Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 621
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Hóa ra biệt thự mà cô thích như vậy, thế nhưng lại là nơi cô ta chọn. Tô Hi cắn chặt răng: “Chỉ cần tôi muốn đến nơi nào ở, anh ấy cũng sẽ nghe theo tôi.” “Cô quá tự tin rồi.” Ôn Đại nghĩ thầm, tất cả những thứ mà cô nói, nếu Tô Hi thật sự tìm Ôn Lệ Thâm để nói, chỉ có thể thể hiện ra là cô ta keo kiệt tùy hứng, như vậy, có thể phá hỏng tình cảm của bọn họ hay không? Tô Hi nhếch môi cười rộ lên: “Tôi đúng là rất tự tin.” Ôn Đại cười có chút mưu mô, cô ta không khỏi kích thích nói: “Lúc trước chọn địa điểm cho biệt thự này, tôi liền nói là thích nơi này, bởi vì nơi này có thể nhìn mặt trời mọc đẹp nhất, cuối cùng anh ấy làm nhà ở đây.” Tô Hi suy nghĩ một chút, Đường Tư Vũ sống ở bên kia ngọn núi, sao cô phải đổi chứ? Cô cười nói: “Nơi này thật sự không tệ! Tôi cũng thích mặt trời mọc, sau này mỗi buồi sáng lúc tôi mở mắt ra liền có thể thấy ánh nắng sớm đẹp đẽ. Cảm ơn cô lúc trước tỉnh mắt như vậy, chọn được một chỗ như này cho tôi ở.” Ôn Đại: “…” Tô Hi ngồi một mình ở sô pha trong phòng khách, chọn lựa quà kỷ niệm của cô, cũng không có ý muốn tiếp Ôn Đại. Ôn Đại ôm tay cánh tay đứng ở trong phòng khách một lát, cũng cảm giác buồn bực và xấu hổ, cô ta nhìn thoáng qua Tô Hi rồi vẫn chọn rời đi. Cô ta vừa đi, Tô Hi khẽ thở ra một hơi rồi cắn cắn môi, có chút hồi hận tối vì sao tối hôm qua lại tiết kiệm tiền cho Ôn Lệ Thâm chứ! Đáng lẽ cô phải bảo anh trực tiếp chuyển 1 tỷ đến tài khoản của cô mới đúng. Ai bảo người yêu cũ của anh chạy tới chọc tức cô? “Sao cô ta cũng họ Ôn nhỉ?” Tô Hi vừa nghĩ vậy bèn không khỏi có chút kinh ngạc. Xem ra buổi chiều cô phải hỏi Ôn Lệ Thâm cho kĩ. Trong văn phòng của Hình Nham, hôm nay, tất cả nhân viên đều có thể cảm giác được sự lo lắng và lửa giận của ông ta, dường như những ai từng vào văn phòng thì đều bị Hình Nham dọa cho sợ. Buổi sáng khoảng 10 giờ, bóng dáng Mộ Phi tới đúng như dự định, anh ta muốn một đáp án. Hình Nham nhìn thấy Mộ Phi đang rảo bước tới, tất cả sự bạo táo của ông ta đều biến thành một loại khẩn cầu, lấy lòng. Tối hôm qua ông ta cả đêm không ngủ, cũng không có khí phách hăng hái như: lúc trước, lúc này hoàn toàn biến thành một lão già yếu ớt. “Ngài Mộ, ngài đến rồi, mời ngồi mời ngồi.” Mộ Phi cười lạnh một tiếng: “Ông lấy lòng tôi cũng vô dụng, tôi chỉ cần một đáp án của ông, ông muốn công ty của ông, hay là muốn vào tù.” Sắc mặt Hình Nham nháy mắt trở nên xanh mét, ông ta trừng mắt nhìn Mộ Phi nói: “Tôi có lỗi với Đường Y Y, tôi có thể bồi thường tốn thất cho cô ta, Mộ Phi cậu là cái thá gì? Cậu dựa vào cái gì mà tới uy hiếp tôi?” “Đường Y Y là bạn gái của tôi, trước kia nhà tôi và Đường Hùng cũng có mối quan hệ, tôi cũng đủ để đại diện cho Đường Y Y đưa ra quyết định.” “Cậu… Mộ Phi, cậu đừng ép người quá đáng.” Hình Nham tức giận, chỉ thẳng vào rồi nói. “Là tôi ép ông, hay là ông đang tự chuốc lấy hậu quả, trong lòng ông hiểu rõ. Nếu như ông không muốn đưa công ty cho tôi, vậy được thôi, vậy buổi chiều chúng ta gặp ở toà án.” Mộ Phi cũng không định cho ông ta thêm nhiều lựa chọn nữa rồi. “Chờ… Chờ một chút, Mộ Phi, chúng ta từ từ nói chuyện.” Hình Nham nhanh chóng tiền lên, ngăn đường đi của anh ta. Ánh mắt Mộ Phi lóe lên sự giễu cọt: “Không có bắt cứ điều kiện gì có thể thảo luận, ông chỉ có hai lựa chọn trái ngược, đồng ý tôi thu mua công ty ông, hoặc là không đồng ý.” Hai mắt Hình Nham tức giận đến mức phun ra lửa, Mộ Phi biết ông ta không có lựa chọn, người thông minh đều biết chọn, Hình Nham ông sao có thể ngồi tù chứ? Cho dù ông ta không có công ty, vậy thì ít ra ông ta vẫn tự do. “Được! Tôi đồng ý đưa công ty cho cậu, nhưng cậu phải bảo đảm sẽ không khởi tố tôi.” Đáy mắt Hình Nham vẫn còn sự sợ hãi. Đương nhiên ông ta sợ, sau khi Mộ Phi đòi công ty của ông ta xong thì lại lấy chuyện này ra khởi tố ông ta, như vậy thì ông ta xong đời rồi. Mộ Phi nhếch môi cười: “Tôi chỉ cần công ty của ông là được.” “Được, tốt nhất cậu nên nói được làm được, chúng ta phải ký một bản hợp đồng, cậu từ bỏ việc khởi tố tôi.” “Tôi sẽ không kí.” Hiện tại Mộ Phi ở vào thế thượng phong tuyệt đối, đương nhiên anh ta sẽ không kí hợp đồng gây phiền phức cho anh ta. sài — “Buổi chiều công ty tôi sẽ phái người tới đây bàn bạc với bên này của ông, quyết định việc thu mua công ty một cách sớm nhất.” Mộ Phi nói xong, trực tiếp rời đi. Phía sau, Hình Nham tức giận hát hết một đống hồ sơ trên bàn xuống đất, ông ta tức đến phát điên rồi. Lúc này, ông ta thật sự muốn tìm Đường Y Y rồi bóp chết cái đứa con gái đó, vậy mà cô ta lại làm cho công ty mà một tay ông ta tạo ra phải dâng cho người khác. Ông ta là một người vô cùng có dã tâm, muốn ông ta phải từ bỏ thành tựu cả đời thì đây chắc chắn là muốn nửa cái mạng của ông ta, cắt miếng thịt của ông ta. Ánh mắt Hình Nham lóe lên chút hận thù, tất nhiên ông ta không cam lòng bị Mộ Phi đe dọa như vậy, ông ta cần phải làm gì đó.
Hóa ra biệt thự mà cô thích như vậy, thế nhưng lại là nơi cô ta chọn. Tô Hi cắn chặt răng: “Chỉ cần tôi muốn đến nơi nào ở, anh ấy cũng sẽ nghe theo tôi.”
“Cô quá tự tin rồi.” Ôn Đại nghĩ thầm, tất cả những thứ mà cô nói, nếu Tô Hi thật sự tìm Ôn Lệ Thâm để nói, chỉ có thể thể hiện ra là cô ta keo kiệt tùy hứng, như vậy, có thể phá hỏng tình cảm của bọn họ hay không?
Tô Hi nhếch môi cười rộ lên: “Tôi đúng là rất tự tin.”
Ôn Đại cười có chút mưu mô, cô ta không khỏi kích thích nói: “Lúc trước chọn địa điểm cho biệt thự này, tôi liền nói là thích nơi này, bởi vì nơi này có thể nhìn mặt trời mọc đẹp nhất, cuối cùng anh ấy làm nhà ở đây.”
Tô Hi suy nghĩ một chút, Đường Tư Vũ sống ở bên kia ngọn núi, sao cô phải đổi chứ? Cô cười nói: “Nơi này thật sự không tệ! Tôi cũng thích mặt trời mọc, sau này mỗi buồi sáng lúc tôi mở mắt ra liền có thể thấy ánh nắng sớm đẹp đẽ. Cảm ơn cô lúc trước tỉnh mắt như vậy, chọn được một chỗ như này cho tôi ở.”
Ôn Đại: “…”
Tô Hi ngồi một mình ở sô pha trong phòng khách, chọn lựa quà kỷ niệm của cô, cũng không có ý muốn tiếp Ôn Đại. Ôn Đại ôm tay cánh tay đứng ở trong phòng khách một lát, cũng cảm giác buồn bực và xấu hổ, cô ta nhìn thoáng qua Tô Hi rồi vẫn chọn rời đi.
Cô ta vừa đi, Tô Hi khẽ thở ra một hơi rồi cắn cắn môi, có chút hồi hận tối vì sao tối hôm qua lại tiết kiệm tiền cho Ôn Lệ Thâm chứ! Đáng lẽ cô phải bảo anh trực tiếp chuyển 1 tỷ đến tài khoản của cô mới đúng.
Ai bảo người yêu cũ của anh chạy tới chọc tức cô?
“Sao cô ta cũng họ Ôn nhỉ?” Tô Hi vừa nghĩ vậy bèn không khỏi có chút kinh ngạc.
Xem ra buổi chiều cô phải hỏi Ôn Lệ Thâm cho kĩ.
Trong văn phòng của Hình Nham, hôm nay, tất cả nhân viên đều có thể cảm giác được sự lo lắng và lửa giận của ông ta, dường như những ai từng vào văn phòng thì đều bị Hình Nham dọa cho sợ.
Buổi sáng khoảng 10 giờ, bóng dáng Mộ Phi tới đúng như dự định, anh ta muốn một đáp án.
Hình Nham nhìn thấy Mộ Phi đang rảo bước tới, tất cả sự bạo táo của ông ta đều biến thành một loại khẩn cầu, lấy lòng. Tối hôm qua ông ta cả đêm không ngủ, cũng không có khí phách hăng hái như: lúc trước, lúc này hoàn toàn biến thành một lão già yếu ớt.
“Ngài Mộ, ngài đến rồi, mời ngồi mời ngồi.”
Mộ Phi cười lạnh một tiếng: “Ông lấy lòng tôi cũng vô dụng, tôi chỉ cần một đáp án của ông, ông muốn công ty của ông, hay là muốn vào tù.”
Sắc mặt Hình Nham nháy mắt trở nên xanh mét, ông ta trừng mắt nhìn Mộ Phi nói: “Tôi có lỗi với Đường Y Y, tôi có thể bồi thường tốn thất cho cô ta, Mộ Phi cậu là cái thá gì? Cậu dựa vào cái gì mà tới uy hiếp tôi?”
“Đường Y Y là bạn gái của tôi, trước kia nhà tôi và Đường Hùng cũng có mối quan hệ, tôi cũng đủ để đại diện cho Đường Y Y đưa ra quyết định.”
“Cậu… Mộ Phi, cậu đừng ép người quá đáng.” Hình Nham tức giận, chỉ thẳng vào rồi nói.
“Là tôi ép ông, hay là ông đang tự chuốc lấy hậu quả, trong lòng ông hiểu rõ. Nếu như ông không muốn đưa công ty cho tôi, vậy được thôi, vậy buổi chiều chúng ta gặp ở toà án.” Mộ Phi cũng không định cho ông ta thêm nhiều lựa chọn nữa rồi.
“Chờ… Chờ một chút, Mộ Phi, chúng ta từ từ nói chuyện.” Hình Nham nhanh chóng tiền lên, ngăn đường đi của anh ta.
Ánh mắt Mộ Phi lóe lên sự giễu cọt: “Không có bắt cứ điều kiện gì có thể thảo luận, ông chỉ có hai lựa chọn trái ngược, đồng ý tôi thu mua công ty ông, hoặc là không đồng ý.”
Hai mắt Hình Nham tức giận đến mức phun ra lửa, Mộ Phi biết ông ta không có lựa chọn, người thông minh đều biết chọn, Hình Nham ông sao có thể ngồi tù chứ? Cho dù ông ta không có công ty, vậy thì ít ra ông ta vẫn tự do.
“Được! Tôi đồng ý đưa công ty cho cậu, nhưng cậu phải bảo đảm sẽ không khởi tố tôi.” Đáy mắt Hình Nham vẫn còn sự sợ hãi.
Đương nhiên ông ta sợ, sau khi Mộ Phi đòi công ty của ông ta xong thì lại lấy chuyện này ra khởi tố ông ta, như vậy thì ông ta xong đời rồi.
Mộ Phi nhếch môi cười: “Tôi chỉ cần công ty của ông là được.”
“Được, tốt nhất cậu nên nói được làm được, chúng ta phải ký một bản hợp đồng, cậu từ bỏ việc khởi tố tôi.”
“Tôi sẽ không kí.” Hiện tại Mộ Phi ở vào thế thượng phong tuyệt đối, đương nhiên anh ta sẽ không kí hợp đồng gây phiền phức cho anh ta.
sài — “Buổi chiều công ty tôi sẽ phái người tới đây bàn bạc với bên này của ông, quyết định việc thu mua công ty một cách sớm nhất.” Mộ Phi nói xong, trực tiếp rời đi.
Phía sau, Hình Nham tức giận hát hết một đống hồ sơ trên bàn xuống đất, ông ta tức đến phát điên rồi.
Lúc này, ông ta thật sự muốn tìm Đường Y Y rồi bóp chết cái đứa con gái đó, vậy mà cô ta lại làm cho công ty mà một tay ông ta tạo ra phải dâng cho người khác.
Ông ta là một người vô cùng có dã tâm, muốn ông ta phải từ bỏ thành tựu cả đời thì đây chắc chắn là muốn nửa cái mạng của ông ta, cắt miếng thịt của ông ta.
Ánh mắt Hình Nham lóe lên chút hận thù, tất nhiên ông ta không cam lòng bị Mộ Phi đe dọa như vậy, ông ta cần phải làm gì đó.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Hóa ra biệt thự mà cô thích như vậy, thế nhưng lại là nơi cô ta chọn. Tô Hi cắn chặt răng: “Chỉ cần tôi muốn đến nơi nào ở, anh ấy cũng sẽ nghe theo tôi.” “Cô quá tự tin rồi.” Ôn Đại nghĩ thầm, tất cả những thứ mà cô nói, nếu Tô Hi thật sự tìm Ôn Lệ Thâm để nói, chỉ có thể thể hiện ra là cô ta keo kiệt tùy hứng, như vậy, có thể phá hỏng tình cảm của bọn họ hay không? Tô Hi nhếch môi cười rộ lên: “Tôi đúng là rất tự tin.” Ôn Đại cười có chút mưu mô, cô ta không khỏi kích thích nói: “Lúc trước chọn địa điểm cho biệt thự này, tôi liền nói là thích nơi này, bởi vì nơi này có thể nhìn mặt trời mọc đẹp nhất, cuối cùng anh ấy làm nhà ở đây.” Tô Hi suy nghĩ một chút, Đường Tư Vũ sống ở bên kia ngọn núi, sao cô phải đổi chứ? Cô cười nói: “Nơi này thật sự không tệ! Tôi cũng thích mặt trời mọc, sau này mỗi buồi sáng lúc tôi mở mắt ra liền có thể thấy ánh nắng sớm đẹp đẽ. Cảm ơn cô lúc trước tỉnh mắt như vậy, chọn được một chỗ như này cho tôi ở.” Ôn Đại: “…” Tô Hi ngồi một mình ở sô pha trong phòng khách, chọn lựa quà kỷ niệm của cô, cũng không có ý muốn tiếp Ôn Đại. Ôn Đại ôm tay cánh tay đứng ở trong phòng khách một lát, cũng cảm giác buồn bực và xấu hổ, cô ta nhìn thoáng qua Tô Hi rồi vẫn chọn rời đi. Cô ta vừa đi, Tô Hi khẽ thở ra một hơi rồi cắn cắn môi, có chút hồi hận tối vì sao tối hôm qua lại tiết kiệm tiền cho Ôn Lệ Thâm chứ! Đáng lẽ cô phải bảo anh trực tiếp chuyển 1 tỷ đến tài khoản của cô mới đúng. Ai bảo người yêu cũ của anh chạy tới chọc tức cô? “Sao cô ta cũng họ Ôn nhỉ?” Tô Hi vừa nghĩ vậy bèn không khỏi có chút kinh ngạc. Xem ra buổi chiều cô phải hỏi Ôn Lệ Thâm cho kĩ. Trong văn phòng của Hình Nham, hôm nay, tất cả nhân viên đều có thể cảm giác được sự lo lắng và lửa giận của ông ta, dường như những ai từng vào văn phòng thì đều bị Hình Nham dọa cho sợ. Buổi sáng khoảng 10 giờ, bóng dáng Mộ Phi tới đúng như dự định, anh ta muốn một đáp án. Hình Nham nhìn thấy Mộ Phi đang rảo bước tới, tất cả sự bạo táo của ông ta đều biến thành một loại khẩn cầu, lấy lòng. Tối hôm qua ông ta cả đêm không ngủ, cũng không có khí phách hăng hái như: lúc trước, lúc này hoàn toàn biến thành một lão già yếu ớt. “Ngài Mộ, ngài đến rồi, mời ngồi mời ngồi.” Mộ Phi cười lạnh một tiếng: “Ông lấy lòng tôi cũng vô dụng, tôi chỉ cần một đáp án của ông, ông muốn công ty của ông, hay là muốn vào tù.” Sắc mặt Hình Nham nháy mắt trở nên xanh mét, ông ta trừng mắt nhìn Mộ Phi nói: “Tôi có lỗi với Đường Y Y, tôi có thể bồi thường tốn thất cho cô ta, Mộ Phi cậu là cái thá gì? Cậu dựa vào cái gì mà tới uy hiếp tôi?” “Đường Y Y là bạn gái của tôi, trước kia nhà tôi và Đường Hùng cũng có mối quan hệ, tôi cũng đủ để đại diện cho Đường Y Y đưa ra quyết định.” “Cậu… Mộ Phi, cậu đừng ép người quá đáng.” Hình Nham tức giận, chỉ thẳng vào rồi nói. “Là tôi ép ông, hay là ông đang tự chuốc lấy hậu quả, trong lòng ông hiểu rõ. Nếu như ông không muốn đưa công ty cho tôi, vậy được thôi, vậy buổi chiều chúng ta gặp ở toà án.” Mộ Phi cũng không định cho ông ta thêm nhiều lựa chọn nữa rồi. “Chờ… Chờ một chút, Mộ Phi, chúng ta từ từ nói chuyện.” Hình Nham nhanh chóng tiền lên, ngăn đường đi của anh ta. Ánh mắt Mộ Phi lóe lên sự giễu cọt: “Không có bắt cứ điều kiện gì có thể thảo luận, ông chỉ có hai lựa chọn trái ngược, đồng ý tôi thu mua công ty ông, hoặc là không đồng ý.” Hai mắt Hình Nham tức giận đến mức phun ra lửa, Mộ Phi biết ông ta không có lựa chọn, người thông minh đều biết chọn, Hình Nham ông sao có thể ngồi tù chứ? Cho dù ông ta không có công ty, vậy thì ít ra ông ta vẫn tự do. “Được! Tôi đồng ý đưa công ty cho cậu, nhưng cậu phải bảo đảm sẽ không khởi tố tôi.” Đáy mắt Hình Nham vẫn còn sự sợ hãi. Đương nhiên ông ta sợ, sau khi Mộ Phi đòi công ty của ông ta xong thì lại lấy chuyện này ra khởi tố ông ta, như vậy thì ông ta xong đời rồi. Mộ Phi nhếch môi cười: “Tôi chỉ cần công ty của ông là được.” “Được, tốt nhất cậu nên nói được làm được, chúng ta phải ký một bản hợp đồng, cậu từ bỏ việc khởi tố tôi.” “Tôi sẽ không kí.” Hiện tại Mộ Phi ở vào thế thượng phong tuyệt đối, đương nhiên anh ta sẽ không kí hợp đồng gây phiền phức cho anh ta. sài — “Buổi chiều công ty tôi sẽ phái người tới đây bàn bạc với bên này của ông, quyết định việc thu mua công ty một cách sớm nhất.” Mộ Phi nói xong, trực tiếp rời đi. Phía sau, Hình Nham tức giận hát hết một đống hồ sơ trên bàn xuống đất, ông ta tức đến phát điên rồi. Lúc này, ông ta thật sự muốn tìm Đường Y Y rồi bóp chết cái đứa con gái đó, vậy mà cô ta lại làm cho công ty mà một tay ông ta tạo ra phải dâng cho người khác. Ông ta là một người vô cùng có dã tâm, muốn ông ta phải từ bỏ thành tựu cả đời thì đây chắc chắn là muốn nửa cái mạng của ông ta, cắt miếng thịt của ông ta. Ánh mắt Hình Nham lóe lên chút hận thù, tất nhiên ông ta không cam lòng bị Mộ Phi đe dọa như vậy, ông ta cần phải làm gì đó.