Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 858

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Tô Thắm ngắng ra, thư thuyên chuyển công tác của cô đã đến văn phòng của Hiên Viên Thần rồi sao? Tô Thắm khẽ thở dài: “Vâng, tôi sẽ làm như lời phu nhân nói.” “Tô Thâm, cảm ơn cô.” Âm thanh củasình : Ti mm Tuyết Lam truyên đến. “Đây là điều tôi nên làm.” Tô Thắm rũ mắt xuống, đáy mắt hiện lên một tầng sương mù mờ mịt. “Được.” Điện thoại liền bị ngắt. Tô Thắm hít sâu một hơi. Tuy rằng quyết định này thật khó khăn, nhưng vì tương lai của anh, vì vị trí sau này của anh càng thêm hùng mạnh, không bị vây trong thế bị động cùng quản chế, cô không nên trở thành chướng ngại vật. “Xin lỗi” Tô Thắm nhẹ nhàng mở miệng, nước mắt chảy dài trên hai má. Lý Sâm ngồi trong văn phòng, G0 chồng tư liệu đã được chuẩn bị tốt, thn. này đều sắp được đưa đến văn phòng của Hiên Viên Thần, chờ anh ký tên, mà vị trí thứ hai trong đó, chính là thư thuyên chuyển của Tô Thấm. Lý Sâm suy nghĩ vài giây, xem ra chuyện này vẫn tùy thuộc vào ý kiến của riêng ngài tổng thống. Ông ôm tư liệu lên, đi về hướng văn phòng tổng thống. Tô Thám ngồi trước bàn, cô nhìn điện thoại, chờ bị người đàn ông đó triệu kiến. Lý Sâm gõ cửa, đợi đến khi bên trong truyền đến sự chấp thuận của Hiên Viên Thần mới đây cửa đi vào. Hiên Viêng thần 7 nhíu mày, như thể đang nhắm mắt dưỡng thần. “Ngài tổng thống, ngài vẫn ổn chứ?” “Không sao!” Hiên Viên Thần mở mắt, trong mắt khôi phục thần thái cơ trí quen thuộc. Lý Sâm đặt tư liệu xuống, ông định rời đi nhưng vẫn quay đầu lại nói: “Thưa ngài, trong này có một lá thư thuyên chuyền, cần ngài ký tên.” “Thư thuyên chuyển của ai?” Hiên Viên Thần liếc mắt trực tiếp hỏi. “Là… của Tô Thắm.” Lý Sâm có chút do dự trả lời. Ánh mắt Hiên Viên Thần lập tức cá ghút khẩn trương: “Cô ấy muốn chuyền đi đâu?” “Tổng hội từ thiện.” Nét mặt Hiên Viên Thần có chút thay đổi. Người điều hành cao nhất của cơ quan này, anh biết rõ hơn bất cứ ai. Cơ quan này, vẫn luôn do mẹ anh ở phía sau chặt chẽ điều hành, có thể nói, mọi quyết định trọng yếu, đều sẽ được thực hiện dựa trên ý kiến của mẹ anh. “Tìm nó ra.” Hiên Viên Thần nhìn đóng tư liệu, ra lệnh cho Lý Sâm. Lý Sâm lập tức lấy ra lá thư thuyên chuyển, đưa cho anh. Động tác nhận tài liệu của Hiên Viên Thần, rõ ràng có cảm xúc. Anh rất nhanh mở tài liệu ra, chỉ thấy mặt trâqgcủa m8. lá thư bên trong viết rõ ràng hai chữ Tô Thám. Hiên Viên Thần gần như không đọc thư thuyên chuyền, ngón tay anh lập tức nhấn nút gọi trên bàn. Đầu dây bên kia, âm thanh trong veo của Tô Thám truyền đến: “Vâng, ngài tổng thống.” “Qua đây một chuyền.” Giọng nói Hiên Viên Thần lộ mệnh lệnh. “Vâng.” Tô Thắm trả lời rất bình tĩnh.

Tô Thắm ngắng ra, thư thuyên chuyển công tác của cô đã đến văn phòng của Hiên Viên Thần rồi sao?

 

Tô Thắm khẽ thở dài: “Vâng, tôi sẽ làm như lời phu nhân nói.”

 

“Tô Thâm, cảm ơn cô.”

 

Âm thanh củasình : Ti mm Tuyết Lam truyên đến.

 

“Đây là điều tôi nên làm.”

 

Tô Thắm rũ mắt xuống, đáy mắt hiện lên một tầng sương mù mờ mịt.

 

“Được.”

 

Điện thoại liền bị ngắt.

 

Tô Thắm hít sâu một hơi. Tuy rằng quyết định này thật khó khăn, nhưng vì tương lai của anh, vì vị trí sau này của anh càng thêm hùng mạnh, không bị vây trong thế bị động cùng quản chế, cô không nên trở thành chướng ngại vật.

 

“Xin lỗi” Tô Thắm nhẹ nhàng mở miệng, nước mắt chảy dài trên hai má.

 

Lý Sâm ngồi trong văn phòng, G0 chồng tư liệu đã được chuẩn bị tốt, thn. này đều sắp được đưa đến văn phòng của Hiên Viên Thần, chờ anh ký tên, mà vị trí thứ hai trong đó, chính là thư thuyên chuyển của Tô Thấm.

 

Lý Sâm suy nghĩ vài giây, xem ra chuyện này vẫn tùy thuộc vào ý kiến của riêng ngài tổng thống.

 

Ông ôm tư liệu lên, đi về hướng văn phòng tổng thống.

 

Tô Thám ngồi trước bàn, cô nhìn điện thoại, chờ bị người đàn ông đó triệu kiến.

 

Lý Sâm gõ cửa, đợi đến khi bên trong truyền đến sự chấp thuận của Hiên Viên Thần mới đây cửa đi vào. Hiên Viêng thần 7 nhíu mày, như thể đang nhắm mắt dưỡng thần.

 

“Ngài tổng thống, ngài vẫn ổn chứ?”

 

“Không sao!”

 

Hiên Viên Thần mở mắt, trong mắt khôi phục thần thái cơ trí quen thuộc.

 

Lý Sâm đặt tư liệu xuống, ông định rời đi nhưng vẫn quay đầu lại nói: “Thưa ngài, trong này có một lá thư thuyên chuyền, cần ngài ký tên.”

 

“Thư thuyên chuyển của ai?”

 

Hiên Viên Thần liếc mắt trực tiếp hỏi.

 

“Là… của Tô Thắm.”

 

Lý Sâm có chút do dự trả lời.

 

Ánh mắt Hiên Viên Thần lập tức cá ghút khẩn trương: “Cô ấy muốn chuyền đi đâu?”

 

“Tổng hội từ thiện.”

 

Nét mặt Hiên Viên Thần có chút thay đổi.

 

Người điều hành cao nhất của cơ quan này, anh biết rõ hơn bất cứ ai. Cơ quan này, vẫn luôn do mẹ anh ở phía sau chặt chẽ điều hành, có thể nói, mọi quyết định trọng yếu, đều sẽ được thực hiện dựa trên ý kiến của mẹ anh.

 

“Tìm nó ra.”

 

Hiên Viên Thần nhìn đóng tư liệu, ra lệnh cho Lý Sâm.

 

Lý Sâm lập tức lấy ra lá thư thuyên chuyển, đưa cho anh. Động tác nhận tài liệu của Hiên Viên Thần, rõ ràng có cảm xúc. Anh rất nhanh mở tài liệu ra, chỉ thấy mặt trâqgcủa m8.

 

lá thư bên trong viết rõ ràng hai chữ Tô Thám.

 

Hiên Viên Thần gần như không đọc thư thuyên chuyền, ngón tay anh lập tức nhấn nút gọi trên bàn.

 

Đầu dây bên kia, âm thanh trong veo của Tô Thám truyền đến: “Vâng, ngài tổng thống.”

 

“Qua đây một chuyền.”

 

Giọng nói Hiên Viên Thần lộ mệnh lệnh.

 

“Vâng.”

 

Tô Thắm trả lời rất bình tĩnh.

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Tô Thắm ngắng ra, thư thuyên chuyển công tác của cô đã đến văn phòng của Hiên Viên Thần rồi sao? Tô Thắm khẽ thở dài: “Vâng, tôi sẽ làm như lời phu nhân nói.” “Tô Thâm, cảm ơn cô.” Âm thanh củasình : Ti mm Tuyết Lam truyên đến. “Đây là điều tôi nên làm.” Tô Thắm rũ mắt xuống, đáy mắt hiện lên một tầng sương mù mờ mịt. “Được.” Điện thoại liền bị ngắt. Tô Thắm hít sâu một hơi. Tuy rằng quyết định này thật khó khăn, nhưng vì tương lai của anh, vì vị trí sau này của anh càng thêm hùng mạnh, không bị vây trong thế bị động cùng quản chế, cô không nên trở thành chướng ngại vật. “Xin lỗi” Tô Thắm nhẹ nhàng mở miệng, nước mắt chảy dài trên hai má. Lý Sâm ngồi trong văn phòng, G0 chồng tư liệu đã được chuẩn bị tốt, thn. này đều sắp được đưa đến văn phòng của Hiên Viên Thần, chờ anh ký tên, mà vị trí thứ hai trong đó, chính là thư thuyên chuyển của Tô Thấm. Lý Sâm suy nghĩ vài giây, xem ra chuyện này vẫn tùy thuộc vào ý kiến của riêng ngài tổng thống. Ông ôm tư liệu lên, đi về hướng văn phòng tổng thống. Tô Thám ngồi trước bàn, cô nhìn điện thoại, chờ bị người đàn ông đó triệu kiến. Lý Sâm gõ cửa, đợi đến khi bên trong truyền đến sự chấp thuận của Hiên Viên Thần mới đây cửa đi vào. Hiên Viêng thần 7 nhíu mày, như thể đang nhắm mắt dưỡng thần. “Ngài tổng thống, ngài vẫn ổn chứ?” “Không sao!” Hiên Viên Thần mở mắt, trong mắt khôi phục thần thái cơ trí quen thuộc. Lý Sâm đặt tư liệu xuống, ông định rời đi nhưng vẫn quay đầu lại nói: “Thưa ngài, trong này có một lá thư thuyên chuyền, cần ngài ký tên.” “Thư thuyên chuyển của ai?” Hiên Viên Thần liếc mắt trực tiếp hỏi. “Là… của Tô Thắm.” Lý Sâm có chút do dự trả lời. Ánh mắt Hiên Viên Thần lập tức cá ghút khẩn trương: “Cô ấy muốn chuyền đi đâu?” “Tổng hội từ thiện.” Nét mặt Hiên Viên Thần có chút thay đổi. Người điều hành cao nhất của cơ quan này, anh biết rõ hơn bất cứ ai. Cơ quan này, vẫn luôn do mẹ anh ở phía sau chặt chẽ điều hành, có thể nói, mọi quyết định trọng yếu, đều sẽ được thực hiện dựa trên ý kiến của mẹ anh. “Tìm nó ra.” Hiên Viên Thần nhìn đóng tư liệu, ra lệnh cho Lý Sâm. Lý Sâm lập tức lấy ra lá thư thuyên chuyển, đưa cho anh. Động tác nhận tài liệu của Hiên Viên Thần, rõ ràng có cảm xúc. Anh rất nhanh mở tài liệu ra, chỉ thấy mặt trâqgcủa m8. lá thư bên trong viết rõ ràng hai chữ Tô Thám. Hiên Viên Thần gần như không đọc thư thuyên chuyền, ngón tay anh lập tức nhấn nút gọi trên bàn. Đầu dây bên kia, âm thanh trong veo của Tô Thám truyền đến: “Vâng, ngài tổng thống.” “Qua đây một chuyền.” Giọng nói Hiên Viên Thần lộ mệnh lệnh. “Vâng.” Tô Thắm trả lời rất bình tĩnh.

Chương 858