Hoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ…

Chương 917

Chiến Thần Hào Môn Giang NinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ… Chương 917: “Bốp!” Bốn năm cái tát tới tấp, máu chảy khắp mồm khiến Long Cường sợ hãi vô cùng. “Người đâu! Mau tới đây!” “Đánh chết hắn! Đánh chết hắn cho tôi!” Mười mấy tên xông lên, lại mười mấy người bay ra ngoài, chưa động đến vạt áo của Giang Ninh đã bị đá bay rồi. Hai má Long Cường sưng vù lên, trông xấu hơn cả thủ lợn. “Dừng tay! Dừng tay!” “Tôi không phải chủ nhân của nhà họ Long! Không phải tôi” Long Cường gào lên thảm thiết, ông ta sợ mình bị Giang Ninh thẳng tay đánh chết. Ông ta nào có ngờ, đột nhiên lại nhảy ra một kẻ điên thế chứ, bảo tới đòi nợ, mà chỉ có ăn tát không thôi, như muốn rút hết răng của ông ta vậy. “Bốp!” Cái tát này của Giang Ninh khiến Long Cường sợ hãi, run lẩy bẩy bò lùi ra phía sau. “Ông không phải chủ nhân nhà họ Long sao?” Giang Ninh chau mày, “Vậy tôi không phải phí công đánh rồi sao?” “Không, không phí! Không phí chút nào!” Long Cường giọng run rẩy. Từ đâu chui ra một thằng thần kinh thế này cơ chứ! Giang Ninh quay lại nhìn mấy ông chú của Long Linh Nhi: “Vậy trong các ông, ai là chủ nhân nhà họ Long?” Mấy ông chú của Long Linh Nhi, có ai dám đáp lời chứ? Không ai dám ho he câu nào, lùi hết về phía sau. “Đều không phải sao?” Giang Ninh trừng mắt, “Ai dám lừa tôi thì đừng trách tôi vô tình” Mấy người đó vẫn im như thóc thối! “Tôi là chủ nhân của nhà họ Long!” Long Linh Nhi hít một hơi thật sau, lớn tiếng đáp, “Tôi là Long Linh Nhi, chính là chủ nhân hiện tại của nhà họ Long!” Cô tiến lên một bước, nhìn chằm chằm vào Giang Ninh, hơi thở có phần gấp gáp. “Xin hỏi anh còn muốn đòi nợ gì cứ tính hết lên đầu tôi!” Mắt cô ta ửng đỏ, nước mắt vẫn không ngừng tuôn rơi, ánh mắt rối ren đến cùng cực nhìn thẳng về phía Giang Ninh. Giả điên Người đàn ông đó trước đây còn cảnh cáo mình, nếu dám gây tổn thương đến người phụ nữ của anh ta thì ngay cả mình anh ta cũng không tha. Vậy mà giờ, anh ta lại giúp mình. “Cô là chủ nhân của nhà họ Long sao?” Giang Ninh bình tĩnh đáp. “Đúng vậy!” Long Linh Nhi gật đầu, lớn tiếng nói, “Tôi chính là chủ nhân hiện tại của nhà họ Long, ai có ý không phục thì đứng ra!” Ai dám đứng ra chứ? Long Cường đến rắm còn không dám đánh cái nào!

Chương 917:

 

“Bốp!”

 

Bốn năm cái tát tới tấp, máu chảy khắp mồm khiến Long Cường sợ hãi vô cùng.

 

“Người đâu! Mau tới đây!”

 

“Đánh chết hắn! Đánh chết hắn cho tôi!”

 

Mười mấy tên xông lên, lại mười mấy người bay ra ngoài, chưa động đến vạt áo của Giang Ninh đã bị đá bay rồi.

 

Hai má Long Cường sưng vù lên, trông xấu hơn cả thủ lợn.

 

“Dừng tay! Dừng tay!”

 

“Tôi không phải chủ nhân của nhà họ Long! Không phải tôi” Long Cường gào lên thảm thiết, ông ta sợ mình bị Giang Ninh thẳng tay đánh chết.

 

Ông ta nào có ngờ, đột nhiên lại nhảy ra một kẻ điên thế chứ, bảo tới đòi nợ, mà chỉ có ăn tát không thôi, như muốn rút hết răng của ông ta vậy.

 

“Bốp!”

 

Cái tát này của Giang Ninh khiến Long Cường sợ hãi, run lẩy bẩy bò lùi ra phía sau.

 

“Ông không phải chủ nhân nhà họ Long sao?”

 

Giang Ninh chau mày, “Vậy tôi không phải phí công đánh rồi sao?”

 

“Không, không phí! Không phí chút nào!”

 

Long Cường giọng run rẩy.

 

Từ đâu chui ra một thằng thần kinh thế này cơ chứ!

 

Giang Ninh quay lại nhìn mấy ông chú của Long Linh Nhi: “Vậy trong các ông, ai là chủ nhân nhà họ Long?”

 

Mấy ông chú của Long Linh Nhi, có ai dám đáp lời chứ?

 

Không ai dám ho he câu nào, lùi hết về phía sau.

 

“Đều không phải sao?”

 

Giang Ninh trừng mắt, “Ai dám lừa tôi thì đừng trách tôi vô tình” Mấy người đó vẫn im như thóc thối!

 

“Tôi là chủ nhân của nhà họ Long!”

 

Long Linh Nhi hít một hơi thật sau, lớn tiếng đáp, “Tôi là Long Linh Nhi, chính là chủ nhân hiện tại của nhà họ Long!”

 

Cô tiến lên một bước, nhìn chằm chằm vào Giang Ninh, hơi thở có phần gấp gáp.

 

“Xin hỏi anh còn muốn đòi nợ gì cứ tính hết lên đầu tôi!”

 

Mắt cô ta ửng đỏ, nước mắt vẫn không ngừng tuôn rơi, ánh mắt rối ren đến cùng cực nhìn thẳng về phía Giang Ninh.

 

Giả điên Người đàn ông đó trước đây còn cảnh cáo mình, nếu dám gây tổn thương đến người phụ nữ của anh ta thì ngay cả mình anh ta cũng không tha.

 

Vậy mà giờ, anh ta lại giúp mình.

 

“Cô là chủ nhân của nhà họ Long sao?”

 

Giang Ninh bình tĩnh đáp.

 

“Đúng vậy!”

 

Long Linh Nhi gật đầu, lớn tiếng nói, “Tôi chính là chủ nhân hiện tại của nhà họ Long, ai có ý không phục thì đứng ra!”

 

Ai dám đứng ra chứ?

 

Long Cường đến rắm còn không dám đánh cái nào!

Chiến Thần Hào Môn Giang NinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ… Chương 917: “Bốp!” Bốn năm cái tát tới tấp, máu chảy khắp mồm khiến Long Cường sợ hãi vô cùng. “Người đâu! Mau tới đây!” “Đánh chết hắn! Đánh chết hắn cho tôi!” Mười mấy tên xông lên, lại mười mấy người bay ra ngoài, chưa động đến vạt áo của Giang Ninh đã bị đá bay rồi. Hai má Long Cường sưng vù lên, trông xấu hơn cả thủ lợn. “Dừng tay! Dừng tay!” “Tôi không phải chủ nhân của nhà họ Long! Không phải tôi” Long Cường gào lên thảm thiết, ông ta sợ mình bị Giang Ninh thẳng tay đánh chết. Ông ta nào có ngờ, đột nhiên lại nhảy ra một kẻ điên thế chứ, bảo tới đòi nợ, mà chỉ có ăn tát không thôi, như muốn rút hết răng của ông ta vậy. “Bốp!” Cái tát này của Giang Ninh khiến Long Cường sợ hãi, run lẩy bẩy bò lùi ra phía sau. “Ông không phải chủ nhân nhà họ Long sao?” Giang Ninh chau mày, “Vậy tôi không phải phí công đánh rồi sao?” “Không, không phí! Không phí chút nào!” Long Cường giọng run rẩy. Từ đâu chui ra một thằng thần kinh thế này cơ chứ! Giang Ninh quay lại nhìn mấy ông chú của Long Linh Nhi: “Vậy trong các ông, ai là chủ nhân nhà họ Long?” Mấy ông chú của Long Linh Nhi, có ai dám đáp lời chứ? Không ai dám ho he câu nào, lùi hết về phía sau. “Đều không phải sao?” Giang Ninh trừng mắt, “Ai dám lừa tôi thì đừng trách tôi vô tình” Mấy người đó vẫn im như thóc thối! “Tôi là chủ nhân của nhà họ Long!” Long Linh Nhi hít một hơi thật sau, lớn tiếng đáp, “Tôi là Long Linh Nhi, chính là chủ nhân hiện tại của nhà họ Long!” Cô tiến lên một bước, nhìn chằm chằm vào Giang Ninh, hơi thở có phần gấp gáp. “Xin hỏi anh còn muốn đòi nợ gì cứ tính hết lên đầu tôi!” Mắt cô ta ửng đỏ, nước mắt vẫn không ngừng tuôn rơi, ánh mắt rối ren đến cùng cực nhìn thẳng về phía Giang Ninh. Giả điên Người đàn ông đó trước đây còn cảnh cáo mình, nếu dám gây tổn thương đến người phụ nữ của anh ta thì ngay cả mình anh ta cũng không tha. Vậy mà giờ, anh ta lại giúp mình. “Cô là chủ nhân của nhà họ Long sao?” Giang Ninh bình tĩnh đáp. “Đúng vậy!” Long Linh Nhi gật đầu, lớn tiếng nói, “Tôi chính là chủ nhân hiện tại của nhà họ Long, ai có ý không phục thì đứng ra!” Ai dám đứng ra chứ? Long Cường đến rắm còn không dám đánh cái nào!

Chương 917