Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 716
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Tô Hi hôm nay xuất phát đi tới đoàn phim. Ôn Lệ Thâm bỏ hết công việc trong tay mà đi cùng cô. Nơi quay phim đầu tiên của lần này chính là một thành phố núi non vô cùng xinh đẹp. Tô Hi ngồi máy bay tư nhân cùng Ôn Lệ Thâm bay tới sân bay thành phố gần đó. Đến sân bay, Tô Hi cũng xuất phát bí mật. Ôn Lệ Thâm dọc đường đều sắp xếp ổn thỏa, trực tiếp đến được một khách sạn gần chỗ quay phim. Tâm trạng của Tô Hi vô cùng tốt. Vừa vào phòng khách sạn liền xông đến ban công. Từ đây có thể nhìn thấy cả dãy núi xanh trùng điệp. Loại cảm giác này ở thành phố lớn thì không cảm nhận được. Sau lưng, người đàn ông cười mà bước tới. Ánh năng ở đây vô cùng dịu, chiếu lên người cô giống như quét một vằng sáng. Ôn Lệ Thâm cũng rất vui mà đi cùng cô chuyến này. Ôm lấy eo cô từ phía sau, cúi đầu, hôn lên mái tóc của cô. “Vui không?” “Ừ! Vui, vẫn là làm việc vui.” Tô Hi cảm thán, quay người ôm lấy cổ anh: “Chỉ là có anh đi cùng, em càng vui hơn.” “Anh sẽ ở lại đây với em trong toàn bộ quá trình cho đến khi em quay xong.” Anh chạm khẽ lên chóp mũi cô. Tô Hi mím môi cười: “Có anh, em liền yên tâm hơn rồi.” Khách sạn mà Tô Hi ở lần này toàn là nhân viên và đạo diễn quan trọng trong bộ phim này tới trước, quen nhau, đều đến thăm phòng nhau, nhưng phòng của Tô Hi lại không ai dám tùy tiện tới, vì mọi người đều biết lần này ở cũng cô ấy còn có chồng của cô ấy, Ôn Lệ Thâm. Ai dám đi làm phiền vợ chồng Ôn Lệ Thâm ân ái chứ? Đó không phải là không muốn ở trong giới showbiz nữa sao? Đương nhiên có những người vẫn có suy nghĩ như vậy. Vai diễn quan trọng lần này đều là Tô Hi quyết định, còn có những vai diễn thứ đều là đạo diễn quyết định, vậy nên lần này có mấy người nữ thứ N là đạo diễn đặc biệt cũng ở đây. Không giống với những nữ diễn viên chuyên nghiệp có đạo đức nghề nghiệp, mấy nữ phụ này đều dựa vào cách khác để vào đoàn. Đương nhiên mục đích bọn họ vào đoàn, ngoài việc có thể quay phim ra thì tất nhiên cũng muốn nhân thời gian này tiếp xúc với những người địa vị cao nhiều chút. Dù sao trong giới này, cách kiếm tiền không chỉ là quay phim mà còn có rất nhiều loại thu nhập ngầm. “Nghe nói gì chưa? Chồng Tô Hi cũng tới đây. Ở ngay trong khách sạn chúng ta.” “Ôn Lệ Thâm?” Một cô gái còn chưa nhận được thông tin, liền kích động mà nắm tay thành quyền: “Anh ấy cũng tới rồi?” “Ừ! Lúc nãy tôi ở trên ban công nhìn xa một cái. Woal Phải nói là đẹp trai nhé! Quả thực nam chính Trình Hạo của chúng ta không theo kịp nhé!” “Các người kích động như vậy làm gì? Nói như là các người có thể nói với anh ấy một câu vậy.” Một cô gái khác cầm cái gương nhỏ mà đả kích bọn họ. “Tô Hi lúc trước không phải cũng chỉ là hạng hai thôi sao. Bây giờ cô ta không phải cũng gả cho anh ấy rồi sao? Con người không thể không có ước mơ, ước mơ của tôi chính là gả cho người có tiền.” “Đúng thế! Chúng tôi chỗ não kém sao? Cùng là người, hơn nữa chúng tôi còn đẹp như vậy, ai nói không có cơ hội chứ?” Câu này lại khiến ba người ngồi đó đều vô cùng hưởng ứng, đều đồng loạt cầm gương nhỏ lên mà đánh giá gương mặt sửa qua của mình, cảm thấy nhìn thế nào cũng không kém Tô Hi mài Nếu… nếu có thể ở trong đoàn phim này có cuộc gặp bất ngờ với Ôn Lệ Thâm thì không phải là tuyệt chết được sao? Tô Hi ở trong phòng nhận được điện thoại của Annie. Cô ấy cũng tới rồi, đưa người mới Từ Dương của cô ấy tới. Tô Hi lát sau liền xuống nói chuyện với các cô, đồng thời cũng có không ít diễn viên Tô Hi gọi tới, cùng nói chuyện rất vui vẻ. Ôn Lệ Thâm không tham gia vào chuyện này, nên thời gian rảnh của anh liền ở trong phòng xem bóng đá, hoặc làm việc. Tô Hi và mấy đạo diễn cũng họp mấy tiếng, thảo luận nhiệm vụ bấm máy sắp tới. Trang phục phim của Tô Hi đã được chuyển hết tới. Tay nghề rất tinh xảo, toàn được làm bằng thủ công. Điều này khiến cho vai diễn của cô cũng thể hiện được nguyên tác chân thật nhát. Tô Hi còn có một món quà đặc biệt, bên nhà sản xuất tặng hai bộ đồ ngủ được làm riêng cho cô. Một bộ màu đỏ, mang hơi thở cổ đại. Một bộ màu trắng sữa, vô cùng xinh đẹp. Tô Hi lúc đưa về thì đã thích không rời tay được, hận không thẻ lập tức mặc lên xem hiệu quả. Đồ được may riêng theo số đo cơ thể cô thì nhất định sẽ vô cùng hợp với co. Ôn Lệ Thâm cũng rất mong chờ. Thấy dáng vẻ ướm thử trước gương của cô, anh cười cổ vũ: “Lát nữa mặc lên là biết rồi.
Tô Hi hôm nay xuất phát đi tới đoàn phim.
Ôn Lệ Thâm bỏ hết công việc trong tay mà đi cùng cô. Nơi quay phim đầu tiên của lần này chính là một thành phố núi non vô cùng xinh đẹp. Tô Hi ngồi máy bay tư nhân cùng Ôn Lệ Thâm bay tới sân bay thành phố gần đó.
Đến sân bay, Tô Hi cũng xuất phát bí mật.
Ôn Lệ Thâm dọc đường đều sắp xếp ổn thỏa, trực tiếp đến được một khách sạn gần chỗ quay phim. Tâm trạng của Tô Hi vô cùng tốt.
Vừa vào phòng khách sạn liền xông đến ban công. Từ đây có thể nhìn thấy cả dãy núi xanh trùng điệp. Loại cảm giác này ở thành phố lớn thì không cảm nhận được.
Sau lưng, người đàn ông cười mà bước tới. Ánh năng ở đây vô cùng dịu, chiếu lên người cô giống như quét một vằng sáng.
Ôn Lệ Thâm cũng rất vui mà đi cùng cô chuyến này. Ôm lấy eo cô từ phía sau, cúi đầu, hôn lên mái tóc của cô.
“Vui không?”
“Ừ! Vui, vẫn là làm việc vui.”
Tô Hi cảm thán, quay người ôm lấy cổ anh: “Chỉ là có anh đi cùng, em càng vui hơn.”
“Anh sẽ ở lại đây với em trong toàn bộ quá trình cho đến khi em quay xong.”
Anh chạm khẽ lên chóp mũi cô.
Tô Hi mím môi cười: “Có anh, em liền yên tâm hơn rồi.”
Khách sạn mà Tô Hi ở lần này toàn là nhân viên và đạo diễn quan trọng trong bộ phim này tới trước, quen nhau, đều đến thăm phòng nhau, nhưng phòng của Tô Hi lại không ai dám tùy tiện tới, vì mọi người đều biết lần này ở cũng cô ấy còn có chồng của cô ấy, Ôn Lệ Thâm.
Ai dám đi làm phiền vợ chồng Ôn Lệ Thâm ân ái chứ? Đó không phải là không muốn ở trong giới showbiz nữa sao?
Đương nhiên có những người vẫn có suy nghĩ như vậy. Vai diễn quan trọng lần này đều là Tô Hi quyết định, còn có những vai diễn thứ đều là đạo diễn quyết định, vậy nên lần này có mấy người nữ thứ N là đạo diễn đặc biệt cũng ở đây. Không giống với những nữ diễn viên chuyên nghiệp có đạo đức nghề nghiệp, mấy nữ phụ này đều dựa vào cách khác để vào đoàn. Đương nhiên mục đích bọn họ vào đoàn, ngoài việc có thể quay phim ra thì tất nhiên cũng muốn nhân thời gian này tiếp xúc với những người địa vị cao nhiều chút. Dù sao trong giới này, cách kiếm tiền không chỉ là quay phim mà còn có rất nhiều loại thu nhập ngầm.
“Nghe nói gì chưa? Chồng Tô Hi cũng tới đây. Ở ngay trong khách sạn chúng ta.”
“Ôn Lệ Thâm?”
Một cô gái còn chưa nhận được thông tin, liền kích động mà nắm tay thành quyền: “Anh ấy cũng tới rồi?”
“Ừ! Lúc nãy tôi ở trên ban công nhìn xa một cái. Woal Phải nói là đẹp trai nhé!
Quả thực nam chính Trình Hạo của chúng ta không theo kịp nhé!”
“Các người kích động như vậy làm gì?
Nói như là các người có thể nói với anh ấy một câu vậy.”
Một cô gái khác cầm cái gương nhỏ mà đả kích bọn họ.
“Tô Hi lúc trước không phải cũng chỉ là hạng hai thôi sao. Bây giờ cô ta không phải cũng gả cho anh ấy rồi sao? Con người không thể không có ước mơ, ước mơ của tôi chính là gả cho người có tiền.”
“Đúng thế! Chúng tôi chỗ não kém sao?
Cùng là người, hơn nữa chúng tôi còn đẹp như vậy, ai nói không có cơ hội chứ?”
Câu này lại khiến ba người ngồi đó đều vô cùng hưởng ứng, đều đồng loạt cầm gương nhỏ lên mà đánh giá gương mặt sửa qua của mình, cảm thấy nhìn thế nào cũng không kém Tô Hi mài Nếu… nếu có thể ở trong đoàn phim này có cuộc gặp bất ngờ với Ôn Lệ Thâm thì không phải là tuyệt chết được sao?
Tô Hi ở trong phòng nhận được điện thoại của Annie. Cô ấy cũng tới rồi, đưa người mới Từ Dương của cô ấy tới. Tô Hi lát sau liền xuống nói chuyện với các cô, đồng thời cũng có không ít diễn viên Tô Hi gọi tới, cùng nói chuyện rất vui vẻ.
Ôn Lệ Thâm không tham gia vào chuyện này, nên thời gian rảnh của anh liền ở trong phòng xem bóng đá, hoặc làm việc.
Tô Hi và mấy đạo diễn cũng họp mấy tiếng, thảo luận nhiệm vụ bấm máy sắp tới. Trang phục phim của Tô Hi đã được chuyển hết tới. Tay nghề rất tinh xảo, toàn được làm bằng thủ công. Điều này khiến cho vai diễn của cô cũng thể hiện được nguyên tác chân thật nhát.
Tô Hi còn có một món quà đặc biệt, bên nhà sản xuất tặng hai bộ đồ ngủ được làm riêng cho cô. Một bộ màu đỏ, mang hơi thở cổ đại. Một bộ màu trắng sữa, vô cùng xinh đẹp.
Tô Hi lúc đưa về thì đã thích không rời tay được, hận không thẻ lập tức mặc lên xem hiệu quả. Đồ được may riêng theo số đo cơ thể cô thì nhất định sẽ vô cùng hợp với co.
Ôn Lệ Thâm cũng rất mong chờ. Thấy dáng vẻ ướm thử trước gương của cô, anh cười cổ vũ: “Lát nữa mặc lên là biết rồi.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Tô Hi hôm nay xuất phát đi tới đoàn phim. Ôn Lệ Thâm bỏ hết công việc trong tay mà đi cùng cô. Nơi quay phim đầu tiên của lần này chính là một thành phố núi non vô cùng xinh đẹp. Tô Hi ngồi máy bay tư nhân cùng Ôn Lệ Thâm bay tới sân bay thành phố gần đó. Đến sân bay, Tô Hi cũng xuất phát bí mật. Ôn Lệ Thâm dọc đường đều sắp xếp ổn thỏa, trực tiếp đến được một khách sạn gần chỗ quay phim. Tâm trạng của Tô Hi vô cùng tốt. Vừa vào phòng khách sạn liền xông đến ban công. Từ đây có thể nhìn thấy cả dãy núi xanh trùng điệp. Loại cảm giác này ở thành phố lớn thì không cảm nhận được. Sau lưng, người đàn ông cười mà bước tới. Ánh năng ở đây vô cùng dịu, chiếu lên người cô giống như quét một vằng sáng. Ôn Lệ Thâm cũng rất vui mà đi cùng cô chuyến này. Ôm lấy eo cô từ phía sau, cúi đầu, hôn lên mái tóc của cô. “Vui không?” “Ừ! Vui, vẫn là làm việc vui.” Tô Hi cảm thán, quay người ôm lấy cổ anh: “Chỉ là có anh đi cùng, em càng vui hơn.” “Anh sẽ ở lại đây với em trong toàn bộ quá trình cho đến khi em quay xong.” Anh chạm khẽ lên chóp mũi cô. Tô Hi mím môi cười: “Có anh, em liền yên tâm hơn rồi.” Khách sạn mà Tô Hi ở lần này toàn là nhân viên và đạo diễn quan trọng trong bộ phim này tới trước, quen nhau, đều đến thăm phòng nhau, nhưng phòng của Tô Hi lại không ai dám tùy tiện tới, vì mọi người đều biết lần này ở cũng cô ấy còn có chồng của cô ấy, Ôn Lệ Thâm. Ai dám đi làm phiền vợ chồng Ôn Lệ Thâm ân ái chứ? Đó không phải là không muốn ở trong giới showbiz nữa sao? Đương nhiên có những người vẫn có suy nghĩ như vậy. Vai diễn quan trọng lần này đều là Tô Hi quyết định, còn có những vai diễn thứ đều là đạo diễn quyết định, vậy nên lần này có mấy người nữ thứ N là đạo diễn đặc biệt cũng ở đây. Không giống với những nữ diễn viên chuyên nghiệp có đạo đức nghề nghiệp, mấy nữ phụ này đều dựa vào cách khác để vào đoàn. Đương nhiên mục đích bọn họ vào đoàn, ngoài việc có thể quay phim ra thì tất nhiên cũng muốn nhân thời gian này tiếp xúc với những người địa vị cao nhiều chút. Dù sao trong giới này, cách kiếm tiền không chỉ là quay phim mà còn có rất nhiều loại thu nhập ngầm. “Nghe nói gì chưa? Chồng Tô Hi cũng tới đây. Ở ngay trong khách sạn chúng ta.” “Ôn Lệ Thâm?” Một cô gái còn chưa nhận được thông tin, liền kích động mà nắm tay thành quyền: “Anh ấy cũng tới rồi?” “Ừ! Lúc nãy tôi ở trên ban công nhìn xa một cái. Woal Phải nói là đẹp trai nhé! Quả thực nam chính Trình Hạo của chúng ta không theo kịp nhé!” “Các người kích động như vậy làm gì? Nói như là các người có thể nói với anh ấy một câu vậy.” Một cô gái khác cầm cái gương nhỏ mà đả kích bọn họ. “Tô Hi lúc trước không phải cũng chỉ là hạng hai thôi sao. Bây giờ cô ta không phải cũng gả cho anh ấy rồi sao? Con người không thể không có ước mơ, ước mơ của tôi chính là gả cho người có tiền.” “Đúng thế! Chúng tôi chỗ não kém sao? Cùng là người, hơn nữa chúng tôi còn đẹp như vậy, ai nói không có cơ hội chứ?” Câu này lại khiến ba người ngồi đó đều vô cùng hưởng ứng, đều đồng loạt cầm gương nhỏ lên mà đánh giá gương mặt sửa qua của mình, cảm thấy nhìn thế nào cũng không kém Tô Hi mài Nếu… nếu có thể ở trong đoàn phim này có cuộc gặp bất ngờ với Ôn Lệ Thâm thì không phải là tuyệt chết được sao? Tô Hi ở trong phòng nhận được điện thoại của Annie. Cô ấy cũng tới rồi, đưa người mới Từ Dương của cô ấy tới. Tô Hi lát sau liền xuống nói chuyện với các cô, đồng thời cũng có không ít diễn viên Tô Hi gọi tới, cùng nói chuyện rất vui vẻ. Ôn Lệ Thâm không tham gia vào chuyện này, nên thời gian rảnh của anh liền ở trong phòng xem bóng đá, hoặc làm việc. Tô Hi và mấy đạo diễn cũng họp mấy tiếng, thảo luận nhiệm vụ bấm máy sắp tới. Trang phục phim của Tô Hi đã được chuyển hết tới. Tay nghề rất tinh xảo, toàn được làm bằng thủ công. Điều này khiến cho vai diễn của cô cũng thể hiện được nguyên tác chân thật nhát. Tô Hi còn có một món quà đặc biệt, bên nhà sản xuất tặng hai bộ đồ ngủ được làm riêng cho cô. Một bộ màu đỏ, mang hơi thở cổ đại. Một bộ màu trắng sữa, vô cùng xinh đẹp. Tô Hi lúc đưa về thì đã thích không rời tay được, hận không thẻ lập tức mặc lên xem hiệu quả. Đồ được may riêng theo số đo cơ thể cô thì nhất định sẽ vô cùng hợp với co. Ôn Lệ Thâm cũng rất mong chờ. Thấy dáng vẻ ướm thử trước gương của cô, anh cười cổ vũ: “Lát nữa mặc lên là biết rồi.