Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 209
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Cảm giác căng chặt giảm bớt, Đường Tư Vũ dần mềm lòng. Đối với một cô gái, cảm giác này thật huyền ảo, mơ mộng. Nếu bên cạnh không phải một người đàn ông hống hách, vô lý mà là người khác thì chắc chắn sẽ rất lãng mạn. Trong bãi đậu xe VỊP bên cạnh nơi diễn ra bữa tiệc, chiếc xe màu đen của Đường Hùng đang theo hướng dẫn dừng xe. Bên cạnh cũng đang đỗ một hàng những xe sang trọng, dường như nơi đây đang diễn ra buổi triển lãm xe sang. Đường Y Y xuống xe, khoác tay mẹ, ngắng cổ đầy kiêu ngạo. Bữa tiệc tối này vốn để mọi người thấy thế giới cao nhã, thanh cao của giới thượng lưu, khiến trong lòng khách mời có cảm giác vinh hạnh vì ở giới quý tộc. Ba người nhà họ Đường tiến vào buổi tiệc. Không lâu sau, xe Mộ Phi cũng đến. Anh đến một mình, trong bộ vest xám. Với khí chất thanh cao, lịch lãm, chắc chắn anh là một trong những khách mời giàu . 2 Ầ: SÀ Á: có, trẻ tuôi của tôi nay. Giờ đã là 6h50. Khách mời đều đã đến, chỉ có vài người còn trên đường. Mà Hình Liệt Hàn vì tắc đường nên cũng là một trong những người đến muộn. Lúc này, tia sáng cuối cùng của ánh chiều tà cũng đã lặn xuống. Toàn bộ khách sạn rực rỡ dưới ánh đèn, lấp lánh trong màn đêm. Đường Tư Vũ bỗng cảm thấy căng thẳng. Mặc dù cô là con cả nhà họ Đường, nhưng cô vẫn luôn sống như người bình thường. Trước kia, cha cô rất hiếm khi đưa cô đến những dịp như vậy. Sau khi ông tái hôn, Khưu Lâm càng ngăn cô đi tham gia các buổi dạ tiệc. Bà luôn chỉ kéo con gái mình đến những buổi gặp mặt của những người giàu có, còn cô phải đi học các lớp phụ đạo. Hình Liệt Hàn xuống xe. Anh vốn muốn đến mở cửa cho cô, nhưng không ngờ, Đường Tư Vũ tự mình đẩy cửa bước xuống. Hình Liệt Hàn cong môi, bước đến bên cạnh, duỗi cánh tay dài về phía cô khẽ nói: “Khoác lấy tay tôi!” Đường Tư Vũ không từ chối. Cô lóng ngóng vươn tay khoác lấy tay anh, cùng tiến vào hội trưởng lớn rực rỡ ánh sáng. Tại nơi kiểm tra tư cách khách mời ở đại sảnh, Hình Liệt Hàn đưa ra 2 tám thiệp mời. Đường Tư Vũ khoác tay anh, bước vào đại sảnh rộng lớn, trống trải. Một nhân viên phục vụ mặc đồng phục đứng ở cửa thang máy, chủ động mở cửa cho họ. Trong thang máy chỉ có hai người. Nhân viên phục vụ giúp họ ấn tầng 10, phòng tiệc lớn. Đường Tư Vũ bỗng có cảm giác đang trong buổi lễ kết hôn với anh. Anh mặc trang trọng, lịch sự, còn cô mặc váy dạ hội. Giống như một lúc nữa, họ sẽ đi kính rượu quan khách. Đáng ghét! Sao cô lại có suy nghĩ nực cười như vậy chứ? Hình Liệt Hàn cúi đầu nhìn người phụ nữ bên cạnh. Cô đẹp hoàn hảo. Một sợi tóc bướng bỉnh phủ lên khuyên tai cô, anh tự nhiên duỗi tay vén tóc. Những ngón tay ấm áp của anh chạm vào dái tai mềm mại, mẫn cảm của cô. Hình Liệt Hàn bỗng thấy căng thẳng. Đường Tư Vũ quay đầu nhìn anh. Hình Liệt Hàn cười khẽ: “Tóc em chạm vào hoa tai. Đường Tư Vũ chớp mắt. Lúc này thang máy “tinh” một tiếng rồi mở ra. Hai nhân viên phục vụ đẹp trai dẫn họ tới một cánh cửa đóng kín, đường đi đều được trải thảm đỏ sạch sẽ, khiến mọi người có cảm giác được đối xử như khách quý. Đồng thời, cũng có cảm giác như đang tổ chức đám cưới. Suy nghĩ lúc ở trong thang máy lại nảy lên trong đầu Đường Tư Vũ khiến cô ngượng ngùng, không nói nên lời. Hai nhân viên phục vụ đang đứng ở hai bên cánh cửa. Khi các vị khách quý đến, họ sẽ mở cửa để chào đón khách vào. Khi Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ chỉ còn cách cánh cửa khoảng 3-4m, hai nhân viên phục vụ lập tức đẩy cửa ra. Sau cánh cửa, một thế giới tráng lệ, khí thế đập vào mắt họ. Đường Tư Vũ khoác chặt tay Hình Liệt Hàn. Cảm giác cô đang căng thẳng, Hình Liệt Hàn không nhìn những vị khách bên trong mà quay đầu, nhẹ nhàng nhìn cô đầy an ỦI. Sự xuất hiện của đôi nam thanh nữ tú khiến những vị khách bên trong đều quay lại nhìn, xem là nhân vật nào đến. Ở cánh cửa màu vàng kim, người đàn ông đẹp trai, kiên cường cùng một cô gái thanh lịch, quý phái cùng bước tới. Thân phận của Hình Liệt Hàn mọi người đương nhiên đoán ra được nhưng không ai đoán được thân phận cô gái có khí chất độc đáo, gương mặt thanh thuần, trong sáng nhưng đầy diễm lệ bên cạnh anh. Những người đàn ông trong bữa tiệc đều thấy sững sờ vài giây. Còn các cô gái thì vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị. Cô gái bên cạnh Hình Liệt Hàn đẹp quá! Cô chỉ trang điểm nhẹ nhưng dưới ánh đèn, làn da mềm mại, mỏng manh, đôi mắt to lấp lánh, linh hoạt thật hấp dẫn. Đây mới là vẻ đẹp tự nhiên, quả là rung động lòng người. Cô ấy là ai? Cô ấy là ai?
Cảm giác căng chặt giảm bớt, Đường Tư Vũ dần mềm lòng. Đối với một cô gái, cảm giác này thật huyền ảo, mơ mộng. Nếu bên cạnh không phải một người đàn ông hống hách, vô lý mà là người khác thì chắc chắn sẽ rất lãng mạn.
Trong bãi đậu xe VỊP bên cạnh nơi diễn ra bữa tiệc, chiếc xe màu đen của Đường Hùng đang theo hướng dẫn dừng xe. Bên cạnh cũng đang đỗ một hàng những xe sang trọng, dường như nơi đây đang diễn ra buổi triển lãm xe sang.
Đường Y Y xuống xe, khoác tay mẹ, ngắng cổ đầy kiêu ngạo. Bữa tiệc tối này vốn để mọi người thấy thế giới cao nhã, thanh cao của giới thượng lưu, khiến trong lòng khách mời có cảm giác vinh hạnh vì ở giới quý tộc.
Ba người nhà họ Đường tiến vào buổi tiệc. Không lâu sau, xe Mộ Phi cũng đến.
Anh đến một mình, trong bộ vest xám. Với khí chất thanh cao, lịch lãm, chắc chắn anh là một trong những khách mời giàu . 2 Ầ: SÀ Á: có, trẻ tuôi của tôi nay.
Giờ đã là 6h50. Khách mời đều đã đến, chỉ có vài người còn trên đường.
Mà Hình Liệt Hàn vì tắc đường nên cũng là một trong những người đến muộn.
Lúc này, tia sáng cuối cùng của ánh chiều tà cũng đã lặn xuống. Toàn bộ khách sạn rực rỡ dưới ánh đèn, lấp lánh trong màn đêm.
Đường Tư Vũ bỗng cảm thấy căng thẳng.
Mặc dù cô là con cả nhà họ Đường, nhưng cô vẫn luôn sống như người bình thường. Trước kia, cha cô rất hiếm khi đưa cô đến những dịp như vậy. Sau khi ông tái hôn, Khưu Lâm càng ngăn cô đi tham gia các buổi dạ tiệc. Bà luôn chỉ kéo con gái mình đến những buổi gặp mặt của những người giàu có, còn cô phải đi học các lớp phụ đạo.
Hình Liệt Hàn xuống xe. Anh vốn muốn đến mở cửa cho cô, nhưng không ngờ, Đường Tư Vũ tự mình đẩy cửa bước xuống. Hình Liệt Hàn cong môi, bước đến bên cạnh, duỗi cánh tay dài về phía cô khẽ nói: “Khoác lấy tay tôi!”
Đường Tư Vũ không từ chối. Cô lóng ngóng vươn tay khoác lấy tay anh, cùng tiến vào hội trưởng lớn rực rỡ ánh sáng.
Tại nơi kiểm tra tư cách khách mời ở đại sảnh, Hình Liệt Hàn đưa ra 2 tám thiệp mời. Đường Tư Vũ khoác tay anh, bước vào đại sảnh rộng lớn, trống trải. Một nhân viên phục vụ mặc đồng phục đứng ở cửa thang máy, chủ động mở cửa cho họ.
Trong thang máy chỉ có hai người. Nhân viên phục vụ giúp họ ấn tầng 10, phòng tiệc lớn.
Đường Tư Vũ bỗng có cảm giác đang trong buổi lễ kết hôn với anh. Anh mặc trang trọng, lịch sự, còn cô mặc váy dạ hội. Giống như một lúc nữa, họ sẽ đi kính rượu quan khách. Đáng ghét! Sao cô lại có suy nghĩ nực cười như vậy chứ?
Hình Liệt Hàn cúi đầu nhìn người phụ nữ bên cạnh. Cô đẹp hoàn hảo. Một sợi tóc bướng bỉnh phủ lên khuyên tai cô, anh tự nhiên duỗi tay vén tóc. Những ngón tay ấm áp của anh chạm vào dái tai mềm mại, mẫn cảm của cô. Hình Liệt Hàn bỗng thấy căng thẳng.
Đường Tư Vũ quay đầu nhìn anh. Hình Liệt Hàn cười khẽ: “Tóc em chạm vào hoa tai.
Đường Tư Vũ chớp mắt. Lúc này thang máy “tinh” một tiếng rồi mở ra. Hai nhân viên phục vụ đẹp trai dẫn họ tới một cánh cửa đóng kín, đường đi đều được trải thảm đỏ sạch sẽ, khiến mọi người có cảm giác được đối xử như khách quý.
Đồng thời, cũng có cảm giác như đang tổ chức đám cưới.
Suy nghĩ lúc ở trong thang máy lại nảy lên trong đầu Đường Tư Vũ khiến cô ngượng ngùng, không nói nên lời.
Hai nhân viên phục vụ đang đứng ở hai bên cánh cửa. Khi các vị khách quý đến, họ sẽ mở cửa để chào đón khách vào.
Khi Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ chỉ còn cách cánh cửa khoảng 3-4m, hai nhân viên phục vụ lập tức đẩy cửa ra. Sau cánh cửa, một thế giới tráng lệ, khí thế đập vào mắt họ. Đường Tư Vũ khoác chặt tay Hình Liệt Hàn.
Cảm giác cô đang căng thẳng, Hình Liệt Hàn không nhìn những vị khách bên trong mà quay đầu, nhẹ nhàng nhìn cô đầy an ỦI.
Sự xuất hiện của đôi nam thanh nữ tú khiến những vị khách bên trong đều quay lại nhìn, xem là nhân vật nào đến.
Ở cánh cửa màu vàng kim, người đàn ông đẹp trai, kiên cường cùng một cô gái thanh lịch, quý phái cùng bước tới.
Thân phận của Hình Liệt Hàn mọi người đương nhiên đoán ra được nhưng không ai đoán được thân phận cô gái có khí chất độc đáo, gương mặt thanh thuần, trong sáng nhưng đầy diễm lệ bên cạnh anh.
Những người đàn ông trong bữa tiệc đều thấy sững sờ vài giây. Còn các cô gái thì vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị. Cô gái bên cạnh Hình Liệt Hàn đẹp quá!
Cô chỉ trang điểm nhẹ nhưng dưới ánh đèn, làn da mềm mại, mỏng manh, đôi mắt to lấp lánh, linh hoạt thật hấp dẫn.
Đây mới là vẻ đẹp tự nhiên, quả là rung động lòng người.
Cô ấy là ai?
Cô ấy là ai?
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Cảm giác căng chặt giảm bớt, Đường Tư Vũ dần mềm lòng. Đối với một cô gái, cảm giác này thật huyền ảo, mơ mộng. Nếu bên cạnh không phải một người đàn ông hống hách, vô lý mà là người khác thì chắc chắn sẽ rất lãng mạn. Trong bãi đậu xe VỊP bên cạnh nơi diễn ra bữa tiệc, chiếc xe màu đen của Đường Hùng đang theo hướng dẫn dừng xe. Bên cạnh cũng đang đỗ một hàng những xe sang trọng, dường như nơi đây đang diễn ra buổi triển lãm xe sang. Đường Y Y xuống xe, khoác tay mẹ, ngắng cổ đầy kiêu ngạo. Bữa tiệc tối này vốn để mọi người thấy thế giới cao nhã, thanh cao của giới thượng lưu, khiến trong lòng khách mời có cảm giác vinh hạnh vì ở giới quý tộc. Ba người nhà họ Đường tiến vào buổi tiệc. Không lâu sau, xe Mộ Phi cũng đến. Anh đến một mình, trong bộ vest xám. Với khí chất thanh cao, lịch lãm, chắc chắn anh là một trong những khách mời giàu . 2 Ầ: SÀ Á: có, trẻ tuôi của tôi nay. Giờ đã là 6h50. Khách mời đều đã đến, chỉ có vài người còn trên đường. Mà Hình Liệt Hàn vì tắc đường nên cũng là một trong những người đến muộn. Lúc này, tia sáng cuối cùng của ánh chiều tà cũng đã lặn xuống. Toàn bộ khách sạn rực rỡ dưới ánh đèn, lấp lánh trong màn đêm. Đường Tư Vũ bỗng cảm thấy căng thẳng. Mặc dù cô là con cả nhà họ Đường, nhưng cô vẫn luôn sống như người bình thường. Trước kia, cha cô rất hiếm khi đưa cô đến những dịp như vậy. Sau khi ông tái hôn, Khưu Lâm càng ngăn cô đi tham gia các buổi dạ tiệc. Bà luôn chỉ kéo con gái mình đến những buổi gặp mặt của những người giàu có, còn cô phải đi học các lớp phụ đạo. Hình Liệt Hàn xuống xe. Anh vốn muốn đến mở cửa cho cô, nhưng không ngờ, Đường Tư Vũ tự mình đẩy cửa bước xuống. Hình Liệt Hàn cong môi, bước đến bên cạnh, duỗi cánh tay dài về phía cô khẽ nói: “Khoác lấy tay tôi!” Đường Tư Vũ không từ chối. Cô lóng ngóng vươn tay khoác lấy tay anh, cùng tiến vào hội trưởng lớn rực rỡ ánh sáng. Tại nơi kiểm tra tư cách khách mời ở đại sảnh, Hình Liệt Hàn đưa ra 2 tám thiệp mời. Đường Tư Vũ khoác tay anh, bước vào đại sảnh rộng lớn, trống trải. Một nhân viên phục vụ mặc đồng phục đứng ở cửa thang máy, chủ động mở cửa cho họ. Trong thang máy chỉ có hai người. Nhân viên phục vụ giúp họ ấn tầng 10, phòng tiệc lớn. Đường Tư Vũ bỗng có cảm giác đang trong buổi lễ kết hôn với anh. Anh mặc trang trọng, lịch sự, còn cô mặc váy dạ hội. Giống như một lúc nữa, họ sẽ đi kính rượu quan khách. Đáng ghét! Sao cô lại có suy nghĩ nực cười như vậy chứ? Hình Liệt Hàn cúi đầu nhìn người phụ nữ bên cạnh. Cô đẹp hoàn hảo. Một sợi tóc bướng bỉnh phủ lên khuyên tai cô, anh tự nhiên duỗi tay vén tóc. Những ngón tay ấm áp của anh chạm vào dái tai mềm mại, mẫn cảm của cô. Hình Liệt Hàn bỗng thấy căng thẳng. Đường Tư Vũ quay đầu nhìn anh. Hình Liệt Hàn cười khẽ: “Tóc em chạm vào hoa tai. Đường Tư Vũ chớp mắt. Lúc này thang máy “tinh” một tiếng rồi mở ra. Hai nhân viên phục vụ đẹp trai dẫn họ tới một cánh cửa đóng kín, đường đi đều được trải thảm đỏ sạch sẽ, khiến mọi người có cảm giác được đối xử như khách quý. Đồng thời, cũng có cảm giác như đang tổ chức đám cưới. Suy nghĩ lúc ở trong thang máy lại nảy lên trong đầu Đường Tư Vũ khiến cô ngượng ngùng, không nói nên lời. Hai nhân viên phục vụ đang đứng ở hai bên cánh cửa. Khi các vị khách quý đến, họ sẽ mở cửa để chào đón khách vào. Khi Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ chỉ còn cách cánh cửa khoảng 3-4m, hai nhân viên phục vụ lập tức đẩy cửa ra. Sau cánh cửa, một thế giới tráng lệ, khí thế đập vào mắt họ. Đường Tư Vũ khoác chặt tay Hình Liệt Hàn. Cảm giác cô đang căng thẳng, Hình Liệt Hàn không nhìn những vị khách bên trong mà quay đầu, nhẹ nhàng nhìn cô đầy an ỦI. Sự xuất hiện của đôi nam thanh nữ tú khiến những vị khách bên trong đều quay lại nhìn, xem là nhân vật nào đến. Ở cánh cửa màu vàng kim, người đàn ông đẹp trai, kiên cường cùng một cô gái thanh lịch, quý phái cùng bước tới. Thân phận của Hình Liệt Hàn mọi người đương nhiên đoán ra được nhưng không ai đoán được thân phận cô gái có khí chất độc đáo, gương mặt thanh thuần, trong sáng nhưng đầy diễm lệ bên cạnh anh. Những người đàn ông trong bữa tiệc đều thấy sững sờ vài giây. Còn các cô gái thì vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị. Cô gái bên cạnh Hình Liệt Hàn đẹp quá! Cô chỉ trang điểm nhẹ nhưng dưới ánh đèn, làn da mềm mại, mỏng manh, đôi mắt to lấp lánh, linh hoạt thật hấp dẫn. Đây mới là vẻ đẹp tự nhiên, quả là rung động lòng người. Cô ấy là ai? Cô ấy là ai?