Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 803
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Lý Sâm mỉm cười bước vào. “Vâng.” Tô Thắm gật đầu. “Hôm nay, ngài tổng thống sẽ đi tham quan một viện bảo tàng, 9 giờ xuất phát. Tiểu Thắm, cháu đi cùng với ngài.” “Vâng ạ!” Tô Thám gật đầu. Lý Sâm đi đến trước mặt Hiên Viên Thần: “Thưa ngài tổng thống, chúng ta 9 giờ xuất phát, bữa sáng sẽ lập tức được đưa đến. Hiên Viên Thần vuốt cằm, nói với Lý Sâm: “Đi chuẩn bị cho Tô Thắm một ít áo ấm, cô ấy không có áo chống lạnh.” Tô Thắm đi tới, cô theo bản năng phản bác một câu: “Tôi có mang quần áo.” Lý Sâm cười nói: “Được rồi, chú sẽ đi chuẩn bị, trước khi xuất phát sẽ tìm cho Tiêu Thâm áo khoác.” Tô Thắm thấy Lý Sâm rời đi, cô ngồi vào đối diện Hiên Viên Thần: “Như vậy quá phiền phức, tôi không sao, dù sao đều là ngồi xe đi, không lạnh.” “Không có phiền phức.” Hai chân thon dài của Hiên Viên Thần bắt chéo, ánh mắt thâm thúy nhìn cô: “Tối qua là tôi thất lễ.” Sắc mặt Tô Thắm lập tức đỏ lên, anh vậy mà lại nhắc đền. “Về sau, không có sự đồng ý của em, tôi sẽ không miễn cưỡng. Em cũng không cần lo lắng tôi sẽ dựa vào thân phận mà bắt nạt em.” Thân thể Tô Thắm căng thẳng, đối mặt với người đàn ông đột nhiên lại phân rõ phải trái, cô không biết nên trả lời như thế nào. Nếu cô đáp lại, đó không phải là đã chứng minh tất cả những gì anh làm trước đây đều là bắt nạt cô sao? “Thưa ngài tổng thống, ở nơi đây, tôi chỉ hy vọng tôi cùng ngài duy trì mối quan hệ cấp trên và cấp dưới. Đây là công việc của tôi.” Tô Thắm lý trí trả lời anh. Hiên Viên Thàn chớp mắt: “Bình thường công việc tôi bận rộn, không có thời gian đề cập đến chuyện tình cảm nam nữ. Có lẽ trong phương diện này tôi quá ít kinh nghiệm.” Tô Thắm ngạc nhiên ngẩng đầu, anh nói như vậy làm gì? Ánh mắt sâu thảm của Hiên Viên Thần khóa chặt trên gương mặt nhỏ nhắn của cô: “Cho nên, cùng tôi yêu đương, hẳn là sẽ tương đối vất vả.” Tô Thắm âm thầm nuốt một ngậm nước bọt, giống như đã nhận ra anh muốn bày tỏ cái gì, hai tay cô trên đầu gối nắm chặt một chút. “Tô Thám, đợi chuyến viếng thăm này kết thúc, chúng ta liền chính thức tìm hiểu nhau đi!” Giọng nói Hiên Viên Thần trầm thấp mê người vang lên. Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Thám đỏ bừng, ánh mắt lóe lên: “Ngài tổng thống…tôi… “Nếu em ghét bỏ tôi ở phương diện này không có kinh nghiệm, tôi có thể học, em cũng có thể dạy tôi làm thế nào để hòa hợp trong tình yêu.” Hiên Viên Thần vô cùng kiên nhẫn nói. Mặt Tô Thắm vừa đỏ vừa nóng lên, so với sự bá đạo của anh, dáng vẻ nghiêm túc như vậy của anh vẫn khiến toàn thân cô như bị thiêu đốt, không biết nên ứng phó thế nào. “Ngài tổng thống… chúng ta… không hợp.” Tô Thắm căn môi, đem những điều muốn nói trong lòng nói ra. “Chỗ nào không hợp?” Hiên Viên Thần hơi nhướng mày, đợi cô nói. Tô Thắm cắn cắn đôi môi đỏ: “Chỗ nào cũng không hợp.” “Nếu không thử, làm sao em biết không hợp?” Hiên Viên Thần mỉm cười hỏi. Câu nói này, nếu là người nhạy cảm khẳng định sẽ hiều làm. Mà Tô Thắm, vừa hay lại nghĩ nhiều, mặt cô liền đỏ bừng. Hiên Viên Thần mỉm cười thưởng thức gương mặt đỏ bừng của cô, anh vô cùng chắc chắn nói: “Tôi cảm thấy chúng ta rất hợp. Tô Thắm ngẩng đầu nhìn anh: “Ngài tổng thống, tôi có thể suy nghĩ không?”
Lý Sâm mỉm cười bước vào.
“Vâng.”
Tô Thắm gật đầu.
“Hôm nay, ngài tổng thống sẽ đi tham quan một viện bảo tàng, 9 giờ xuất phát.
Tiểu Thắm, cháu đi cùng với ngài.”
“Vâng ạ!”
Tô Thám gật đầu.
Lý Sâm đi đến trước mặt Hiên Viên Thần: “Thưa ngài tổng thống, chúng ta 9 giờ xuất phát, bữa sáng sẽ lập tức được đưa đến.
Hiên Viên Thần vuốt cằm, nói với Lý Sâm: “Đi chuẩn bị cho Tô Thắm một ít áo ấm, cô ấy không có áo chống lạnh.”
Tô Thắm đi tới, cô theo bản năng phản bác một câu: “Tôi có mang quần áo.”
Lý Sâm cười nói: “Được rồi, chú sẽ đi chuẩn bị, trước khi xuất phát sẽ tìm cho Tiêu Thâm áo khoác.”
Tô Thắm thấy Lý Sâm rời đi, cô ngồi vào đối diện Hiên Viên Thần: “Như vậy quá phiền phức, tôi không sao, dù sao đều là ngồi xe đi, không lạnh.”
“Không có phiền phức.”
Hai chân thon dài của Hiên Viên Thần bắt chéo, ánh mắt thâm thúy nhìn cô: “Tối qua là tôi thất lễ.”
Sắc mặt Tô Thắm lập tức đỏ lên, anh vậy mà lại nhắc đền.
“Về sau, không có sự đồng ý của em, tôi sẽ không miễn cưỡng. Em cũng không cần lo lắng tôi sẽ dựa vào thân phận mà bắt nạt em.”
Thân thể Tô Thắm căng thẳng, đối mặt với người đàn ông đột nhiên lại phân rõ phải trái, cô không biết nên trả lời như thế nào. Nếu cô đáp lại, đó không phải là đã chứng minh tất cả những gì anh làm trước đây đều là bắt nạt cô sao?
“Thưa ngài tổng thống, ở nơi đây, tôi chỉ hy vọng tôi cùng ngài duy trì mối quan hệ cấp trên và cấp dưới. Đây là công việc của tôi.”
Tô Thắm lý trí trả lời anh.
Hiên Viên Thàn chớp mắt: “Bình thường công việc tôi bận rộn, không có thời gian đề cập đến chuyện tình cảm nam nữ. Có lẽ trong phương diện này tôi quá ít kinh nghiệm.”
Tô Thắm ngạc nhiên ngẩng đầu, anh nói như vậy làm gì?
Ánh mắt sâu thảm của Hiên Viên Thần khóa chặt trên gương mặt nhỏ nhắn của cô: “Cho nên, cùng tôi yêu đương, hẳn là sẽ tương đối vất vả.”
Tô Thắm âm thầm nuốt một ngậm nước bọt, giống như đã nhận ra anh muốn bày tỏ cái gì, hai tay cô trên đầu gối nắm chặt một chút.
“Tô Thám, đợi chuyến viếng thăm này kết thúc, chúng ta liền chính thức tìm hiểu nhau đi!”
Giọng nói Hiên Viên Thần trầm thấp mê người vang lên.
Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Thám đỏ bừng, ánh mắt lóe lên: “Ngài tổng thống…tôi… “Nếu em ghét bỏ tôi ở phương diện này không có kinh nghiệm, tôi có thể học, em cũng có thể dạy tôi làm thế nào để hòa hợp trong tình yêu.”
Hiên Viên Thần vô cùng kiên nhẫn nói.
Mặt Tô Thắm vừa đỏ vừa nóng lên, so với sự bá đạo của anh, dáng vẻ nghiêm túc như vậy của anh vẫn khiến toàn thân cô như bị thiêu đốt, không biết nên ứng phó thế nào.
“Ngài tổng thống… chúng ta… không hợp.”
Tô Thắm căn môi, đem những điều muốn nói trong lòng nói ra.
“Chỗ nào không hợp?”
Hiên Viên Thần hơi nhướng mày, đợi cô nói.
Tô Thắm cắn cắn đôi môi đỏ: “Chỗ nào cũng không hợp.”
“Nếu không thử, làm sao em biết không hợp?”
Hiên Viên Thần mỉm cười hỏi.
Câu nói này, nếu là người nhạy cảm khẳng định sẽ hiều làm. Mà Tô Thắm, vừa hay lại nghĩ nhiều, mặt cô liền đỏ bừng.
Hiên Viên Thần mỉm cười thưởng thức gương mặt đỏ bừng của cô, anh vô cùng chắc chắn nói: “Tôi cảm thấy chúng ta rất hợp.
Tô Thắm ngẩng đầu nhìn anh: “Ngài tổng thống, tôi có thể suy nghĩ không?”
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Lý Sâm mỉm cười bước vào. “Vâng.” Tô Thắm gật đầu. “Hôm nay, ngài tổng thống sẽ đi tham quan một viện bảo tàng, 9 giờ xuất phát. Tiểu Thắm, cháu đi cùng với ngài.” “Vâng ạ!” Tô Thám gật đầu. Lý Sâm đi đến trước mặt Hiên Viên Thần: “Thưa ngài tổng thống, chúng ta 9 giờ xuất phát, bữa sáng sẽ lập tức được đưa đến. Hiên Viên Thần vuốt cằm, nói với Lý Sâm: “Đi chuẩn bị cho Tô Thắm một ít áo ấm, cô ấy không có áo chống lạnh.” Tô Thắm đi tới, cô theo bản năng phản bác một câu: “Tôi có mang quần áo.” Lý Sâm cười nói: “Được rồi, chú sẽ đi chuẩn bị, trước khi xuất phát sẽ tìm cho Tiêu Thâm áo khoác.” Tô Thắm thấy Lý Sâm rời đi, cô ngồi vào đối diện Hiên Viên Thần: “Như vậy quá phiền phức, tôi không sao, dù sao đều là ngồi xe đi, không lạnh.” “Không có phiền phức.” Hai chân thon dài của Hiên Viên Thần bắt chéo, ánh mắt thâm thúy nhìn cô: “Tối qua là tôi thất lễ.” Sắc mặt Tô Thắm lập tức đỏ lên, anh vậy mà lại nhắc đền. “Về sau, không có sự đồng ý của em, tôi sẽ không miễn cưỡng. Em cũng không cần lo lắng tôi sẽ dựa vào thân phận mà bắt nạt em.” Thân thể Tô Thắm căng thẳng, đối mặt với người đàn ông đột nhiên lại phân rõ phải trái, cô không biết nên trả lời như thế nào. Nếu cô đáp lại, đó không phải là đã chứng minh tất cả những gì anh làm trước đây đều là bắt nạt cô sao? “Thưa ngài tổng thống, ở nơi đây, tôi chỉ hy vọng tôi cùng ngài duy trì mối quan hệ cấp trên và cấp dưới. Đây là công việc của tôi.” Tô Thắm lý trí trả lời anh. Hiên Viên Thàn chớp mắt: “Bình thường công việc tôi bận rộn, không có thời gian đề cập đến chuyện tình cảm nam nữ. Có lẽ trong phương diện này tôi quá ít kinh nghiệm.” Tô Thắm ngạc nhiên ngẩng đầu, anh nói như vậy làm gì? Ánh mắt sâu thảm của Hiên Viên Thần khóa chặt trên gương mặt nhỏ nhắn của cô: “Cho nên, cùng tôi yêu đương, hẳn là sẽ tương đối vất vả.” Tô Thắm âm thầm nuốt một ngậm nước bọt, giống như đã nhận ra anh muốn bày tỏ cái gì, hai tay cô trên đầu gối nắm chặt một chút. “Tô Thám, đợi chuyến viếng thăm này kết thúc, chúng ta liền chính thức tìm hiểu nhau đi!” Giọng nói Hiên Viên Thần trầm thấp mê người vang lên. Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Thám đỏ bừng, ánh mắt lóe lên: “Ngài tổng thống…tôi… “Nếu em ghét bỏ tôi ở phương diện này không có kinh nghiệm, tôi có thể học, em cũng có thể dạy tôi làm thế nào để hòa hợp trong tình yêu.” Hiên Viên Thần vô cùng kiên nhẫn nói. Mặt Tô Thắm vừa đỏ vừa nóng lên, so với sự bá đạo của anh, dáng vẻ nghiêm túc như vậy của anh vẫn khiến toàn thân cô như bị thiêu đốt, không biết nên ứng phó thế nào. “Ngài tổng thống… chúng ta… không hợp.” Tô Thắm căn môi, đem những điều muốn nói trong lòng nói ra. “Chỗ nào không hợp?” Hiên Viên Thần hơi nhướng mày, đợi cô nói. Tô Thắm cắn cắn đôi môi đỏ: “Chỗ nào cũng không hợp.” “Nếu không thử, làm sao em biết không hợp?” Hiên Viên Thần mỉm cười hỏi. Câu nói này, nếu là người nhạy cảm khẳng định sẽ hiều làm. Mà Tô Thắm, vừa hay lại nghĩ nhiều, mặt cô liền đỏ bừng. Hiên Viên Thần mỉm cười thưởng thức gương mặt đỏ bừng của cô, anh vô cùng chắc chắn nói: “Tôi cảm thấy chúng ta rất hợp. Tô Thắm ngẩng đầu nhìn anh: “Ngài tổng thống, tôi có thể suy nghĩ không?”