Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 300
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Nói xong, Tô Hi quay người không muốn đấu khẩu với họ nữa. Lúc này, Diệp Lạp Lạp nhìn bộ váy tối nay Tô Hi mặc, lê trên mặt đất, từ sâu ánh mắt cô lóe lên một suy nghĩ về thủ đoạn cũ lên người Tô Hi, cô kéo Hoàng Tương Dao rồi nhìn thẳng vào mắt cô, Hoàng Tương Dao cũng đã nhìn thấy. Cô một mực phối hợp với Diệp Lạp Lạp, hai người nắm tay nhau giả vờ mỉm cười chào hỏi người bên cạnh, đồng thời đuổi theo sau Tô Hi, họ muốn dùng đôi giày cao gót giãm lên váy dạ hội của Tô Hi, khiến cô lộ ra trạng thái xấu xí trong bữa tiệc này. Tô Hi không nhận ra sự nguy hiểm, khi chiếc váy bị giẫm lên, cô theo bản năng nghiêng người về trước, Diệp Lạp Lạp không giẫm thật lên, chiếc váy tuột khỏi từ gót chân cô, dáng vẻ không vững của cô trực tiếp đụng phải một người đàn ông, người đàn ông đó xuất hiện như một thiên sứ bảo vệ, anh giữ chặt cô. Lúc Tô Hi quay đầu lại, Diệp Lạp Lạp và Hoàng Tương Dao thấy kế hoạch không thành công liền vội vã từ phía bên cạnh rời đi. Tô Hi cũng thừa dịp ngắng đầu nhìn người đàn ông đã cứu mình, cô ngắng đầu lên, anh cúi đầu xuống, hai ánh mắt va phải nhau. Kỷ Vũ Hạo! Tô Hi mở to mắt, cô trực tiếp đụng chạm vào người Kỷ Vũ Hạo, trời ơi! Cô vội vã lùi lại một bước, giữ khoảng cách. Kỷ Vũ Hạo cũng sửng sốt, anh mỉm cười: “Em là Tô Hi?” Tô Hi nghĩ đến lời Annie hôm nay nói, là Kỷ Vũ Hạo tiến cử cô tham gia vào đoàn Ái Đắc Nguyệt Tu, cô mỉm cười gật đầu: “Đúng rồi ạ! Em là Tô Hi, lúc nãy xin lỗi anhl” Kỷ Vũ Hạo lắc đầu cười: “Không có gì. Em không sao là tốt rồi.” “Em không sao.” Tô Hi mím môi cười nhẹ, sau đó nhịp tim cô hơi tăng nhanh, có lẽ là vừa nãy đụng phải thần tượng ở khoảng cách gần. “Quản lí của em đã nói với em về chuyện chúng ta cùng nhau tham gia chưa?” Kỷ Vũ Hạo ngắm nhìn cách trang điểm của cô hôm nay, xinh đẹp, tao nhã, có khí chất bất thực nhân gian, chẳng trách cô được mệnh danh là nữ thần băng giá trong làng giải trí. “Nói rồi ạ. Cảm ơn anh đã tiến cử eml” Tô Hi gật đầu, ánh mắt tràn đầy sự cảm kích. Kỷ Vũ Hạo nhận sự cảm kích của cô, anh nháy mắt: “Anh hy vọng có một cô gái làm anh yêu thích cùng anh hoàn thành lần ghi hình lần này.” Tô Hi lập tức có cảm giác vừa được sủng ái vừa lo sợ, cô là người con gái mà anh yêu thích? Điều này khiến cô bộc lộ rõ sự xấu hổ ngượng ngùng rủ mắt xuống: “Cảm ơn anh!” Bóng hình của Tô Hi và Kỷ Vũ Hạo trong đám đông, dường như họ là một cặp tình nhân thân mật, Diệp Lạp Lạp và Hoàng Tương Dao bên cạnh sắp hối hận chết mắt, lúc nãy họ vội vàng rời đi không nhìn thấy người mà Tô Hi đụng phải là Kỷ Vũ Hạo, bây giờ nhìn họ vừa cầm ly rượu vừa trò chuyện vui vẻ. Họ thực sự vô cùng ghen ty, sao Tô Hi lại may mắn như vậy, vừa đụng là đụng vào người Kỷ Vũ Hạo? Nghe nói họ còn cùng nhau tham gia đoàn Ái Đắc Nguyệt Tu, lẽ nào họ thực sự là một cặp? Nếu như vậy, tên tuổi của Tô. Hi chắc chắn sắp bùng nỗ rồi. Tô Hi Rơi Xuống Nước Bên cạnh một cái cột La Mã trên tầng hai, một dáng người cao lớn, cao quý đứng lặng lẽ, khi Tô Hi bước vào, Ôn Lệ Thâm đã đứng ở đây nhìn cô, anh không xuống tìm cô là vì anh hy vọng người phụ nữ này chủ động liên hệ với anh. Thế nhưng, cô lại không chủ động gọi điện thoại cho anh, đồng thời còn để anh nhìn thấy cô va phải người em họ của mình, lúc này hai người trong đám đông, vừa nói vừa cười càng khiến từ sâu trong đôi mắt anh u tối phức tạp. Nhưng vì người đàn ông ấy là em họ anh, Ôn Lệ Thâm tất nhiên không xuống làm xáo trộn lên, anh chỉ hơi thất vọng, cô đã không muốn gặp anh, vừa hay tối nay anh cũng có thể không cần cô. Bên cạnh Ôn Lệ Thâm một nữ diễn viên người lai chống eo bước tới: “Anh Ôn, sao lại một mình thế này? Cần em bầu bạn không?” Ôn Lệ Thâm nhìn gương mặt xinh đẹp của cô, anh gật đầu: “Đương nhiên cần rồi!” Cô diễn viên lập tức vui mừng, cô chỉ lấy hết can đảm để tiếp cận anh, ai ngờ cô lại tiếp cận thành công, thân phận Ôn Lệ Thâm dù vẫn còn bí ẩn nhưng anh có tiền có thế, trong giới giải trí danh tiếng của Bách Ứng đang lan rộng. Vậy nên, tối nay anh là đối tượng mà rất nhiều nữ minh tinh muốn tiếp cận, phụ thuộc vào anh, không chừng trong giới giải trí muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, bộ phim hay nào cũng có thể lên. “Em là Peina, là một nữ nghệ sĩ của công ty điện ảnh và truyền hình EG.” Nữ diễn viên tự giới thiệu. Khi cô khoác tay lên Ôn Lệ Thâm, ánh mắt Ôn Lệ Thâm rõ ràng có chút giật mình, nhưng anh không từ chối: “Đi cùng anh xuống gặp một vài người.” “Được thôi!” Tô Hi và Kỷ Vũ Hạo vừa nói chuyện xong, Kỷ Vũ Hạo vội vã rời đi, cũng bị cô làm lỡ một chút thời gian. “Vậy gặp lại tại đoàn phim.” Kỷ Vũ Hạo vẫy tay về phía Tô Hi, có chút không nỡ rời xa cô. Nhưng máy bay của anh rất vội, vậy nên anh nhất định phải đi trước.
Nói xong, Tô Hi quay người không muốn đấu khẩu với họ nữa.
Lúc này, Diệp Lạp Lạp nhìn bộ váy tối nay Tô Hi mặc, lê trên mặt đất, từ sâu ánh mắt cô lóe lên một suy nghĩ về thủ đoạn cũ lên người Tô Hi, cô kéo Hoàng Tương Dao rồi nhìn thẳng vào mắt cô, Hoàng Tương Dao cũng đã nhìn thấy.
Cô một mực phối hợp với Diệp Lạp Lạp, hai người nắm tay nhau giả vờ mỉm cười chào hỏi người bên cạnh, đồng thời đuổi theo sau Tô Hi, họ muốn dùng đôi giày cao gót giãm lên váy dạ hội của Tô Hi, khiến cô lộ ra trạng thái xấu xí trong bữa tiệc này.
Tô Hi không nhận ra sự nguy hiểm, khi chiếc váy bị giẫm lên, cô theo bản năng nghiêng người về trước, Diệp Lạp Lạp không giẫm thật lên, chiếc váy tuột khỏi từ gót chân cô, dáng vẻ không vững của cô trực tiếp đụng phải một người đàn ông, người đàn ông đó xuất hiện như một thiên sứ bảo vệ, anh giữ chặt cô.
Lúc Tô Hi quay đầu lại, Diệp Lạp Lạp và Hoàng Tương Dao thấy kế hoạch không thành công liền vội vã từ phía bên cạnh rời đi.
Tô Hi cũng thừa dịp ngắng đầu nhìn người đàn ông đã cứu mình, cô ngắng đầu lên, anh cúi đầu xuống, hai ánh mắt va phải nhau.
Kỷ Vũ Hạo! Tô Hi mở to mắt, cô trực tiếp đụng chạm vào người Kỷ Vũ Hạo, trời ơi! Cô vội vã lùi lại một bước, giữ khoảng cách.
Kỷ Vũ Hạo cũng sửng sốt, anh mỉm cười: “Em là Tô Hi?”
Tô Hi nghĩ đến lời Annie hôm nay nói, là Kỷ Vũ Hạo tiến cử cô tham gia vào đoàn Ái Đắc Nguyệt Tu, cô mỉm cười gật đầu: “Đúng rồi ạ! Em là Tô Hi, lúc nãy xin lỗi anhl” Kỷ Vũ Hạo lắc đầu cười: “Không có gì.
Em không sao là tốt rồi.”
“Em không sao.”
Tô Hi mím môi cười nhẹ, sau đó nhịp tim cô hơi tăng nhanh, có lẽ là vừa nãy đụng phải thần tượng ở khoảng cách gần.
“Quản lí của em đã nói với em về chuyện chúng ta cùng nhau tham gia chưa?”
Kỷ Vũ Hạo ngắm nhìn cách trang điểm của cô hôm nay, xinh đẹp, tao nhã, có khí chất bất thực nhân gian, chẳng trách cô được mệnh danh là nữ thần băng giá trong làng giải trí.
“Nói rồi ạ. Cảm ơn anh đã tiến cử eml” Tô Hi gật đầu, ánh mắt tràn đầy sự cảm kích.
Kỷ Vũ Hạo nhận sự cảm kích của cô, anh nháy mắt: “Anh hy vọng có một cô gái làm anh yêu thích cùng anh hoàn thành lần ghi hình lần này.”
Tô Hi lập tức có cảm giác vừa được sủng ái vừa lo sợ, cô là người con gái mà anh yêu thích? Điều này khiến cô bộc lộ rõ sự xấu hổ ngượng ngùng rủ mắt xuống: “Cảm ơn anh!”
Bóng hình của Tô Hi và Kỷ Vũ Hạo trong đám đông, dường như họ là một cặp tình nhân thân mật, Diệp Lạp Lạp và Hoàng Tương Dao bên cạnh sắp hối hận chết mắt, lúc nãy họ vội vàng rời đi không nhìn thấy người mà Tô Hi đụng phải là Kỷ Vũ Hạo, bây giờ nhìn họ vừa cầm ly rượu vừa trò chuyện vui vẻ.
Họ thực sự vô cùng ghen ty, sao Tô Hi lại may mắn như vậy, vừa đụng là đụng vào người Kỷ Vũ Hạo? Nghe nói họ còn cùng nhau tham gia đoàn Ái Đắc Nguyệt Tu, lẽ nào họ thực sự là một cặp? Nếu như vậy, tên tuổi của Tô. Hi chắc chắn sắp bùng nỗ rồi.
Tô Hi Rơi Xuống Nước Bên cạnh một cái cột La Mã trên tầng hai, một dáng người cao lớn, cao quý đứng lặng lẽ, khi Tô Hi bước vào, Ôn Lệ Thâm đã đứng ở đây nhìn cô, anh không xuống tìm cô là vì anh hy vọng người phụ nữ này chủ động liên hệ với anh.
Thế nhưng, cô lại không chủ động gọi điện thoại cho anh, đồng thời còn để anh nhìn thấy cô va phải người em họ của mình, lúc này hai người trong đám đông, vừa nói vừa cười càng khiến từ sâu trong đôi mắt anh u tối phức tạp.
Nhưng vì người đàn ông ấy là em họ anh, Ôn Lệ Thâm tất nhiên không xuống làm xáo trộn lên, anh chỉ hơi thất vọng, cô đã không muốn gặp anh, vừa hay tối nay anh cũng có thể không cần cô.
Bên cạnh Ôn Lệ Thâm một nữ diễn viên người lai chống eo bước tới: “Anh Ôn, sao lại một mình thế này? Cần em bầu bạn không?”
Ôn Lệ Thâm nhìn gương mặt xinh đẹp của cô, anh gật đầu: “Đương nhiên cần rồi!”
Cô diễn viên lập tức vui mừng, cô chỉ lấy hết can đảm để tiếp cận anh, ai ngờ cô lại tiếp cận thành công, thân phận Ôn Lệ Thâm dù vẫn còn bí ẩn nhưng anh có tiền có thế, trong giới giải trí danh tiếng của Bách Ứng đang lan rộng.
Vậy nên, tối nay anh là đối tượng mà rất nhiều nữ minh tinh muốn tiếp cận, phụ thuộc vào anh, không chừng trong giới giải trí muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, bộ phim hay nào cũng có thể lên.
“Em là Peina, là một nữ nghệ sĩ của công ty điện ảnh và truyền hình EG.”
Nữ diễn viên tự giới thiệu.
Khi cô khoác tay lên Ôn Lệ Thâm, ánh mắt Ôn Lệ Thâm rõ ràng có chút giật mình, nhưng anh không từ chối: “Đi cùng anh xuống gặp một vài người.”
“Được thôi!”
Tô Hi và Kỷ Vũ Hạo vừa nói chuyện xong, Kỷ Vũ Hạo vội vã rời đi, cũng bị cô làm lỡ một chút thời gian.
“Vậy gặp lại tại đoàn phim.”
Kỷ Vũ Hạo vẫy tay về phía Tô Hi, có chút không nỡ rời xa cô. Nhưng máy bay của anh rất vội, vậy nên anh nhất định phải đi trước.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Nói xong, Tô Hi quay người không muốn đấu khẩu với họ nữa. Lúc này, Diệp Lạp Lạp nhìn bộ váy tối nay Tô Hi mặc, lê trên mặt đất, từ sâu ánh mắt cô lóe lên một suy nghĩ về thủ đoạn cũ lên người Tô Hi, cô kéo Hoàng Tương Dao rồi nhìn thẳng vào mắt cô, Hoàng Tương Dao cũng đã nhìn thấy. Cô một mực phối hợp với Diệp Lạp Lạp, hai người nắm tay nhau giả vờ mỉm cười chào hỏi người bên cạnh, đồng thời đuổi theo sau Tô Hi, họ muốn dùng đôi giày cao gót giãm lên váy dạ hội của Tô Hi, khiến cô lộ ra trạng thái xấu xí trong bữa tiệc này. Tô Hi không nhận ra sự nguy hiểm, khi chiếc váy bị giẫm lên, cô theo bản năng nghiêng người về trước, Diệp Lạp Lạp không giẫm thật lên, chiếc váy tuột khỏi từ gót chân cô, dáng vẻ không vững của cô trực tiếp đụng phải một người đàn ông, người đàn ông đó xuất hiện như một thiên sứ bảo vệ, anh giữ chặt cô. Lúc Tô Hi quay đầu lại, Diệp Lạp Lạp và Hoàng Tương Dao thấy kế hoạch không thành công liền vội vã từ phía bên cạnh rời đi. Tô Hi cũng thừa dịp ngắng đầu nhìn người đàn ông đã cứu mình, cô ngắng đầu lên, anh cúi đầu xuống, hai ánh mắt va phải nhau. Kỷ Vũ Hạo! Tô Hi mở to mắt, cô trực tiếp đụng chạm vào người Kỷ Vũ Hạo, trời ơi! Cô vội vã lùi lại một bước, giữ khoảng cách. Kỷ Vũ Hạo cũng sửng sốt, anh mỉm cười: “Em là Tô Hi?” Tô Hi nghĩ đến lời Annie hôm nay nói, là Kỷ Vũ Hạo tiến cử cô tham gia vào đoàn Ái Đắc Nguyệt Tu, cô mỉm cười gật đầu: “Đúng rồi ạ! Em là Tô Hi, lúc nãy xin lỗi anhl” Kỷ Vũ Hạo lắc đầu cười: “Không có gì. Em không sao là tốt rồi.” “Em không sao.” Tô Hi mím môi cười nhẹ, sau đó nhịp tim cô hơi tăng nhanh, có lẽ là vừa nãy đụng phải thần tượng ở khoảng cách gần. “Quản lí của em đã nói với em về chuyện chúng ta cùng nhau tham gia chưa?” Kỷ Vũ Hạo ngắm nhìn cách trang điểm của cô hôm nay, xinh đẹp, tao nhã, có khí chất bất thực nhân gian, chẳng trách cô được mệnh danh là nữ thần băng giá trong làng giải trí. “Nói rồi ạ. Cảm ơn anh đã tiến cử eml” Tô Hi gật đầu, ánh mắt tràn đầy sự cảm kích. Kỷ Vũ Hạo nhận sự cảm kích của cô, anh nháy mắt: “Anh hy vọng có một cô gái làm anh yêu thích cùng anh hoàn thành lần ghi hình lần này.” Tô Hi lập tức có cảm giác vừa được sủng ái vừa lo sợ, cô là người con gái mà anh yêu thích? Điều này khiến cô bộc lộ rõ sự xấu hổ ngượng ngùng rủ mắt xuống: “Cảm ơn anh!” Bóng hình của Tô Hi và Kỷ Vũ Hạo trong đám đông, dường như họ là một cặp tình nhân thân mật, Diệp Lạp Lạp và Hoàng Tương Dao bên cạnh sắp hối hận chết mắt, lúc nãy họ vội vàng rời đi không nhìn thấy người mà Tô Hi đụng phải là Kỷ Vũ Hạo, bây giờ nhìn họ vừa cầm ly rượu vừa trò chuyện vui vẻ. Họ thực sự vô cùng ghen ty, sao Tô Hi lại may mắn như vậy, vừa đụng là đụng vào người Kỷ Vũ Hạo? Nghe nói họ còn cùng nhau tham gia đoàn Ái Đắc Nguyệt Tu, lẽ nào họ thực sự là một cặp? Nếu như vậy, tên tuổi của Tô. Hi chắc chắn sắp bùng nỗ rồi. Tô Hi Rơi Xuống Nước Bên cạnh một cái cột La Mã trên tầng hai, một dáng người cao lớn, cao quý đứng lặng lẽ, khi Tô Hi bước vào, Ôn Lệ Thâm đã đứng ở đây nhìn cô, anh không xuống tìm cô là vì anh hy vọng người phụ nữ này chủ động liên hệ với anh. Thế nhưng, cô lại không chủ động gọi điện thoại cho anh, đồng thời còn để anh nhìn thấy cô va phải người em họ của mình, lúc này hai người trong đám đông, vừa nói vừa cười càng khiến từ sâu trong đôi mắt anh u tối phức tạp. Nhưng vì người đàn ông ấy là em họ anh, Ôn Lệ Thâm tất nhiên không xuống làm xáo trộn lên, anh chỉ hơi thất vọng, cô đã không muốn gặp anh, vừa hay tối nay anh cũng có thể không cần cô. Bên cạnh Ôn Lệ Thâm một nữ diễn viên người lai chống eo bước tới: “Anh Ôn, sao lại một mình thế này? Cần em bầu bạn không?” Ôn Lệ Thâm nhìn gương mặt xinh đẹp của cô, anh gật đầu: “Đương nhiên cần rồi!” Cô diễn viên lập tức vui mừng, cô chỉ lấy hết can đảm để tiếp cận anh, ai ngờ cô lại tiếp cận thành công, thân phận Ôn Lệ Thâm dù vẫn còn bí ẩn nhưng anh có tiền có thế, trong giới giải trí danh tiếng của Bách Ứng đang lan rộng. Vậy nên, tối nay anh là đối tượng mà rất nhiều nữ minh tinh muốn tiếp cận, phụ thuộc vào anh, không chừng trong giới giải trí muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, bộ phim hay nào cũng có thể lên. “Em là Peina, là một nữ nghệ sĩ của công ty điện ảnh và truyền hình EG.” Nữ diễn viên tự giới thiệu. Khi cô khoác tay lên Ôn Lệ Thâm, ánh mắt Ôn Lệ Thâm rõ ràng có chút giật mình, nhưng anh không từ chối: “Đi cùng anh xuống gặp một vài người.” “Được thôi!” Tô Hi và Kỷ Vũ Hạo vừa nói chuyện xong, Kỷ Vũ Hạo vội vã rời đi, cũng bị cô làm lỡ một chút thời gian. “Vậy gặp lại tại đoàn phim.” Kỷ Vũ Hạo vẫy tay về phía Tô Hi, có chút không nỡ rời xa cô. Nhưng máy bay của anh rất vội, vậy nên anh nhất định phải đi trước.