Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…

Chương 1692: Cho Cô Một Hôn Lễ Đẹp Nhất Thế Kỷ

Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… “Vợ à, hôn lễ của hai chúng ta, em muốn thế nào?”Anh chỉ dịu dàng đặt một câu hỏi.Cô có chút ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn anh.Cô nghĩ, sỡ dĩ hôm nay anh đưa cô lên đăng ký kết hôn, chỉ vì anh nóng vội. Sau khi đăng ký, anh trở về công ty giải quyết công việc xong mới quay về nhà. Vì thế, cô còn tưởng trước mắt anh sẽ để hôn sự của cô sang một bên chứ!Thấy anh chủ động nhắc đến, cô có chút bất ngờ.“Anh đang lo cho hôn lễ của chúng ta?”Mộ Nhã Triết gật đầu, anh trầm ngâm giây lát, lập tức nói: “Lo chứ, nhưng, ý kiến của em vẫn quan trọng nhất!”“Ý kiến… của em?”“Ừm...”Mộ Nhã Triết biết, đối với phụ nữ thì hôn lễ là thứ thiêng liêng với họ, họ luôn hi vọng được làm chủ toàn bộ hôn lễ của mình. Đối với hôn lễ, họ luôn ôm ấp một ảo mộng, vì thế, anh nghĩ cô sẽ như những người khác, sẽ có nhiều ý tưởng cho hôn lễ của chính mình.Nếu so sánh thì tính lãng mạn trong anh sớm đã chết rồi, vì thế anh chủ yếu sẽ lấy ý tưởng của cô tham khảo cho hôn lễ này.Vân Thi Thi hỏi: “Ba của em đang hối em về lễ đính hôn của chúng ta, hôn lễ… em không vội đâu, vì thế chúng ta không cần phải gấp gáp chuẩn bị làm gì. Anh thấy… như thế được không?”“Ừm..”Mộ Nhã Triết gật đầu: “Chuyện hôn lễ, anh cũng không vội, thôi thì hoãn lại cũng tốt!”Anh ngừng một chút, sợ cô hiểu lầm, nên anh lại nói: “Em đừng suy nghĩ bậy bạ, anh nói không vội vì anh lo. Đăng ký kết hôn thì dễ, nhưng tổ chức hôn sự thì lại rất phức tạp. Hôn lễ của chúng ta, phải tổ chức ở nơi long trọng, anh hứa với em, một ngày nào đó, anh sẽ cho toàn bộ người trên thế giới biết, em chính là cô dâu của anh!”Vân Thi Thi khẽ run người, vì lời nói của anh khiến tâm cô dao động.Mộ Nhã Triết cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi cô, anh nói: “Thi Thi, anh hứa với em, anh sẽ cho em một hôn lễ đẹp nhất trong thế kỷ! Em hãy nhớ lấy lời hứa này, nghe chưa?”“Em nhớ rồi, lời hứa của anh, em nhớ rất kỹ rồi!”Mộ Nhã Triết mỉm cười.“Chuyện hôn lễ dù không vội, nhưng trước mắt chúng ta vẫn còn hai việc, phải nhanh chóng sắp xếp cho xong đã!”Vân Thi Thi cảm thấy thật khó hiểu, nên tò mò hỏi anh: “Hai việc gì?”“Thứ nhất là chuyện đính hôn!”Mộ Nhã Triết tiện thể nói luôn: “Chuyện đính hôn, anh đã lên ý tưởng ban đầu rồi, lễ đính hôn, anh tính sẽ tổ chức trên một hòn đảo. Dù gì đi nữa, lễ đính hôn của hai chúng ta, anh mong là không bị giới truyền thông quấy rầy, cũng không mong nhiều người biết chuyện này. Chúng ta chỉ mời những bằng hữu thân quen thôi được không? Sau khi lễ đính hôn kết thúc, anh sẽ mở cuộc họp báo, tuyên bố hôn sự của chính mình. Nhưng, thân phận cô dâu, anh tạm thời sẽ không công khai cho giới truyền thông biết! Em hiện giờ đã là người của công chúng rồi, nên nếu công bố hôn sự của chúng ta quá sớm, chỉ mang đến những phiền toái không cần thiết, em hiểu không?”Vân Thi Thi kinh ngạc gật đầu, dù cô không rõ vì sao anh làm vậy, nhưng chỉ cần đó là quyết định của anh, cô đều sẽ chấp thuận.Trên thực tế, Mộ Nhã Triết rất hận khi không thể công bố lễ đính hôn của anh và cô cho cả thế giới biết.Nhưng, anh không thể làm thế được!Gần đây, anh nhanh chóng quyết định lễ đính hôn là vì: thứ nhất, anh muốn cho cô và người nhà cô an tâm về hôn lễ của hai người.Thứ hai: lễ đính hôn sắp tới sẽ khiến những người trong nhà họ Mộ bị kích động, có thể họ sẽ mang đến những rắc rối không cần thiết cho anh.Vì thế, để giải quyết những rắc rối không cần thiết đó, anh sẽ không công bố cô dâu là ai, như thế những người trong nhà họ Mộ sẽ tạm thời để anh yên.Sau khi anh sắp xếp xong mọi chuyện trong nhà họ Mộ, anh sẽ cho cô một hôn lễ chấn động toàn cầu, một hôn lễ đẹp nhất thế kỷ!

“Vợ à, hôn lễ của hai chúng ta, em muốn thế nào?”

Anh chỉ dịu dàng đặt một câu hỏi.

Cô có chút ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn anh.

Cô nghĩ, sỡ dĩ hôm nay anh đưa cô lên đăng ký kết hôn, chỉ vì anh nóng vội. Sau khi đăng ký, anh trở về công ty giải quyết công việc xong mới quay về nhà. Vì thế, cô còn tưởng trước mắt anh sẽ để hôn sự của cô sang một bên chứ!

Thấy anh chủ động nhắc đến, cô có chút bất ngờ.

“Anh đang lo cho hôn lễ của chúng ta?”

Mộ Nhã Triết gật đầu, anh trầm ngâm giây lát, lập tức nói: “Lo chứ, nhưng, ý kiến của em vẫn quan trọng nhất!”

“Ý kiến… của em?”

“Ừm...”

Mộ Nhã Triết biết, đối với phụ nữ thì hôn lễ là thứ thiêng liêng với họ, họ luôn hi vọng được làm chủ toàn bộ hôn lễ của mình. Đối với hôn lễ, họ luôn ôm ấp một ảo mộng, vì thế, anh nghĩ cô sẽ như những người khác, sẽ có nhiều ý tưởng cho hôn lễ của chính mình.

Nếu so sánh thì tính lãng mạn trong anh sớm đã chết rồi, vì thế anh chủ yếu sẽ lấy ý tưởng của cô tham khảo cho hôn lễ này.

Vân Thi Thi hỏi: “Ba của em đang hối em về lễ đính hôn của chúng ta, hôn lễ… em không vội đâu, vì thế chúng ta không cần phải gấp gáp chuẩn bị làm gì. Anh thấy… như thế được không?”

“Ừm..”

Mộ Nhã Triết gật đầu: “Chuyện hôn lễ, anh cũng không vội, thôi thì hoãn lại cũng tốt!”

Anh ngừng một chút, sợ cô hiểu lầm, nên anh lại nói: “Em đừng suy nghĩ bậy bạ, anh nói không vội vì anh lo. Đăng ký kết hôn thì dễ, nhưng tổ chức hôn sự thì lại rất phức tạp. Hôn lễ của chúng ta, phải tổ chức ở nơi long trọng, anh hứa với em, một ngày nào đó, anh sẽ cho toàn bộ người trên thế giới biết, em chính là cô dâu của anh!”

Vân Thi Thi khẽ run người, vì lời nói của anh khiến tâm cô dao động.

Mộ Nhã Triết cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi cô, anh nói: “Thi Thi, anh hứa với em, anh sẽ cho em một hôn lễ đẹp nhất trong thế kỷ! Em hãy nhớ lấy lời hứa này, nghe chưa?”

“Em nhớ rồi, lời hứa của anh, em nhớ rất kỹ rồi!”

Mộ Nhã Triết mỉm cười.

“Chuyện hôn lễ dù không vội, nhưng trước mắt chúng ta vẫn còn hai việc, phải nhanh chóng sắp xếp cho xong đã!”

Vân Thi Thi cảm thấy thật khó hiểu, nên tò mò hỏi anh: “Hai việc gì?”

“Thứ nhất là chuyện đính hôn!”

Mộ Nhã Triết tiện thể nói luôn: “Chuyện đính hôn, anh đã lên ý tưởng ban đầu rồi, lễ đính hôn, anh tính sẽ tổ chức trên một hòn đảo. Dù gì đi nữa, lễ đính hôn của hai chúng ta, anh mong là không bị giới truyền thông quấy rầy, cũng không mong nhiều người biết chuyện này. Chúng ta chỉ mời những bằng hữu thân quen thôi được không? Sau khi lễ đính hôn kết thúc, anh sẽ mở cuộc họp báo, tuyên bố hôn sự của chính mình. Nhưng, thân phận cô dâu, anh tạm thời sẽ không công khai cho giới truyền thông biết! Em hiện giờ đã là người của công chúng rồi, nên nếu công bố hôn sự của chúng ta quá sớm, chỉ mang đến những phiền toái không cần thiết, em hiểu không?”

Vân Thi Thi kinh ngạc gật đầu, dù cô không rõ vì sao anh làm vậy, nhưng chỉ cần đó là quyết định của anh, cô đều sẽ chấp thuận.

Trên thực tế, Mộ Nhã Triết rất hận khi không thể công bố lễ đính hôn của anh và cô cho cả thế giới biết.

Nhưng, anh không thể làm thế được!

Gần đây, anh nhanh chóng quyết định lễ đính hôn là vì: thứ nhất, anh muốn cho cô và người nhà cô an tâm về hôn lễ của hai người.

Thứ hai: lễ đính hôn sắp tới sẽ khiến những người trong nhà họ Mộ bị kích động, có thể họ sẽ mang đến những rắc rối không cần thiết cho anh.

Vì thế, để giải quyết những rắc rối không cần thiết đó, anh sẽ không công bố cô dâu là ai, như thế những người trong nhà họ Mộ sẽ tạm thời để anh yên.

Sau khi anh sắp xếp xong mọi chuyện trong nhà họ Mộ, anh sẽ cho cô một hôn lễ chấn động toàn cầu, một hôn lễ đẹp nhất thế kỷ!

Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… “Vợ à, hôn lễ của hai chúng ta, em muốn thế nào?”Anh chỉ dịu dàng đặt một câu hỏi.Cô có chút ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn anh.Cô nghĩ, sỡ dĩ hôm nay anh đưa cô lên đăng ký kết hôn, chỉ vì anh nóng vội. Sau khi đăng ký, anh trở về công ty giải quyết công việc xong mới quay về nhà. Vì thế, cô còn tưởng trước mắt anh sẽ để hôn sự của cô sang một bên chứ!Thấy anh chủ động nhắc đến, cô có chút bất ngờ.“Anh đang lo cho hôn lễ của chúng ta?”Mộ Nhã Triết gật đầu, anh trầm ngâm giây lát, lập tức nói: “Lo chứ, nhưng, ý kiến của em vẫn quan trọng nhất!”“Ý kiến… của em?”“Ừm...”Mộ Nhã Triết biết, đối với phụ nữ thì hôn lễ là thứ thiêng liêng với họ, họ luôn hi vọng được làm chủ toàn bộ hôn lễ của mình. Đối với hôn lễ, họ luôn ôm ấp một ảo mộng, vì thế, anh nghĩ cô sẽ như những người khác, sẽ có nhiều ý tưởng cho hôn lễ của chính mình.Nếu so sánh thì tính lãng mạn trong anh sớm đã chết rồi, vì thế anh chủ yếu sẽ lấy ý tưởng của cô tham khảo cho hôn lễ này.Vân Thi Thi hỏi: “Ba của em đang hối em về lễ đính hôn của chúng ta, hôn lễ… em không vội đâu, vì thế chúng ta không cần phải gấp gáp chuẩn bị làm gì. Anh thấy… như thế được không?”“Ừm..”Mộ Nhã Triết gật đầu: “Chuyện hôn lễ, anh cũng không vội, thôi thì hoãn lại cũng tốt!”Anh ngừng một chút, sợ cô hiểu lầm, nên anh lại nói: “Em đừng suy nghĩ bậy bạ, anh nói không vội vì anh lo. Đăng ký kết hôn thì dễ, nhưng tổ chức hôn sự thì lại rất phức tạp. Hôn lễ của chúng ta, phải tổ chức ở nơi long trọng, anh hứa với em, một ngày nào đó, anh sẽ cho toàn bộ người trên thế giới biết, em chính là cô dâu của anh!”Vân Thi Thi khẽ run người, vì lời nói của anh khiến tâm cô dao động.Mộ Nhã Triết cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi cô, anh nói: “Thi Thi, anh hứa với em, anh sẽ cho em một hôn lễ đẹp nhất trong thế kỷ! Em hãy nhớ lấy lời hứa này, nghe chưa?”“Em nhớ rồi, lời hứa của anh, em nhớ rất kỹ rồi!”Mộ Nhã Triết mỉm cười.“Chuyện hôn lễ dù không vội, nhưng trước mắt chúng ta vẫn còn hai việc, phải nhanh chóng sắp xếp cho xong đã!”Vân Thi Thi cảm thấy thật khó hiểu, nên tò mò hỏi anh: “Hai việc gì?”“Thứ nhất là chuyện đính hôn!”Mộ Nhã Triết tiện thể nói luôn: “Chuyện đính hôn, anh đã lên ý tưởng ban đầu rồi, lễ đính hôn, anh tính sẽ tổ chức trên một hòn đảo. Dù gì đi nữa, lễ đính hôn của hai chúng ta, anh mong là không bị giới truyền thông quấy rầy, cũng không mong nhiều người biết chuyện này. Chúng ta chỉ mời những bằng hữu thân quen thôi được không? Sau khi lễ đính hôn kết thúc, anh sẽ mở cuộc họp báo, tuyên bố hôn sự của chính mình. Nhưng, thân phận cô dâu, anh tạm thời sẽ không công khai cho giới truyền thông biết! Em hiện giờ đã là người của công chúng rồi, nên nếu công bố hôn sự của chúng ta quá sớm, chỉ mang đến những phiền toái không cần thiết, em hiểu không?”Vân Thi Thi kinh ngạc gật đầu, dù cô không rõ vì sao anh làm vậy, nhưng chỉ cần đó là quyết định của anh, cô đều sẽ chấp thuận.Trên thực tế, Mộ Nhã Triết rất hận khi không thể công bố lễ đính hôn của anh và cô cho cả thế giới biết.Nhưng, anh không thể làm thế được!Gần đây, anh nhanh chóng quyết định lễ đính hôn là vì: thứ nhất, anh muốn cho cô và người nhà cô an tâm về hôn lễ của hai người.Thứ hai: lễ đính hôn sắp tới sẽ khiến những người trong nhà họ Mộ bị kích động, có thể họ sẽ mang đến những rắc rối không cần thiết cho anh.Vì thế, để giải quyết những rắc rối không cần thiết đó, anh sẽ không công bố cô dâu là ai, như thế những người trong nhà họ Mộ sẽ tạm thời để anh yên.Sau khi anh sắp xếp xong mọi chuyện trong nhà họ Mộ, anh sẽ cho cô một hôn lễ chấn động toàn cầu, một hôn lễ đẹp nhất thế kỷ!

Chương 1692: Cho Cô Một Hôn Lễ Đẹp Nhất Thế Kỷ