Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch…
Chương 455
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỷTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhHợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch… Bà Cảnh mới nói một câu mà đã bị đánh đến ngây người rồi. Bà ta không khóc, chỉ cảm thấy ù tai thôi.Mặc dù ông Cảnh định bảo vệ3 bà Cảnh nhưng cái người không ra tay kia đã một mình cần tất cả bọn họ, ngăn bọnhọ ở vòng ngoài, ai mà dám tiến lên phía trước giúp đ1ỡ bà Cảnh thì sẽ có cái kết giống như nhân viên cường trángnhất công ty Cảnh Nhân vậy.Người ta chỉ cần vung tay thôi, anh ta 9liền ngã ra đất bất tỉnh nhân sự.Cảnh Lạc sợ đến mức trốn ở một nơi rất xa sau lưng những người khác. Ngay sau khi giọng nói c3ủa Tạ ThanhNghiên vang lên, đột nhiên rất nhiều nhân viên an ninh xuất hiện trên tầng hai. Khi Cảnh Học An nhìn rõ thứ ở thắtlưng của8 những người này thì sợ đến mức sắc mặt thay đổi.“Lau! Lau! Mau lau đi!”Ông Cảnh vội vàng tiến lên phía trước để giúp bà Cảnh bịt mũi.“Giấy, mang giấy tới đây!”Giọng ông Cảnh run lên vì sợ.Ông ta không biết đám người này là ai, nhưng những người có thể có những vũ khí như vậy tại nước Z chắc chắn làở tầng lớp cao hơn ông ta rất nhiều lần, cho dù là ngước nhìn cũng không tới được.“Ngại… ngại quá, đã làm phiền rồi.”Trán ông Cảnh đổ đầy mồ hôi.Ông ta cảm thấy đám người này của mình chính là đàn cừu xông là lãnh địa của vua sư tử, vốn dĩ con sư tử đangngủ, hoàn toàn không muốn ăn bọn họ, nhưng bọn họ lại tự xông vào để bị ăn.Thấy đối phương không nói gì, ông Cảnh vội nói: “Vợ tôi không hiểu biết, mong ông và bà chủ đại nhân đại lượngđừng so đo với chúng tôi. Hôm nay là chúng tôi sai, xin lỗi ông lần nữa. Nếu ông không còn chuyện gì khác thì… thìchúng tôi xin đi trước. Đã làm… làm phiền rồi.”Đôi mắt của Để Tịnh Hiền luôn nhìn về phía Cảnh Học An, trong khi mắt của Tạ Thanh Nghiên hướng về phía bàCảnh – Trình Thục Ngọc.Thấy hai người này không nói lời nào, ông bà Cảnh nhanh chóng dẫn nhân viên của công ty Cảnh Nhân rời đi.Khi đến thì hùng dũng oai vệ, khí thế bừng bừng, khi đi lại như chim cút dầm mưa bão, người nào người nấy runrẩy, còn có một người vẫn đang hôn mê, được hai người khác khiêng đi.Tuy nhiên, khi đám người bước đến cửa trong bầu không khí kỳ lạ., hai nhân viên bảo vệ mặc vest giống như hai vị thần giữ cửakhông thể vượt qua được đồng loạt dịch vào giữa một bước, vừa hay chặn kín cửa.Cành Lạc là người đi đầu tiên, sau khi thấy tình hình này, cô ta sợ hãi hét lên, xe lăn nhanh chóng lùi lại và đâm vào mấy nhân viêncủa công ty Cảnh Nhân.“Thưa… ông, ông như vậy là có ý gì? Là có chỉ giáo nào khácsao?”Lúc này Để Tịnh Hiên mới nhìn về phía Cành Học An, nói một câu nhẹ nhàng lịch sự lại như không lịch sự. “Ông dẫn người xôngvào nhà tôi, vợ ông còn la lối vợ tôi, mắng xong rồi muốn đi à?”
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỷTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhHợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch… Bà Cảnh mới nói một câu mà đã bị đánh đến ngây người rồi. Bà ta không khóc, chỉ cảm thấy ù tai thôi.Mặc dù ông Cảnh định bảo vệ3 bà Cảnh nhưng cái người không ra tay kia đã một mình cần tất cả bọn họ, ngăn bọnhọ ở vòng ngoài, ai mà dám tiến lên phía trước giúp đ1ỡ bà Cảnh thì sẽ có cái kết giống như nhân viên cường trángnhất công ty Cảnh Nhân vậy.Người ta chỉ cần vung tay thôi, anh ta 9liền ngã ra đất bất tỉnh nhân sự.Cảnh Lạc sợ đến mức trốn ở một nơi rất xa sau lưng những người khác. Ngay sau khi giọng nói c3ủa Tạ ThanhNghiên vang lên, đột nhiên rất nhiều nhân viên an ninh xuất hiện trên tầng hai. Khi Cảnh Học An nhìn rõ thứ ở thắtlưng của8 những người này thì sợ đến mức sắc mặt thay đổi.“Lau! Lau! Mau lau đi!”Ông Cảnh vội vàng tiến lên phía trước để giúp bà Cảnh bịt mũi.“Giấy, mang giấy tới đây!”Giọng ông Cảnh run lên vì sợ.Ông ta không biết đám người này là ai, nhưng những người có thể có những vũ khí như vậy tại nước Z chắc chắn làở tầng lớp cao hơn ông ta rất nhiều lần, cho dù là ngước nhìn cũng không tới được.“Ngại… ngại quá, đã làm phiền rồi.”Trán ông Cảnh đổ đầy mồ hôi.Ông ta cảm thấy đám người này của mình chính là đàn cừu xông là lãnh địa của vua sư tử, vốn dĩ con sư tử đangngủ, hoàn toàn không muốn ăn bọn họ, nhưng bọn họ lại tự xông vào để bị ăn.Thấy đối phương không nói gì, ông Cảnh vội nói: “Vợ tôi không hiểu biết, mong ông và bà chủ đại nhân đại lượngđừng so đo với chúng tôi. Hôm nay là chúng tôi sai, xin lỗi ông lần nữa. Nếu ông không còn chuyện gì khác thì… thìchúng tôi xin đi trước. Đã làm… làm phiền rồi.”Đôi mắt của Để Tịnh Hiền luôn nhìn về phía Cảnh Học An, trong khi mắt của Tạ Thanh Nghiên hướng về phía bàCảnh – Trình Thục Ngọc.Thấy hai người này không nói lời nào, ông bà Cảnh nhanh chóng dẫn nhân viên của công ty Cảnh Nhân rời đi.Khi đến thì hùng dũng oai vệ, khí thế bừng bừng, khi đi lại như chim cút dầm mưa bão, người nào người nấy runrẩy, còn có một người vẫn đang hôn mê, được hai người khác khiêng đi.Tuy nhiên, khi đám người bước đến cửa trong bầu không khí kỳ lạ., hai nhân viên bảo vệ mặc vest giống như hai vị thần giữ cửakhông thể vượt qua được đồng loạt dịch vào giữa một bước, vừa hay chặn kín cửa.Cành Lạc là người đi đầu tiên, sau khi thấy tình hình này, cô ta sợ hãi hét lên, xe lăn nhanh chóng lùi lại và đâm vào mấy nhân viêncủa công ty Cảnh Nhân.“Thưa… ông, ông như vậy là có ý gì? Là có chỉ giáo nào khácsao?”Lúc này Để Tịnh Hiên mới nhìn về phía Cành Học An, nói một câu nhẹ nhàng lịch sự lại như không lịch sự. “Ông dẫn người xôngvào nhà tôi, vợ ông còn la lối vợ tôi, mắng xong rồi muốn đi à?”
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỷTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhHợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như đàn gảy tai trâu. Còn cô gái trên giường bệnh lại đang thư thả tựa vào giường nghịch… Bà Cảnh mới nói một câu mà đã bị đánh đến ngây người rồi. Bà ta không khóc, chỉ cảm thấy ù tai thôi.Mặc dù ông Cảnh định bảo vệ3 bà Cảnh nhưng cái người không ra tay kia đã một mình cần tất cả bọn họ, ngăn bọnhọ ở vòng ngoài, ai mà dám tiến lên phía trước giúp đ1ỡ bà Cảnh thì sẽ có cái kết giống như nhân viên cường trángnhất công ty Cảnh Nhân vậy.Người ta chỉ cần vung tay thôi, anh ta 9liền ngã ra đất bất tỉnh nhân sự.Cảnh Lạc sợ đến mức trốn ở một nơi rất xa sau lưng những người khác. Ngay sau khi giọng nói c3ủa Tạ ThanhNghiên vang lên, đột nhiên rất nhiều nhân viên an ninh xuất hiện trên tầng hai. Khi Cảnh Học An nhìn rõ thứ ở thắtlưng của8 những người này thì sợ đến mức sắc mặt thay đổi.“Lau! Lau! Mau lau đi!”Ông Cảnh vội vàng tiến lên phía trước để giúp bà Cảnh bịt mũi.“Giấy, mang giấy tới đây!”Giọng ông Cảnh run lên vì sợ.Ông ta không biết đám người này là ai, nhưng những người có thể có những vũ khí như vậy tại nước Z chắc chắn làở tầng lớp cao hơn ông ta rất nhiều lần, cho dù là ngước nhìn cũng không tới được.“Ngại… ngại quá, đã làm phiền rồi.”Trán ông Cảnh đổ đầy mồ hôi.Ông ta cảm thấy đám người này của mình chính là đàn cừu xông là lãnh địa của vua sư tử, vốn dĩ con sư tử đangngủ, hoàn toàn không muốn ăn bọn họ, nhưng bọn họ lại tự xông vào để bị ăn.Thấy đối phương không nói gì, ông Cảnh vội nói: “Vợ tôi không hiểu biết, mong ông và bà chủ đại nhân đại lượngđừng so đo với chúng tôi. Hôm nay là chúng tôi sai, xin lỗi ông lần nữa. Nếu ông không còn chuyện gì khác thì… thìchúng tôi xin đi trước. Đã làm… làm phiền rồi.”Đôi mắt của Để Tịnh Hiền luôn nhìn về phía Cảnh Học An, trong khi mắt của Tạ Thanh Nghiên hướng về phía bàCảnh – Trình Thục Ngọc.Thấy hai người này không nói lời nào, ông bà Cảnh nhanh chóng dẫn nhân viên của công ty Cảnh Nhân rời đi.Khi đến thì hùng dũng oai vệ, khí thế bừng bừng, khi đi lại như chim cút dầm mưa bão, người nào người nấy runrẩy, còn có một người vẫn đang hôn mê, được hai người khác khiêng đi.Tuy nhiên, khi đám người bước đến cửa trong bầu không khí kỳ lạ., hai nhân viên bảo vệ mặc vest giống như hai vị thần giữ cửakhông thể vượt qua được đồng loạt dịch vào giữa một bước, vừa hay chặn kín cửa.Cành Lạc là người đi đầu tiên, sau khi thấy tình hình này, cô ta sợ hãi hét lên, xe lăn nhanh chóng lùi lại và đâm vào mấy nhân viêncủa công ty Cảnh Nhân.“Thưa… ông, ông như vậy là có ý gì? Là có chỉ giáo nào khácsao?”Lúc này Để Tịnh Hiên mới nhìn về phía Cành Học An, nói một câu nhẹ nhàng lịch sự lại như không lịch sự. “Ông dẫn người xôngvào nhà tôi, vợ ông còn la lối vợ tôi, mắng xong rồi muốn đi à?”