Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…
Chương 2120: Một Thế Hệ Quân Chủ Một Thế Hệ Thiên Hạ
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Chắc là không có bất luận người mẹ nào sẽ bởi vậy mà cảm thấy có bao nhiêu vui sướng, hiện giờ trong lòng cô tràn ngập cảm giác áy náy và cô đơn, cùng với tràn ngập chua xót.Vân Thi Thi hàm chứa nước mắt, ôm hai đứa bé, nhắm mắt lại, dưới góc độ mà hai đứa bé không nhìn thấy rõ, mặc cho nước mắt rơi.… Có lẽ cô không xứng đáng với chức vụ một người mẹ.Ngực Mộ Nhã Triết cũng bị xúc động.Không có bất luận cái gì, giống như tối hôm qua vậy, làm cho tim anh đập cực nhanh.Càng không có bất luận cái gì làm cho anh cảm thấy, trái tim bốn người dựa vào chặt chẽ như vậy.Giờ khắc này, anh đột nhiên cảm thấy, mình giống như một ngọn núi cao ngất, cao lớn nguy nga, không thể phá vỡ.Cho dù từ chức vị trí gia chủ, nhưng anh tuyệt đối không hối hận.Anh đã không phải là mình trước kia.Anh hôm nay, tuy đã mất đi Mộ thị, nhưng anh lại cảm thấy mình rất lớn mạnh không có gì phá nổi.Anh nhẹ nhàng ôm lấy ba mẹ con, tập trung suy nghĩ, lúc lơ đãng, ánh mắt dịu dàng, giống như hồ nước ngưng tụ trong suốt, nhu tình động lòng người.…Đêm nay, nhất định là một đêm không ngủ được.Nhà họ Mộ, đèn đuốc sáng trưng.Sau khi Mộ Lâm Phong rời tiệc, Mộ Thục Mẫn và Mộ Yến Thừa rời đi, chỉ là những người khác cũng không có rời đi, bình tâm tĩnh khí ngồi xuống, bàn bạc về chuyện gia chủ.Từ khi Mộ Nhã Triết thoải mái từ chức rời đi, những cổ đông lớn tuổi vốn ôm thái độ vui sướng khi người khác gặp họa, lo lắng trùng trùng.Bọn họ không thể nào dự đoán được, vì một người phụ nữ, Mộ Nhã Triết nói bỏ liền bỏ, cũng không quay đầu lại.Lần này, lo âu có thể phá hủy bọn họ rồi.Về chuyện Mộ Nhã Triết từ chức gia chủ, kế tiếp, phải triển khai một loạt quan hệ xã hội.Đầu tiên, bọn họ nhất định phải phát biểu thông cáo, tuyên bố Mộ Nhã Triết từ chức tổng giám đốc của tập đoàn tài chính Đế Thăng, kế tiếp, phải đối mặt với nhóm truyền thông điên cuồng bùng nổ, chỉ sợ bộ phận quan hệ phải nhanh chóng bố trí cảnh giới, làm tốt quan hệ xã hội.Ngay sau đó, lúc tuyên bố tin tức, vẫn còn phải nghĩ tất cả biện pháp ổn định tổng bộ từ trên xuống dưới vì quyền hành thay đổi mang đến náo động và bất an.Dù sao, bất luận một công ty quyền hành thay đổi, trước khi công bố, phải chích ngừa trước.Ví dụ như Mộ Nhã Triết đảm nhận vị trí tổng giám đốc, trước tiên Mộ thị phát biểu thông cáo cho tổng bộ trước, hơn nữa trong một tháng này, tiến hành ngay ngắn trật tự bàn giao tất cả công việc, một tháng sau, Mộ Nhã Triết là tiền nhiệm.Nhưng mà dù vậy, trên dưới Mộ thị vẫn có rung chuyển không nhỏ.Lúc trước Mộ Nhã Triết chỉ mới hai mươi tuổi, tuổi trẻ khí thịnh, độ tuổi này, rất nhiều người đàn ông bình thường còn chưa tốt nghiệp xong đại học, anh đã lấy được học vị tài chính, hơn nữa dùng thực lực của mình, nỗ lực chống lại đám đông, nhảy lên vị trí tổng giám đốc.Đối với anh, có bao nhiêu người không phục.Đừng nói là nguyên lão đại hội cổ động Đế Thăng, viên chức trong tổng bộ, nhắc đến tổng giám đốc này, đều lắc đầu và lắc đầu.Trước Mộ Nhã Triết, Mộ Thịnh là thành viên hội đồng quản trị kiêm nhiệm chức tổng giám đốc, nguyên tắc chung là vị trí cao sẽ do người ngoài quản, nhưng mà toàn bộ quyền hành, đều do Mộ Thịnh nắm trong tay.Trong một đêm thay đổi gương mặt trẻ tuổi như vậy, bao nhiêu người trong lòng bồn chồn, sợ sau khi đổi người, Mộ thị xuống dốc.Một thế hệ quân chủ một thế hệ thiên hạ.Hoàng triều cường thịnh, tất nhiên không thể tách rời quân thần tài đức sáng suốt, nhưng nếu như quân chủ vô dụng, cho dù giang sơn tốt, cũng sẽ trở thành nét bút hỏng.
Chắc là không có bất luận người mẹ nào sẽ bởi vậy mà cảm thấy có bao nhiêu vui sướng, hiện giờ trong lòng cô tràn ngập cảm giác áy náy và cô đơn, cùng với tràn ngập chua xót.
Vân Thi Thi hàm chứa nước mắt, ôm hai đứa bé, nhắm mắt lại, dưới góc độ mà hai đứa bé không nhìn thấy rõ, mặc cho nước mắt rơi.
… Có lẽ cô không xứng đáng với chức vụ một người mẹ.
Ngực Mộ Nhã Triết cũng bị xúc động.
Không có bất luận cái gì, giống như tối hôm qua vậy, làm cho tim anh đập cực nhanh.
Càng không có bất luận cái gì làm cho anh cảm thấy, trái tim bốn người dựa vào chặt chẽ như vậy.
Giờ khắc này, anh đột nhiên cảm thấy, mình giống như một ngọn núi cao ngất, cao lớn nguy nga, không thể phá vỡ.
Cho dù từ chức vị trí gia chủ, nhưng anh tuyệt đối không hối hận.
Anh đã không phải là mình trước kia.
Anh hôm nay, tuy đã mất đi Mộ thị, nhưng anh lại cảm thấy mình rất lớn mạnh không có gì phá nổi.
Anh nhẹ nhàng ôm lấy ba mẹ con, tập trung suy nghĩ, lúc lơ đãng, ánh mắt dịu dàng, giống như hồ nước ngưng tụ trong suốt, nhu tình động lòng người.
…
Đêm nay, nhất định là một đêm không ngủ được.
Nhà họ Mộ, đèn đuốc sáng trưng.
Sau khi Mộ Lâm Phong rời tiệc, Mộ Thục Mẫn và Mộ Yến Thừa rời đi, chỉ là những người khác cũng không có rời đi, bình tâm tĩnh khí ngồi xuống, bàn bạc về chuyện gia chủ.
Từ khi Mộ Nhã Triết thoải mái từ chức rời đi, những cổ đông lớn tuổi vốn ôm thái độ vui sướng khi người khác gặp họa, lo lắng trùng trùng.
Bọn họ không thể nào dự đoán được, vì một người phụ nữ, Mộ Nhã Triết nói bỏ liền bỏ, cũng không quay đầu lại.
Lần này, lo âu có thể phá hủy bọn họ rồi.
Về chuyện Mộ Nhã Triết từ chức gia chủ, kế tiếp, phải triển khai một loạt quan hệ xã hội.
Đầu tiên, bọn họ nhất định phải phát biểu thông cáo, tuyên bố Mộ Nhã Triết từ chức tổng giám đốc của tập đoàn tài chính Đế Thăng, kế tiếp, phải đối mặt với nhóm truyền thông điên cuồng bùng nổ, chỉ sợ bộ phận quan hệ phải nhanh chóng bố trí cảnh giới, làm tốt quan hệ xã hội.
Ngay sau đó, lúc tuyên bố tin tức, vẫn còn phải nghĩ tất cả biện pháp ổn định tổng bộ từ trên xuống dưới vì quyền hành thay đổi mang đến náo động và bất an.
Dù sao, bất luận một công ty quyền hành thay đổi, trước khi công bố, phải chích ngừa trước.
Ví dụ như Mộ Nhã Triết đảm nhận vị trí tổng giám đốc, trước tiên Mộ thị phát biểu thông cáo cho tổng bộ trước, hơn nữa trong một tháng này, tiến hành ngay ngắn trật tự bàn giao tất cả công việc, một tháng sau, Mộ Nhã Triết là tiền nhiệm.
Nhưng mà dù vậy, trên dưới Mộ thị vẫn có rung chuyển không nhỏ.
Lúc trước Mộ Nhã Triết chỉ mới hai mươi tuổi, tuổi trẻ khí thịnh, độ tuổi này, rất nhiều người đàn ông bình thường còn chưa tốt nghiệp xong đại học, anh đã lấy được học vị tài chính, hơn nữa dùng thực lực của mình, nỗ lực chống lại đám đông, nhảy lên vị trí tổng giám đốc.
Đối với anh, có bao nhiêu người không phục.
Đừng nói là nguyên lão đại hội cổ động Đế Thăng, viên chức trong tổng bộ, nhắc đến tổng giám đốc này, đều lắc đầu và lắc đầu.
Trước Mộ Nhã Triết, Mộ Thịnh là thành viên hội đồng quản trị kiêm nhiệm chức tổng giám đốc, nguyên tắc chung là vị trí cao sẽ do người ngoài quản, nhưng mà toàn bộ quyền hành, đều do Mộ Thịnh nắm trong tay.
Trong một đêm thay đổi gương mặt trẻ tuổi như vậy, bao nhiêu người trong lòng bồn chồn, sợ sau khi đổi người, Mộ thị xuống dốc.
Một thế hệ quân chủ một thế hệ thiên hạ.
Hoàng triều cường thịnh, tất nhiên không thể tách rời quân thần tài đức sáng suốt, nhưng nếu như quân chủ vô dụng, cho dù giang sơn tốt, cũng sẽ trở thành nét bút hỏng.
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Chắc là không có bất luận người mẹ nào sẽ bởi vậy mà cảm thấy có bao nhiêu vui sướng, hiện giờ trong lòng cô tràn ngập cảm giác áy náy và cô đơn, cùng với tràn ngập chua xót.Vân Thi Thi hàm chứa nước mắt, ôm hai đứa bé, nhắm mắt lại, dưới góc độ mà hai đứa bé không nhìn thấy rõ, mặc cho nước mắt rơi.… Có lẽ cô không xứng đáng với chức vụ một người mẹ.Ngực Mộ Nhã Triết cũng bị xúc động.Không có bất luận cái gì, giống như tối hôm qua vậy, làm cho tim anh đập cực nhanh.Càng không có bất luận cái gì làm cho anh cảm thấy, trái tim bốn người dựa vào chặt chẽ như vậy.Giờ khắc này, anh đột nhiên cảm thấy, mình giống như một ngọn núi cao ngất, cao lớn nguy nga, không thể phá vỡ.Cho dù từ chức vị trí gia chủ, nhưng anh tuyệt đối không hối hận.Anh đã không phải là mình trước kia.Anh hôm nay, tuy đã mất đi Mộ thị, nhưng anh lại cảm thấy mình rất lớn mạnh không có gì phá nổi.Anh nhẹ nhàng ôm lấy ba mẹ con, tập trung suy nghĩ, lúc lơ đãng, ánh mắt dịu dàng, giống như hồ nước ngưng tụ trong suốt, nhu tình động lòng người.…Đêm nay, nhất định là một đêm không ngủ được.Nhà họ Mộ, đèn đuốc sáng trưng.Sau khi Mộ Lâm Phong rời tiệc, Mộ Thục Mẫn và Mộ Yến Thừa rời đi, chỉ là những người khác cũng không có rời đi, bình tâm tĩnh khí ngồi xuống, bàn bạc về chuyện gia chủ.Từ khi Mộ Nhã Triết thoải mái từ chức rời đi, những cổ đông lớn tuổi vốn ôm thái độ vui sướng khi người khác gặp họa, lo lắng trùng trùng.Bọn họ không thể nào dự đoán được, vì một người phụ nữ, Mộ Nhã Triết nói bỏ liền bỏ, cũng không quay đầu lại.Lần này, lo âu có thể phá hủy bọn họ rồi.Về chuyện Mộ Nhã Triết từ chức gia chủ, kế tiếp, phải triển khai một loạt quan hệ xã hội.Đầu tiên, bọn họ nhất định phải phát biểu thông cáo, tuyên bố Mộ Nhã Triết từ chức tổng giám đốc của tập đoàn tài chính Đế Thăng, kế tiếp, phải đối mặt với nhóm truyền thông điên cuồng bùng nổ, chỉ sợ bộ phận quan hệ phải nhanh chóng bố trí cảnh giới, làm tốt quan hệ xã hội.Ngay sau đó, lúc tuyên bố tin tức, vẫn còn phải nghĩ tất cả biện pháp ổn định tổng bộ từ trên xuống dưới vì quyền hành thay đổi mang đến náo động và bất an.Dù sao, bất luận một công ty quyền hành thay đổi, trước khi công bố, phải chích ngừa trước.Ví dụ như Mộ Nhã Triết đảm nhận vị trí tổng giám đốc, trước tiên Mộ thị phát biểu thông cáo cho tổng bộ trước, hơn nữa trong một tháng này, tiến hành ngay ngắn trật tự bàn giao tất cả công việc, một tháng sau, Mộ Nhã Triết là tiền nhiệm.Nhưng mà dù vậy, trên dưới Mộ thị vẫn có rung chuyển không nhỏ.Lúc trước Mộ Nhã Triết chỉ mới hai mươi tuổi, tuổi trẻ khí thịnh, độ tuổi này, rất nhiều người đàn ông bình thường còn chưa tốt nghiệp xong đại học, anh đã lấy được học vị tài chính, hơn nữa dùng thực lực của mình, nỗ lực chống lại đám đông, nhảy lên vị trí tổng giám đốc.Đối với anh, có bao nhiêu người không phục.Đừng nói là nguyên lão đại hội cổ động Đế Thăng, viên chức trong tổng bộ, nhắc đến tổng giám đốc này, đều lắc đầu và lắc đầu.Trước Mộ Nhã Triết, Mộ Thịnh là thành viên hội đồng quản trị kiêm nhiệm chức tổng giám đốc, nguyên tắc chung là vị trí cao sẽ do người ngoài quản, nhưng mà toàn bộ quyền hành, đều do Mộ Thịnh nắm trong tay.Trong một đêm thay đổi gương mặt trẻ tuổi như vậy, bao nhiêu người trong lòng bồn chồn, sợ sau khi đổi người, Mộ thị xuống dốc.Một thế hệ quân chủ một thế hệ thiên hạ.Hoàng triều cường thịnh, tất nhiên không thể tách rời quân thần tài đức sáng suốt, nhưng nếu như quân chủ vô dụng, cho dù giang sơn tốt, cũng sẽ trở thành nét bút hỏng.