Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…
Chương 2453: Âm Mưu Đã Tính Toán Trước (2)
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… “Nói thế là sao?”“Cậu xem ảnh chụp này, mặc dù có chút mơ hồ, nhưng nếu không nắm rõ được hành tung của hai người từ trước, tuyệt đối không thể chụp được góc độ và dàn cảnh như thế này, mặt cũng chụp được rất rõ ràng. Nếu tôi đoán không nhầm, đám chó săn này cũng là người bên Ease bỏ tiền ra thuê.”Tần Chu nghe vậy, mặt lập tức tỏ ra sợ hãi, thở dài: “Tôi cũng lo lắng chuyện này.”Quý Lâm nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn, mặt không chút thay đổi nói: “Nếu công ty đại diện này thông minh một chút, có lẽ tiếp theo sẽ mua chuộc truyền thông, đưa một loạt các loại tin tức.”Làng giải trí có hai hình thức đưa tin.Thứ nhất, là dựa vào độ nổi tiếng của ngôi sao trong cuộc, cũng là một loại đề tài tuyên truyền hữu dụng.Ví dụ như có hai nghệ sĩ kết hôn, phí tổ chức hết hai triệu, một hôn lễ lớn như vậy có thanh thế rất lớn, có thể sánh ngang với nghi lễ kết hôn của hoàng thất, được mệnh danh là hôn lễ thế kỷ gì đó.Nhưng trên thực tế thì sao?Trong cái gọi là hôn lễ hai triệu cũng không thiếu những khoản đầu tư của các thương hiệu hàng đầu, còn có thể dùng buổi hôn lễ này, tuyên truyền làm tăng giá trị của minh tinh đó, nước lên thì thuyền lên, danh tiếng của ngôi sao cũng tăng lên một bậc, nhân khí ngút trời.Một hôn lễ, trước sau đều tuyên truyền trắng trợn, mãi cho đến khi hôn lễ kết thúc, nghệ sĩ vẫn sẽ lợi dụng hiệu ứng này mà tuyên truyền tới cả tháng sau.Không ít công chúng đều tỏ ra hâm mộ, tôn sùng chú rể thành người chồng quốc dân, còn đối với nữ chính thì hâm mộ đến tột đỉnh.Tổ chức một hôn lễ, hai bên đều có lợi, chung quy cũng chỉ có người xem là bị lừa gạt mà thôi.Một cách tuyên truyền khác, là tự tạo scandal cho mình để tuyên truyền.Quý Lâm và Tần Chu đều lo lắng, cô người mẫu Lý Hương Nhi này là được công ty thao túng, muốn lợi dụng danh tiếng của Vân Thi Thi làm ván cầu, lấy biệt danh “Tiểu Vân Thi Thi” để lợi dụng nhân khí của cô mà tuyên truyền, không chỉ thế, bằng một tấm ảnh chụp “cửa khách sạn” này, còn có thể mượn sức ảnh hưởng của Cố Tinh Trạch để tuyên truyền.Khi Vân Thi Thi chạy đến công ty, Tần Chu và Quý Lâm gọi cô tới phòng tổng giám đốc, trong phòng còn có mấy nhân vật chủ chốt của bộ phận quan hệ xã hội, tất cả mọi người đều trong tâm thế sẵn sàng đón địch, không khí rất áp lực, cô vừa thấy trận địa này cũng lập tức nổi lên lo lắng.“Đây là làm sao vậy?”Tần Chu liếc cô một cái, tức giận nói: “Thi Thi, tin tức trên weibo về bức ảnh chụp em và Tinh Trạch ở cửa khách sạn đã đứng đầu top search rồi, mà em còn có thể bình tâm như vậy, thật sự là hoàng đế chưa vội thái giám đã gấp.”Vân Thi Thi dở khóc dở cười nói: “Người phụ nữ trong bức ảnh không phải là em! Chẳng lẽ anh còn chưa phát thông cáo phủ nhận sao?”Tần Chu âm u nói: “Thông cáo? Trước mắt, cũng không còn là vấn đề phủ nhận hay không nữa rồi. Hiện giờ, ngược lại anh thà rằng em là nữ chính còn hơn. Em bị mang ra làm quân cờ rồi có biết không?”Vân Thi Thi giật mình, mờ mịt nhìn anh ta.“Buổi sáng khi mở weibo ra, nói thật là em cũng cực kỳ shock. Người phụ nữ này không biết có phải phẫu thuật chỉnh hình không mà tấm hình này lại giống em đến như vậy?”Dừng một chút, cô lại nói: “Cô ta ở trong khách sạn đi ra, cũng không nhất định chứng minh là cô ta và Tinh Trạch có chuyện gì chứ?”“Cô ta là người đi từ trong khách sạn ra, điều này không quan trọng, mấu chốt là, cô ta kéo Tinh Trạch đến cửa khách sạn, lúc này cũng là lúc truyền thông chụp được ảnh, bây giờ, cũng làm dư luận náo loạn lên rồi.”Tần Chu lại nói: “Anh đoán, tiếp theo, bên phía cô ta sẽ lập tức tổ chức tuyên truyền đưa tin thôi!”
“Nói thế là sao?”
“Cậu xem ảnh chụp này, mặc dù có chút mơ hồ, nhưng nếu không nắm rõ được hành tung của hai người từ trước, tuyệt đối không thể chụp được góc độ và dàn cảnh như thế này, mặt cũng chụp được rất rõ ràng. Nếu tôi đoán không nhầm, đám chó săn này cũng là người bên Ease bỏ tiền ra thuê.”
Tần Chu nghe vậy, mặt lập tức tỏ ra sợ hãi, thở dài: “Tôi cũng lo lắng chuyện này.”
Quý Lâm nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn, mặt không chút thay đổi nói: “Nếu công ty đại diện này thông minh một chút, có lẽ tiếp theo sẽ mua chuộc truyền thông, đưa một loạt các loại tin tức.”
Làng giải trí có hai hình thức đưa tin.
Thứ nhất, là dựa vào độ nổi tiếng của ngôi sao trong cuộc, cũng là một loại đề tài tuyên truyền hữu dụng.
Ví dụ như có hai nghệ sĩ kết hôn, phí tổ chức hết hai triệu, một hôn lễ lớn như vậy có thanh thế rất lớn, có thể sánh ngang với nghi lễ kết hôn của hoàng thất, được mệnh danh là hôn lễ thế kỷ gì đó.
Nhưng trên thực tế thì sao?
Trong cái gọi là hôn lễ hai triệu cũng không thiếu những khoản đầu tư của các thương hiệu hàng đầu, còn có thể dùng buổi hôn lễ này, tuyên truyền làm tăng giá trị của minh tinh đó, nước lên thì thuyền lên, danh tiếng của ngôi sao cũng tăng lên một bậc, nhân khí ngút trời.
Một hôn lễ, trước sau đều tuyên truyền trắng trợn, mãi cho đến khi hôn lễ kết thúc, nghệ sĩ vẫn sẽ lợi dụng hiệu ứng này mà tuyên truyền tới cả tháng sau.
Không ít công chúng đều tỏ ra hâm mộ, tôn sùng chú rể thành người chồng quốc dân, còn đối với nữ chính thì hâm mộ đến tột đỉnh.
Tổ chức một hôn lễ, hai bên đều có lợi, chung quy cũng chỉ có người xem là bị lừa gạt mà thôi.
Một cách tuyên truyền khác, là tự tạo scandal cho mình để tuyên truyền.
Quý Lâm và Tần Chu đều lo lắng, cô người mẫu Lý Hương Nhi này là được công ty thao túng, muốn lợi dụng danh tiếng của Vân Thi Thi làm ván cầu, lấy biệt danh “Tiểu Vân Thi Thi” để lợi dụng nhân khí của cô mà tuyên truyền, không chỉ thế, bằng một tấm ảnh chụp “cửa khách sạn” này, còn có thể mượn sức ảnh hưởng của Cố Tinh Trạch để tuyên truyền.
Khi Vân Thi Thi chạy đến công ty, Tần Chu và Quý Lâm gọi cô tới phòng tổng giám đốc, trong phòng còn có mấy nhân vật chủ chốt của bộ phận quan hệ xã hội, tất cả mọi người đều trong tâm thế sẵn sàng đón địch, không khí rất áp lực, cô vừa thấy trận địa này cũng lập tức nổi lên lo lắng.
“Đây là làm sao vậy?”
Tần Chu liếc cô một cái, tức giận nói: “Thi Thi, tin tức trên weibo về bức ảnh chụp em và Tinh Trạch ở cửa khách sạn đã đứng đầu top search rồi, mà em còn có thể bình tâm như vậy, thật sự là hoàng đế chưa vội thái giám đã gấp.”
Vân Thi Thi dở khóc dở cười nói: “Người phụ nữ trong bức ảnh không phải là em! Chẳng lẽ anh còn chưa phát thông cáo phủ nhận sao?”
Tần Chu âm u nói: “Thông cáo? Trước mắt, cũng không còn là vấn đề phủ nhận hay không nữa rồi. Hiện giờ, ngược lại anh thà rằng em là nữ chính còn hơn. Em bị mang ra làm quân cờ rồi có biết không?”
Vân Thi Thi giật mình, mờ mịt nhìn anh ta.
“Buổi sáng khi mở weibo ra, nói thật là em cũng cực kỳ shock. Người phụ nữ này không biết có phải phẫu thuật chỉnh hình không mà tấm hình này lại giống em đến như vậy?”
Dừng một chút, cô lại nói: “Cô ta ở trong khách sạn đi ra, cũng không nhất định chứng minh là cô ta và Tinh Trạch có chuyện gì chứ?”
“Cô ta là người đi từ trong khách sạn ra, điều này không quan trọng, mấu chốt là, cô ta kéo Tinh Trạch đến cửa khách sạn, lúc này cũng là lúc truyền thông chụp được ảnh, bây giờ, cũng làm dư luận náo loạn lên rồi.”
Tần Chu lại nói: “Anh đoán, tiếp theo, bên phía cô ta sẽ lập tức tổ chức tuyên truyền đưa tin thôi!”
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… “Nói thế là sao?”“Cậu xem ảnh chụp này, mặc dù có chút mơ hồ, nhưng nếu không nắm rõ được hành tung của hai người từ trước, tuyệt đối không thể chụp được góc độ và dàn cảnh như thế này, mặt cũng chụp được rất rõ ràng. Nếu tôi đoán không nhầm, đám chó săn này cũng là người bên Ease bỏ tiền ra thuê.”Tần Chu nghe vậy, mặt lập tức tỏ ra sợ hãi, thở dài: “Tôi cũng lo lắng chuyện này.”Quý Lâm nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn, mặt không chút thay đổi nói: “Nếu công ty đại diện này thông minh một chút, có lẽ tiếp theo sẽ mua chuộc truyền thông, đưa một loạt các loại tin tức.”Làng giải trí có hai hình thức đưa tin.Thứ nhất, là dựa vào độ nổi tiếng của ngôi sao trong cuộc, cũng là một loại đề tài tuyên truyền hữu dụng.Ví dụ như có hai nghệ sĩ kết hôn, phí tổ chức hết hai triệu, một hôn lễ lớn như vậy có thanh thế rất lớn, có thể sánh ngang với nghi lễ kết hôn của hoàng thất, được mệnh danh là hôn lễ thế kỷ gì đó.Nhưng trên thực tế thì sao?Trong cái gọi là hôn lễ hai triệu cũng không thiếu những khoản đầu tư của các thương hiệu hàng đầu, còn có thể dùng buổi hôn lễ này, tuyên truyền làm tăng giá trị của minh tinh đó, nước lên thì thuyền lên, danh tiếng của ngôi sao cũng tăng lên một bậc, nhân khí ngút trời.Một hôn lễ, trước sau đều tuyên truyền trắng trợn, mãi cho đến khi hôn lễ kết thúc, nghệ sĩ vẫn sẽ lợi dụng hiệu ứng này mà tuyên truyền tới cả tháng sau.Không ít công chúng đều tỏ ra hâm mộ, tôn sùng chú rể thành người chồng quốc dân, còn đối với nữ chính thì hâm mộ đến tột đỉnh.Tổ chức một hôn lễ, hai bên đều có lợi, chung quy cũng chỉ có người xem là bị lừa gạt mà thôi.Một cách tuyên truyền khác, là tự tạo scandal cho mình để tuyên truyền.Quý Lâm và Tần Chu đều lo lắng, cô người mẫu Lý Hương Nhi này là được công ty thao túng, muốn lợi dụng danh tiếng của Vân Thi Thi làm ván cầu, lấy biệt danh “Tiểu Vân Thi Thi” để lợi dụng nhân khí của cô mà tuyên truyền, không chỉ thế, bằng một tấm ảnh chụp “cửa khách sạn” này, còn có thể mượn sức ảnh hưởng của Cố Tinh Trạch để tuyên truyền.Khi Vân Thi Thi chạy đến công ty, Tần Chu và Quý Lâm gọi cô tới phòng tổng giám đốc, trong phòng còn có mấy nhân vật chủ chốt của bộ phận quan hệ xã hội, tất cả mọi người đều trong tâm thế sẵn sàng đón địch, không khí rất áp lực, cô vừa thấy trận địa này cũng lập tức nổi lên lo lắng.“Đây là làm sao vậy?”Tần Chu liếc cô một cái, tức giận nói: “Thi Thi, tin tức trên weibo về bức ảnh chụp em và Tinh Trạch ở cửa khách sạn đã đứng đầu top search rồi, mà em còn có thể bình tâm như vậy, thật sự là hoàng đế chưa vội thái giám đã gấp.”Vân Thi Thi dở khóc dở cười nói: “Người phụ nữ trong bức ảnh không phải là em! Chẳng lẽ anh còn chưa phát thông cáo phủ nhận sao?”Tần Chu âm u nói: “Thông cáo? Trước mắt, cũng không còn là vấn đề phủ nhận hay không nữa rồi. Hiện giờ, ngược lại anh thà rằng em là nữ chính còn hơn. Em bị mang ra làm quân cờ rồi có biết không?”Vân Thi Thi giật mình, mờ mịt nhìn anh ta.“Buổi sáng khi mở weibo ra, nói thật là em cũng cực kỳ shock. Người phụ nữ này không biết có phải phẫu thuật chỉnh hình không mà tấm hình này lại giống em đến như vậy?”Dừng một chút, cô lại nói: “Cô ta ở trong khách sạn đi ra, cũng không nhất định chứng minh là cô ta và Tinh Trạch có chuyện gì chứ?”“Cô ta là người đi từ trong khách sạn ra, điều này không quan trọng, mấu chốt là, cô ta kéo Tinh Trạch đến cửa khách sạn, lúc này cũng là lúc truyền thông chụp được ảnh, bây giờ, cũng làm dư luận náo loạn lên rồi.”Tần Chu lại nói: “Anh đoán, tiếp theo, bên phía cô ta sẽ lập tức tổ chức tuyên truyền đưa tin thôi!”