Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 263
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Hình Liệt Hàn thì căn bản không có tâm tư để ý đến Đường Y Y. Khi được Đường Tư Vũ khoác tay, tim anh liền co rút, tự nhiên thấy tâm trạng vui vẻ lên. Anh biết ở trong nhà họ Đường, Đường Tư Vũ sẽ tự nhiên dựa vào anh. Cho dù Đường Y Y có nở nụ cười đẹp hơn nữa thì Hình Liệt Hàn cũng không nhìn thêm chút nào. Trong mắt anh, Đường Tư Vũ là người phụ nữ duy nhất mà anh muốn. Chỉ là, khi sắp vào đến gần sảnh, Đường Tư Vũ lại rút tay về, sánh vai cùng anh bước vào. Hai bóng người vừa xuất hiện ở đại sảnh, Đường Hùng liền duỗi tay chào hỏi: “Hình tổng, xin chào! Xin chào!” Đường Tư Vũ hơi giật mình, nghi lễ chào mừng của cha quá lớn thì phải? Hình Liệt Hàn tự nhiên duỗi tay ra bắt tay Đường Hùng, cười rạng rỡ: “Chào bác!” “Hình tổng, tôi đã ngưỡng mộ cậu từ rất lâu rồi, hôm nay mới được gặp mặt. Thật là vinh dự.” Đường Hùng không đoán được mối quan hệ giữa Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn. Ông không dám thất lễ với một trong những nhân vật hàng đầu trong giới kinh doanh. Hình Liệt Hàn tự nhiên cũng tỏ ra khiêm tốn nói: “Bác có thể gọi cháu là Liệt Hàn. Cháu là bạn trai của Tư Vũ và là cha của Tiểu Hi. Bác là bậc trưởng bối của cháu.” nữ duy nhất mà anh muốn. Chỉ là, khi sắp vào đến gần sảnh, Đường Tư Vũ lại rút tay về, sánh vai cùng anh bước vào. Hai bóng người vừa xuất hiện ở đại sảnh, Đường Hùng liền duỗi tay chào hỏi: “Hình tổng, xin chào! Xin chào!” Đường Tư Vũ hơi giật mình, nghi lễ chào mừng của cha quá lớn thì phải? Hình Liệt Hàn tự nhiên duỗi tay ra bắt tay Đường Hùng, cười rạng rỡ: “Chào bác!” “Hình tổng, tôi đã ngưỡng mộ cậu từ rất lâu rồi, hôm nay mới được gặp mặt. Thật là vinh dự.” Đường Hùng không đoán được mối quan hệ giữa Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn. Ông không dám thất lễ với một trong những nhân vật hàng đầu trong giới kinh doanh. Hình Liệt Hàn tự nhiên cũng tỏ ra khiêm tốn nói: “Bác có thể gọi cháu là Liệt Hàn. Cháu là bạn trai của Tư Vũ và là cha của Tiểu Hi. Bác là bậc trưởng bối của cháu.” có chút căng thẳng, lo lắng. Anh không muốn Đường Tư Vũ kể chuyện năm năm trước, đó là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời anh. Người nhà biết được thì không sao, những người khác thì không cần biết. Đường Tư Vũ không còn lựa chọn nào khác, đành phải thừa nhận lỗi sai: “Cha, con xin lỗi, đều tại con, con vẫn luôn không dám nói với cha!” “Tại sao con không dám nói cho cha biết? Tiểu Hi là con của Liệt Hàn, con có gì không thể nói cho cha biết?” Đường Hùng thực sự thấy phiền muộn vì sự thiếu hiểu biết của con gái. Chuyện lớn như vậy mà không nói với ông một tiếng. Đường Tư Vũ phải tiếp tục thừa nhận sai làm của mình: “Cha, con xin lỗi!” Hình Liệt Hùng không khỏi cảm thấy có lỗi với cô, đồng thời cũng biết ơn cô vì đã che giấu sự việc cách đây 5 năm. Anh nói với Đường Hùng: “Bác ơi, chuyện này bác cứ trách cháu đi! Là cháu sơ xuất, chưa từng đến thăm hỏi bác.” có chút căng thẳng, lo lắng. Anh không muốn Đường Tư Vũ kể chuyện năm năm trước, đó là sai làm lớn nhất trong cuộc đời anh. Người nhà biết được thì không sao, những người khác thì không cần biết. Đường Tư Vũ không còn lựa chọn nào khác, đành phải thừa nhận lỗi sai: “Cha, con xin lỗi, đều tại con, con vẫn luôn không dám nói với cha!” “Tại sao con không dám nói cho cha biết? Tiểu Hi là con của Liệt Hàn, con có gì không thể nói cho cha biết?” Đường Hùng thực sự thấy phiền muộn vì sự thiếu hiểu biết của con gái. Chuyện lớn như vậy mà không nói với ông một tiếng. Đường Tư Vũ phải tiếp tục thừa nhận sai lầm của mình: “Cha, con xin lỗi!” Hình Liệt Hùng không khỏi cảm thấy có lỗi với cô, đồng thời cũng biết ơn cô vì đã che giấu sự việc cách đây 5 năm. Anh nói với Đường Hùng: “Bác ơi, chuyện này bác cứ trách cháu đi! Là cháu sơ xuất, chưa từng đến thăm hỏi bác.” chuyện!” Đường Hùng nhiệt tình đón tiếp. Mà Đường Y Y đứng bên cạnh lắng nghe mọi người nói chuyện, lại ngoan ngoãn, không ngắt lời. Cô vẫn muốn tìm hiểu thêm chuyện giữa Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn. Khưu Lâm bước ra khỏi bếp, giả vờ nhiệt tình: “Ò! Tư Vũ và Liệt Hàn đến rồi, vào ngồi đi.” “Dì Khưu.” Đường Tư Vũ yếu ớt gọi bà, như một lời chào. Hình Liệt Hàn trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của bà ta. Chỉ cần nghĩ rằng Đường Tư Vũ sống trong nhà này như người “ăn nhờ ở đậu” là anh đã rất khó chịu. “Liệt Hàn, nhìn thế này thì Tiểu Hi thật giống cháu!” Đường Hùng lúc này mới biết cháu ngoại thừa hưởng ngoại hình xuất sắc của ai. Hóa ra không phải của nhà họ Đường, mà là gen tốt của nhà họ Hình. Khuôn miệng Hình Liệt Hàn nhéch lên một nụ cười tự hào: “Đúng vậy, những người từng gặp Tiểu Hi đều nói rằng thằng bé giống cháu!” “Ai nói như vậy, mắt con trai giống eml” Đường Tư Vũ ở bên cạnh, không cam lòng giành nói một câu. Hình Liệt Hàn trầm thấp cười, dịu dàng nhìn cô: “Con trai do chúng ta cùng nhau sinh ra, đương nhiên là hội tụ đủ ưu điểm của chúng ta rồi.” Nghe câu này, trong lòng Đường Hùng vui như nở hoa, không ngờ quan hệ giữa Hình Liệt Hàn và con gái lại ngọt ngào như vậy. Nói thế thì chức rẻ hiền, rễ tài đã chắc chắn là của cậu Hình này rồi. Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Tư Vũ hơi ửng hồng. Cô chỉ im lặng, dứt khoát không nói gì. “Hình thiếu gia, mời uống trà.” Đường Y Y đang ở bên, siêng năng pha trà. Đồng thời quay mặt về hướng ánh mắt của Hình Liệt Hàn. Vốn trên người cô ta đang mặc một chiếc áo có tà trước hơi lộ ra ngoài, khi cúi xuống cảnh xuân lập tức lộ ra.
Hình Liệt Hàn thì căn bản không có tâm tư để ý đến Đường Y Y. Khi được Đường Tư Vũ khoác tay, tim anh liền co rút, tự nhiên thấy tâm trạng vui vẻ lên.
Anh biết ở trong nhà họ Đường, Đường Tư Vũ sẽ tự nhiên dựa vào anh. Cho dù Đường Y Y có nở nụ cười đẹp hơn nữa thì Hình Liệt Hàn cũng không nhìn thêm chút nào. Trong mắt anh, Đường Tư Vũ là người phụ nữ duy nhất mà anh muốn.
Chỉ là, khi sắp vào đến gần sảnh, Đường Tư Vũ lại rút tay về, sánh vai cùng anh bước vào.
Hai bóng người vừa xuất hiện ở đại sảnh, Đường Hùng liền duỗi tay chào hỏi: “Hình tổng, xin chào! Xin chào!” Đường Tư Vũ hơi giật mình, nghi lễ chào mừng của cha quá lớn thì phải? Hình Liệt Hàn tự nhiên duỗi tay ra bắt tay Đường Hùng, cười rạng rỡ: “Chào bác!”
“Hình tổng, tôi đã ngưỡng mộ cậu từ rất lâu rồi, hôm nay mới được gặp mặt. Thật là vinh dự.” Đường Hùng không đoán được mối quan hệ giữa Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn. Ông không dám thất lễ với một trong những nhân vật hàng đầu trong giới kinh doanh.
Hình Liệt Hàn tự nhiên cũng tỏ ra khiêm tốn nói: “Bác có thể gọi cháu là Liệt Hàn. Cháu là bạn trai của Tư Vũ và là cha của Tiểu Hi. Bác là bậc trưởng bối của cháu.” nữ duy nhất mà anh muốn.
Chỉ là, khi sắp vào đến gần sảnh, Đường Tư Vũ lại rút tay về, sánh vai cùng anh bước vào.
Hai bóng người vừa xuất hiện ở đại sảnh, Đường Hùng liền duỗi tay chào hỏi: “Hình tổng, xin chào! Xin chào!” Đường Tư Vũ hơi giật mình, nghi lễ chào mừng của cha quá lớn thì phải? Hình Liệt Hàn tự nhiên duỗi tay ra bắt tay Đường Hùng, cười rạng rỡ: “Chào bác!”
“Hình tổng, tôi đã ngưỡng mộ cậu từ rất lâu rồi, hôm nay mới được gặp mặt. Thật là vinh dự.” Đường Hùng không đoán được mối quan hệ giữa Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn. Ông không dám thất lễ với một trong những nhân vật hàng đầu trong giới kinh doanh.
Hình Liệt Hàn tự nhiên cũng tỏ ra khiêm tốn nói: “Bác có thể gọi cháu là Liệt Hàn. Cháu là bạn trai của Tư Vũ và là cha của Tiểu Hi. Bác là bậc trưởng bối của cháu.” có chút căng thẳng, lo lắng. Anh không muốn Đường Tư Vũ kể chuyện năm năm trước, đó là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời anh. Người nhà biết được thì không sao, những người khác thì không cần biết.
Đường Tư Vũ không còn lựa chọn nào khác, đành phải thừa nhận lỗi sai: “Cha, con xin lỗi, đều tại con, con vẫn luôn không dám nói với cha!”
“Tại sao con không dám nói cho cha biết? Tiểu Hi là con của Liệt Hàn, con có gì không thể nói cho cha biết?” Đường Hùng thực sự thấy phiền muộn vì sự thiếu hiểu biết của con gái. Chuyện lớn như vậy mà không nói với ông một tiếng.
Đường Tư Vũ phải tiếp tục thừa nhận sai làm của mình: “Cha, con xin lỗi!” Hình Liệt Hùng không khỏi cảm thấy có lỗi với cô, đồng thời cũng biết ơn cô vì đã che giấu sự việc cách đây 5 năm. Anh nói với Đường Hùng: “Bác ơi, chuyện này bác cứ trách cháu đi! Là cháu sơ xuất, chưa từng đến thăm hỏi bác.” có chút căng thẳng, lo lắng. Anh không muốn Đường Tư Vũ kể chuyện năm năm trước, đó là sai làm lớn nhất trong cuộc đời anh. Người nhà biết được thì không sao, những người khác thì không cần biết.
Đường Tư Vũ không còn lựa chọn nào khác, đành phải thừa nhận lỗi sai: “Cha, con xin lỗi, đều tại con, con vẫn luôn không dám nói với cha!”
“Tại sao con không dám nói cho cha biết? Tiểu Hi là con của Liệt Hàn, con có gì không thể nói cho cha biết?” Đường Hùng thực sự thấy phiền muộn vì sự thiếu hiểu biết của con gái. Chuyện lớn như vậy mà không nói với ông một tiếng.
Đường Tư Vũ phải tiếp tục thừa nhận sai lầm của mình: “Cha, con xin lỗi!” Hình Liệt Hùng không khỏi cảm thấy có lỗi với cô, đồng thời cũng biết ơn cô vì đã che giấu sự việc cách đây 5 năm. Anh nói với Đường Hùng: “Bác ơi, chuyện này bác cứ trách cháu đi! Là cháu sơ xuất, chưa từng đến thăm hỏi bác.” chuyện!” Đường Hùng nhiệt tình đón tiếp.
Mà Đường Y Y đứng bên cạnh lắng nghe mọi người nói chuyện, lại ngoan ngoãn, không ngắt lời. Cô vẫn muốn tìm hiểu thêm chuyện giữa Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn.
Khưu Lâm bước ra khỏi bếp, giả vờ nhiệt tình: “Ò! Tư Vũ và Liệt Hàn đến rồi, vào ngồi đi.”
“Dì Khưu.” Đường Tư Vũ yếu ớt gọi bà, như một lời chào.
Hình Liệt Hàn trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của bà ta.
Chỉ cần nghĩ rằng Đường Tư Vũ sống trong nhà này như người “ăn nhờ ở đậu” là anh đã rất khó chịu.
“Liệt Hàn, nhìn thế này thì Tiểu Hi thật giống cháu!” Đường Hùng lúc này mới biết cháu ngoại thừa hưởng ngoại hình xuất sắc của ai. Hóa ra không phải của nhà họ Đường, mà là gen tốt của nhà họ Hình.
Khuôn miệng Hình Liệt Hàn nhéch lên một nụ cười tự hào: “Đúng vậy, những người từng gặp Tiểu Hi đều nói rằng thằng bé giống cháu!”
“Ai nói như vậy, mắt con trai giống eml” Đường Tư Vũ ở bên cạnh, không cam lòng giành nói một câu.
Hình Liệt Hàn trầm thấp cười, dịu dàng nhìn cô: “Con trai do chúng ta cùng nhau sinh ra, đương nhiên là hội tụ đủ ưu điểm của chúng ta rồi.” Nghe câu này, trong lòng Đường Hùng vui như nở hoa, không ngờ quan hệ giữa Hình Liệt Hàn và con gái lại ngọt ngào như vậy. Nói thế thì chức rẻ hiền, rễ tài đã chắc chắn là của cậu Hình này rồi.
Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Tư Vũ hơi ửng hồng.
Cô chỉ im lặng, dứt khoát không nói gì.
“Hình thiếu gia, mời uống trà.” Đường Y Y đang ở bên, siêng năng pha trà. Đồng thời quay mặt về hướng ánh mắt của Hình Liệt Hàn. Vốn trên người cô ta đang mặc một chiếc áo có tà trước hơi lộ ra ngoài, khi cúi xuống cảnh xuân lập tức lộ ra.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Hình Liệt Hàn thì căn bản không có tâm tư để ý đến Đường Y Y. Khi được Đường Tư Vũ khoác tay, tim anh liền co rút, tự nhiên thấy tâm trạng vui vẻ lên. Anh biết ở trong nhà họ Đường, Đường Tư Vũ sẽ tự nhiên dựa vào anh. Cho dù Đường Y Y có nở nụ cười đẹp hơn nữa thì Hình Liệt Hàn cũng không nhìn thêm chút nào. Trong mắt anh, Đường Tư Vũ là người phụ nữ duy nhất mà anh muốn. Chỉ là, khi sắp vào đến gần sảnh, Đường Tư Vũ lại rút tay về, sánh vai cùng anh bước vào. Hai bóng người vừa xuất hiện ở đại sảnh, Đường Hùng liền duỗi tay chào hỏi: “Hình tổng, xin chào! Xin chào!” Đường Tư Vũ hơi giật mình, nghi lễ chào mừng của cha quá lớn thì phải? Hình Liệt Hàn tự nhiên duỗi tay ra bắt tay Đường Hùng, cười rạng rỡ: “Chào bác!” “Hình tổng, tôi đã ngưỡng mộ cậu từ rất lâu rồi, hôm nay mới được gặp mặt. Thật là vinh dự.” Đường Hùng không đoán được mối quan hệ giữa Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn. Ông không dám thất lễ với một trong những nhân vật hàng đầu trong giới kinh doanh. Hình Liệt Hàn tự nhiên cũng tỏ ra khiêm tốn nói: “Bác có thể gọi cháu là Liệt Hàn. Cháu là bạn trai của Tư Vũ và là cha của Tiểu Hi. Bác là bậc trưởng bối của cháu.” nữ duy nhất mà anh muốn. Chỉ là, khi sắp vào đến gần sảnh, Đường Tư Vũ lại rút tay về, sánh vai cùng anh bước vào. Hai bóng người vừa xuất hiện ở đại sảnh, Đường Hùng liền duỗi tay chào hỏi: “Hình tổng, xin chào! Xin chào!” Đường Tư Vũ hơi giật mình, nghi lễ chào mừng của cha quá lớn thì phải? Hình Liệt Hàn tự nhiên duỗi tay ra bắt tay Đường Hùng, cười rạng rỡ: “Chào bác!” “Hình tổng, tôi đã ngưỡng mộ cậu từ rất lâu rồi, hôm nay mới được gặp mặt. Thật là vinh dự.” Đường Hùng không đoán được mối quan hệ giữa Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn. Ông không dám thất lễ với một trong những nhân vật hàng đầu trong giới kinh doanh. Hình Liệt Hàn tự nhiên cũng tỏ ra khiêm tốn nói: “Bác có thể gọi cháu là Liệt Hàn. Cháu là bạn trai của Tư Vũ và là cha của Tiểu Hi. Bác là bậc trưởng bối của cháu.” có chút căng thẳng, lo lắng. Anh không muốn Đường Tư Vũ kể chuyện năm năm trước, đó là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời anh. Người nhà biết được thì không sao, những người khác thì không cần biết. Đường Tư Vũ không còn lựa chọn nào khác, đành phải thừa nhận lỗi sai: “Cha, con xin lỗi, đều tại con, con vẫn luôn không dám nói với cha!” “Tại sao con không dám nói cho cha biết? Tiểu Hi là con của Liệt Hàn, con có gì không thể nói cho cha biết?” Đường Hùng thực sự thấy phiền muộn vì sự thiếu hiểu biết của con gái. Chuyện lớn như vậy mà không nói với ông một tiếng. Đường Tư Vũ phải tiếp tục thừa nhận sai làm của mình: “Cha, con xin lỗi!” Hình Liệt Hùng không khỏi cảm thấy có lỗi với cô, đồng thời cũng biết ơn cô vì đã che giấu sự việc cách đây 5 năm. Anh nói với Đường Hùng: “Bác ơi, chuyện này bác cứ trách cháu đi! Là cháu sơ xuất, chưa từng đến thăm hỏi bác.” có chút căng thẳng, lo lắng. Anh không muốn Đường Tư Vũ kể chuyện năm năm trước, đó là sai làm lớn nhất trong cuộc đời anh. Người nhà biết được thì không sao, những người khác thì không cần biết. Đường Tư Vũ không còn lựa chọn nào khác, đành phải thừa nhận lỗi sai: “Cha, con xin lỗi, đều tại con, con vẫn luôn không dám nói với cha!” “Tại sao con không dám nói cho cha biết? Tiểu Hi là con của Liệt Hàn, con có gì không thể nói cho cha biết?” Đường Hùng thực sự thấy phiền muộn vì sự thiếu hiểu biết của con gái. Chuyện lớn như vậy mà không nói với ông một tiếng. Đường Tư Vũ phải tiếp tục thừa nhận sai lầm của mình: “Cha, con xin lỗi!” Hình Liệt Hùng không khỏi cảm thấy có lỗi với cô, đồng thời cũng biết ơn cô vì đã che giấu sự việc cách đây 5 năm. Anh nói với Đường Hùng: “Bác ơi, chuyện này bác cứ trách cháu đi! Là cháu sơ xuất, chưa từng đến thăm hỏi bác.” chuyện!” Đường Hùng nhiệt tình đón tiếp. Mà Đường Y Y đứng bên cạnh lắng nghe mọi người nói chuyện, lại ngoan ngoãn, không ngắt lời. Cô vẫn muốn tìm hiểu thêm chuyện giữa Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn. Khưu Lâm bước ra khỏi bếp, giả vờ nhiệt tình: “Ò! Tư Vũ và Liệt Hàn đến rồi, vào ngồi đi.” “Dì Khưu.” Đường Tư Vũ yếu ớt gọi bà, như một lời chào. Hình Liệt Hàn trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của bà ta. Chỉ cần nghĩ rằng Đường Tư Vũ sống trong nhà này như người “ăn nhờ ở đậu” là anh đã rất khó chịu. “Liệt Hàn, nhìn thế này thì Tiểu Hi thật giống cháu!” Đường Hùng lúc này mới biết cháu ngoại thừa hưởng ngoại hình xuất sắc của ai. Hóa ra không phải của nhà họ Đường, mà là gen tốt của nhà họ Hình. Khuôn miệng Hình Liệt Hàn nhéch lên một nụ cười tự hào: “Đúng vậy, những người từng gặp Tiểu Hi đều nói rằng thằng bé giống cháu!” “Ai nói như vậy, mắt con trai giống eml” Đường Tư Vũ ở bên cạnh, không cam lòng giành nói một câu. Hình Liệt Hàn trầm thấp cười, dịu dàng nhìn cô: “Con trai do chúng ta cùng nhau sinh ra, đương nhiên là hội tụ đủ ưu điểm của chúng ta rồi.” Nghe câu này, trong lòng Đường Hùng vui như nở hoa, không ngờ quan hệ giữa Hình Liệt Hàn và con gái lại ngọt ngào như vậy. Nói thế thì chức rẻ hiền, rễ tài đã chắc chắn là của cậu Hình này rồi. Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Tư Vũ hơi ửng hồng. Cô chỉ im lặng, dứt khoát không nói gì. “Hình thiếu gia, mời uống trà.” Đường Y Y đang ở bên, siêng năng pha trà. Đồng thời quay mặt về hướng ánh mắt của Hình Liệt Hàn. Vốn trên người cô ta đang mặc một chiếc áo có tà trước hơi lộ ra ngoài, khi cúi xuống cảnh xuân lập tức lộ ra.