Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch…
Chương 444
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỷTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhHợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch… Anh ta quay về muốn sám hối với cô, nói với cô rằng, thật ra sau này anh ta đối xử với cô rất điên cuồng như vậy làvì anh ta cũng bị bệnh giống n3hư cô. Hiện tại anh ta gần như đã khỏi bệnh rồi, sau này anh ta nhất định sẽ tiếp tụccưng chiều cô, tuyệt đối sẽ không hung dữ với cô nữa.Anh ta hy vọng rằng cô vẫn có thể tươi cười gọi anh ta là anh Tranh như trước đây.Nhưng khi anh ta quay lại, những gì anh ta nhìn thấ9y lại là thi thể lạnh lẽo của cô.Nhìn chằm chằm ánh mắt đầy khiêu khích và sáng ngời của Saka, đây là thứ đã rất lâu rồi anh ta không nh3ìn thấy.Kể từ khi bị bệnh, cô dần dần không còn hứng thú với bất kỳ thứ gì khác nữa, bao gồm cả anh ta.Dù anh ta có kích thích 8cô như thế nào, cô cũng chỉ lạnh nhạt nhìn mình.Yết hậu Đỗ Ngôn Tranh khẽ động đậy, lúc trước anh ta đã dùng sai cách để yêu thương. Sau này… sẽ tuyệt đốikhông như vậy nữa.Đỗ Ngôn Tranh đang định lên tiếng thì điện thoại bên cạnh đột nhiên đổ chuông.“Alo, ai vậy?”Giọng của một người già truyền đến qua điện thoại. Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Đỗ Ngôn Tranh cau màynhìn Chiến Lệ Xuyên với vẻ mặt không thể tin được.“Ông Đỗ, cháu là Chiến Lệ Xuyên của nhà họ Chiến.”“Hóa ra là A Xuyên à! Chào cháu, chào cháu. Ông nghe nói ông nội cháu bị tai nạn xe, hôm nay còn bảo NgônTranh thay mặt ông đến thăm ông cháu, thằng bé đến chưa?” “Vâng, anh ta đến rồi ạ.”“Chiến Lệ Xuyên, anh dám!” Đế Vân Hi nhìn pha xử lý này của Chiến Lệ Xuyên, kinh ngạc đến mức khóe môi giậtgiật.Đã bao nhiêu tuổi rồi hả, chỉ là ghen tuông thôi mà, lại còn phải mách phụ huynh!May là Cảnh Thiên là em gái thân yêu của anh ta, không thì anh ta bị mách lẻo như vậy, bố mẹ anh ta còn tưởnganh ta muốn làm người thứ ba, không đánh gãy chân anh ta mới lạ.“Ha ha ha, đến rồi thì tốt! Ông nội cháu không có gì đáng ngại nữa chứ?”“Vâng, đã không còn gì đáng ngại nữa rồi ạ. Cảm ơn ông đã bảo anh Đỗ đến thăm ông nội cháu, nghe nói khoảngthời gian trước ông đột nhiên bị tràn khí phổi, không biết dạo gần đây thế nào rồi?”Chiến Lệ Xuyên vừa nói chuyện vừa nhìn Đỗ Ngôn Tranh mà mặt không đổi sắc, trên môi chỉ bật ra hai chữ “mợba”.Mặt Đỗ Ngôn Tranh đã bị cái tên hèn hạ này chọc cho co giật rồi.Đây là cô gái của anh ta, dựa vào cái gì mà bảo anh ta gọi là mợ ba chứ?Con người của Đỗ Ngôn Tranh dần nhuộm một màu tăm tối.Chiến Lệ Xuyên không để ý đến sự đe dọa của Đỗ Ngôn Tranh, tiếp tục nở nụ cười nghe ông cụ Đỗ ở đầu dây bên kia nói chuyện.“Đã tốt hơn nhiều rồi, hôm qua đã có thể đi lại được. Người già ấy à, kiểu gì cũng sẽ có bệnh này bệnh kia thôi. Nhưng may mà ônggià này may mắn, gặp được nữ thần y trẻ tuổi cứu mạng, không thì sợ là cái mạng già này đã mất ở trong phòng khám Đông y kiarồi.” Chiến Lệ Xuyên cười trầm thấp, nhìn cô gái đang ngồi trên người mình, dựa sát vào mình rồi nói: “Ông Đỗ khen cô là thần yđấy.”Cảnh Thiên cũng biết Chiến Lệ Xuyên muốn làm gì, về chuyện Đỗ Ngôn Tranh, cô và Chiến Lệ Xuyên đã thành liên minh từ lâu rồi.Nên cô cười xảo quyệt, nói…
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỷTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhHợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch… Anh ta quay về muốn sám hối với cô, nói với cô rằng, thật ra sau này anh ta đối xử với cô rất điên cuồng như vậy làvì anh ta cũng bị bệnh giống n3hư cô. Hiện tại anh ta gần như đã khỏi bệnh rồi, sau này anh ta nhất định sẽ tiếp tụccưng chiều cô, tuyệt đối sẽ không hung dữ với cô nữa.Anh ta hy vọng rằng cô vẫn có thể tươi cười gọi anh ta là anh Tranh như trước đây.Nhưng khi anh ta quay lại, những gì anh ta nhìn thấ9y lại là thi thể lạnh lẽo của cô.Nhìn chằm chằm ánh mắt đầy khiêu khích và sáng ngời của Saka, đây là thứ đã rất lâu rồi anh ta không nh3ìn thấy.Kể từ khi bị bệnh, cô dần dần không còn hứng thú với bất kỳ thứ gì khác nữa, bao gồm cả anh ta.Dù anh ta có kích thích 8cô như thế nào, cô cũng chỉ lạnh nhạt nhìn mình.Yết hậu Đỗ Ngôn Tranh khẽ động đậy, lúc trước anh ta đã dùng sai cách để yêu thương. Sau này… sẽ tuyệt đốikhông như vậy nữa.Đỗ Ngôn Tranh đang định lên tiếng thì điện thoại bên cạnh đột nhiên đổ chuông.“Alo, ai vậy?”Giọng của một người già truyền đến qua điện thoại. Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Đỗ Ngôn Tranh cau màynhìn Chiến Lệ Xuyên với vẻ mặt không thể tin được.“Ông Đỗ, cháu là Chiến Lệ Xuyên của nhà họ Chiến.”“Hóa ra là A Xuyên à! Chào cháu, chào cháu. Ông nghe nói ông nội cháu bị tai nạn xe, hôm nay còn bảo NgônTranh thay mặt ông đến thăm ông cháu, thằng bé đến chưa?” “Vâng, anh ta đến rồi ạ.”“Chiến Lệ Xuyên, anh dám!” Đế Vân Hi nhìn pha xử lý này của Chiến Lệ Xuyên, kinh ngạc đến mức khóe môi giậtgiật.Đã bao nhiêu tuổi rồi hả, chỉ là ghen tuông thôi mà, lại còn phải mách phụ huynh!May là Cảnh Thiên là em gái thân yêu của anh ta, không thì anh ta bị mách lẻo như vậy, bố mẹ anh ta còn tưởnganh ta muốn làm người thứ ba, không đánh gãy chân anh ta mới lạ.“Ha ha ha, đến rồi thì tốt! Ông nội cháu không có gì đáng ngại nữa chứ?”“Vâng, đã không còn gì đáng ngại nữa rồi ạ. Cảm ơn ông đã bảo anh Đỗ đến thăm ông nội cháu, nghe nói khoảngthời gian trước ông đột nhiên bị tràn khí phổi, không biết dạo gần đây thế nào rồi?”Chiến Lệ Xuyên vừa nói chuyện vừa nhìn Đỗ Ngôn Tranh mà mặt không đổi sắc, trên môi chỉ bật ra hai chữ “mợba”.Mặt Đỗ Ngôn Tranh đã bị cái tên hèn hạ này chọc cho co giật rồi.Đây là cô gái của anh ta, dựa vào cái gì mà bảo anh ta gọi là mợ ba chứ?Con người của Đỗ Ngôn Tranh dần nhuộm một màu tăm tối.Chiến Lệ Xuyên không để ý đến sự đe dọa của Đỗ Ngôn Tranh, tiếp tục nở nụ cười nghe ông cụ Đỗ ở đầu dây bên kia nói chuyện.“Đã tốt hơn nhiều rồi, hôm qua đã có thể đi lại được. Người già ấy à, kiểu gì cũng sẽ có bệnh này bệnh kia thôi. Nhưng may mà ônggià này may mắn, gặp được nữ thần y trẻ tuổi cứu mạng, không thì sợ là cái mạng già này đã mất ở trong phòng khám Đông y kiarồi.” Chiến Lệ Xuyên cười trầm thấp, nhìn cô gái đang ngồi trên người mình, dựa sát vào mình rồi nói: “Ông Đỗ khen cô là thần yđấy.”Cảnh Thiên cũng biết Chiến Lệ Xuyên muốn làm gì, về chuyện Đỗ Ngôn Tranh, cô và Chiến Lệ Xuyên đã thành liên minh từ lâu rồi.Nên cô cười xảo quyệt, nói…
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỷTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhHợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch… Anh ta quay về muốn sám hối với cô, nói với cô rằng, thật ra sau này anh ta đối xử với cô rất điên cuồng như vậy làvì anh ta cũng bị bệnh giống n3hư cô. Hiện tại anh ta gần như đã khỏi bệnh rồi, sau này anh ta nhất định sẽ tiếp tụccưng chiều cô, tuyệt đối sẽ không hung dữ với cô nữa.Anh ta hy vọng rằng cô vẫn có thể tươi cười gọi anh ta là anh Tranh như trước đây.Nhưng khi anh ta quay lại, những gì anh ta nhìn thấ9y lại là thi thể lạnh lẽo của cô.Nhìn chằm chằm ánh mắt đầy khiêu khích và sáng ngời của Saka, đây là thứ đã rất lâu rồi anh ta không nh3ìn thấy.Kể từ khi bị bệnh, cô dần dần không còn hứng thú với bất kỳ thứ gì khác nữa, bao gồm cả anh ta.Dù anh ta có kích thích 8cô như thế nào, cô cũng chỉ lạnh nhạt nhìn mình.Yết hậu Đỗ Ngôn Tranh khẽ động đậy, lúc trước anh ta đã dùng sai cách để yêu thương. Sau này… sẽ tuyệt đốikhông như vậy nữa.Đỗ Ngôn Tranh đang định lên tiếng thì điện thoại bên cạnh đột nhiên đổ chuông.“Alo, ai vậy?”Giọng của một người già truyền đến qua điện thoại. Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Đỗ Ngôn Tranh cau màynhìn Chiến Lệ Xuyên với vẻ mặt không thể tin được.“Ông Đỗ, cháu là Chiến Lệ Xuyên của nhà họ Chiến.”“Hóa ra là A Xuyên à! Chào cháu, chào cháu. Ông nghe nói ông nội cháu bị tai nạn xe, hôm nay còn bảo NgônTranh thay mặt ông đến thăm ông cháu, thằng bé đến chưa?” “Vâng, anh ta đến rồi ạ.”“Chiến Lệ Xuyên, anh dám!” Đế Vân Hi nhìn pha xử lý này của Chiến Lệ Xuyên, kinh ngạc đến mức khóe môi giậtgiật.Đã bao nhiêu tuổi rồi hả, chỉ là ghen tuông thôi mà, lại còn phải mách phụ huynh!May là Cảnh Thiên là em gái thân yêu của anh ta, không thì anh ta bị mách lẻo như vậy, bố mẹ anh ta còn tưởnganh ta muốn làm người thứ ba, không đánh gãy chân anh ta mới lạ.“Ha ha ha, đến rồi thì tốt! Ông nội cháu không có gì đáng ngại nữa chứ?”“Vâng, đã không còn gì đáng ngại nữa rồi ạ. Cảm ơn ông đã bảo anh Đỗ đến thăm ông nội cháu, nghe nói khoảngthời gian trước ông đột nhiên bị tràn khí phổi, không biết dạo gần đây thế nào rồi?”Chiến Lệ Xuyên vừa nói chuyện vừa nhìn Đỗ Ngôn Tranh mà mặt không đổi sắc, trên môi chỉ bật ra hai chữ “mợba”.Mặt Đỗ Ngôn Tranh đã bị cái tên hèn hạ này chọc cho co giật rồi.Đây là cô gái của anh ta, dựa vào cái gì mà bảo anh ta gọi là mợ ba chứ?Con người của Đỗ Ngôn Tranh dần nhuộm một màu tăm tối.Chiến Lệ Xuyên không để ý đến sự đe dọa của Đỗ Ngôn Tranh, tiếp tục nở nụ cười nghe ông cụ Đỗ ở đầu dây bên kia nói chuyện.“Đã tốt hơn nhiều rồi, hôm qua đã có thể đi lại được. Người già ấy à, kiểu gì cũng sẽ có bệnh này bệnh kia thôi. Nhưng may mà ônggià này may mắn, gặp được nữ thần y trẻ tuổi cứu mạng, không thì sợ là cái mạng già này đã mất ở trong phòng khám Đông y kiarồi.” Chiến Lệ Xuyên cười trầm thấp, nhìn cô gái đang ngồi trên người mình, dựa sát vào mình rồi nói: “Ông Đỗ khen cô là thần yđấy.”Cảnh Thiên cũng biết Chiến Lệ Xuyên muốn làm gì, về chuyện Đỗ Ngôn Tranh, cô và Chiến Lệ Xuyên đã thành liên minh từ lâu rồi.Nên cô cười xảo quyệt, nói…