Hoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ…
Chương 90 4
Chiến Thần Hào Môn Giang NinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ… Chương 904: Đứng ở ngoài cửa, Lâm Vũ Chân không nhịn được lấy tay đập vào ngực Giang Ninh. “Tất cả là tại anh! Trực tiếp như thế, ba mẹ cười bọn mình kìal” Không chỉ mặt mà cổ của cô cũng đỏ lên. Cô cũng không thể tin được vừa rồi mình lại nói ra những lời bạo dạn như thế. Giang Ninh kéo cô vào trong lòng. Rõ ràng mấy hôm trước hai người còn gặp nhau nhưng nỗi nhớ vẫn mãnh liệt như vậy. Lâm Vũ Chân vẫn còn định nói gì đó nhưng lúc này cô lại không nói được nên lời, cô chỉ cảm nhận hơi ấm, hô hấp và nhịp tim càng lúc càng nhanh của Giang Ninh. Cô giang tay ôm chặt eo của anh. “Những gì em vừa nói không phải chỉ là vì thua cược đâu” Cô nói nhỏ: “Những lời đó đều là những lời thật lòng của em. Ông xã, em thật sự rất nhớ anh” “Anh cũng nhớ em” Giang Ninh càng ôm cô chặt hơn. Anh chỉ muốn dù đi đâu cũng có thể đem Lâm Vũ Chân đi cùng, bất cứ khi nào, bất cứ ở đâu cũng được nhìn thấy cô, được nắm tay và ôm cô. Hai người cứ ôm ghì lấy nhau như vậy, không ai muốn buông tay ra. Giống như bù đắp lại những cái ôm bị thiếu trong mấy ngày hôm nay. Tiếng ho từ trong phòng truyền ra. “Khụ khụ!” Cà Nhà xem thêm Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần nhé! Truyen one Chúc Cả Nhà Vui Khỏe! “Đại khái vậy là được rồi, vẫn còn trẻ con chưa lấy chồng này. Nhìn thấy hai người tình cảm với nhau như vậy buổi tối làm sao ngủ được?” Là tiếng của Diệp Sơn. Mặt của Lâm Vũ Chân càng đỏ hơn nhưng cô không buông tay ra. Cô quay đầu lại, Diệp Sơn quay đi chỗ khác không nhìn bọn họ nhưng khóe mắt Diệp Khinh Vũ hơi đỏ, khuôn mặt cô còn đỏ hơn. “Chúng ta vào trong đi” Giang Ninh không quan tâm nhiều chuyện như vậy, anh cười một tiếng rồi năm tay Lâm Vũ Chân đi vào phòng, không một giây nào anh buông tay cô ra. Cùng lúc đó. Quản gia Triệu đã lấy được số liệu và tư liệu Giang Ninh đem về. Ông ta xem trong vòng chưa tới một tiếng, sau đó ông ta giống như bị điện giật, khuôn mặt chấn kinh. “Nhiều tiền quá!” Ông ta kinh ngạc kêu lên: “Tập đoàn Linh Long bên ngoài chỉ là một tập đoàn bình thường, liên quan tới mười mấy sản nghiệp nhưng thực tế tập đoàn này có mạng lưới tình báo rất lớn, diện tích bao phủ vô cùng rộng lớn” Quản gia Triệu càng xem càng kinh ngạc, ánh mắt phát sáng: “Bọn họ đang tìm cái gì?”. Kiếm rất nhiều Quản gia Triệu là người thu thập tình báo nên có thể nhìn ra được những điểm đó. Nếu là người khác chưa chắc có thể nhạy bén như vậy. Quản gia Triệu hiểu rõ về những điều này, thậm chí những gì ông ta làm cũng tương tự như vậy nhưng số lượng còn cách biệt quá nhiều. Nếu như mạng lưới tình báo của ông ta chỉ là một con thuyền nhỏ thì mạng lưới của tập đoàn Linh Long nhất định phải bằng cả một du thuyền. Hoàn toàn không thể so sánh. Quản gia Triệu hít sâu vào một hơi rồi lật những tài liệu liên quan tới mười mấy sản nghiệp này. Việc kiếm tiền của các sản nghiệp này chỉ là phụ, quan trọng nhất là đứng vững được ở đó và sau đó hình thành một trung tâm bức xạ để khống chế được thông tin của tất cả khu vực đó. Lượng thông tin đó lớn thế nào không phải là điêu mà người bình thường có thể tưởng tượng được. Quản gia Triệu rất hưng phấn với điều này.
Chương 904:
Đứng ở ngoài cửa, Lâm Vũ Chân không nhịn được lấy tay đập vào ngực Giang Ninh.
“Tất cả là tại anh! Trực tiếp như thế, ba mẹ cười bọn mình kìal” Không chỉ mặt mà cổ của cô cũng đỏ lên. Cô cũng không thể tin được vừa rồi mình lại nói ra những lời bạo dạn như thế.
Giang Ninh kéo cô vào trong lòng.
Rõ ràng mấy hôm trước hai người còn gặp nhau nhưng nỗi nhớ vẫn mãnh liệt như vậy.
Lâm Vũ Chân vẫn còn định nói gì đó nhưng lúc này cô lại không nói được nên lời, cô chỉ cảm nhận hơi ấm, hô hấp và nhịp tim càng lúc càng nhanh của Giang Ninh.
Cô giang tay ôm chặt eo của anh.
“Những gì em vừa nói không phải chỉ là vì thua cược đâu” Cô nói nhỏ: “Những lời đó đều là những lời thật lòng của em. Ông xã, em thật sự rất nhớ anh”
“Anh cũng nhớ em” Giang Ninh càng ôm cô chặt hơn.
Anh chỉ muốn dù đi đâu cũng có thể đem Lâm Vũ Chân đi cùng, bất cứ khi nào, bất cứ ở đâu cũng được nhìn thấy cô, được nắm tay và ôm cô.
Hai người cứ ôm ghì lấy nhau như vậy, không ai muốn buông tay ra.
Giống như bù đắp lại những cái ôm bị thiếu trong mấy ngày hôm nay.
Tiếng ho từ trong phòng truyền ra.
“Khụ khụ!” Cà Nhà xem thêm Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần nhé! Truyen one Chúc Cả Nhà Vui Khỏe!
“Đại khái vậy là được rồi, vẫn còn trẻ con chưa lấy chồng này. Nhìn thấy hai người tình cảm với nhau như vậy buổi tối làm sao ngủ được?”
Là tiếng của Diệp Sơn.
Mặt của Lâm Vũ Chân càng đỏ hơn nhưng cô không buông tay ra. Cô quay đầu lại, Diệp Sơn quay đi chỗ khác không nhìn bọn họ nhưng khóe mắt Diệp Khinh Vũ hơi đỏ, khuôn mặt cô còn đỏ hơn.
“Chúng ta vào trong đi” Giang Ninh không quan tâm nhiều chuyện như vậy, anh cười một tiếng rồi năm tay Lâm Vũ Chân đi vào phòng, không một giây nào anh buông tay cô ra.
Cùng lúc đó.
Quản gia Triệu đã lấy được số liệu và tư liệu Giang Ninh đem về. Ông ta xem trong vòng chưa tới một tiếng, sau đó ông ta giống như bị điện giật, khuôn mặt chấn kinh.
“Nhiều tiền quá!”
Ông ta kinh ngạc kêu lên: “Tập đoàn Linh Long bên ngoài chỉ là một tập đoàn bình thường, liên quan tới mười mấy sản nghiệp nhưng thực tế tập đoàn này có mạng lưới tình báo rất lớn, diện tích bao phủ vô cùng rộng lớn” Quản gia Triệu càng xem càng kinh ngạc, ánh mắt phát sáng: “Bọn họ đang tìm cái gì?”.
Kiếm rất nhiều Quản gia Triệu là người thu thập tình báo nên có thể nhìn ra được những điểm đó.
Nếu là người khác chưa chắc có thể nhạy bén như vậy.
Quản gia Triệu hiểu rõ về những điều này, thậm chí những gì ông ta làm cũng tương tự như vậy nhưng số lượng còn cách biệt quá nhiều.
Nếu như mạng lưới tình báo của ông ta chỉ là một con thuyền nhỏ thì mạng lưới của tập đoàn Linh Long nhất định phải bằng cả một du thuyền.
Hoàn toàn không thể so sánh.
Quản gia Triệu hít sâu vào một hơi rồi lật những tài liệu liên quan tới mười mấy sản nghiệp này. Việc kiếm tiền của các sản nghiệp này chỉ là phụ, quan trọng nhất là đứng vững được ở đó và sau đó hình thành một trung tâm bức xạ để khống chế được thông tin của tất cả khu vực đó.
Lượng thông tin đó lớn thế nào không phải là điêu mà người bình thường có thể tưởng tượng được.
Quản gia Triệu rất hưng phấn với điều này.
Chiến Thần Hào Môn Giang NinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ… Chương 904: Đứng ở ngoài cửa, Lâm Vũ Chân không nhịn được lấy tay đập vào ngực Giang Ninh. “Tất cả là tại anh! Trực tiếp như thế, ba mẹ cười bọn mình kìal” Không chỉ mặt mà cổ của cô cũng đỏ lên. Cô cũng không thể tin được vừa rồi mình lại nói ra những lời bạo dạn như thế. Giang Ninh kéo cô vào trong lòng. Rõ ràng mấy hôm trước hai người còn gặp nhau nhưng nỗi nhớ vẫn mãnh liệt như vậy. Lâm Vũ Chân vẫn còn định nói gì đó nhưng lúc này cô lại không nói được nên lời, cô chỉ cảm nhận hơi ấm, hô hấp và nhịp tim càng lúc càng nhanh của Giang Ninh. Cô giang tay ôm chặt eo của anh. “Những gì em vừa nói không phải chỉ là vì thua cược đâu” Cô nói nhỏ: “Những lời đó đều là những lời thật lòng của em. Ông xã, em thật sự rất nhớ anh” “Anh cũng nhớ em” Giang Ninh càng ôm cô chặt hơn. Anh chỉ muốn dù đi đâu cũng có thể đem Lâm Vũ Chân đi cùng, bất cứ khi nào, bất cứ ở đâu cũng được nhìn thấy cô, được nắm tay và ôm cô. Hai người cứ ôm ghì lấy nhau như vậy, không ai muốn buông tay ra. Giống như bù đắp lại những cái ôm bị thiếu trong mấy ngày hôm nay. Tiếng ho từ trong phòng truyền ra. “Khụ khụ!” Cà Nhà xem thêm Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần nhé! Truyen one Chúc Cả Nhà Vui Khỏe! “Đại khái vậy là được rồi, vẫn còn trẻ con chưa lấy chồng này. Nhìn thấy hai người tình cảm với nhau như vậy buổi tối làm sao ngủ được?” Là tiếng của Diệp Sơn. Mặt của Lâm Vũ Chân càng đỏ hơn nhưng cô không buông tay ra. Cô quay đầu lại, Diệp Sơn quay đi chỗ khác không nhìn bọn họ nhưng khóe mắt Diệp Khinh Vũ hơi đỏ, khuôn mặt cô còn đỏ hơn. “Chúng ta vào trong đi” Giang Ninh không quan tâm nhiều chuyện như vậy, anh cười một tiếng rồi năm tay Lâm Vũ Chân đi vào phòng, không một giây nào anh buông tay cô ra. Cùng lúc đó. Quản gia Triệu đã lấy được số liệu và tư liệu Giang Ninh đem về. Ông ta xem trong vòng chưa tới một tiếng, sau đó ông ta giống như bị điện giật, khuôn mặt chấn kinh. “Nhiều tiền quá!” Ông ta kinh ngạc kêu lên: “Tập đoàn Linh Long bên ngoài chỉ là một tập đoàn bình thường, liên quan tới mười mấy sản nghiệp nhưng thực tế tập đoàn này có mạng lưới tình báo rất lớn, diện tích bao phủ vô cùng rộng lớn” Quản gia Triệu càng xem càng kinh ngạc, ánh mắt phát sáng: “Bọn họ đang tìm cái gì?”. Kiếm rất nhiều Quản gia Triệu là người thu thập tình báo nên có thể nhìn ra được những điểm đó. Nếu là người khác chưa chắc có thể nhạy bén như vậy. Quản gia Triệu hiểu rõ về những điều này, thậm chí những gì ông ta làm cũng tương tự như vậy nhưng số lượng còn cách biệt quá nhiều. Nếu như mạng lưới tình báo của ông ta chỉ là một con thuyền nhỏ thì mạng lưới của tập đoàn Linh Long nhất định phải bằng cả một du thuyền. Hoàn toàn không thể so sánh. Quản gia Triệu hít sâu vào một hơi rồi lật những tài liệu liên quan tới mười mấy sản nghiệp này. Việc kiếm tiền của các sản nghiệp này chỉ là phụ, quan trọng nhất là đứng vững được ở đó và sau đó hình thành một trung tâm bức xạ để khống chế được thông tin của tất cả khu vực đó. Lượng thông tin đó lớn thế nào không phải là điêu mà người bình thường có thể tưởng tượng được. Quản gia Triệu rất hưng phấn với điều này.