điều chắc chắn, đó là Quan Chí Toàn thực sự muốn ký tên, đồng ý cải tạo. Đinh Mộng Nghiên mở bản đề xuất dự án trước mặt ông ta, cuối cùng khẽ nói: “Ông Quan, tôi nghĩ ông nên đọc qua đi ạ, nếu cải tạo khu vực này thì trong tương lai nó sẽ được xây dựng thành khu quy hoạch nghĩa trang, ông không ngại sao?” Trong mắt Quan Chí Toàn hiện lên một tia kỳ quái, nhưng ông ta nhanh chóng đè nén lại. Loại người như thế đã biết kiềm chế được cảm xúc của mình, hỉ nộ ái ố đều không để lộ ra. Ông ta híp mắt cười: “Không sao, cải tạo như thế nào, chỉ cần nhà họ Đinh quyết định là được rồi. Tôi là dân thường, cũng không quản nhiều như vậy.” Nhấc bút lên, ông ta nhanh chóng ký tên rẹt rẹt. Cuối cùng Quan Chí Toàn cố ý vô tình hỏi: “Cô Đinh, có phải nhà họ Đinh cô rất thân thiết với tổng phụ trách không?” Đinh Mộng Nghiên sững sờ. Dựa vào đâu mà nói như vậy? Nếu nhà họ Đinh có quan hệ với tầng lớp người như vậy thì hiện giờ dòng họ nhà cô có còn là dòng họ hạng hai này hay không? Cô ngượng ngùng lắc đầu: “Ông Quan, ông nói đùa rồi, nhà họ Đinh của chúng tôi sao có thể với tới người như tổng phụ trách chứ?” “Ông Quan, sao ông lại hỏi như vậy?” “À, không có gì, chỉ là thuận miệng hỏi thôi.” Quan Chí Toàn vẫn bình tĩnh không biểu lộ cảm xúc, cung kính tiền Đinh Mộng Nghiên đi ra ngoài. Ngay khi Đinh Mộng Nghiên bước ra khỏi sân, quản gia của tòa nhà số 27 bên cạnh đã đợi sẵn ở cửa và tươi cười chào đón cô. “Cô Đinh, cô có rảnh đến nhà ông chủ của chúng tôi ngồi một lát không?” “Ha?” “Là như vậy, ông chủ của nhà chúng tôi cũng muốn ký tên lên bản đề xuất.” Đinh Mộng Nghiên vui mừng khôn xiết, chuyện này cầu còn không được, vì lẽ gì lại từ chối chứ? Cô lập tức đi theo quản gia đến tòa nhà số 27, quy trình lần này cũng gần giống như lúc trước, đổi phương ký tên vào bản đề xuất cực kỳ thuận lợi. Cô còn chưa kịp nghỉ ngơi thì quản gia của các gia đình khác đã đến. Sáng nay Đinh Mộng Nghiên rất bận rộn, đi từng nhà để đối phương ký tên, tổng cộng có ba mươi hộ gia đình, tất cả đều không có ngoại lệ, toàn bộ đều ký tên vào bản đề xuất dự án. Thật sự rất kì lạ. Giống như họ đã đồng ý ký tên cùng nhau, tất cả đều đang ở nhà đợi, không ai trong số họ đi ra ngoài cả. Càng đáng sợ hơn nữa là trước đây họ có thái độ hằn học, có đánh chết cũng không chịu ký tên. Hôm nay tất cả đều tươi cười, tranh nhau ký. Thái độ trước sau hoàn toàn khác nhau! Mặc dù không thể hiểu rõ được tình hình nhưng tóm lại kết quả rất tốt, tất cả ba mươi hộ gia đình đã ký tên, có nghĩa là tiểu khu Đế Hào sẽ được phá dỡ và cải tạo lại! Với sự phấn khích, Đinh Mộng Nghiên lái xe trở lại công ty chính và đến phòng họp. Vào lúc này, Đinh Trọng, Đinh Phong Thành, Đinh Tử Ngọc và các giám đốc điều hành cấp cao của công ty đang ngồi xung quanh, chờ đợi kết quả của Đinh Mộng Nghiên. Tất nhiên, bọn họ không hề mong chờ kết quả chiến thắng của Đinh Mộng Nghiên, bởi họ biết rất rõ rằng với khả năng của cô thì khó có thể làm được. Những gì họ chờ đợi là Đinh Mộng Nghiên mặt xám mày tro bị đuổi về. Đinh Trọng đã nghĩ sẵn những lời định nói, làm thế nào để lấy lại cổ phần của Đinh Mộng Nghiên về, ông ta đã tính toán cả rồi. 

 

Quan Chí Toàn gật đầu: “Đúng vậy, đây là việc tốt vì lợi ích của nhân dân, cũng là ý của người đứng đầu thành phố, tôi không thể vì lợi ích cá nhân mà chống đối được, cô nói có đúng không?” 

Đinh Mộng Nghiên hoàn toàn chết lặng. 

Thái độ của đối phương quá tốt, hoàn toàn khác xa với những gì đám người Đinh Phong 

Thành miêu tả! 

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? 

Tuy rằng tình huống vẫn chưa rõ ràng, nhưng có một điều chắc chắn, đó là Quan Chí Toàn thực sự muốn ký tên, đồng ý cải tạo. 

Đinh Mộng Nghiên mở bản đề xuất dự án trước mặt ông ta, cuối cùng khẽ nói: “Ông Quan, tôi nghĩ ông nên đọc qua đi ạ, nếu cải tạo khu vực này thì trong tương lai nó sẽ được xây dựng thành khu quy hoạch nghĩa trang, ông không ngại sao?” 

Trong mắt Quan Chí Toàn hiện lên một tia kỳ quái, nhưng ông ta nhanh chóng đè nén lại. 

Loại người như thế đã biết kiềm chế được cảm xúc của mình, hỉ nộ ái ố đều không để lộ ra. 

Ông ta híp mắt cười: “Không sao, cải tạo như thế nào, chỉ cần nhà họ Đinh quyết định là 

được rồi. Tôi là dân thường, cũng không quản nhiều như vậy.” 

Nhấc bút lên, ông ta nhanh chóng ký tên rẹt rẹt. 

Cuối cùng Quan Chí Toàn cố ý vô tình hỏi: “Cô Đinh, có phải nhà họ Đinh cô rất thân thiết với tổng phụ trách không?” 

Đinh Mộng Nghiên sững sờ. 

Dựa vào đâu mà nói như vậy? 

Nếu nhà họ Đinh có quan hệ với tầng lớp người như vậy thì hiện giờ dòng họ nhà cô có còn là dòng họ hạng hai này hay không? 

Cô ngượng ngùng lắc đầu: “Ông Quan, ông nói đùa rồi, nhà họ Đinh của chúng tôi sao có thể với tới người như tổng phụ trách chứ?” 

“Ông Quan, sao ông lại hỏi như vậy?” 

“À, không có gì, chỉ là thuận miệng hỏi thôi.” 

Quan Chí Toàn vẫn bình tĩnh không biểu lộ cảm xúc, cung kính tiền Đinh Mộng Nghiên đi ra 

ngoài. 

Ngay khi Đinh Mộng Nghiên bước ra khỏi sân, quản gia của tòa nhà số 27 bên cạnh đã đợi sẵn ở cửa và tươi cười chào đón cô. 

“Cô Đinh, cô có rảnh đến nhà ông chủ của chúng tôi ngồi một lát không?” 

“Ha?” 

“Là như vậy, ông chủ của nhà chúng tôi cũng muốn ký tên lên bản đề xuất.” 

Đinh Mộng Nghiên vui mừng khôn xiết, chuyện này cầu còn không được, vì lẽ gì lại từ chối 

chứ? 

Cô lập tức đi theo quản gia đến tòa nhà số 27, quy trình lần này cũng gần giống như lúc trước, đổi phương ký tên vào bản đề xuất cực kỳ thuận lợi. 

Cô còn chưa kịp nghỉ ngơi thì quản gia của các gia đình khác đã đến. 

Sáng nay Đinh Mộng Nghiên rất bận rộn, đi từng nhà để đối phương ký tên, tổng cộng có ba mươi hộ gia đình, tất cả đều không có ngoại lệ, toàn bộ đều ký tên vào bản đề xuất dự án. 

Thật sự rất kì lạ. 

Giống như họ đã đồng ý ký tên cùng nhau, tất cả đều đang ở nhà đợi, không ai trong số họ đi ra ngoài cả. 

Càng đáng sợ hơn nữa là trước đây họ có thái độ hằn học, có đánh chết cũng không chịu ký tên. 

Hôm nay tất cả đều tươi cười, tranh nhau ký. 

Thái độ trước sau hoàn toàn khác nhau! 

Mặc dù không thể hiểu rõ được tình hình nhưng tóm lại kết quả rất tốt, tất cả ba mươi hộ gia đình đã ký tên, có nghĩa là tiểu khu Đế Hào sẽ được phá dỡ và cải tạo lại! 

Với sự phấn khích, Đinh Mộng Nghiên lái xe trở lại công ty chính và đến phòng họp. 

Vào lúc này, Đinh Trọng, Đinh Phong Thành, Đinh Tử Ngọc và các giám đốc điều hành cấp cao của công ty đang ngồi xung quanh, chờ đợi kết quả của Đinh Mộng Nghiên. 

Tất nhiên, bọn họ không hề mong chờ kết quả chiến thắng của Đinh Mộng Nghiên, bởi họ biết rất rõ rằng với khả năng của cô thì khó có thể làm được. 

Những gì họ chờ đợi là Đinh Mộng Nghiên mặt xám mày tro bị đuổi về. 

Đinh Trọng đã nghĩ sẵn những lời định nói, làm thế nào để lấy lại cổ phần của Đinh Mộng Nghiên về, ông ta đã tính toán cả rồi. 

Chí Tôn Chiến Thần - Giang SáchTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGiang Sách đứng dưới tàng cây, nhìn về phía Văn phòng Khoa học công nghệ Tẩm Mộng. "Anh, bọn họ liên thủ tính kế hãm hại em, em không sống nổi nữa rồi." Hai tháng trước, vòng vốn của Khoa học công nghệ Tẩm Mộng gặp sự cố không thể cứu vãn, chủ tịch Giang Mạch mang trên lưng món nợ lớn – 1,2 tỷ, buộc phải thế chấp công ty cho doanh nghiệp Thiên Đỉnh của Hà Diệu Long. "Anh, em xin lỗi, em phải đi trước đây..." Mười hai giờ khuya, Giang Mạch nhảy từ mái nhà xuống, chết tại chỗ. Một người đẹp trai, tài giỏi nổi tiếng trong giới kinh doanh, vậy mà lại từ giã cõi đời như thế. Người nào có đầu óc cũng có thể nhận ra được chắc chắn trong chuyện này có vấn đề, thương trường như chiến trường, Giang Mạch chính là vật hi sinh đáng thương. Giữa con gió se se lạnh, Giang Sách hít sâu một hơi, ngửa đầu nhìn lên trên bầu trời lấp lánh đầy sao. "Mạch, xin lỗi, anh đã về trễ rồi. Em yên tâm, tất cả những người hãm hại em, anh đều sẽ khiến bọn họ phải trả giá, chôn họ chung với em." Năm năm qua, Giang…  Quan Chí Toàn gật đầu: “Đúng vậy, đây là việc tốt vì lợi ích của nhân dân, cũng là ý của người đứng đầu thành phố, tôi không thể vì lợi ích cá nhân mà chống đối được, cô nói có đúng không?” Đinh Mộng Nghiên hoàn toàn chết lặng. Thái độ của đối phương quá tốt, hoàn toàn khác xa với những gì đám người Đinh Phong Thành miêu tả! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tuy rằng tình huống vẫn chưa rõ ràng, nhưng có một điều chắc chắn, đó là Quan Chí Toàn thực sự muốn ký tên, đồng ý cải tạo. Đinh Mộng Nghiên mở bản đề xuất dự án trước mặt ông ta, cuối cùng khẽ nói: “Ông Quan, tôi nghĩ ông nên đọc qua đi ạ, nếu cải tạo khu vực này thì trong tương lai nó sẽ được xây dựng thành khu quy hoạch nghĩa trang, ông không ngại sao?” Trong mắt Quan Chí Toàn hiện lên một tia kỳ quái, nhưng ông ta nhanh chóng đè nén lại. Loại người như thế đã biết kiềm chế được cảm xúc của mình, hỉ nộ ái ố đều không để lộ ra. Ông ta híp mắt cười: “Không sao, cải tạo như thế nào, chỉ cần nhà họ Đinh quyết định là được rồi. Tôi là dân thường, cũng không quản nhiều như vậy.” Nhấc bút lên, ông ta nhanh chóng ký tên rẹt rẹt. Cuối cùng Quan Chí Toàn cố ý vô tình hỏi: “Cô Đinh, có phải nhà họ Đinh cô rất thân thiết với tổng phụ trách không?” Đinh Mộng Nghiên sững sờ. Dựa vào đâu mà nói như vậy? Nếu nhà họ Đinh có quan hệ với tầng lớp người như vậy thì hiện giờ dòng họ nhà cô có còn là dòng họ hạng hai này hay không? Cô ngượng ngùng lắc đầu: “Ông Quan, ông nói đùa rồi, nhà họ Đinh của chúng tôi sao có thể với tới người như tổng phụ trách chứ?” “Ông Quan, sao ông lại hỏi như vậy?” “À, không có gì, chỉ là thuận miệng hỏi thôi.” Quan Chí Toàn vẫn bình tĩnh không biểu lộ cảm xúc, cung kính tiền Đinh Mộng Nghiên đi ra ngoài. Ngay khi Đinh Mộng Nghiên bước ra khỏi sân, quản gia của tòa nhà số 27 bên cạnh đã đợi sẵn ở cửa và tươi cười chào đón cô. “Cô Đinh, cô có rảnh đến nhà ông chủ của chúng tôi ngồi một lát không?” “Ha?” “Là như vậy, ông chủ của nhà chúng tôi cũng muốn ký tên lên bản đề xuất.” Đinh Mộng Nghiên vui mừng khôn xiết, chuyện này cầu còn không được, vì lẽ gì lại từ chối chứ? Cô lập tức đi theo quản gia đến tòa nhà số 27, quy trình lần này cũng gần giống như lúc trước, đổi phương ký tên vào bản đề xuất cực kỳ thuận lợi. Cô còn chưa kịp nghỉ ngơi thì quản gia của các gia đình khác đã đến. Sáng nay Đinh Mộng Nghiên rất bận rộn, đi từng nhà để đối phương ký tên, tổng cộng có ba mươi hộ gia đình, tất cả đều không có ngoại lệ, toàn bộ đều ký tên vào bản đề xuất dự án. Thật sự rất kì lạ. Giống như họ đã đồng ý ký tên cùng nhau, tất cả đều đang ở nhà đợi, không ai trong số họ đi ra ngoài cả. Càng đáng sợ hơn nữa là trước đây họ có thái độ hằn học, có đánh chết cũng không chịu ký tên. Hôm nay tất cả đều tươi cười, tranh nhau ký. Thái độ trước sau hoàn toàn khác nhau! Mặc dù không thể hiểu rõ được tình hình nhưng tóm lại kết quả rất tốt, tất cả ba mươi hộ gia đình đã ký tên, có nghĩa là tiểu khu Đế Hào sẽ được phá dỡ và cải tạo lại! Với sự phấn khích, Đinh Mộng Nghiên lái xe trở lại công ty chính và đến phòng họp. Vào lúc này, Đinh Trọng, Đinh Phong Thành, Đinh Tử Ngọc và các giám đốc điều hành cấp cao của công ty đang ngồi xung quanh, chờ đợi kết quả của Đinh Mộng Nghiên. Tất nhiên, bọn họ không hề mong chờ kết quả chiến thắng của Đinh Mộng Nghiên, bởi họ biết rất rõ rằng với khả năng của cô thì khó có thể làm được. Những gì họ chờ đợi là Đinh Mộng Nghiên mặt xám mày tro bị đuổi về. Đinh Trọng đã nghĩ sẵn những lời định nói, làm thế nào để lấy lại cổ phần của Đinh Mộng Nghiên về, ông ta đã tính toán cả rồi. 

Chương 407