Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 298
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Lúc nãy tôi gọi liên tiếp ba cuộc cho cô, cô không thấy à?” Giọng nói anh vẫn đang chất vần. Tô Hi chớp mắt, được rồi! Cho dù anh ta gọi thì cô nhất định phải nghe sao? Cô hắng giọng nói: “Anh Ôn, anh còn nói tôi à, vậy tối qua tôi gọi anh, anh nghe máy không?” “Tối hôm qua tâm trạng tôi không tốt, không muốn nhận bất kì cuộc gọi nào.” Người đàn ông này rất nhiều lí do. Tô Hi lập tức than lên một tiếng ồ: “Vậy lúc nãy tâm trạng tôi cũng không ôn!” “4h30 tôi cho tài xế qua khách sạn đón cô, cô trực tiếp tới shop thời trang, đúng 6 giờ đến đại sảnh bữa tiệc, tôi đợi cô ở đó!” Chất giọng mệnh lệnh của Ôn Lệ Thâm vang lên. Tô Hi cau mày: “Anh đã không thích tôi như vậy còn muốn tôi cùng anh đến buồi tiệc làm gì? Anh đi tìm người phụ nữ anh thích ý. Tôi không rảnh!” Đầu dây bên kia trầm lặng vài giây. Tiếp theo, giọng anh trầm thấp, lạnh lùng: “Đây là việc chúng ta đã bàn từ trước! Nếu cô dám không đến, vậy cô sẽ bị gạch tên khỏi làng giải trí.” “Anh…” “Tôi nói được làm được.” Nói xong, đầu dây bên kia ngắt điện thoại. Tô Hi trợn đôi mắt trong sáng, khuôn mặt tái nhợt vì tức giận, người đàn ông này lại uy hiếp côi “Chị Hi, chị sao thế? Ai chọc tức chị?” Tiều Mễ bên cạnh thắc mắc hỏi. Tô Hi cắn môi: “Không có gì.” Nói xong, cô cúi đầu nhìn điện thoại. “Vừa hay 4 giờ rồi.” Cô quay qua nói với Tiểu Mễ: “Chúng ta về khách sạn đi!” “Chị Annie về rồi ạ?” “Chút nữa chị còn có việc.” Tô Hi thực sự không cam lòng đi gặp Ôn Lệ Thâm, đặc biệt là khẩu khí lúc cuối của anh ta, cô càng không vui. Lúc này, tại biệt thự xa hoa, sang trọng, Ôn Lệ Thâm với vẻ mặt lạnh lùng nhìn ra cửa sổ, một tay đút túi, tâm trạng rất khó lường. Chiếc điện thoại cầm trong tay đột nhiên vang lên, anh mạnh mẽ giơ lên, nghĩ rằng Tô Hi gọi tới, nhưng không phải, mà là một cái tên hiển thị – Kỷ Vũ Hạo. Ôn Lệ Thâm nén lại cảm xúc, nghe điện thoại: “Vũ Hạo!” “Anh! Bữa tiệc tối nay anh cũng đi chứt” Đầu dây bên kia là một giọng nam trong trẻo. “Ừ! Sẽ đi!” “Vừa hay một thời gian rồi không gặp, vậy tối nay phải uống với nhau một ly rồi!” “Được thôi! Dạo này em lại bận gì? Mẹ em chẳng phải yêu cầu anh không cho em nhận phim nữa sao? Em lại không về thăm bà?” “Em vừa mới cùng mẹ trở về sau chuyến du lịch vòng quanh sáu nước đây, em đến đây để dự đám cưới của một người bạn, vừa hay lại nhận được lời mời cho buổi tiệc tối nay, em nghĩ anh nhất định sẽ đến nên quyết định ở lại gặp anh này.” “Ừm. Hẹn gặp lại ở bữa tiệc.” “Vâng. Em với bạn qua đó trước, đợi anh.” Giọng Kỷ Vũ Hạo trầm xuống, tắt điện thoại. Kỷ Vũ Hạo — em họ của Ôn Lệ Thâm, một ngôi sao quốc tế do chính anh tự tay đào tạo lên, năm ấy Kỷ Vũ Hạo 20 tuổi học xong đại học, phát hiện ra không thích thừa kế công ty của gia đình, liền chạy tới công ty anh phát triển sự nghiệp nghệ sĩ, do là con của dì ruột nên tất nhiên anh phải trông coi và đào tạo. Bây giờ, cậu ấy đã tham gia vào lĩnh vực điện ảnh và truyền hình, một năm trước, anh đã tìm một người quản lí đáng tin cậy cho cậu ấy, mà anh cũng không có thời gian cùng người em họ này nói chuyện cu. Tô Hi đến khách sạn, đợi một lúc thì nhận được điện thoại từ tài xế, bằng mọi cách cô không đồng ý nhưng cô vẫn bất lực xuống lầu, Tiểu Mễ hào hứng nói với cô, thông báo của cô sẽ ngay lập tức được đưa ra, vì thời gian quay hình giai đoạn này khá căng thẳng, vậy nên một khi chắc chắn, thông báo sẽ chính thức đưa ra.
“Lúc nãy tôi gọi liên tiếp ba cuộc cho cô, cô không thấy à?”
Giọng nói anh vẫn đang chất vần.
Tô Hi chớp mắt, được rồi! Cho dù anh ta gọi thì cô nhất định phải nghe sao? Cô hắng giọng nói: “Anh Ôn, anh còn nói tôi à, vậy tối qua tôi gọi anh, anh nghe máy không?”
“Tối hôm qua tâm trạng tôi không tốt, không muốn nhận bất kì cuộc gọi nào.”
Người đàn ông này rất nhiều lí do.
Tô Hi lập tức than lên một tiếng ồ: “Vậy lúc nãy tâm trạng tôi cũng không ôn!”
“4h30 tôi cho tài xế qua khách sạn đón cô, cô trực tiếp tới shop thời trang, đúng 6 giờ đến đại sảnh bữa tiệc, tôi đợi cô ở đó!”
Chất giọng mệnh lệnh của Ôn Lệ Thâm vang lên.
Tô Hi cau mày: “Anh đã không thích tôi như vậy còn muốn tôi cùng anh đến buồi tiệc làm gì? Anh đi tìm người phụ nữ anh thích ý. Tôi không rảnh!”
Đầu dây bên kia trầm lặng vài giây.
Tiếp theo, giọng anh trầm thấp, lạnh lùng: “Đây là việc chúng ta đã bàn từ trước! Nếu cô dám không đến, vậy cô sẽ bị gạch tên khỏi làng giải trí.”
“Anh…”
“Tôi nói được làm được.”
Nói xong, đầu dây bên kia ngắt điện thoại.
Tô Hi trợn đôi mắt trong sáng, khuôn mặt tái nhợt vì tức giận, người đàn ông này lại uy hiếp côi “Chị Hi, chị sao thế? Ai chọc tức chị?”
Tiều Mễ bên cạnh thắc mắc hỏi.
Tô Hi cắn môi: “Không có gì.”
Nói xong, cô cúi đầu nhìn điện thoại. “Vừa hay 4 giờ rồi.”
Cô quay qua nói với Tiểu Mễ: “Chúng ta về khách sạn đi!”
“Chị Annie về rồi ạ?”
“Chút nữa chị còn có việc.”
Tô Hi thực sự không cam lòng đi gặp Ôn Lệ Thâm, đặc biệt là khẩu khí lúc cuối của anh ta, cô càng không vui.
Lúc này, tại biệt thự xa hoa, sang trọng, Ôn Lệ Thâm với vẻ mặt lạnh lùng nhìn ra cửa sổ, một tay đút túi, tâm trạng rất khó lường.
Chiếc điện thoại cầm trong tay đột nhiên vang lên, anh mạnh mẽ giơ lên, nghĩ rằng Tô Hi gọi tới, nhưng không phải, mà là một cái tên hiển thị – Kỷ Vũ Hạo.
Ôn Lệ Thâm nén lại cảm xúc, nghe điện thoại: “Vũ Hạo!”
“Anh! Bữa tiệc tối nay anh cũng đi chứt” Đầu dây bên kia là một giọng nam trong trẻo.
“Ừ! Sẽ đi!”
“Vừa hay một thời gian rồi không gặp, vậy tối nay phải uống với nhau một ly rồi!”
“Được thôi! Dạo này em lại bận gì? Mẹ em chẳng phải yêu cầu anh không cho em nhận phim nữa sao? Em lại không về thăm bà?”
“Em vừa mới cùng mẹ trở về sau chuyến du lịch vòng quanh sáu nước đây, em đến đây để dự đám cưới của một người bạn, vừa hay lại nhận được lời mời cho buổi tiệc tối nay, em nghĩ anh nhất định sẽ đến nên quyết định ở lại gặp anh này.”
“Ừm. Hẹn gặp lại ở bữa tiệc.”
“Vâng. Em với bạn qua đó trước, đợi anh.”
Giọng Kỷ Vũ Hạo trầm xuống, tắt điện thoại.
Kỷ Vũ Hạo — em họ của Ôn Lệ Thâm, một ngôi sao quốc tế do chính anh tự tay đào tạo lên, năm ấy Kỷ Vũ Hạo 20 tuổi học xong đại học, phát hiện ra không thích thừa kế công ty của gia đình, liền chạy tới công ty anh phát triển sự nghiệp nghệ sĩ, do là con của dì ruột nên tất nhiên anh phải trông coi và đào tạo.
Bây giờ, cậu ấy đã tham gia vào lĩnh vực điện ảnh và truyền hình, một năm trước, anh đã tìm một người quản lí đáng tin cậy cho cậu ấy, mà anh cũng không có thời gian cùng người em họ này nói chuyện cu.
Tô Hi đến khách sạn, đợi một lúc thì nhận được điện thoại từ tài xế, bằng mọi cách cô không đồng ý nhưng cô vẫn bất lực xuống lầu, Tiểu Mễ hào hứng nói với cô, thông báo của cô sẽ ngay lập tức được đưa ra, vì thời gian quay hình giai đoạn này khá căng thẳng, vậy nên một khi chắc chắn, thông báo sẽ chính thức đưa ra.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Lúc nãy tôi gọi liên tiếp ba cuộc cho cô, cô không thấy à?” Giọng nói anh vẫn đang chất vần. Tô Hi chớp mắt, được rồi! Cho dù anh ta gọi thì cô nhất định phải nghe sao? Cô hắng giọng nói: “Anh Ôn, anh còn nói tôi à, vậy tối qua tôi gọi anh, anh nghe máy không?” “Tối hôm qua tâm trạng tôi không tốt, không muốn nhận bất kì cuộc gọi nào.” Người đàn ông này rất nhiều lí do. Tô Hi lập tức than lên một tiếng ồ: “Vậy lúc nãy tâm trạng tôi cũng không ôn!” “4h30 tôi cho tài xế qua khách sạn đón cô, cô trực tiếp tới shop thời trang, đúng 6 giờ đến đại sảnh bữa tiệc, tôi đợi cô ở đó!” Chất giọng mệnh lệnh của Ôn Lệ Thâm vang lên. Tô Hi cau mày: “Anh đã không thích tôi như vậy còn muốn tôi cùng anh đến buồi tiệc làm gì? Anh đi tìm người phụ nữ anh thích ý. Tôi không rảnh!” Đầu dây bên kia trầm lặng vài giây. Tiếp theo, giọng anh trầm thấp, lạnh lùng: “Đây là việc chúng ta đã bàn từ trước! Nếu cô dám không đến, vậy cô sẽ bị gạch tên khỏi làng giải trí.” “Anh…” “Tôi nói được làm được.” Nói xong, đầu dây bên kia ngắt điện thoại. Tô Hi trợn đôi mắt trong sáng, khuôn mặt tái nhợt vì tức giận, người đàn ông này lại uy hiếp côi “Chị Hi, chị sao thế? Ai chọc tức chị?” Tiều Mễ bên cạnh thắc mắc hỏi. Tô Hi cắn môi: “Không có gì.” Nói xong, cô cúi đầu nhìn điện thoại. “Vừa hay 4 giờ rồi.” Cô quay qua nói với Tiểu Mễ: “Chúng ta về khách sạn đi!” “Chị Annie về rồi ạ?” “Chút nữa chị còn có việc.” Tô Hi thực sự không cam lòng đi gặp Ôn Lệ Thâm, đặc biệt là khẩu khí lúc cuối của anh ta, cô càng không vui. Lúc này, tại biệt thự xa hoa, sang trọng, Ôn Lệ Thâm với vẻ mặt lạnh lùng nhìn ra cửa sổ, một tay đút túi, tâm trạng rất khó lường. Chiếc điện thoại cầm trong tay đột nhiên vang lên, anh mạnh mẽ giơ lên, nghĩ rằng Tô Hi gọi tới, nhưng không phải, mà là một cái tên hiển thị – Kỷ Vũ Hạo. Ôn Lệ Thâm nén lại cảm xúc, nghe điện thoại: “Vũ Hạo!” “Anh! Bữa tiệc tối nay anh cũng đi chứt” Đầu dây bên kia là một giọng nam trong trẻo. “Ừ! Sẽ đi!” “Vừa hay một thời gian rồi không gặp, vậy tối nay phải uống với nhau một ly rồi!” “Được thôi! Dạo này em lại bận gì? Mẹ em chẳng phải yêu cầu anh không cho em nhận phim nữa sao? Em lại không về thăm bà?” “Em vừa mới cùng mẹ trở về sau chuyến du lịch vòng quanh sáu nước đây, em đến đây để dự đám cưới của một người bạn, vừa hay lại nhận được lời mời cho buổi tiệc tối nay, em nghĩ anh nhất định sẽ đến nên quyết định ở lại gặp anh này.” “Ừm. Hẹn gặp lại ở bữa tiệc.” “Vâng. Em với bạn qua đó trước, đợi anh.” Giọng Kỷ Vũ Hạo trầm xuống, tắt điện thoại. Kỷ Vũ Hạo — em họ của Ôn Lệ Thâm, một ngôi sao quốc tế do chính anh tự tay đào tạo lên, năm ấy Kỷ Vũ Hạo 20 tuổi học xong đại học, phát hiện ra không thích thừa kế công ty của gia đình, liền chạy tới công ty anh phát triển sự nghiệp nghệ sĩ, do là con của dì ruột nên tất nhiên anh phải trông coi và đào tạo. Bây giờ, cậu ấy đã tham gia vào lĩnh vực điện ảnh và truyền hình, một năm trước, anh đã tìm một người quản lí đáng tin cậy cho cậu ấy, mà anh cũng không có thời gian cùng người em họ này nói chuyện cu. Tô Hi đến khách sạn, đợi một lúc thì nhận được điện thoại từ tài xế, bằng mọi cách cô không đồng ý nhưng cô vẫn bất lực xuống lầu, Tiểu Mễ hào hứng nói với cô, thông báo của cô sẽ ngay lập tức được đưa ra, vì thời gian quay hình giai đoạn này khá căng thẳng, vậy nên một khi chắc chắn, thông báo sẽ chính thức đưa ra.