Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…
Chương 843
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Hiên Viên Thần khẽ thở dài một hơi: “Được rồi, tôi đồng ý đêm nay sẽ đi.” “Vâng!” Lý Sâm gật gật đầu. “Ông đi với tôi” Hiên Viên Thần nói tiếp: “Sau bữa tối thì nhắc tôi rời đi, tôi không muốn ở lại lâu hơn.” Loại chuyện như thế này là sở trường của Lý Sâm, ông gật gật đầu nói: “Được! Tôi sẽ tìm lý do quan trọng để ngài rời đi.” Ông lại nói tiếp: “Cuộc họp của ngài sắp bắt đầu.” Hiên Viên Thần hơi gật đầu, Lý Sâm rời đi, anh nhấp một ngụm cà phê, trong mắt lộ ra tâm tư thâm sâu khó lường. Tô Thắm ngồi trong phòng làm việc một lúc thì Lý Sâm gõ cửa bước vào: “Tiểu Thắm, mười giờ có cuộc họp của trợ lý ở trên tầng ba, cháu đi tham gia đi.” “Vâng!” Tô Thắm đứng lên trả lời: “Cháu nhìn thấy Email rồi ạI” .. Lý Sâm rời đi, Tô Thắm vừa ngồi xuống thì điện thoại trước mặt vang lên, cô nhắc máy trả lời: “Alô!” “Tiểu Thám, là anh.” Giọng nói của Đoạn Tử Hiên truyền đến. “Hiện tại là thời gian làm việc vì vậy xin anh đừng quấy rầy công việc của tôi.” Tô Thắm lạnh lùng nói. “Đùng cúp máy, cho anh vài phút được không? Anh có chuyện muốn nói với em, nếu anh không nói ra thì anh sẽ cảm thấy rất đau khổ.” “Mặc kệ anh muôn nói cái gì, mọi chuyện .. giữa chúng ta đã giải quyết xong, không còn quan hệ gì nữa vì vậy anh nói gì cũng không có ý nghĩa.” Nói xong, Tô Thắm liền cúp máy. Bị Đoạn Tử Hiên quấy rầy, dựa vào sự lễ phép cùng với tu dưỡng của bản thân thì cô làm vậy với anh ta như vậy đã là quá lịch sự rồi. Ngồi ở trong phòng làm việc, Đoạn Tử Hiên cứ như vậy mà bị cúp máy, anh ta thực sự cảm thấy rất chán nản, vừa rồi khi nhìn lại những tắm ảnh trước đây của bọn họ nên tâm tình của anh ta rất mãnh liệt. Anh ta muốn gặp Tô Thắm ngay lập tức để an ủi tâm tình của bản thân, nếu không anh Diên an ta sẽ cảm thây rât đau đớn. Đoạn Tử Hiên đi đến tầng 6, nơi này vô cùng yên tĩnh, trong sự yên tĩnh có một loại uy nghiêm khiến mọi người bước vào đây cũng có một loại áp lực không kiềm chế được. Đoạn Tử Hiên đi thẳng đến phòng làm việc của Tô Thắm, lúc này mới khoảng 9 giờ 3. 0Tô Thắm đã chuẩn bị xong, lát nữa sẽ đi tham gia một cuộc họp dành cho trợ lý. Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa, cô hơi sửng sốt, ngắng đầu nhìn thì thấy Đoạn Tử Hiên đầy cửa tiến vào. Tô Thắm thấy Đoạn Tử Hiên không mời mà đến, lập tức kinh ngạc đứng lên: “Anh đến đây làm gì?” “Tiểu Thắm, em vừa cúp điện thoại của anh vì vậy anh không còn cách nào khác, anh thực sự rất muốn gặp em, anh hồi hận vì tất cả những gì anh đã làm với em trước đây, anh biết chuyện đó không thể cứu vãn được nhưng tình cảm anh dành cho em vẫn mãnh liệt như trước.” Đoạn Tử Hiên đem tất cả những lời trong lòng nói ra. Anh ta không biết làm như vậy có thể vãn hồi được gì không nhưng anh ta hy vọng Tô Thám sẽ hiểu lòng mình bởi vì khi anh ta nhớ lại quá khứ, nhìn lại tấm ảnh trước kia, trong ảnh Tô Thắm vô cùng ngưỡng mộ anh ta, anh ta nghĩ rằng chỉ cần còn một tia ngưỡng mộ đó thôi cũng khiến cô thay đổi quyết định. Đoạn Tử Hiên đang rất nóng lòng thổ lộ lòng mình như vậy nhưng ánh mắt Tô Thắm không có một gợn sóng, chỉ bình tĩnh nhìn anh ta, giống như đang nhìn một người điên. Nhìn thấy cô bình tĩnh như vậy, trái tim Đoạn Tử Hiên càng thêm điên cuống, anh ta rất muốn Tô Thắm đáp lại tình cảm của mình mà không phải lạnh lùng, vô cảm như vậy, giống như không thèm đếm xỉa gì đến anh ta. Đoạn Tử Hiên đột nhiên lao tới bên người Tô Thắm, hai tay nắm lấy vai cô nói: “Tô Thắm, anh muốn hai chúng ta quay lại, chúng ta trở lại như ngày xưa được không?” Hiên Viên Thần đi từ phòng làm việc của tống thống đi về hướng này, anh đứng trước cửa phòng làm việc của Tô Thắm thì đột nhiên anh nghe thấy giọng đàn ông truyền đến sau cánh cửa, mắt anh nhíu lại, trực tiếp đầy cửa đi vào.
Hiên Viên Thần khẽ thở dài một hơi: “Được rồi, tôi đồng ý đêm nay sẽ đi.”
“Vâng!”
Lý Sâm gật gật đầu.
“Ông đi với tôi” Hiên Viên Thần nói tiếp: “Sau bữa tối thì nhắc tôi rời đi, tôi không muốn ở lại lâu hơn.”
Loại chuyện như thế này là sở trường của Lý Sâm, ông gật gật đầu nói: “Được! Tôi sẽ tìm lý do quan trọng để ngài rời đi.”
Ông lại nói tiếp: “Cuộc họp của ngài sắp bắt đầu.”
Hiên Viên Thần hơi gật đầu, Lý Sâm rời đi, anh nhấp một ngụm cà phê, trong mắt lộ ra tâm tư thâm sâu khó lường.
Tô Thắm ngồi trong phòng làm việc một lúc thì Lý Sâm gõ cửa bước vào: “Tiểu Thắm, mười giờ có cuộc họp của trợ lý ở trên tầng ba, cháu đi tham gia đi.”
“Vâng!”
Tô Thắm đứng lên trả lời: “Cháu nhìn thấy Email rồi ạI” ..
Lý Sâm rời đi, Tô Thắm vừa ngồi xuống thì điện thoại trước mặt vang lên, cô nhắc máy trả lời: “Alô!”
“Tiểu Thám, là anh.”
Giọng nói của Đoạn Tử Hiên truyền đến.
“Hiện tại là thời gian làm việc vì vậy xin anh đừng quấy rầy công việc của tôi.”
Tô Thắm lạnh lùng nói.
“Đùng cúp máy, cho anh vài phút được không? Anh có chuyện muốn nói với em, nếu anh không nói ra thì anh sẽ cảm thấy rất đau khổ.”
“Mặc kệ anh muôn nói cái gì, mọi chuyện ..
giữa chúng ta đã giải quyết xong, không còn quan hệ gì nữa vì vậy anh nói gì cũng không có ý nghĩa.”
Nói xong, Tô Thắm liền cúp máy.
Bị Đoạn Tử Hiên quấy rầy, dựa vào sự lễ phép cùng với tu dưỡng của bản thân thì cô làm vậy với anh ta như vậy đã là quá lịch sự rồi.
Ngồi ở trong phòng làm việc, Đoạn Tử Hiên cứ như vậy mà bị cúp máy, anh ta thực sự cảm thấy rất chán nản, vừa rồi khi nhìn lại những tắm ảnh trước đây của bọn họ nên tâm tình của anh ta rất mãnh liệt.
Anh ta muốn gặp Tô Thắm ngay lập tức để an ủi tâm tình của bản thân, nếu không anh Diên an ta sẽ cảm thây rât đau đớn.
Đoạn Tử Hiên đi đến tầng 6, nơi này vô cùng yên tĩnh, trong sự yên tĩnh có một loại uy nghiêm khiến mọi người bước vào đây cũng có một loại áp lực không kiềm chế được.
Đoạn Tử Hiên đi thẳng đến phòng làm việc của Tô Thắm, lúc này mới khoảng 9 giờ 3.
0Tô Thắm đã chuẩn bị xong, lát nữa sẽ đi tham gia một cuộc họp dành cho trợ lý.
Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa, cô hơi sửng sốt, ngắng đầu nhìn thì thấy Đoạn Tử Hiên đầy cửa tiến vào.
Tô Thắm thấy Đoạn Tử Hiên không mời mà đến, lập tức kinh ngạc đứng lên: “Anh đến đây làm gì?”
“Tiểu Thắm, em vừa cúp điện thoại của anh vì vậy anh không còn cách nào khác, anh thực sự rất muốn gặp em, anh hồi hận vì tất cả những gì anh đã làm với em trước đây, anh biết chuyện đó không thể cứu vãn được nhưng tình cảm anh dành cho em vẫn mãnh liệt như trước.”
Đoạn Tử Hiên đem tất cả những lời trong lòng nói ra.
Anh ta không biết làm như vậy có thể vãn hồi được gì không nhưng anh ta hy vọng Tô Thám sẽ hiểu lòng mình bởi vì khi anh ta nhớ lại quá khứ, nhìn lại tấm ảnh trước kia, trong ảnh Tô Thắm vô cùng ngưỡng mộ anh ta, anh ta nghĩ rằng chỉ cần còn một tia ngưỡng mộ đó thôi cũng khiến cô thay đổi quyết định.
Đoạn Tử Hiên đang rất nóng lòng thổ lộ lòng mình như vậy nhưng ánh mắt Tô Thắm không có một gợn sóng, chỉ bình tĩnh nhìn anh ta, giống như đang nhìn một người điên.
Nhìn thấy cô bình tĩnh như vậy, trái tim Đoạn Tử Hiên càng thêm điên cuống, anh ta rất muốn Tô Thắm đáp lại tình cảm của mình mà không phải lạnh lùng, vô cảm như vậy, giống như không thèm đếm xỉa gì đến anh ta.
Đoạn Tử Hiên đột nhiên lao tới bên người Tô Thắm, hai tay nắm lấy vai cô nói: “Tô Thắm, anh muốn hai chúng ta quay lại, chúng ta trở lại như ngày xưa được không?”
Hiên Viên Thần đi từ phòng làm việc của tống thống đi về hướng này, anh đứng trước cửa phòng làm việc của Tô Thắm thì đột nhiên anh nghe thấy giọng đàn ông truyền đến sau cánh cửa, mắt anh nhíu lại, trực tiếp đầy cửa đi vào.
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Hiên Viên Thần khẽ thở dài một hơi: “Được rồi, tôi đồng ý đêm nay sẽ đi.” “Vâng!” Lý Sâm gật gật đầu. “Ông đi với tôi” Hiên Viên Thần nói tiếp: “Sau bữa tối thì nhắc tôi rời đi, tôi không muốn ở lại lâu hơn.” Loại chuyện như thế này là sở trường của Lý Sâm, ông gật gật đầu nói: “Được! Tôi sẽ tìm lý do quan trọng để ngài rời đi.” Ông lại nói tiếp: “Cuộc họp của ngài sắp bắt đầu.” Hiên Viên Thần hơi gật đầu, Lý Sâm rời đi, anh nhấp một ngụm cà phê, trong mắt lộ ra tâm tư thâm sâu khó lường. Tô Thắm ngồi trong phòng làm việc một lúc thì Lý Sâm gõ cửa bước vào: “Tiểu Thắm, mười giờ có cuộc họp của trợ lý ở trên tầng ba, cháu đi tham gia đi.” “Vâng!” Tô Thắm đứng lên trả lời: “Cháu nhìn thấy Email rồi ạI” .. Lý Sâm rời đi, Tô Thắm vừa ngồi xuống thì điện thoại trước mặt vang lên, cô nhắc máy trả lời: “Alô!” “Tiểu Thám, là anh.” Giọng nói của Đoạn Tử Hiên truyền đến. “Hiện tại là thời gian làm việc vì vậy xin anh đừng quấy rầy công việc của tôi.” Tô Thắm lạnh lùng nói. “Đùng cúp máy, cho anh vài phút được không? Anh có chuyện muốn nói với em, nếu anh không nói ra thì anh sẽ cảm thấy rất đau khổ.” “Mặc kệ anh muôn nói cái gì, mọi chuyện .. giữa chúng ta đã giải quyết xong, không còn quan hệ gì nữa vì vậy anh nói gì cũng không có ý nghĩa.” Nói xong, Tô Thắm liền cúp máy. Bị Đoạn Tử Hiên quấy rầy, dựa vào sự lễ phép cùng với tu dưỡng của bản thân thì cô làm vậy với anh ta như vậy đã là quá lịch sự rồi. Ngồi ở trong phòng làm việc, Đoạn Tử Hiên cứ như vậy mà bị cúp máy, anh ta thực sự cảm thấy rất chán nản, vừa rồi khi nhìn lại những tắm ảnh trước đây của bọn họ nên tâm tình của anh ta rất mãnh liệt. Anh ta muốn gặp Tô Thắm ngay lập tức để an ủi tâm tình của bản thân, nếu không anh Diên an ta sẽ cảm thây rât đau đớn. Đoạn Tử Hiên đi đến tầng 6, nơi này vô cùng yên tĩnh, trong sự yên tĩnh có một loại uy nghiêm khiến mọi người bước vào đây cũng có một loại áp lực không kiềm chế được. Đoạn Tử Hiên đi thẳng đến phòng làm việc của Tô Thắm, lúc này mới khoảng 9 giờ 3. 0Tô Thắm đã chuẩn bị xong, lát nữa sẽ đi tham gia một cuộc họp dành cho trợ lý. Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa, cô hơi sửng sốt, ngắng đầu nhìn thì thấy Đoạn Tử Hiên đầy cửa tiến vào. Tô Thắm thấy Đoạn Tử Hiên không mời mà đến, lập tức kinh ngạc đứng lên: “Anh đến đây làm gì?” “Tiểu Thắm, em vừa cúp điện thoại của anh vì vậy anh không còn cách nào khác, anh thực sự rất muốn gặp em, anh hồi hận vì tất cả những gì anh đã làm với em trước đây, anh biết chuyện đó không thể cứu vãn được nhưng tình cảm anh dành cho em vẫn mãnh liệt như trước.” Đoạn Tử Hiên đem tất cả những lời trong lòng nói ra. Anh ta không biết làm như vậy có thể vãn hồi được gì không nhưng anh ta hy vọng Tô Thám sẽ hiểu lòng mình bởi vì khi anh ta nhớ lại quá khứ, nhìn lại tấm ảnh trước kia, trong ảnh Tô Thắm vô cùng ngưỡng mộ anh ta, anh ta nghĩ rằng chỉ cần còn một tia ngưỡng mộ đó thôi cũng khiến cô thay đổi quyết định. Đoạn Tử Hiên đang rất nóng lòng thổ lộ lòng mình như vậy nhưng ánh mắt Tô Thắm không có một gợn sóng, chỉ bình tĩnh nhìn anh ta, giống như đang nhìn một người điên. Nhìn thấy cô bình tĩnh như vậy, trái tim Đoạn Tử Hiên càng thêm điên cuống, anh ta rất muốn Tô Thắm đáp lại tình cảm của mình mà không phải lạnh lùng, vô cảm như vậy, giống như không thèm đếm xỉa gì đến anh ta. Đoạn Tử Hiên đột nhiên lao tới bên người Tô Thắm, hai tay nắm lấy vai cô nói: “Tô Thắm, anh muốn hai chúng ta quay lại, chúng ta trở lại như ngày xưa được không?” Hiên Viên Thần đi từ phòng làm việc của tống thống đi về hướng này, anh đứng trước cửa phòng làm việc của Tô Thắm thì đột nhiên anh nghe thấy giọng đàn ông truyền đến sau cánh cửa, mắt anh nhíu lại, trực tiếp đầy cửa đi vào.