Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 419
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Đường Tư Vũ cũng cười theo anh, liếc anh một cái: “Vậy anh nhảy cho em xem đi!” “Muốn xem anh nhảy? Buỏi tối đóng cửa lại, anh nhảy cho một mình em xem.” Hình Liệt Hàn cười đến mức lộ ra hàm răng trắng như băng. Khuôn mặt Đường Tư Vũ lập tức đỏ bừng lên, nhảy chỉ một mình cô xem, chắc chắn không phải nhảy nghiêm túc, vì vậy cô nén cười nói: “Quên đi, em không muốn xem. Trong mắt Hình Liệt Hàn hiện lên ý cười, cô gái này bắt đầu có những ý nghĩ đen tối rồi, nhưng quả thật anh không có ý định mặc quần áo nhảy cho cô xem. Trên đường về nhà họ Hình, bầu không khí vừa vặn, ánh nắng ngoài cửa sổ cũng nhuốm một màu đỏ khiến khung cảnh chiều tối cuối hè này thật tuyệt vời… Khi đến nhà họ Hình, bữa tối vừa chuẩn bị xong, sau khi Đường Tư Vũ rửa tay cho con trai, cô dắt cậu nhóc ra ngoài, Hình Nhất Nặc ôm lấy cậu nhóc, cười nói: “Tiểu Hi, cô có một món quà muốn tặng cho con. “Thật ạ?” Cậu nhóc lập tức mừng rỡ. “Đương nhiên rồi, cô nói thì sẽ giữ lời.” Hình Nhất Nặc thích làm người khác ngạc nhiên, đây là món đồ cô chọn cho cậu nhóc khi ra ngoài chơi chiều nay. Có lẽ đây chính là lí do khiến cô trở thành một cô gái cẩn thận! Dù đi dạo phố cũng không quên mua quà cho người trong lòng mình, bây giò chỉ có một mình Đường Dĩ Hi được cô coi như bảo bối trong lòng. Đương nhiên cũng bởi vì mẹ ép cô ra ngoài chơi, bởi vì mẹ nói, Ôn Lương Diệu dạy cô làm bài tập lâu như vậy, nhất định phải mua một món quà để cảm ơn anh, còn bắt cô tự mình đi chọn. Vì vậy cô cũng trực tiếp chọn một món quà cho cậu nhóc. Trên bàn ăn cơm, Tưởng Lam rất chăm chút khẩu vị của Đường Tư Vũ, bà liên tục gắp những món ăn cô thích đặt vào bát cô, điều này khiến trái tim Đường Tư Vũ cảm thấy ấm áp, tình yêu thầm lặng này khiến cô hết sức cảm động. Có cậu nhóc ngồi ăn cơm cùng, bầu không khí trở nên tốt hơn hẳn, cậu nhóc lúc muốn ăn cái này, lúc lại muốn ăn cái kia, vội đến mức không kịp thở. Cậu nhóc là một người không kén ăn, nên từ nhỏ đến lớn đều trắng trẻo, mềm mại, nhưng trời sinh gen tốt, vì vậy thân hình nhỏ bé không quá nhiều thịt, tuổi còn nhỏ mà tỉ lệ cơ thể rất tốt, cao hơn các bạn cùng lứa rất nhiều. Ăn cơm xong, cũng không về nhà vội, cậu nhóc cùng Hình Nhất Nặc lên phòng cô xem quà, Đường Tư Vũ thì đang ngồi ăn trái cây. Hình Liệt Hàn tối nay tâm tư nặng nè, nhưng anh giấu rất kĩ nên không bị ai phát Chi6r08 2®: Kẻ Cho Cô Nghe Về Quá Khứ _ @ uil hiện, lúc này anh ngồi nhìn Đường Tư Vũ ăn trái cây một lúc rồi mới lên tiếng nói: “Tư Vũ, em ăn no chưa? Đi dạo với anh được không?” Đường Tư Vũ nhìn ra được, đi dạo chỉ là lí do, chắc hẳn anh có chuyện muốn nói với cô. Cô cười nói: “Được!” Nói xong, cô đứng dậy bước ra ngoài cùng Hình Liệt Hàn, bên trong hoa viên rất yên tĩnh, đèn cảnh chiếu xạ ra từng mảnh từng mảnh thế giới nhỏ thần bí, còn có hương hoa phảng phất trong màn đêm. Hình Liệt Hàn và cô thư giãn đi dạo ở trong đó, trong khi đó Đường Tư Vũ đếm từng viên gạch men sứ hình vuông mình vừa giẫm lên, điều này cũng có chút thú VỊ. “Tư Vũ, anh có chuyện muốn thẳng thắn nói với em.” Hình Liệt Hàn xoay người, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô chăm chú. Đường Tư Vũ ngước mắt nhìn anh, tò mò nói: “Anh nói đi! Có chuyện gì vậy?” “Đó là chuyện xảy ra vào sáu năm trước.” “Chuyện từ sáu năm trước? Lúc đó chúng ta còn chưa quen biết nhau nữa!” Đường Tư Vũ muốn nói đến chuyện xảy ra đêm đó. Hình Liệt Hàn cảm thấy hơi bối rối, anh gật đầu: “Đúng vậy, chuyện xảy ra trước chuyện đó.” Đường Tư Vũ trừng mắt nhìn anh, càng thêm tò mò: “Ừm, nói đi! Em đang nghe đây!” “Trước đây anh đã từng hẹn hò với một cô gái, nhưng anh cam đoan rằng anh và cô ta chỉ thích nhau trong sáng thôi, tuyệt đối không có động chạm thể xác, không, đã từng hôn và những việc tương tự, nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn.” Hình Liệt Hàn nói xong, ánh mắt lo lắng dán chặt vào đôi mắt của Đường Tư Vũ, giống như sợ rằng sẽ có một ngọn lửa tức giận bùng lên trong đó. Đầu óc Đường Tư Vũ quả thực có chút muốn nỗ tung lên, cô hơi giật mình kinh ngạc không biết làm sao đề chấp nhận chuyện này, tất nhiên cô đã phản ứng kịp, đó là chuyện của sáu năm trước, khi đó hai người còn không quen nhau, vì vậy bất cứ chuyện gì xảy ra với anh đều không liên quan tới cô. Chỉ là khi cô nghe việc anh từng hẹn hò với một cô gái khác, trong lòng của cô vẫn có cảm giác khó chịu kì lạ. “Thật sao?” Đường Tư Vũ quả nhiên có chút đề ý. Hình Liệt Hàn nghe xong lập tức biết rằng câu nói này đang muốn thăm dò chuyện quan hệ thể xác của anh và Nghê Yên, anh không do dự giơ tay lên thề: “Thật mài! Anh thề, anh với cô ta hoàn toàn trong sạch, không có bất kỳ hành động lệch lạc nào hết.”
Đường Tư Vũ cũng cười theo anh, liếc anh một cái: “Vậy anh nhảy cho em xem đi!”
“Muốn xem anh nhảy? Buỏi tối đóng cửa lại, anh nhảy cho một mình em xem.” Hình Liệt Hàn cười đến mức lộ ra hàm răng trắng như băng.
Khuôn mặt Đường Tư Vũ lập tức đỏ bừng lên, nhảy chỉ một mình cô xem, chắc chắn không phải nhảy nghiêm túc, vì vậy cô nén cười nói: “Quên đi, em không muốn xem.
Trong mắt Hình Liệt Hàn hiện lên ý cười, cô gái này bắt đầu có những ý nghĩ đen tối rồi, nhưng quả thật anh không có ý định mặc quần áo nhảy cho cô xem.
Trên đường về nhà họ Hình, bầu không khí vừa vặn, ánh nắng ngoài cửa sổ cũng nhuốm một màu đỏ khiến khung cảnh chiều tối cuối hè này thật tuyệt vời…
Khi đến nhà họ Hình, bữa tối vừa chuẩn bị xong, sau khi Đường Tư Vũ rửa tay cho con trai, cô dắt cậu nhóc ra ngoài, Hình Nhất Nặc ôm lấy cậu nhóc, cười nói: “Tiểu Hi, cô có một món quà muốn tặng cho con.
“Thật ạ?” Cậu nhóc lập tức mừng rỡ.
“Đương nhiên rồi, cô nói thì sẽ giữ lời.”
Hình Nhất Nặc thích làm người khác ngạc nhiên, đây là món đồ cô chọn cho cậu nhóc khi ra ngoài chơi chiều nay.
Có lẽ đây chính là lí do khiến cô trở thành một cô gái cẩn thận! Dù đi dạo phố cũng không quên mua quà cho người trong lòng mình, bây giò chỉ có một mình Đường Dĩ Hi được cô coi như bảo bối trong lòng.
Đương nhiên cũng bởi vì mẹ ép cô ra ngoài chơi, bởi vì mẹ nói, Ôn Lương Diệu dạy cô làm bài tập lâu như vậy, nhất định phải mua một món quà để cảm ơn anh, còn bắt cô tự mình đi chọn.
Vì vậy cô cũng trực tiếp chọn một món quà cho cậu nhóc.
Trên bàn ăn cơm, Tưởng Lam rất chăm chút khẩu vị của Đường Tư Vũ, bà liên tục gắp những món ăn cô thích đặt vào bát cô, điều này khiến trái tim Đường Tư Vũ cảm thấy ấm áp, tình yêu thầm lặng này khiến cô hết sức cảm động.
Có cậu nhóc ngồi ăn cơm cùng, bầu không khí trở nên tốt hơn hẳn, cậu nhóc lúc muốn ăn cái này, lúc lại muốn ăn cái kia, vội đến mức không kịp thở.
Cậu nhóc là một người không kén ăn, nên từ nhỏ đến lớn đều trắng trẻo, mềm mại, nhưng trời sinh gen tốt, vì vậy thân hình nhỏ bé không quá nhiều thịt, tuổi còn nhỏ mà tỉ lệ cơ thể rất tốt, cao hơn các bạn cùng lứa rất nhiều.
Ăn cơm xong, cũng không về nhà vội, cậu nhóc cùng Hình Nhất Nặc lên phòng cô xem quà, Đường Tư Vũ thì đang ngồi ăn trái cây.
Hình Liệt Hàn tối nay tâm tư nặng nè, nhưng anh giấu rất kĩ nên không bị ai phát Chi6r08 2®: Kẻ Cho Cô Nghe Về Quá Khứ _ @ uil hiện, lúc này anh ngồi nhìn Đường Tư Vũ ăn trái cây một lúc rồi mới lên tiếng nói: “Tư Vũ, em ăn no chưa? Đi dạo với anh được không?”
Đường Tư Vũ nhìn ra được, đi dạo chỉ là lí do, chắc hẳn anh có chuyện muốn nói với cô.
Cô cười nói: “Được!”
Nói xong, cô đứng dậy bước ra ngoài cùng Hình Liệt Hàn, bên trong hoa viên rất yên tĩnh, đèn cảnh chiếu xạ ra từng mảnh từng mảnh thế giới nhỏ thần bí, còn có hương hoa phảng phất trong màn đêm.
Hình Liệt Hàn và cô thư giãn đi dạo ở trong đó, trong khi đó Đường Tư Vũ đếm từng viên gạch men sứ hình vuông mình vừa giẫm lên, điều này cũng có chút thú VỊ.
“Tư Vũ, anh có chuyện muốn thẳng thắn nói với em.” Hình Liệt Hàn xoay người, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô chăm chú.
Đường Tư Vũ ngước mắt nhìn anh, tò mò nói: “Anh nói đi! Có chuyện gì vậy?”
“Đó là chuyện xảy ra vào sáu năm trước.”
“Chuyện từ sáu năm trước? Lúc đó chúng ta còn chưa quen biết nhau nữa!”
Đường Tư Vũ muốn nói đến chuyện xảy ra đêm đó.
Hình Liệt Hàn cảm thấy hơi bối rối, anh gật đầu: “Đúng vậy, chuyện xảy ra trước chuyện đó.”
Đường Tư Vũ trừng mắt nhìn anh, càng thêm tò mò: “Ừm, nói đi! Em đang nghe đây!”
“Trước đây anh đã từng hẹn hò với một cô gái, nhưng anh cam đoan rằng anh và cô ta chỉ thích nhau trong sáng thôi, tuyệt đối không có động chạm thể xác, không, đã từng hôn và những việc tương tự, nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn.”
Hình Liệt Hàn nói xong, ánh mắt lo lắng dán chặt vào đôi mắt của Đường Tư Vũ, giống như sợ rằng sẽ có một ngọn lửa tức giận bùng lên trong đó.
Đầu óc Đường Tư Vũ quả thực có chút muốn nỗ tung lên, cô hơi giật mình kinh ngạc không biết làm sao đề chấp nhận chuyện này, tất nhiên cô đã phản ứng kịp, đó là chuyện của sáu năm trước, khi đó hai người còn không quen nhau, vì vậy bất cứ chuyện gì xảy ra với anh đều không liên quan tới cô.
Chỉ là khi cô nghe việc anh từng hẹn hò với một cô gái khác, trong lòng của cô vẫn có cảm giác khó chịu kì lạ.
“Thật sao?” Đường Tư Vũ quả nhiên có chút đề ý.
Hình Liệt Hàn nghe xong lập tức biết rằng câu nói này đang muốn thăm dò chuyện quan hệ thể xác của anh và Nghê Yên, anh không do dự giơ tay lên thề: “Thật mài! Anh thề, anh với cô ta hoàn toàn trong sạch, không có bất kỳ hành động lệch lạc nào hết.”
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Đường Tư Vũ cũng cười theo anh, liếc anh một cái: “Vậy anh nhảy cho em xem đi!” “Muốn xem anh nhảy? Buỏi tối đóng cửa lại, anh nhảy cho một mình em xem.” Hình Liệt Hàn cười đến mức lộ ra hàm răng trắng như băng. Khuôn mặt Đường Tư Vũ lập tức đỏ bừng lên, nhảy chỉ một mình cô xem, chắc chắn không phải nhảy nghiêm túc, vì vậy cô nén cười nói: “Quên đi, em không muốn xem. Trong mắt Hình Liệt Hàn hiện lên ý cười, cô gái này bắt đầu có những ý nghĩ đen tối rồi, nhưng quả thật anh không có ý định mặc quần áo nhảy cho cô xem. Trên đường về nhà họ Hình, bầu không khí vừa vặn, ánh nắng ngoài cửa sổ cũng nhuốm một màu đỏ khiến khung cảnh chiều tối cuối hè này thật tuyệt vời… Khi đến nhà họ Hình, bữa tối vừa chuẩn bị xong, sau khi Đường Tư Vũ rửa tay cho con trai, cô dắt cậu nhóc ra ngoài, Hình Nhất Nặc ôm lấy cậu nhóc, cười nói: “Tiểu Hi, cô có một món quà muốn tặng cho con. “Thật ạ?” Cậu nhóc lập tức mừng rỡ. “Đương nhiên rồi, cô nói thì sẽ giữ lời.” Hình Nhất Nặc thích làm người khác ngạc nhiên, đây là món đồ cô chọn cho cậu nhóc khi ra ngoài chơi chiều nay. Có lẽ đây chính là lí do khiến cô trở thành một cô gái cẩn thận! Dù đi dạo phố cũng không quên mua quà cho người trong lòng mình, bây giò chỉ có một mình Đường Dĩ Hi được cô coi như bảo bối trong lòng. Đương nhiên cũng bởi vì mẹ ép cô ra ngoài chơi, bởi vì mẹ nói, Ôn Lương Diệu dạy cô làm bài tập lâu như vậy, nhất định phải mua một món quà để cảm ơn anh, còn bắt cô tự mình đi chọn. Vì vậy cô cũng trực tiếp chọn một món quà cho cậu nhóc. Trên bàn ăn cơm, Tưởng Lam rất chăm chút khẩu vị của Đường Tư Vũ, bà liên tục gắp những món ăn cô thích đặt vào bát cô, điều này khiến trái tim Đường Tư Vũ cảm thấy ấm áp, tình yêu thầm lặng này khiến cô hết sức cảm động. Có cậu nhóc ngồi ăn cơm cùng, bầu không khí trở nên tốt hơn hẳn, cậu nhóc lúc muốn ăn cái này, lúc lại muốn ăn cái kia, vội đến mức không kịp thở. Cậu nhóc là một người không kén ăn, nên từ nhỏ đến lớn đều trắng trẻo, mềm mại, nhưng trời sinh gen tốt, vì vậy thân hình nhỏ bé không quá nhiều thịt, tuổi còn nhỏ mà tỉ lệ cơ thể rất tốt, cao hơn các bạn cùng lứa rất nhiều. Ăn cơm xong, cũng không về nhà vội, cậu nhóc cùng Hình Nhất Nặc lên phòng cô xem quà, Đường Tư Vũ thì đang ngồi ăn trái cây. Hình Liệt Hàn tối nay tâm tư nặng nè, nhưng anh giấu rất kĩ nên không bị ai phát Chi6r08 2®: Kẻ Cho Cô Nghe Về Quá Khứ _ @ uil hiện, lúc này anh ngồi nhìn Đường Tư Vũ ăn trái cây một lúc rồi mới lên tiếng nói: “Tư Vũ, em ăn no chưa? Đi dạo với anh được không?” Đường Tư Vũ nhìn ra được, đi dạo chỉ là lí do, chắc hẳn anh có chuyện muốn nói với cô. Cô cười nói: “Được!” Nói xong, cô đứng dậy bước ra ngoài cùng Hình Liệt Hàn, bên trong hoa viên rất yên tĩnh, đèn cảnh chiếu xạ ra từng mảnh từng mảnh thế giới nhỏ thần bí, còn có hương hoa phảng phất trong màn đêm. Hình Liệt Hàn và cô thư giãn đi dạo ở trong đó, trong khi đó Đường Tư Vũ đếm từng viên gạch men sứ hình vuông mình vừa giẫm lên, điều này cũng có chút thú VỊ. “Tư Vũ, anh có chuyện muốn thẳng thắn nói với em.” Hình Liệt Hàn xoay người, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô chăm chú. Đường Tư Vũ ngước mắt nhìn anh, tò mò nói: “Anh nói đi! Có chuyện gì vậy?” “Đó là chuyện xảy ra vào sáu năm trước.” “Chuyện từ sáu năm trước? Lúc đó chúng ta còn chưa quen biết nhau nữa!” Đường Tư Vũ muốn nói đến chuyện xảy ra đêm đó. Hình Liệt Hàn cảm thấy hơi bối rối, anh gật đầu: “Đúng vậy, chuyện xảy ra trước chuyện đó.” Đường Tư Vũ trừng mắt nhìn anh, càng thêm tò mò: “Ừm, nói đi! Em đang nghe đây!” “Trước đây anh đã từng hẹn hò với một cô gái, nhưng anh cam đoan rằng anh và cô ta chỉ thích nhau trong sáng thôi, tuyệt đối không có động chạm thể xác, không, đã từng hôn và những việc tương tự, nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn.” Hình Liệt Hàn nói xong, ánh mắt lo lắng dán chặt vào đôi mắt của Đường Tư Vũ, giống như sợ rằng sẽ có một ngọn lửa tức giận bùng lên trong đó. Đầu óc Đường Tư Vũ quả thực có chút muốn nỗ tung lên, cô hơi giật mình kinh ngạc không biết làm sao đề chấp nhận chuyện này, tất nhiên cô đã phản ứng kịp, đó là chuyện của sáu năm trước, khi đó hai người còn không quen nhau, vì vậy bất cứ chuyện gì xảy ra với anh đều không liên quan tới cô. Chỉ là khi cô nghe việc anh từng hẹn hò với một cô gái khác, trong lòng của cô vẫn có cảm giác khó chịu kì lạ. “Thật sao?” Đường Tư Vũ quả nhiên có chút đề ý. Hình Liệt Hàn nghe xong lập tức biết rằng câu nói này đang muốn thăm dò chuyện quan hệ thể xác của anh và Nghê Yên, anh không do dự giơ tay lên thề: “Thật mài! Anh thề, anh với cô ta hoàn toàn trong sạch, không có bất kỳ hành động lệch lạc nào hết.”