Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 656
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Không sao, tôi rất có kiên nhẫn đợi anh, chỉ sợ anh không tới thôi. Tiền anh cần tôi đã chuẩn bị đủ cả rồi, bây giờ, thông tin tôi cần khi nào anh đưa cho tôi?” “Những tin tức này phải vất vả lắm tôi mới có được, hoàn toàn xứng đáng với số tiền mà ông đưa cho tôi.” “Lần này tôi ra giá cũng không ít, một tỷ không dễ kiếm vậy đâu, nêu không phải là tin tốt nhất, sao tôi nỡ đưa cho anh đây?” “Chỉ cần tài khoản tôi kêu một cái, tôi sẽ lập tức đưa cho ông tin mà ông cần.” Hình Nhâm cầm điện thoại lên, lập tức thực hiện vài thao tác, điện thoại người đàn ông này liền vang lên chuông báo, mở ra xem liền nhìn thấy mấy con số 0 trên màn hình làm hoa hết cả mắt, ông ta thỏa mãn cong môi cười, đồng thời cũng cầm điện thoại soạn một tin nhắt gửi cho Hình Nham. “Đây là địa chỉ căn hộ Đường Y Y đang ở, giờ cô ta đang ở trong nhà không đi đâu hết, còn về Mộ Phi, như dự đoán, anh ta đã đi tham gia hôn lễ của Hình Liệt Hàn, tôi tin Hình tổng chắc chắn cũng gài người nằm vùng ở bên cạnh anh tai” “Tôi tuyệt đối không thể thua ván cờ này, vì thế, tôi đều chuẩn bị ổn thỏa hết rồi, Mộ Phi có chiến lược nhưng cậu ta còn quá trẻ và cũng không tàn nhẫn như tôi, cậu ta chắc chắn sẽ thua.” Hình Nham lộ ra tiếng cười lạnh, ông ta nhìn vào hang địa chỉ rồi cầm điện thoại lên, không thể chờ đợi mà bãm một chuỗi số điện thoại: “Tôi gửi địa chỉ cho các cậu rồi, mau đi tìm người cho tôi và trói vào vị trí tôi đã chỉ định, tuyệt đối không được that bại, nếu không, tự gánh hậu quả.” “Rõ! Nhất định sẽ bắt được người mang về.” Người ở đầu dây bên kia đáp. Sau khi nói chuyện xong, ông ta lại vội vàng tiếp tục gọi cho một dãy số khác: “Mấy người trông kĩ cho tôi, Mộ Phi ra ngoài là ra tay ngay. Nhớ kĩ là phải làm cho sạch sẽ, dứt khoát, đừng để anh ta có cơ hội để lên tiếng một lần nào nữa.” Người đàn ông trung niên ở bên cạnh như muốn toát mồ hôi lạnh, sự độc ác của Hình Nham làm ông ta cũng thấy sợ. “Giám đốc Hình, nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi xin phép đi trước.” Người đàn ông trung niên kia xoay người đây cửa đi mắt. Ánh mắt của Hình Nham trông rất nham hiểm, ông ta đã tiêu 100 triệu để xử Đường Y Y và Mộ Phi, tuy rất lỗ nhưng đây là cách giải quyết duy nhất mà ông ta có thể nghĩ ra rồi. Mộ Phi đi ra từ khu vườn bên biển, nhìn đồng hồ thấy sắp đến 12 giờ rồi, anh nghĩ một chút rồi lôi điện thoại ra gọi cho Đường Y Y: “Alo, Mộ Phi, anh đã đến chưa?”. Tâm trạng của Đường Y Y ở đầu kia điện thoại rất buồn bã. *Y Y, anh sẽ đến đón em muộn một chút. Với lại, em phải cần thận đấy, Hình Nham có thể sẽ cử người đi tìm em, nhưng mà em yên tâm, chỉ có mình anh biết em ở đâu thôi.” “Mộ Phi, em sợ quá, em gửi video của em cho anh được không? Anh giữ thì tốt hơn, ngoài anh ra thì đừng cho người khác xem.” Đường Y Y nói với giọng cấp thiết. “Tại sao lại gửi cho anh?” Mộ Phi hỏi. “Không biết, em cứ thấy bất an, cho dù em chết thì Hình Nham cũng phải trả giá. Mộ Phi, anh phải hứa với em, nếu như em có mệnh hệ gì thật thì anh phải thay em đưa anh ta vào tù.” “Y Y, em đừng làm chuyện gì ngốc nghéch.” Trong giọng của Mộ Phi đầy sự quan tâm, gần đây tâm trạng của Đường Y Y vẫn luôn không ổn định, ngày nào cũng gọi điện thoại cho anh. “Em sẽ không làm chuyện gì ngốc nghếch đâu, em chỉ đề phòng trường hợp ngoài ý muốn thôi.” Vậy nhưng trong giọng của Đường Y Y có chút không muốn quan tâm điều gì cả. Mộ Phi rất hiểu cô, lúc trước cô là một cô gái kiêu ngạo đến thế mà nay lại rơi vào bước đường này. Điều khó chấp nhận nhất là người xâm hại cô còn là chồng cũ của mẹ cô, chuyện này là một nỗi nhục mà cho dù Đường Y Y có muốn quên cũng không thể quên nỗi. “Y Y, nghĩ thoáng chút đi, anh có bận chút việc, tối rồi anh tìm em sau.” Mộ Phi nói với giọng an ủi. “Được.” Đường Y Y cúp điện thoại. Không lâu sau hộp thư của Mộ Phi nhận được một video có lớp bảo mật từ cô, anh lưu nó vào tệp mật trong điện thoại. Mộ Phi lái xe đến trước một cửa hàng hoa, anh muốn đặt một bó cho Đường Y Y. Vì cuộc gọi vừa nãy, anh rất lo cho trạng thái của Đường Y Y. Tuy anh không đích thân đến thăm cô được nhưng có người thay anh tặng cô một bó hoa để an ủi cô cũng tốt. Mộ Phi đặt một bó hoa xong vừa đi về xe vừa gọi vào số của Đường Y Y.
“Không sao, tôi rất có kiên nhẫn đợi anh, chỉ sợ anh không tới thôi. Tiền anh cần tôi đã chuẩn bị đủ cả rồi, bây giờ, thông tin tôi cần khi nào anh đưa cho tôi?”
“Những tin tức này phải vất vả lắm tôi mới có được, hoàn toàn xứng đáng với số tiền mà ông đưa cho tôi.”
“Lần này tôi ra giá cũng không ít, một tỷ không dễ kiếm vậy đâu, nêu không phải là tin tốt nhất, sao tôi nỡ đưa cho anh đây?”
“Chỉ cần tài khoản tôi kêu một cái, tôi sẽ lập tức đưa cho ông tin mà ông cần.”
Hình Nhâm cầm điện thoại lên, lập tức thực hiện vài thao tác, điện thoại người đàn ông này liền vang lên chuông báo, mở ra xem liền nhìn thấy mấy con số 0 trên màn hình làm hoa hết cả mắt, ông ta thỏa mãn cong môi cười, đồng thời cũng cầm điện thoại soạn một tin nhắt gửi cho Hình Nham.
“Đây là địa chỉ căn hộ Đường Y Y đang ở, giờ cô ta đang ở trong nhà không đi đâu hết, còn về Mộ Phi, như dự đoán, anh ta đã đi tham gia hôn lễ của Hình Liệt Hàn, tôi tin Hình tổng chắc chắn cũng gài người nằm vùng ở bên cạnh anh tai”
“Tôi tuyệt đối không thể thua ván cờ này, vì thế, tôi đều chuẩn bị ổn thỏa hết rồi, Mộ Phi có chiến lược nhưng cậu ta còn quá trẻ và cũng không tàn nhẫn như tôi, cậu ta chắc chắn sẽ thua.”
Hình Nham lộ ra tiếng cười lạnh, ông ta nhìn vào hang địa chỉ rồi cầm điện thoại lên, không thể chờ đợi mà bãm một chuỗi số điện thoại: “Tôi gửi địa chỉ cho các cậu rồi, mau đi tìm người cho tôi và trói vào vị trí tôi đã chỉ định, tuyệt đối không được that bại, nếu không, tự gánh hậu quả.”
“Rõ! Nhất định sẽ bắt được người mang về.”
Người ở đầu dây bên kia đáp.
Sau khi nói chuyện xong, ông ta lại vội vàng tiếp tục gọi cho một dãy số khác: “Mấy người trông kĩ cho tôi, Mộ Phi ra ngoài là ra tay ngay. Nhớ kĩ là phải làm cho sạch sẽ, dứt khoát, đừng để anh ta có cơ hội để lên tiếng một lần nào nữa.”
Người đàn ông trung niên ở bên cạnh như muốn toát mồ hôi lạnh, sự độc ác của Hình Nham làm ông ta cũng thấy sợ.
“Giám đốc Hình, nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi xin phép đi trước.”
Người đàn ông trung niên kia xoay người đây cửa đi mắt.
Ánh mắt của Hình Nham trông rất nham hiểm, ông ta đã tiêu 100 triệu để xử Đường Y Y và Mộ Phi, tuy rất lỗ nhưng đây là cách giải quyết duy nhất mà ông ta có thể nghĩ ra rồi.
Mộ Phi đi ra từ khu vườn bên biển, nhìn đồng hồ thấy sắp đến 12 giờ rồi, anh nghĩ một chút rồi lôi điện thoại ra gọi cho Đường Y Y: “Alo, Mộ Phi, anh đã đến chưa?”. Tâm trạng của Đường Y Y ở đầu kia điện thoại rất buồn bã.
*Y Y, anh sẽ đến đón em muộn một chút.
Với lại, em phải cần thận đấy, Hình Nham có thể sẽ cử người đi tìm em, nhưng mà em yên tâm, chỉ có mình anh biết em ở đâu thôi.”
“Mộ Phi, em sợ quá, em gửi video của em cho anh được không? Anh giữ thì tốt hơn, ngoài anh ra thì đừng cho người khác xem.”
Đường Y Y nói với giọng cấp thiết.
“Tại sao lại gửi cho anh?”
Mộ Phi hỏi.
“Không biết, em cứ thấy bất an, cho dù em chết thì Hình Nham cũng phải trả giá.
Mộ Phi, anh phải hứa với em, nếu như em có mệnh hệ gì thật thì anh phải thay em đưa anh ta vào tù.”
“Y Y, em đừng làm chuyện gì ngốc nghéch.”
Trong giọng của Mộ Phi đầy sự quan tâm, gần đây tâm trạng của Đường Y Y vẫn luôn không ổn định, ngày nào cũng gọi điện thoại cho anh.
“Em sẽ không làm chuyện gì ngốc nghếch đâu, em chỉ đề phòng trường hợp ngoài ý muốn thôi.”
Vậy nhưng trong giọng của Đường Y Y có chút không muốn quan tâm điều gì cả.
Mộ Phi rất hiểu cô, lúc trước cô là một cô gái kiêu ngạo đến thế mà nay lại rơi vào bước đường này. Điều khó chấp nhận nhất là người xâm hại cô còn là chồng cũ của mẹ cô, chuyện này là một nỗi nhục mà cho dù Đường Y Y có muốn quên cũng không thể quên nỗi.
“Y Y, nghĩ thoáng chút đi, anh có bận chút việc, tối rồi anh tìm em sau.”
Mộ Phi nói với giọng an ủi.
“Được.”
Đường Y Y cúp điện thoại.
Không lâu sau hộp thư của Mộ Phi nhận được một video có lớp bảo mật từ cô, anh lưu nó vào tệp mật trong điện thoại.
Mộ Phi lái xe đến trước một cửa hàng hoa, anh muốn đặt một bó cho Đường Y Y. Vì cuộc gọi vừa nãy, anh rất lo cho trạng thái của Đường Y Y. Tuy anh không đích thân đến thăm cô được nhưng có người thay anh tặng cô một bó hoa để an ủi cô cũng tốt.
Mộ Phi đặt một bó hoa xong vừa đi về xe vừa gọi vào số của Đường Y Y.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… “Không sao, tôi rất có kiên nhẫn đợi anh, chỉ sợ anh không tới thôi. Tiền anh cần tôi đã chuẩn bị đủ cả rồi, bây giờ, thông tin tôi cần khi nào anh đưa cho tôi?” “Những tin tức này phải vất vả lắm tôi mới có được, hoàn toàn xứng đáng với số tiền mà ông đưa cho tôi.” “Lần này tôi ra giá cũng không ít, một tỷ không dễ kiếm vậy đâu, nêu không phải là tin tốt nhất, sao tôi nỡ đưa cho anh đây?” “Chỉ cần tài khoản tôi kêu một cái, tôi sẽ lập tức đưa cho ông tin mà ông cần.” Hình Nhâm cầm điện thoại lên, lập tức thực hiện vài thao tác, điện thoại người đàn ông này liền vang lên chuông báo, mở ra xem liền nhìn thấy mấy con số 0 trên màn hình làm hoa hết cả mắt, ông ta thỏa mãn cong môi cười, đồng thời cũng cầm điện thoại soạn một tin nhắt gửi cho Hình Nham. “Đây là địa chỉ căn hộ Đường Y Y đang ở, giờ cô ta đang ở trong nhà không đi đâu hết, còn về Mộ Phi, như dự đoán, anh ta đã đi tham gia hôn lễ của Hình Liệt Hàn, tôi tin Hình tổng chắc chắn cũng gài người nằm vùng ở bên cạnh anh tai” “Tôi tuyệt đối không thể thua ván cờ này, vì thế, tôi đều chuẩn bị ổn thỏa hết rồi, Mộ Phi có chiến lược nhưng cậu ta còn quá trẻ và cũng không tàn nhẫn như tôi, cậu ta chắc chắn sẽ thua.” Hình Nham lộ ra tiếng cười lạnh, ông ta nhìn vào hang địa chỉ rồi cầm điện thoại lên, không thể chờ đợi mà bãm một chuỗi số điện thoại: “Tôi gửi địa chỉ cho các cậu rồi, mau đi tìm người cho tôi và trói vào vị trí tôi đã chỉ định, tuyệt đối không được that bại, nếu không, tự gánh hậu quả.” “Rõ! Nhất định sẽ bắt được người mang về.” Người ở đầu dây bên kia đáp. Sau khi nói chuyện xong, ông ta lại vội vàng tiếp tục gọi cho một dãy số khác: “Mấy người trông kĩ cho tôi, Mộ Phi ra ngoài là ra tay ngay. Nhớ kĩ là phải làm cho sạch sẽ, dứt khoát, đừng để anh ta có cơ hội để lên tiếng một lần nào nữa.” Người đàn ông trung niên ở bên cạnh như muốn toát mồ hôi lạnh, sự độc ác của Hình Nham làm ông ta cũng thấy sợ. “Giám đốc Hình, nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi xin phép đi trước.” Người đàn ông trung niên kia xoay người đây cửa đi mắt. Ánh mắt của Hình Nham trông rất nham hiểm, ông ta đã tiêu 100 triệu để xử Đường Y Y và Mộ Phi, tuy rất lỗ nhưng đây là cách giải quyết duy nhất mà ông ta có thể nghĩ ra rồi. Mộ Phi đi ra từ khu vườn bên biển, nhìn đồng hồ thấy sắp đến 12 giờ rồi, anh nghĩ một chút rồi lôi điện thoại ra gọi cho Đường Y Y: “Alo, Mộ Phi, anh đã đến chưa?”. Tâm trạng của Đường Y Y ở đầu kia điện thoại rất buồn bã. *Y Y, anh sẽ đến đón em muộn một chút. Với lại, em phải cần thận đấy, Hình Nham có thể sẽ cử người đi tìm em, nhưng mà em yên tâm, chỉ có mình anh biết em ở đâu thôi.” “Mộ Phi, em sợ quá, em gửi video của em cho anh được không? Anh giữ thì tốt hơn, ngoài anh ra thì đừng cho người khác xem.” Đường Y Y nói với giọng cấp thiết. “Tại sao lại gửi cho anh?” Mộ Phi hỏi. “Không biết, em cứ thấy bất an, cho dù em chết thì Hình Nham cũng phải trả giá. Mộ Phi, anh phải hứa với em, nếu như em có mệnh hệ gì thật thì anh phải thay em đưa anh ta vào tù.” “Y Y, em đừng làm chuyện gì ngốc nghéch.” Trong giọng của Mộ Phi đầy sự quan tâm, gần đây tâm trạng của Đường Y Y vẫn luôn không ổn định, ngày nào cũng gọi điện thoại cho anh. “Em sẽ không làm chuyện gì ngốc nghếch đâu, em chỉ đề phòng trường hợp ngoài ý muốn thôi.” Vậy nhưng trong giọng của Đường Y Y có chút không muốn quan tâm điều gì cả. Mộ Phi rất hiểu cô, lúc trước cô là một cô gái kiêu ngạo đến thế mà nay lại rơi vào bước đường này. Điều khó chấp nhận nhất là người xâm hại cô còn là chồng cũ của mẹ cô, chuyện này là một nỗi nhục mà cho dù Đường Y Y có muốn quên cũng không thể quên nỗi. “Y Y, nghĩ thoáng chút đi, anh có bận chút việc, tối rồi anh tìm em sau.” Mộ Phi nói với giọng an ủi. “Được.” Đường Y Y cúp điện thoại. Không lâu sau hộp thư của Mộ Phi nhận được một video có lớp bảo mật từ cô, anh lưu nó vào tệp mật trong điện thoại. Mộ Phi lái xe đến trước một cửa hàng hoa, anh muốn đặt một bó cho Đường Y Y. Vì cuộc gọi vừa nãy, anh rất lo cho trạng thái của Đường Y Y. Tuy anh không đích thân đến thăm cô được nhưng có người thay anh tặng cô một bó hoa để an ủi cô cũng tốt. Mộ Phi đặt một bó hoa xong vừa đi về xe vừa gọi vào số của Đường Y Y.