Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…
Chương 2319: Trêu Hoa Ghẹo Nguyệt
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Chi phí phòng ăn không nhỏ, đấy là còn chưa tính đến phục vụ.Một phần bít tết đã mất 200$.Cung Kiệt thấy hai đứa nằm nhoài, không để ý đến anh, không còn cách nào khác là cắt đồ ăn cho chúng.Lúc về, Tiểu Dịch Thần nổi hứng nghiên cứu.“Hữu Hữu, em nói xem, áp lực nước lớn như vậy, sao phòng ăn không bị vỡ?’“Không đâu! Tuy nơi này áp lực nước lớn nhưng mà vật liệu xây dựng đều được tuyển chọn kĩ càng nên không có gì phải lo cả.”Tiểu Dịch Thần không hiểu lắm nhưng cũng gật đầu, nhìn Hữu Hữu với con mắt ngưỡng mộ: “Hữu Hữu, sao em biết nhiều vậy?”“Thôi đi, đây là thường thức. Ở phòng ăn như vậy thì nhất định phải chú ý nguy hiểm.”Cung Kiệt tức đến xám mặt lại.Đều nói mấy đứa trẻ hoạt bát đáng yêu, cái gì cũng hiếu kỳ.Quả thực như vậy.Hữu Hữu từ trước đến nay cũng không phải như vậy.Trước đây, trên internet, Hữu Hữu được tiếp xúc nhiều nên hình thành tính khí trầm ổn, dù có thể là chưa trưởng thành.Có thể hiện tại, chắc là do ở chung với Tiểu Dịch Thần một thời gian dài mà khí chất ấy cũng bị lệch lạc rồi.Đại đa số mọi khi Hữu Hữu thường thể hiện là một đứa trẻ hiểu chuyện, phúc hắc, nhưng cũng rất thân sĩ, có khi lại giống một tiểu Ma vương.Nhưng mà vẫn sẽ biểu hiện dáng vẻ của một đứa trẻ ngây thơ, ấu trĩ.Lúc này, trong phòng ăn đã đầy người.Có hai người mang dòng máu châu Âu, tóc vàng mắt xanh, chắc là người Hà Lan.Bàn khác là một người Anh.Còn có hai bàn bên là từ châu Á nhưng không biết nước nào.Lúc này đang là mùa du lịch, rất nhiều quốc gia đều có kỳ nghỉ đông nên rất nhiều người đến Maldives để được thư giãn nghỉ ngơi.Cũng có thể là đến đây để hưởng tuần trăng mật.Bọn họ đều hơi kinh ngạc nhìn về phía chỗ ngồi của Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần, hai thằng nhóc đáng yêu này, ngây thơ pha trò, khuôn mặt mũm mĩm khiến không ít người chú ý.Lại nhìn về phía Cung Kiệt, mọi người đều cho rằng, hai anh em sinh đôi này là con trai anh!Ông bố trẻ tuổi đó nha!Đến người châu Âu cũng bị dáng dấp của anh hấp dẫn.Một người phụ nữ tóc vàng mắt xanh trong số đó chỉ vào Cung Kiệt: “Oh God, look at that young man. He’s the father of two children!”Một phụ nữ khác cũng cười nói: “The man looks very handsome, he is very suitable for this hair.”Người phụ nữ kia yên lặng đánh giá Cung Kiệt, trong mắt lộ ra vẻ khao khát cháy bỏng.
Chi phí phòng ăn không nhỏ, đấy là còn chưa tính đến phục vụ.
Một phần bít tết đã mất 200$.
Cung Kiệt thấy hai đứa nằm nhoài, không để ý đến anh, không còn cách nào khác là cắt đồ ăn cho chúng.
Lúc về, Tiểu Dịch Thần nổi hứng nghiên cứu.
“Hữu Hữu, em nói xem, áp lực nước lớn như vậy, sao phòng ăn không bị vỡ?’
“Không đâu! Tuy nơi này áp lực nước lớn nhưng mà vật liệu xây dựng đều được tuyển chọn kĩ càng nên không có gì phải lo cả.”
Tiểu Dịch Thần không hiểu lắm nhưng cũng gật đầu, nhìn Hữu Hữu với con mắt ngưỡng mộ: “Hữu Hữu, sao em biết nhiều vậy?”
“Thôi đi, đây là thường thức. Ở phòng ăn như vậy thì nhất định phải chú ý nguy hiểm.”
Cung Kiệt tức đến xám mặt lại.
Đều nói mấy đứa trẻ hoạt bát đáng yêu, cái gì cũng hiếu kỳ.
Quả thực như vậy.
Hữu Hữu từ trước đến nay cũng không phải như vậy.
Trước đây, trên internet, Hữu Hữu được tiếp xúc nhiều nên hình thành tính khí trầm ổn, dù có thể là chưa trưởng thành.
Có thể hiện tại, chắc là do ở chung với Tiểu Dịch Thần một thời gian dài mà khí chất ấy cũng bị lệch lạc rồi.
Đại đa số mọi khi Hữu Hữu thường thể hiện là một đứa trẻ hiểu chuyện, phúc hắc, nhưng cũng rất thân sĩ, có khi lại giống một tiểu Ma vương.
Nhưng mà vẫn sẽ biểu hiện dáng vẻ của một đứa trẻ ngây thơ, ấu trĩ.
Lúc này, trong phòng ăn đã đầy người.
Có hai người mang dòng máu châu Âu, tóc vàng mắt xanh, chắc là người Hà Lan.
Bàn khác là một người Anh.
Còn có hai bàn bên là từ châu Á nhưng không biết nước nào.
Lúc này đang là mùa du lịch, rất nhiều quốc gia đều có kỳ nghỉ đông nên rất nhiều người đến Maldives để được thư giãn nghỉ ngơi.
Cũng có thể là đến đây để hưởng tuần trăng mật.
Bọn họ đều hơi kinh ngạc nhìn về phía chỗ ngồi của Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần, hai thằng nhóc đáng yêu này, ngây thơ pha trò, khuôn mặt mũm mĩm khiến không ít người chú ý.
Lại nhìn về phía Cung Kiệt, mọi người đều cho rằng, hai anh em sinh đôi này là con trai anh!
Ông bố trẻ tuổi đó nha!
Đến người châu Âu cũng bị dáng dấp của anh hấp dẫn.
Một người phụ nữ tóc vàng mắt xanh trong số đó chỉ vào Cung Kiệt: “Oh God, look at that young man. He’s the father of two children!”
Một phụ nữ khác cũng cười nói: “The man looks very handsome, he is very suitable for this hair.”
Người phụ nữ kia yên lặng đánh giá Cung Kiệt, trong mắt lộ ra vẻ khao khát cháy bỏng.
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Chi phí phòng ăn không nhỏ, đấy là còn chưa tính đến phục vụ.Một phần bít tết đã mất 200$.Cung Kiệt thấy hai đứa nằm nhoài, không để ý đến anh, không còn cách nào khác là cắt đồ ăn cho chúng.Lúc về, Tiểu Dịch Thần nổi hứng nghiên cứu.“Hữu Hữu, em nói xem, áp lực nước lớn như vậy, sao phòng ăn không bị vỡ?’“Không đâu! Tuy nơi này áp lực nước lớn nhưng mà vật liệu xây dựng đều được tuyển chọn kĩ càng nên không có gì phải lo cả.”Tiểu Dịch Thần không hiểu lắm nhưng cũng gật đầu, nhìn Hữu Hữu với con mắt ngưỡng mộ: “Hữu Hữu, sao em biết nhiều vậy?”“Thôi đi, đây là thường thức. Ở phòng ăn như vậy thì nhất định phải chú ý nguy hiểm.”Cung Kiệt tức đến xám mặt lại.Đều nói mấy đứa trẻ hoạt bát đáng yêu, cái gì cũng hiếu kỳ.Quả thực như vậy.Hữu Hữu từ trước đến nay cũng không phải như vậy.Trước đây, trên internet, Hữu Hữu được tiếp xúc nhiều nên hình thành tính khí trầm ổn, dù có thể là chưa trưởng thành.Có thể hiện tại, chắc là do ở chung với Tiểu Dịch Thần một thời gian dài mà khí chất ấy cũng bị lệch lạc rồi.Đại đa số mọi khi Hữu Hữu thường thể hiện là một đứa trẻ hiểu chuyện, phúc hắc, nhưng cũng rất thân sĩ, có khi lại giống một tiểu Ma vương.Nhưng mà vẫn sẽ biểu hiện dáng vẻ của một đứa trẻ ngây thơ, ấu trĩ.Lúc này, trong phòng ăn đã đầy người.Có hai người mang dòng máu châu Âu, tóc vàng mắt xanh, chắc là người Hà Lan.Bàn khác là một người Anh.Còn có hai bàn bên là từ châu Á nhưng không biết nước nào.Lúc này đang là mùa du lịch, rất nhiều quốc gia đều có kỳ nghỉ đông nên rất nhiều người đến Maldives để được thư giãn nghỉ ngơi.Cũng có thể là đến đây để hưởng tuần trăng mật.Bọn họ đều hơi kinh ngạc nhìn về phía chỗ ngồi của Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần, hai thằng nhóc đáng yêu này, ngây thơ pha trò, khuôn mặt mũm mĩm khiến không ít người chú ý.Lại nhìn về phía Cung Kiệt, mọi người đều cho rằng, hai anh em sinh đôi này là con trai anh!Ông bố trẻ tuổi đó nha!Đến người châu Âu cũng bị dáng dấp của anh hấp dẫn.Một người phụ nữ tóc vàng mắt xanh trong số đó chỉ vào Cung Kiệt: “Oh God, look at that young man. He’s the father of two children!”Một phụ nữ khác cũng cười nói: “The man looks very handsome, he is very suitable for this hair.”Người phụ nữ kia yên lặng đánh giá Cung Kiệt, trong mắt lộ ra vẻ khao khát cháy bỏng.