Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…

Chương 1625: Mẹ Cậu Phải Lập Gia Đình

Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Hữu Hữu thấy vậy, đương nhiên cũng cảm thấy vui vẻ, cậu nhìn ra được, mẹ rất hưởng thụ quà sinh nhật cậu chuẩn bị: "Mẹ, ăn ngon không?""Ăn ngon!"Tiểu Dịch Thần nói đầu tiên.Hữu Hữu liếc nhìn cậu: "Hừ! Chú mèo ham ăn, em không hỏi anh!"Vân Thi Thi vui vẻ, ngồi xổm người xuống, ôm lấy cậu: "Hữu Hữu, con làm bánh kem ăn rất ngon, lần sau làm tiếp cho mẹ ăn được không?""Mẹ, mẹ cũng là quỷ thèm ăn."Hữu Hữu ngoài miệng khinh bỉ, trên mặt lại không giấu được vui vẻ, cậu liếm liếm cánh môi phấn nộn, có chút xấu hổ hỏi, " Vậy... Mẹ có thích hay quà sinh nhật Hữu Hữu chuẩn bị không?""Thích lắm!" Vân Thi Thi không chút do dự đáp.Tiểu Dịch Thần nghe, cũng lại gần: "Mẹ! Mẹ! Vậy... Quà sinh nhật con làm, mẹ không thích sao?""Cũng rất thích!"Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần liếc nhau, hai nhóc con giống như vì thế mà tích cực lên, tia lửa văng khắp nơi trong không khí, hai bánh bao nhỏ cùng nhau nhìn về phía cô, trăm miệng một lời hỏi: "Vậy mẹ thích quà ai tặng nhất?!"Vân Thi Thi giật mình.Nhìn qua hai đứa bé, trong lúc nhất thời, khó mà trả lời.Quà hai đứa bé tặng, cô đều rất thích, phân không ra thích cái nào nhất!Cô đều rất cảm động, nhưng hai bánh bao nhỏ giống như tranh thủ tình cảm, khăng khăng để cho cô chọn một cái, cô thật đúng là tìm không ra!Nhanh nhạy xuất hiện, Vân Thi Thi dựng thẳng tay lên, khoe trước mặt bọn chúng nói."Mẹ vẫn thích quà cha tặng nhất!"Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần đồng thời nhìn vào tay cô, chỉ thấy trên ngón vô danh, một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh.Kim cương của Darryring rất hiếm, cực kỳ chói mắt.Hữu Hữu thấy chiếc độc nhất vô nhị ở trên tạp chí, giá trị tám chữ số.Viên kim cương rất hiếm thấy.Viêm kim cương 1 ca-ra càng đủ trân quý.Tiểu Dịch Thần nghe vậy, lập tức không phục nhìn thoáng qua Mộ Nhã Triết, bĩu môi không vui nói: "Thì ra, cha mà chuẩn bị quà là cái này?! Thật là giảo hoạt!"Hữu Hữu hỏi: "Cha cầu hôn mẹ sao?"Vân Thi Thi mỉm cười, gật đầu: "Ừm!"Trong lòng Hữu Hữu lại có mấy phần không khỏi chua xót, cậu khẩn trương nắm lấy cổ tay Vân Thi Thi, trông mong hỏi: "Vậy... Mẹ thì sao? Mẹ đáp ứng cầu hôn của cha sao?"Cậu vốn cho là, cha chuẩn bị quà cho mẹ, chính là chi món tiền khổng lồ bao toàn bộ truyện khi cổ tích, giống trong truyện cổ tích, chuẩn bị một tiệc sinh nhật lãng mạn.Lại không nghĩ rằng...Cha tỉ mỉ chuẩn bị là để cầu hôn.Trong lúc nhất thời, tâm tình của cậu phức tạp, không biết hình dung như thế nào.Cậu nên cảm thấy vui cho mẹ, nhưng nghĩ lại, cũng có chút chua xót phiền muộn!Rõ ràng cậu cũng mong đợi việc cha cầu hôn rất lâu!Rõ ràng cậu cũng chân thành hi vọng, mẹ và cha tu thành chính quả, vĩnh viễn hạnh phúc ở cùng một chỗ!Nhưng sao nguyện vọng này thực hiện, cậu lại có chút lo được lo mất, tâm tình chua xót...Vân Thi Thi nhìn thoáng qua Hữu Hữu, bờ môi phấn nộn của cậu nhẹ nhàng phác hoạ, rõ ràng là đang cười, nhưng lại cười không thành thật, giống như miễn cưỡng cười.Vân Thi Thi ngừng hồi lâu, lập tức gật đầu, dịu dàng nói: "Mẹ đáp ứng!"Trong đầu Hữu Hữu "Oanh" một tiếng, ánh mắt hơi lấp lóe mấy phần.Mẹ muốn gả rồi!Mẹ cậu yêu nhất, phải lập gia đình rồi!

Hữu Hữu thấy vậy, đương nhiên cũng cảm thấy vui vẻ, cậu nhìn ra được, mẹ rất hưởng thụ quà sinh nhật cậu chuẩn bị: "Mẹ, ăn ngon không?"

"Ăn ngon!"

Tiểu Dịch Thần nói đầu tiên.

Hữu Hữu liếc nhìn cậu: "Hừ! Chú mèo ham ăn, em không hỏi anh!"

Vân Thi Thi vui vẻ, ngồi xổm người xuống, ôm lấy cậu: "Hữu Hữu, con làm bánh kem ăn rất ngon, lần sau làm tiếp cho mẹ ăn được không?"

"Mẹ, mẹ cũng là quỷ thèm ăn."

Hữu Hữu ngoài miệng khinh bỉ, trên mặt lại không giấu được vui vẻ, cậu liếm liếm cánh môi phấn nộn, có chút xấu hổ hỏi, " Vậy... Mẹ có thích hay quà sinh nhật Hữu Hữu chuẩn bị không?"

"Thích lắm!" Vân Thi Thi không chút do dự đáp.

Tiểu Dịch Thần nghe, cũng lại gần: "Mẹ! Mẹ! Vậy... Quà sinh nhật con làm, mẹ không thích sao?"

"Cũng rất thích!"

Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần liếc nhau, hai nhóc con giống như vì thế mà tích cực lên, tia lửa văng khắp nơi trong không khí, hai bánh bao nhỏ cùng nhau nhìn về phía cô, trăm miệng một lời hỏi: "Vậy mẹ thích quà ai tặng nhất?!"

Vân Thi Thi giật mình.

Nhìn qua hai đứa bé, trong lúc nhất thời, khó mà trả lời.

Quà hai đứa bé tặng, cô đều rất thích, phân không ra thích cái nào nhất!

Cô đều rất cảm động, nhưng hai bánh bao nhỏ giống như tranh thủ tình cảm, khăng khăng để cho cô chọn một cái, cô thật đúng là tìm không ra!

Nhanh nhạy xuất hiện, Vân Thi Thi dựng thẳng tay lên, khoe trước mặt bọn chúng nói.

"Mẹ vẫn thích quà cha tặng nhất!"

Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần đồng thời nhìn vào tay cô, chỉ thấy trên ngón vô danh, một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh.

Kim cương của Darryring rất hiếm, cực kỳ chói mắt.

Hữu Hữu thấy chiếc độc nhất vô nhị ở trên tạp chí, giá trị tám chữ số.

Viên kim cương rất hiếm thấy.

Viêm kim cương 1 ca-ra càng đủ trân quý.

Tiểu Dịch Thần nghe vậy, lập tức không phục nhìn thoáng qua Mộ Nhã Triết, bĩu môi không vui nói: "Thì ra, cha mà chuẩn bị quà là cái này?! Thật là giảo hoạt!"

Hữu Hữu hỏi: "Cha cầu hôn mẹ sao?"

Vân Thi Thi mỉm cười, gật đầu: "Ừm!"

Trong lòng Hữu Hữu lại có mấy phần không khỏi chua xót, cậu khẩn trương nắm lấy cổ tay Vân Thi Thi, trông mong hỏi: "Vậy... Mẹ thì sao? Mẹ đáp ứng cầu hôn của cha sao?"

Cậu vốn cho là, cha chuẩn bị quà cho mẹ, chính là chi món tiền khổng lồ bao toàn bộ truyện khi cổ tích, giống trong truyện cổ tích, chuẩn bị một tiệc sinh nhật lãng mạn.

Lại không nghĩ rằng...

Cha tỉ mỉ chuẩn bị là để cầu hôn.

Trong lúc nhất thời, tâm tình của cậu phức tạp, không biết hình dung như thế nào.

Cậu nên cảm thấy vui cho mẹ, nhưng nghĩ lại, cũng có chút chua xót phiền muộn!

Rõ ràng cậu cũng mong đợi việc cha cầu hôn rất lâu!

Rõ ràng cậu cũng chân thành hi vọng, mẹ và cha tu thành chính quả, vĩnh viễn hạnh phúc ở cùng một chỗ!

Nhưng sao nguyện vọng này thực hiện, cậu lại có chút lo được lo mất, tâm tình chua xót...

Vân Thi Thi nhìn thoáng qua Hữu Hữu, bờ môi phấn nộn của cậu nhẹ nhàng phác hoạ, rõ ràng là đang cười, nhưng lại cười không thành thật, giống như miễn cưỡng cười.

Vân Thi Thi ngừng hồi lâu, lập tức gật đầu, dịu dàng nói: "Mẹ đáp ứng!"

Trong đầu Hữu Hữu "Oanh" một tiếng, ánh mắt hơi lấp lóe mấy phần.

Mẹ muốn gả rồi!

Mẹ cậu yêu nhất, phải lập gia đình rồi!

Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Hữu Hữu thấy vậy, đương nhiên cũng cảm thấy vui vẻ, cậu nhìn ra được, mẹ rất hưởng thụ quà sinh nhật cậu chuẩn bị: "Mẹ, ăn ngon không?""Ăn ngon!"Tiểu Dịch Thần nói đầu tiên.Hữu Hữu liếc nhìn cậu: "Hừ! Chú mèo ham ăn, em không hỏi anh!"Vân Thi Thi vui vẻ, ngồi xổm người xuống, ôm lấy cậu: "Hữu Hữu, con làm bánh kem ăn rất ngon, lần sau làm tiếp cho mẹ ăn được không?""Mẹ, mẹ cũng là quỷ thèm ăn."Hữu Hữu ngoài miệng khinh bỉ, trên mặt lại không giấu được vui vẻ, cậu liếm liếm cánh môi phấn nộn, có chút xấu hổ hỏi, " Vậy... Mẹ có thích hay quà sinh nhật Hữu Hữu chuẩn bị không?""Thích lắm!" Vân Thi Thi không chút do dự đáp.Tiểu Dịch Thần nghe, cũng lại gần: "Mẹ! Mẹ! Vậy... Quà sinh nhật con làm, mẹ không thích sao?""Cũng rất thích!"Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần liếc nhau, hai nhóc con giống như vì thế mà tích cực lên, tia lửa văng khắp nơi trong không khí, hai bánh bao nhỏ cùng nhau nhìn về phía cô, trăm miệng một lời hỏi: "Vậy mẹ thích quà ai tặng nhất?!"Vân Thi Thi giật mình.Nhìn qua hai đứa bé, trong lúc nhất thời, khó mà trả lời.Quà hai đứa bé tặng, cô đều rất thích, phân không ra thích cái nào nhất!Cô đều rất cảm động, nhưng hai bánh bao nhỏ giống như tranh thủ tình cảm, khăng khăng để cho cô chọn một cái, cô thật đúng là tìm không ra!Nhanh nhạy xuất hiện, Vân Thi Thi dựng thẳng tay lên, khoe trước mặt bọn chúng nói."Mẹ vẫn thích quà cha tặng nhất!"Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần đồng thời nhìn vào tay cô, chỉ thấy trên ngón vô danh, một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh.Kim cương của Darryring rất hiếm, cực kỳ chói mắt.Hữu Hữu thấy chiếc độc nhất vô nhị ở trên tạp chí, giá trị tám chữ số.Viên kim cương rất hiếm thấy.Viêm kim cương 1 ca-ra càng đủ trân quý.Tiểu Dịch Thần nghe vậy, lập tức không phục nhìn thoáng qua Mộ Nhã Triết, bĩu môi không vui nói: "Thì ra, cha mà chuẩn bị quà là cái này?! Thật là giảo hoạt!"Hữu Hữu hỏi: "Cha cầu hôn mẹ sao?"Vân Thi Thi mỉm cười, gật đầu: "Ừm!"Trong lòng Hữu Hữu lại có mấy phần không khỏi chua xót, cậu khẩn trương nắm lấy cổ tay Vân Thi Thi, trông mong hỏi: "Vậy... Mẹ thì sao? Mẹ đáp ứng cầu hôn của cha sao?"Cậu vốn cho là, cha chuẩn bị quà cho mẹ, chính là chi món tiền khổng lồ bao toàn bộ truyện khi cổ tích, giống trong truyện cổ tích, chuẩn bị một tiệc sinh nhật lãng mạn.Lại không nghĩ rằng...Cha tỉ mỉ chuẩn bị là để cầu hôn.Trong lúc nhất thời, tâm tình của cậu phức tạp, không biết hình dung như thế nào.Cậu nên cảm thấy vui cho mẹ, nhưng nghĩ lại, cũng có chút chua xót phiền muộn!Rõ ràng cậu cũng mong đợi việc cha cầu hôn rất lâu!Rõ ràng cậu cũng chân thành hi vọng, mẹ và cha tu thành chính quả, vĩnh viễn hạnh phúc ở cùng một chỗ!Nhưng sao nguyện vọng này thực hiện, cậu lại có chút lo được lo mất, tâm tình chua xót...Vân Thi Thi nhìn thoáng qua Hữu Hữu, bờ môi phấn nộn của cậu nhẹ nhàng phác hoạ, rõ ràng là đang cười, nhưng lại cười không thành thật, giống như miễn cưỡng cười.Vân Thi Thi ngừng hồi lâu, lập tức gật đầu, dịu dàng nói: "Mẹ đáp ứng!"Trong đầu Hữu Hữu "Oanh" một tiếng, ánh mắt hơi lấp lóe mấy phần.Mẹ muốn gả rồi!Mẹ cậu yêu nhất, phải lập gia đình rồi!

Chương 1625: Mẹ Cậu Phải Lập Gia Đình