Hoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ…
Chương 930
Chiến Thần Hào Môn Giang NinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ… Chương 930: Tiết Khải tức giận bất bình nói: “Nhà họ Tiết không có lý do gì để giúp nhà họ Giang cả, cho dù là cho bác để làm của hồi môn, cũng không đến mức cho nhiều như vậy, ông nội đúng là lão già hồ đồ!” Nếu như ông già ta vẫn còn sống, thì hai cha con này, tuyệt đối là một cái rắm cũng không dám thả. Nhưng ngay lúc này, nói đến chuyện của năm ấy, bọn họ không hề có chút mảy may khách sáo nào! “Hừ, đúng là một lão già hồ đồ” Tiết Phương Dương nói: “Cuộc đời này của ông ấy, ngoài việc truyền cho bố cái chức vị gia chủ, là quyết định đúng đắn nhất ra, còn đưa ra được quyết định gì nữa?” Ôn ta càng nghĩ càng tức giận, khua khua tay, không muốn tiếp tục bàn tán vấn đề này nữa. Dường như ngửi được có mùi vị kỳ lạ gì đó, Tiết Phương Dương nhíu lông mày lại, trên khuôn mặt của Tiết Khải, nhìn đi nhìn lại trên người, ánh mắt ấy, thấy được Tiết Khải rất khó chịu? “Mấy ngày rồi không tắm hả?” Sắc mặt của Tiết Khải đỏ bừng lên, đột nhiên cảm thấy xấu hổ đến mức hoảng hốt! Làm sao mà anh ta có thể mấy ngày không tắm được chứ? Nhưng chẳng lẽ anh ta phải nói, mình bị Giang Ninh xem như là rác rưởi vậy, vứt vào bên trong đống rác, cả người dính đầy các loại rác rưởi tanh hôi bẩn thỉu? “Tắm… tắm rồi, vừa mới tắm rồi! Tiết Khải nghiến răng, mặt đỏ bừng lên, bước lùi về sau hai bước, sợ rằng Tiết Phương Dương lại ngửi thấy mùi kỳ lạ nào khác nữa. “Ba, con nghe nói rằng nhà họ Long gặp khó khăn, tổn thất nghiêm trọng. Tập đoàn Linh Long được bày binh bố trận nhiều năm, bị người ta tận diệt rồi sao?” Anh ta vội vàng chuyển sang chủ đề khác: “Con lần này trở về, chính là để theo dõi những thứ này!” Con ngươi của Tiết Phương Dương đột nhiên co rút lại “Ai nói với con vậy?”. Tin tức này, truyền ra từ tầng lớp thượng lưu dòng dõi danh giá quyền thế Phương Bắc, nhưng người bình thường căn bản là không có đủ tư cách để được biết. Mà Tiết Khải ở nước ngoài xa xôi, cũng không có người nào có thể chủ động nói loại chuyện này với anh ta. “Con vô tình mà biết được thôi” Tiết Khải mập mờ nói: “Điều này cũng không quan trọng, bố, bố nhất định là biết rõ hơn con, Tập đoàn Linh Long này lợi hại đến bao nhiêu mà, lại có thể bị người ta làm cho sụp đổ, còn bị cái người gọi là Giang Ninh, cướp đi hết thành quả” “Nếu như nhà họ Tiết có thể cướp đoạt lấy nó, vậy đối với sức mạnh của chúng ta, chắc chắn là một sự bổ sung cực đại, như con hổ mọc thêm đôi cánh!” Tiết Phương Dương cười khẩy một tiếng. Ông ta nhìn Tiết Khải, bỗng nhiên hiểu ra, đứa trẻ này tại sao lại đột ngột từ nước ngoài quay về, hóa ra là nhằm vào. Tập đoàn Linh Long đã phá sản này. Trên thực tế, ông ta đã nhăm nhe vào sớm hơn cả Tiết Khải! Không những là ông ta, chỉ sợ rằng nhà họ Bàng, cũng đang nhắm vào rồi? “Chuyện không hề đơn giản như con nghĩ đâu” Tiết Phương Dương nói: “Tập đoàn Linh Long này, càng không phải giống những gì con nghĩ, cho nên đừng tùy tiện động tay vào, bởi vì…” Lời của ông ta còn chưa nói xong, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, nhìn chằm chằm gắt gao vào Tiết Khải. Con ngươi uy nghiêm đáng sợ, nhìn Tiết Khải một hồi đây căng thẳng. “Bố, bố nhìn con như thế này làm gì vậy?” “Con đi đến nhà họ Giang, có phải là cho rằng, Giang Ninh đó, là người của nhà họ Giang?”
Chương 930:
Tiết Khải tức giận bất bình nói: “Nhà họ Tiết không có lý do gì để giúp nhà họ Giang cả, cho dù là cho bác để làm của hồi môn, cũng không đến mức cho nhiều như vậy, ông nội đúng là lão già hồ đồ!”
Nếu như ông già ta vẫn còn sống, thì hai cha con này, tuyệt đối là một cái rắm cũng không dám thả.
Nhưng ngay lúc này, nói đến chuyện của năm ấy, bọn họ không hề có chút mảy may khách sáo nào!
“Hừ, đúng là một lão già hồ đồ” Tiết Phương Dương nói: “Cuộc đời này của ông ấy, ngoài việc truyền cho bố cái chức vị gia chủ, là quyết định đúng đắn nhất ra, còn đưa ra được quyết định gì nữa?”
Ôn ta càng nghĩ càng tức giận, khua khua tay, không muốn tiếp tục bàn tán vấn đề này nữa.
Dường như ngửi được có mùi vị kỳ lạ gì đó, Tiết Phương Dương nhíu lông mày lại, trên khuôn mặt của Tiết Khải, nhìn đi nhìn lại trên người, ánh mắt ấy, thấy được Tiết Khải rất khó chịu?
“Mấy ngày rồi không tắm hả?”
Sắc mặt của Tiết Khải đỏ bừng lên, đột nhiên cảm thấy xấu hổ đến mức hoảng hốt!
Làm sao mà anh ta có thể mấy ngày không tắm được chứ?
Nhưng chẳng lẽ anh ta phải nói, mình bị Giang Ninh xem như là rác rưởi vậy, vứt vào bên trong đống rác, cả người dính đầy các loại rác rưởi tanh hôi bẩn thỉu?
“Tắm… tắm rồi, vừa mới tắm rồi!
Tiết Khải nghiến răng, mặt đỏ bừng lên, bước lùi về sau hai bước, sợ rằng Tiết Phương Dương lại ngửi thấy mùi kỳ lạ nào khác nữa.
“Ba, con nghe nói rằng nhà họ Long gặp khó khăn, tổn thất nghiêm trọng. Tập đoàn Linh Long được bày binh bố trận nhiều năm, bị người ta tận diệt rồi sao?”
Anh ta vội vàng chuyển sang chủ đề khác: “Con lần này trở về, chính là để theo dõi những thứ này!”
Con ngươi của Tiết Phương Dương đột nhiên co rút lại “Ai nói với con vậy?”.
Tin tức này, truyền ra từ tầng lớp thượng lưu dòng dõi danh giá quyền thế Phương Bắc, nhưng người bình thường căn bản là không có đủ tư cách để được biết.
Mà Tiết Khải ở nước ngoài xa xôi, cũng không có người nào có thể chủ động nói loại chuyện này với anh ta.
“Con vô tình mà biết được thôi” Tiết Khải mập mờ nói: “Điều này cũng không quan trọng, bố, bố nhất định là biết rõ hơn con, Tập đoàn Linh Long này lợi hại đến bao nhiêu mà, lại có thể bị người ta làm cho sụp đổ, còn bị cái người gọi là Giang Ninh, cướp đi hết thành quả”
“Nếu như nhà họ Tiết có thể cướp đoạt lấy nó, vậy đối với sức mạnh của chúng ta, chắc chắn là một sự bổ sung cực đại, như con hổ mọc thêm đôi cánh!”
Tiết Phương Dương cười khẩy một tiếng.
Ông ta nhìn Tiết Khải, bỗng nhiên hiểu ra, đứa trẻ này tại sao lại đột ngột từ nước ngoài quay về, hóa ra là nhằm vào.
Tập đoàn Linh Long đã phá sản này.
Trên thực tế, ông ta đã nhăm nhe vào sớm hơn cả Tiết Khải!
Không những là ông ta, chỉ sợ rằng nhà họ Bàng, cũng đang nhắm vào rồi?
“Chuyện không hề đơn giản như con nghĩ đâu” Tiết Phương Dương nói: “Tập đoàn Linh Long này, càng không phải giống những gì con nghĩ, cho nên đừng tùy tiện động tay vào, bởi vì…” Lời của ông ta còn chưa nói xong, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, nhìn chằm chằm gắt gao vào Tiết Khải.
Con ngươi uy nghiêm đáng sợ, nhìn Tiết Khải một hồi đây căng thẳng.
“Bố, bố nhìn con như thế này làm gì vậy?”
“Con đi đến nhà họ Giang, có phải là cho rằng, Giang Ninh đó, là người của nhà họ Giang?”
Chiến Thần Hào Môn Giang NinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHoàng Ngọc Minh đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, lúc nói chuyện với anh Phi anh không dám ngồi. “Anh Phi, đã làm xong việc rồi” Hoàng Ngọc Minh cung kính nói: “Anh còn chuyện gì sai bảo không ạ?” “Tiếp theo đây cậu cứ nghe theo mệnh lệnh của đại ca là được, tôi bên này xong việc rồi sẽ đến Đông Hải” Hoàng Ngọc Minh chấn động, anh Phi sẽ đến đây? “Hoàng Ngọc Minh, cậu nghĩ tôi nâng đỡ cậu lên làm bá chủ ở Đông Hải là vì cái gì?” A Phi lạnh nhạt hỏi một câu. Hoàng Ngọc Minh chợt hiểu ra, là bởi vì Giang Ninh! Giang Ninh muốn đến thành phố Đông Hải, vậy nên phải bày bố trước, cần có người làm việc cho hắn! Năm năm trước, Giang Ninh đã chuẩn bị để đến rồi hay sao? “Cậu là người thông minh, không cần tôi nhắc nhở nhiều” A Phi nói: “Biểu hiện cho tốt, đại ca sẽ không bạc đãi cậu” Dứt lời, liền cúp điện thoại. Hoàng Ngọc Minh hít sâu mấy hơi cũng không thể khiến cho bản thân bình tĩnh trở lại. Anh biết A Phi có bao nhiêu đáng sợ, vậy nên mới càng kính nể Giang Ninh, rốt cuộc anh khủng bố cỡ… Chương 930: Tiết Khải tức giận bất bình nói: “Nhà họ Tiết không có lý do gì để giúp nhà họ Giang cả, cho dù là cho bác để làm của hồi môn, cũng không đến mức cho nhiều như vậy, ông nội đúng là lão già hồ đồ!” Nếu như ông già ta vẫn còn sống, thì hai cha con này, tuyệt đối là một cái rắm cũng không dám thả. Nhưng ngay lúc này, nói đến chuyện của năm ấy, bọn họ không hề có chút mảy may khách sáo nào! “Hừ, đúng là một lão già hồ đồ” Tiết Phương Dương nói: “Cuộc đời này của ông ấy, ngoài việc truyền cho bố cái chức vị gia chủ, là quyết định đúng đắn nhất ra, còn đưa ra được quyết định gì nữa?” Ôn ta càng nghĩ càng tức giận, khua khua tay, không muốn tiếp tục bàn tán vấn đề này nữa. Dường như ngửi được có mùi vị kỳ lạ gì đó, Tiết Phương Dương nhíu lông mày lại, trên khuôn mặt của Tiết Khải, nhìn đi nhìn lại trên người, ánh mắt ấy, thấy được Tiết Khải rất khó chịu? “Mấy ngày rồi không tắm hả?” Sắc mặt của Tiết Khải đỏ bừng lên, đột nhiên cảm thấy xấu hổ đến mức hoảng hốt! Làm sao mà anh ta có thể mấy ngày không tắm được chứ? Nhưng chẳng lẽ anh ta phải nói, mình bị Giang Ninh xem như là rác rưởi vậy, vứt vào bên trong đống rác, cả người dính đầy các loại rác rưởi tanh hôi bẩn thỉu? “Tắm… tắm rồi, vừa mới tắm rồi! Tiết Khải nghiến răng, mặt đỏ bừng lên, bước lùi về sau hai bước, sợ rằng Tiết Phương Dương lại ngửi thấy mùi kỳ lạ nào khác nữa. “Ba, con nghe nói rằng nhà họ Long gặp khó khăn, tổn thất nghiêm trọng. Tập đoàn Linh Long được bày binh bố trận nhiều năm, bị người ta tận diệt rồi sao?” Anh ta vội vàng chuyển sang chủ đề khác: “Con lần này trở về, chính là để theo dõi những thứ này!” Con ngươi của Tiết Phương Dương đột nhiên co rút lại “Ai nói với con vậy?”. Tin tức này, truyền ra từ tầng lớp thượng lưu dòng dõi danh giá quyền thế Phương Bắc, nhưng người bình thường căn bản là không có đủ tư cách để được biết. Mà Tiết Khải ở nước ngoài xa xôi, cũng không có người nào có thể chủ động nói loại chuyện này với anh ta. “Con vô tình mà biết được thôi” Tiết Khải mập mờ nói: “Điều này cũng không quan trọng, bố, bố nhất định là biết rõ hơn con, Tập đoàn Linh Long này lợi hại đến bao nhiêu mà, lại có thể bị người ta làm cho sụp đổ, còn bị cái người gọi là Giang Ninh, cướp đi hết thành quả” “Nếu như nhà họ Tiết có thể cướp đoạt lấy nó, vậy đối với sức mạnh của chúng ta, chắc chắn là một sự bổ sung cực đại, như con hổ mọc thêm đôi cánh!” Tiết Phương Dương cười khẩy một tiếng. Ông ta nhìn Tiết Khải, bỗng nhiên hiểu ra, đứa trẻ này tại sao lại đột ngột từ nước ngoài quay về, hóa ra là nhằm vào. Tập đoàn Linh Long đã phá sản này. Trên thực tế, ông ta đã nhăm nhe vào sớm hơn cả Tiết Khải! Không những là ông ta, chỉ sợ rằng nhà họ Bàng, cũng đang nhắm vào rồi? “Chuyện không hề đơn giản như con nghĩ đâu” Tiết Phương Dương nói: “Tập đoàn Linh Long này, càng không phải giống những gì con nghĩ, cho nên đừng tùy tiện động tay vào, bởi vì…” Lời của ông ta còn chưa nói xong, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, nhìn chằm chằm gắt gao vào Tiết Khải. Con ngươi uy nghiêm đáng sợ, nhìn Tiết Khải một hồi đây căng thẳng. “Bố, bố nhìn con như thế này làm gì vậy?” “Con đi đến nhà họ Giang, có phải là cho rằng, Giang Ninh đó, là người của nhà họ Giang?”